In no jitsury okusha ni naritakute!

chap 155: tìm lại chính mình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Tôi rời khỏi vương quốc Midgar, nơi chôn rau cắt rốn của bản thân, và giờ thì bị nhốt vào một trại giam tập thể ở Oriana.

Tại nơi đất khách quê người này, nơi không họ hàng thân thích, tôi khao khát được tìm lại chính bản thân mình.

Đó là tất cả.

Tôi đi để đánh thức linh hồn này.

Mục đích duy nhất cho mọi hành động của tôi chỉ có một: Trở thành trùm, kẻ thao túng mọi thứ trong màn đêm.

Nhưng liệu bước đi này có đúng đắn không?

Thật sự không còn gì để tôi có thể làm nữa sao?

Sau khi trằn trọc suy nghĩ về những khả năng có thể xảy ra, cuối cùng cũng chỉ còn một thứ mà tôi tin là bản thân vẫn còn thiếu.

Đó là… Sức mạnh tối thượng.

Kẻ làm trùm thế giới ngầm chắc chắn phải rất mạnh. Một điều hiển nhiên mà ai cũng biết.

Vấn đề ở đây là làm sao để phô trương thứ sức mạnh ấy theo cách trọn vẹn nhất.

Đấm phát chết tươi mọi kẻ địch… cách đơn giản nhất.

Nhưng lại thật ngu ngốc và nhàm chán.

Cho thấy sức mạnh vượt quá tầm hiểu biết… đương nhiên tôi sẽ làm thế rồi.

Tuy vậy, bấy nhiêu thôi vẫn là chưa đủ.

Không hề hấn gì sau khi hứng chịu mọi đòn tấn công… ĐÚNG RỒI! Chính là nó!

Thân là trùm của thế giới ngầm, tôi sẽ cho chúng thấy tuyệt vọng là gì khi mọi đòn công kích đều vô dụng, sau đó sử dụng thứ sức mạnh vượt ngoài tầm với của nhân loại đấm phát chết tươi những kẻ thách thức!

Cái chính là phải đảm bảo kẻ địch đã dùng hết những con bài tẩy, bất chấp chúng có tấn công thế nào đi nữa, tôi nhất định phải đứng vững không hề hấn gì.

Đó chính là lúc chúng rơi vào hố sâu tuyệt vọng và chịu khuất phục, cả về thể xác lẫn tinh thần. Đương nhiên, bất kì kẻ nào chứng kiến khoảng khắc tuyệt vời ấy, theo bản năng cầu sinh, chắc chắn sẽ cảm nhận được thứ sức mạnh áp đảo tuyệt đối, đó mới chính là trùm của thế giới ngầm.

Vậy câu hỏi đặt ra là, từ trước tới nay tôi đã làm vậy với kẻ thù của mình chưa?

Tôi đã cho chúng nếm trải tình thế phải đứng trước vực thẳm của hố sâu tuyệt vọng bao giờ chưa?

Câu trả lời là: Chưa bao giờ.

Đây chính là điều mà tôi vẫn thiếu từ đó đến nay!

Sức mạnh áp đảo tuyệt đối!

Chính vì vậy, tôi quyết định thử nghiệm nó với 5 kẻ vô danh dưới tầng hầm, trêu chọc khiêu khích để chúng xả hết những gì chúng có lên người tôi.

Nhiêu đó vẫn chưa đủ.

Nhiêu đó thôi vẫn chưa đủ.

Tôi đang làm cái gì thế này, lũ du côn lv1 có bài tẩy để dùng sao?

Có lẽ tôi nên đấm phát chết tươi mấy đứa rệp như thế cho xong.

Chẳng hiểu sao tôi lại đi kì vọng rằng 4 tên còn lại sẽ có chiêu đặc biệt như đánh bom cảm tử hay gì.

Thật đáng thất vọng.

Một phát quét sạch lũ ruồi bọ, đó là cách trùm thế giới ngầm làm việc.

Đối với bọn trùm cuối, tôi phải chắc rằng chúng đã xài hết hàng chúng có, đó cũng là cách tên lửa Taepodong khai hoả. [note30571]

Dù vậy nhưng vẫn phải thủ tiêu nhanh gọn lẹ một vài đứa trong số chúng nữa.

Việc đó phụ thuộc vào số lượng những tên mình tôi có thể làm gỏi ngon lành.

Phải luôn thích nghi với hoàn cảnh và tìm ra hướng xử lý hiệu quả nhất.

Đó mới đích thị là tên trùm của thế giới ngầm.

Cứ vậy, tôi lại bước một bước tiến gần hơn với mục tiêu tối thượng của bản thân.

Mừng rỡ những kiến thức vừa học và từng bước trưởng thành, tôi dạo một vòng quanh sân.

Những cột băng sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời buổi sớm.

Hơi thở của tôi hóa trắng trong thời tiết lạnh giá.

Ôi chao.

Lỡ dẫm lên một cái xác mất rồi.

Chết cóng à.

A, thật là một buổi sáng trong lành, sảng khoái.

Sau đó, trong lúc đang hoà mình vào đám bạn thường dân chung trại thì tôi nhận ra một dáng người quen thuộc.

“Hm?”

Có lẽ nhận ra tôi đang nhìn nên người nọ cũng quay đầu nhìn tôi.

“...Eh?”

Chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau một lúc.

Anh ta… à không, nếu chỉ nhìn lướt qua thì cô ấy trông hệt như một người đàn ông.

Khoác lên mình bộ đồ tù nhân dơ bẩn và quấn quanh đầu một tấm vải che kín mặt, chỉ mỗi đôi mắt màu hổ phách còn lộ ra bên ngoài.

Cô đang cải trang để che hết đi những đường cong mĩ miều của mình.

Epsilon cũng dùng bộ đồ slime để làm điều tương tự.

Nhưng, theo hướng ngược lại thì đúng hơn.

Vâng, tôi nhận ra cô ấy.

“Tiểu thư… Rose”

“C-Cid…”

Chúng tôi đều vô cùng ngạc nhiên.

Sau mọi chuyện ở Lễ hội Chiến Thần, nếu tôi nhớ không lầm thì cô ấy đang làm việc bán thời gian cho Tập đoàn Mitsugoshi thì phải.

Rồi sao cô ấy lại ở đây ta…?

Oh… Ra là thế.

Hóa ra cô ấy cũng suy nghĩ giống tôi.

Dù gì cũng không thể làm công việc bán thời gian suốt đời mà.

Cô ấy rõ ràng đã nghiêm túc suy xét về tương lai của bản thân.

Và như thế, cô ấy cũng đang du hành nhằm tìm lại chính mình.

Cô đã nghỉ việc ở tập đoàn và giờ thì ở đây… để lấy lại vương quốc này.

Hóa ra mọi việc đã được tính toán cả rồi sao, bắt đầu từ việc hạ sát chính phụ vương.

Vậy nên việc cô ấy có mặt ở đây chẳng có gì là đáng ngạc nhiên cả…

“Tiểu thư Rose… Vậy, cô…”

Tôi không nói nổi nên lời bởi vì choáng ngợp trước quyết tâm của cô ấy.

Đương nhiên, cái vòng khoá mana trên cổ cô là hàng giả.

Điều đó chứng minh Rose cũng đã thâm nhập vào trại giam tập thể này.

Sau khi thu thập hết mọi manh mối, tôi chỉ có thể kết luận một điều thôi.

Cô ấy, Rose Oriana… là CÚ.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

TN: Trụ top 1 theo dõi lâu hơn t nghĩ :v. Cũng 1 năm rồi :v

Truyện Chữ Hay