Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
“Nói thật thì ta chẳng có dự định làm to chuyện ở đây đâu…”
Maximilian đảo mắt nhìn quanh.
Hắn thấy một Clara dưới mũi kiếm của Guin, một Batt đẫm máu đang nằm dài trên nền tuyết và đương nhiên, cả mũi dao đang kề sát cổ hắn nữa.
“Ngươi có vẻ bình tĩnh quá nhỉ? Ta có thể đâm thủng cổ ngươi bất cứ khi nào ta muốn đấy.”
“Kuku… Ngươi nghĩ rằng ngươi đang nắm dao đằng cán à. Đáng buồn thay, ta lại không cho là vậy đâu.”
“Ý ngươi là gì?”
“Điều duy nhất ta quan tâm là phải cho ngươi thấy mấy phần sức mạnh của ta đây. Ta thật sự muốn dừng ngay cái vai diễn tên phản diện thấp bé này rồi.”
“Tên phản diện thấp bé…? Khoan, không lẽ ngươi có liên quan đến chúng… cái Ác thật sự đang ấn nấp trong bóng tối sao…?”
Zack liếc nhanh qua chỗ chàng trai tóc đen đang ngồi tựa vào tường.
“Ồ… Zack ạ, dường như ngươi đã biết vài thứ không nên mất rồi… Đáng buồn thay.”
“…Buồn ư?”
“Phải, quả thực rất buồn… vì ngay bây giờ ta phải giết hết mọi người ở đây rồi.”
“...CÁI GÌ CƠ!?”
Đột nhiên, Maximilian biến mất. Mất dấu con mồi của mình, Zack chỉ biết giơ mũi dao trong không trung.
Trong chớp mắt, những bông tuyết bay tán loạn trong không khí và một cơn mưa máu bắt đầu đổ xuống.
“Gahhh…!!”
Rất nhiều người ngã xuống, máu của chúng nhuộm đỏ cả nền đất.
Đứng giữa đống xác đó là một Maximilian với nụ cười độc ác trên môi. Hắn vung kiếm hất văng máu của những kẻ xấu số còn đọng trên đó.
“N-ngươi giết cả đồng đội của mình ư…?”
Clara hốt hoảng thốt lên.
Những kẻ bị Maximilian chém chết đương nhiên là lũ lính cai ngục và những tên theo phe Doem trong trại giam tập thể này.
“… Đương nhiên rồi. Chúng càng ngày càng tự mãn. Nếu ta phải giết hết mọi người ngoại trừ cô thì cần gì phải để ý thứ tự trước sau nữa.”
Maximilian nhún vai nói, thản nhiên như thể người làm việc này không phải là hắn vậy.
“Cái quái gì thế này! Ta theo phe ng…!”
“...Không có ngoại lệ đâu, Guin.”
Đầu Guin bay trong không trung.
Những tia máu ấm bắn thẳng vào mặt Clara và thanh kiếm đang chĩa trước cổ cô rơi xuống đất.
Sau đó, cơ thể không đầu của Guin từ từ đổ ầm ra đằng sau.
“K-không… Guin…”
Clara ngã xuống nền tuyết, cố gắng lết ra khỏi chỗ đó.
Ngay sau khi bọn họ cho rằng mọi chuyện đã kết thúc thì tình hình lại đột ngột thay đổi 180 độ.
Hắn không chút do dự chém chết hết những tên lính canh và đồng đội của mình… hệt như mạng sống bọn họ chẳng có chút giá trị nào vậy.
Tất cả đều bất lực ngã xuống dưới bàn tay của kẻ đó.
“N-ngươi… là thứ quái quỉ gì vậy…”
“Ta, một con quái vật ư? Chỉ là một tên tội phạm bình thường bị tống vào ngục vì những tội ác của hắn thôi mà. Một phạm nhân bình thường trong đất nước này thôi.
“K-không thể nào… ngươi không phải là một tù nhân…”
“Kukuku… ý ngài là gì đây, thưa công chúa?”
Maximilian vui vẻ nhìn Clara hỏi.
“Má nó. Công chúa, người mau chạy đi!!”
Zack chạy tới nhặt lấy thanh kiếm đang nằm dưới đất của Guin.
Và ngay lập tức tấn công Maximilian.
“Ta sẽ để cô là người cuối cùng sống sót.”
“…!”
Thân ảnh của Maximilina mờ dần đi và Zack lại chém vào không khí.
Rồi sau đó,
“Gahh!!”
Zack bị đánh bay lên không.
Máu tuôn ra xối xả sau lưng.
“Z-Zack…!!”
Clara hét lên.
Zack ngã sấp trên nền tuyết trong đau đớn.
“Đúng vậy, ta sẽ giết ngươi sau cùng. Giờ thì hãy chiêm ngưỡng đi đi. Ta sẽ giết hết lũ cận thần. Ta sẽ cho lũ người phe Hoàng gia biết, như thế nào mới thật sự là tuyệt vọng…”
Những cận thần của Clara lấy thân mình chắn trước mặt cô.
“C-công chúa Clara, ngài nhất định phải trốn thoát khỏi đây…”
Nói là thế nhưng những thanh kiếm run rẩy kia đã cho cô biết, họ đang vô cùng sợ hãi.
Tất cả bọn họ đều biết sẽ không một ai có thể sống sót sau cuộc tàn sát của Maximilian.
“Chà… có lẽ ta nên dành chút thời gian cho việc này. Xuất hiện đi nào, CÚ.Ngươi càng trốn thì càng có nhiều kẻ phải chết đấy. Nếu muốn cứu chúng thì mau xuất hiện đi. Nếu ngươi có thể đánh bại ta thôi, dĩ nhiên rồi…”
Maximilian nhìn kỹ từng tên thuộc hạ của Clara.
Clara sợ run cả người, cô tuyệt vọng, mong muốn trốn thoát khỏi nơi này.
Còn Zack thì…
Hắn ta, bất chấp vết thương nặng trên lưng, vẫn đang cố gắng bò đi trên nền tuyết.
Hắn chỉ bò tới một nơi duy nhất.
Nơi chàng trai ấy ngồi… một chàng trai với mái tóc đen tuyền đang ngồi dựa mình vào một góc tường.
“L-Làm ơn…”
Ngay cả khi máu đang trào ra từ trong miệng mình, Zack vẫn cố bò về nơi ấy, cố vươn những ngón tay run rẩy về phía cậu.
“Làm ơn… ngài là… niềm hy vọng… cuối cùng…“
Về phần chàng trai ấy, hơn nửa người cậu đã chìm trong tuyết trắng.
“Hãy, làm gì đó… bất kể mục đích của ngài là gì… bây giờ… xin hãy giúp chúng tôi…“
Cuối cùng Zack cũng bò tới chỗ của chàng trai ấy.
“Tôi cầu xin ngài, xin hãy cứu lấy Công ch…”
Zack nhanh chóng gạt phăng lớp tuyết đọng trên người cậu.
… Và nhận ra...
“… Cái quái?”
Một cục slime màu đen đang bắt chước hình dáng của cậu ta.
Tức thì, một lượng ma lực khủng bố bộc phát khiến cho cả đất trời phải rúng động.
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
TN: FNC thắng rồi, bọn đần này win thật kìa, vui quá hahahaha. Đăng cho ae nhé, chap này ko tính vào kèo 7 chap nha =))