Trong lúc Itsuki đánh chén tại nhà hàng sang trọng, một nhóm những cô gái độc thân lại đang tổ chức bữa tiệc Giáng Sinh nho nhỏ của riêng họ. Có tất cả năm người – Miyako Shirakawa, Nayuta Kani, Kaiko Mikuniyama, Ui Aioi, và Aoba Kasamatsu – còn địa điểm chính là phòng khách tại căn hộ mà bộ ba Kaiko, Nayuta và Miyako sống chung. Nayuta đã đề nghị tổ chức bữa tiệc ở đây, và người đã mời thêm Ui và Aoba chính là Miyako. Họ đã nghĩ đến chuyện mời Chihiro nhưng cuối cùng lại thôi vì cho rằng cô vẫn đang bận bịu với bài kiểm tra năng lực.
Ai cũng mang theo đồ ăn và thức uống đến góp vui – rượu, gà rán, thịt nướng, bánh ngọt, món gỏi chua và salad khoai tay sở trưởng của Aoba, cùng với một chiếc pizza cỡ lớn. Đây là một buổi tụ tập ban đêm dành riêng cho các cô gái, nơi để mọi người giải trí và thư giãn, nên vấn đề calo có thể gác sang một bên.
“Nya ha ha! Nhộn nhịp thật đấy…”
Nayuta ôm lấy Miyako, vùi mặt vào ngực cô như một đứa bé. Cô đã chuyển sang bám dính lấy Miyako một cách bất thường kể từ sau lần Miyako từ bỏ chuyện khuyên Nayuta viết lách trở lại. Cả hai đi tắm cùng nhau, và khi đi ngủ, Nayuta luôn chui vào giường của Miyako. Khi Miyako ở nhà, Nayuta sẽ luôn bày trò gì đó để chơi với cô, và khi đi ra ngoài mua sắm, Nayuta thường sẽ khoác lấy tay cô. Bản ngã tăm tối hậu chia tay của Nayuta đã biết mất không dấu vết; giờ cô trở thành một chú cún bám đuôi chủ - và về phần mình, Miyako cũng khá dung túng cho Nayuta, không thể tìm đủ sự nhẫn tâm để bảo cô dừng lại.
“Mya! Mya! Ahhh…! ♥” Nayuta há miệng thật to.
“Nói ahhh nào,” Miyako đáp lại, đút cho cô một muỗng gỏi.
“Hee hee hee! Đây, của chị đây! ♥” Cô dùng nĩa xắn một ít salad và đưa tới miệng Miyako.
“Hai người thân nhau thật đấy.”
“Hee hee! Nhìn cứ như chị em ấy.”
Aoba và Ui trông có vẻ say mê với cảnh tượng trước mặt. Kaiko chỉ biết thưởng cho họ một tiếng thở dài lấy làm phiền toái và và uống cạn ly rượu có gas trong tay.
Dù có vậy đi nữa – hoặc có thể là vì vậy – bữa tiệc vẫn tiếp tục một cách vui vẻ, với rất nhiều đồ ăn, thức uống, và game cho tất cả mọi người. Sau đó…
“Cái g…? Hảaaa?!” Ui hét lớn, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
“Có chuyện gì à?”
“Nh-nhìn nè…!”
Ui chìa điện thoại sang Miyako. Trên màn hình chính là trang chủ Twitter của Haruto Fuwa, cụ thể là tấm hình đăng tải kèm dòng chữ “Giáng sinh cùng cậu bạn thân Itsuki Hashima.”
“Wao, nhà hàng đó chẳng phải là siêu siêu nổi tiếng sao? Sướng ghê. Cơ mà hai người đó lại cùng nhau làm trò gì vào đêm Giáng Sinh như này vậy chứ?” Miyako không thể không bật cười thành tiếng.
Nhưng Ui dường như đã thực sự kích động. “Kh-không vui đâu, Shirakawa! Sao Haruto có thể cặp kè với một chàng trai khác chứ…?”
“Ha ha… Bình tĩnh đi. Chỉ là trò con bò của Haruto thôi ấy mà.”
“Nhưng mà nhà hàng này nổi danh là cực kỳ khó đặt bàn trước đấy! Ai lại chọn một địa điểm tầm cỡ thế này chỉ để đùa giỡn vào đêm Giáng Sinh chứ?!”
“Hể…? Nh-nhưng mà…”
…Nhưng hôm trước Haruto vừa mới nói là vẫn còn yêu em mà…
Nhận ra điều mình sắp nói khiến Miyako đỏ mặt.
“I… Itsuki hẹn hò đêm Giáng Sinh với Hoàng Tử Lăng Nhăng…?” Hai mắt Nayuta dính vào màn hình điện thoại…sau đó rùng mình.
“Chuyện này làm phiền em hả, Nayu?”
Cô nhanh chóng lắc đầu. “Kh-không! Không có đâu! Liên quan gì đến em chứ!”
Đây rõ ràng là một hành động, một nỗ lực yếu ớt để bao biện, và chúng khiến Miyako mỉm cười.
“Chà, chắc cú sốc sau khi chia tay với chị đã khiến anh ấy ‘đổi hệ’ chăng?” Aoba nói. “Em nghĩ chuyện này thực sự khá có khả năng đấy. Thật ra, mới hôm nọ thôi, em hỏi anh ấy có muốn làm tình với em không, và anh ấy đã lập tức từ chối…”
Aoba đã tỏ ra vô cùng thản nhiên khi thở ra tin tức cực kỳ đáng quan ngại đó. Không ai biết lý do tại sao cả, nhưng hai mắt cô lúc này đã vào trạng thái lơ mơ, khuôn mặt ửng đỏ, toàn thân lắc lư không yên. Gần chỗ cô ngồi là một lon chuhai rỗng nằm chỏng chơ, thứ mà thoạt nhìn chỉ trông như nước trái cây bình thường, nhưng mà nó có phải thủ phạm gây ra tình trạng lúc này của Aoba hay không thì vẫn là ẩn số.
“W-woa, Aoba! Ý em là sao?!”
Aoba đưa đôi mắt ngái ngủ sang chỗ một Miyako đột nhiên rơi vào hoang mang. “Thì như em nói đó, cú sốc sau khi thất tình đã khiến anh ấy thay đổi, theo nghĩa tiêu cực.”
“Không phải chuyện đó! Ý-ý chị là chuyện…làm tình…”
“Èo, thì anh ấy là anh hai của em mà, đúng không? Anh ấy trong tình trạng suy sụp với một trái tim tan vỡ nên em mới muốn làm anh ấy vui lên tý thôi, em nói với anh ấy là em sẽ làm mọi thứ anh ấy muốn, kể cả làm tình, nhưng mà anh ấy từ chối rồi.”
“A-Aoba! Em nên đối xử tốt hơn với bản thân đi, con bé này!” Miyako đỏ mặt thốt lên.
“Nhưng em thật sự muốn trải nghiệm sớm mà, chị hiểu hông? Em vẫn còn chút căng thẳng, nhưng nếu là anh hai thì em nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Aoba nhướng mày trước lời dạy bảo.
“…Con nhỏ trà xanh này… Biết ngay mà, chị đây vẫn nên đề phòng nhóc…” Giọng nói lạnh lùng của Nayuta mang đầy sát khí chết người.
Nhưng Aoba chẳng có vẻ gì là nhún nhường. “Chẳng phải chị đã chia tay với anh hai rồi sao, Kani? Anh ấy có quyền tự do làm tình với bất cứ ai anh muốn, đúng không?”
“Fnnngh?! Grrrrh… Nhóc, nh-nhóc, nhóc, nhócc, thì đ-đ-đúng, nhưng mà…!”
Chẳng thể phản bác, khuôn mặt Nayuta bắt đầu co giật một cách đáng quan ngại. Liền đó:
“Hmmm… Chị hiểu rồi. Vậy là giờ anh Hashima hoàn toàn tự do nhỉ? Chắc chị cũng nên thử gạ anh ấy thôi…”
Lần này là Kaiko, cả Miyako và Nayuta đều nhìn cô bằng ánh mắt đáng sợ.
“M-Miku?! Chị đang nói cái quái gì vậy?!”
“K-Kaiko, em cũng thích Itsuki á?!”
“Không hẳn là kiểu tình cảm lãng mạn gì đâu,” Kaiko vô tư trả lời, “nhưng ít nhất, anh ấy là người mà em thấy phù hợp nhất trong số những người con trai mà em biết. Em có nói trực tiếp với anh ấy hồi hai đứa đi Đài Loan rồi, anh ấy quả thực rất gần với hình mẫu lý tưởng của em.”
“Hảaaa? Kiểu đó mà lại là hình mẫu lý tưởng của em á?! Em có bị chập mạch không vậy?!”
“Nya, nya nya nya nya nya nya nya nya…?!”
Sự ngạc nhiên đã khiến Miyako nói ra vài lời khá thô lỗ, trong khi đó, đôi mắt hoảng loạn của Nayuta như muốn trố ra ngoài. Kaiko trao cho họ một nụ cười thách thức.
“A, ahhh… Myaaaaa…!” Nayuta bất lực ôm chầm lấy Miyako.
“Nhưng chẳng phải bây giờ cậu ấy đang ‘quy y cửa Phật’ sao?”
“Có lẽ là vậy,” Aoba nói, “nhưng anh hai vẫn là một người đàn ông thôi.”
Miyako thở dài. “…Nayu. Chị biết là hơi bất ngờ - đúng hơn là một cú sốc – nhưng hình như Itsuki khá đào hoa đấy. Nếu em cứ bướng bỉnh như vậy mãi, cậu ấy có khả năng sẽ lên giường với một trong số những người có mặt ở đây đấy… Em có ổn với chuyện này không?”
“Aaaah,” Nayuta rên rỉ đáp lại, rõ ràng là đang khó chịu. “Kh-không sao cả… Miễn là em vẫn còn có chị, Mya…”
Cô lại lần nữa vùi vào ngực Miyako, cố hết sức che giấu khuôn mặt đó khỏi những người khác.