[note43946]
Khi con người bị đẩy đến giới hạn, bộ não của họ sẽ tiến vào trạng thái hoạt động siêu tốc… một phản ứng tự vệ rất tự nhiên. Và, giống hệ như cụm từ “máu dồn lên não” mọi người thường nghe, não tôi đang dồn một nguồn năng lượng khổng lồ chỉ để nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh “oái ăm” này.
Tuy nhiên, suy nghĩ nhanh hơn và nảy ra ý tưởng là hai thứ khác nhau. Không phải lúc nào việc tập trung suy nghĩ cũng sẽ đưa ra được một giải pháp hợp lý.
Đó chính xác là điều đang xảy ra với tôi lúc này.
Trong phòng tắm rộng mênh mông, tôi quỳ seiza ở một góc, cố trấn tĩnh bản thân.
Nước chỉ ấm vừa đủ để không gây bất tiện, nhưng tôi lại cảm thấy nó khá nóng, bởi vì chính cơ thể tôi đang nóng dần lên với tốc độ chóng mặt… Không đùa đâu, tôi nghĩ mình sắp quá tải đến nơi rồi đấy!
[Fuwaaahhh~~ Thoải mái quá đi ~!]
[…Unnn… thật ấm áp.]
Xua tan mọi suy nghĩ, hòa mình với tự nhiên… Ta là một viên đá, hồn nhiên, bất biến. Ta là một ngọn cỏ, ưu tư, vô thường…
[Muuu…]
[…Kuromueina?]
[Quả nhiên, của Isis lớn hơn hẳn…]
[Thật sao? …Tôi thấy… nó giống nhau mà…]
!? Khoan khoan… Sao tự dưng hai người lại đi so vòng một với nhau thế!?
Theo như mấy cái LN tôi đọc, thì cuộc trò chuyện này thường sẽ chỉ diễn ra khi phòng tắm của nam và nữ tách biệt với nhau, nên đám con gái mới có thể tranh luận chủ đề này sôi nổi đến mức bên nam có thể nghe thấy… Nhưng sao hai người lại bàn tán nó trước mặt một đứa con trai một cách hồn nhiên như vậy chứ!?
[… Hơn nữa… Kuromueina có thể… thay đổi kích cỡ… tùy thích còn gì?]
[Đúng là thế, nhưng tôi thích hình dạng này cơ. Nhìn xem, của Isis to hơn một chút mà!]
[…Unnn… Nhưng mà… Kuromueina… mềm và mịn quá.]
[Ahaha, của Isis cũng thế, lại còn dẻo dẻo nữa.]
Thật mừng là phòng tắm có khá nhiều hơi… Không, nói thật thì tôi cũng thấy tiếc lắm, nhưng mà…
Cảnh Kuro và Isis ngâm mình trong bể nước nóng nhất định sẽ khiến bất kì ai phải nuốt nước bọt ừng ực bởi vì sự siêu phàm của nó… nhưng tác nhân nguy hiểm nhất có lẽ vẫn là Kuro.
Em ấy cứ nhấp nhỏm liên tục thay vì ngồi yên như Isis, nên nếu không cẩn thận, nhất định thứ gì đó trong tôi sẽ trỗi dậy.
[… Kaito-kun?]
[… Kaito… Anh ổn không?]
[Huể-!? À, ừm… kh- không sao hết. Cảm giác dễ chịu thật, nước nóng ấy…]
Để ý thấy tôi im lặng từ nãy đến giờ, cả hai đồng loạt hướng sự chú ý về hướng này, khiến tôi chỉ có thể ú ớ vài chữ.
[Unnn. Tắm trong một cái bể thế này đúng là thoải mái thật…Ahh! Phải rồi!]
Vừa nói vừa cười một cách tinh nghịch, Kuro bước lại chỗ tôi.
Tự dưng tôi có một dự cảm chẳng mấy tốt lành… Một thứ gì đó trong tôi đang liên tục bảo mình phải chạy ngay đi như thể tai họa sắp ập đến… nhưng đột nhiên di chuyển lúc này thì sẽ rất đáng ngờ…
[A lê hấp!]
[ ! ? E- E- Em đang làm gì thế Kuro!?]
[Ở cạnh Kaito-kun là vui nhất ~]
[ ~ ~ ! ? ]
Kuro bước tới rồi ngồi xuống ngay trên đùi tôi.
Cô nàng này cố tình hay gì thế!? Không ổn, nguy hiểm quá! Nhưng mà… cảm giác như thiên đường đang chạm lên đùi mình vậy…
Tôi chưa từng nghĩ seiza có bất cứ lợi ích gì… cho đến lúc này. Ý tôi là, chỉ cần thả lỏng ra một chút là toàn bộ cơ thể tôi sẽ phản ứng lại ngay tức thì, hiển nhiên “nó” sẽ đụng trúng Kuro và tôi không thể để điều đó xảy ra.
[…Kuromueina… chơi dơ… không công bằng.]
[ ! ? ]
Em ấy không chơi dơ hay có bất kì ẩn ý nào hết nhá Isis!! Nên làm ơn dừng lại đi… Tôi không cầm cự được hơn nữa đâu…
Tới đó, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi tôi nhận ra Isis cũng đang đi về phía này, nhưng tôi lại không thể động đậy bởi vì Kuro đang ngồi trên đùi mình.
Hoàn toàn không hay biết những tiếng thét trong vô vọng ấy, Isis… bước ra phía sau, luồn hai tay ra trước ngực tôi và ép sát người vào lưng tôi.
[ ! ? ! ? ! ? ]
[… Đúng thật… Cảm giác… thật thoải mái…]
[Chứ còn gì nữa ~]
Cái thứ sandwich tình yêu thượng hạng gì thế này!?? Họ muốn tôi chết thật hay gì thế!? Họ nhất quyết muốn tôi từ bỏ một chút lý trí còn lại sao!?
Sau lưng là cặp đồi êm ái nhũn ra khi bị ép sát, còn phía trước là bờ mông mềm mại thay đổi hình dạng theo đùi của mình… Não tôi hoàn toàn trống rỗng. Không giống như bình thường tôi có thể cảm nhận lý trí của mình đang dần bị bào mòn, lúc này mọi nhận thức của tôi như thể vừa bị cắt cái phập ở giữa vậy.
[Ế? Kaito-kun?]
[…Kaito?!]
[…………]
Cơn bão trong đầu tôi bỗng chốc thật yên ắng… tâm trí tôi mờ dần…
Ra là thế… Đây hẳn là thứ người ta gọi là khai sáng… Không, chính xác hơn, cảm giác như được giải thoát khỏi mọi ham muốn trần tục vậy…
Sau cùng, tôi quá tải, và bất tỉnh.
-------------------------------------------
[…Ugghhh…! ? Phải rồi, mình đã…]
[Ahh!? Kaito-kun! Tốt quá, cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi.]
Cảm thấy có chút lành lạnh, tôi cử động một chút, đó là lúc giọng nói đầy lo lắng của Kuro ập vô tai.
Xem ra tôi đã bất tỉnh thật… và cũng chưa được lâu lắm…
[Em xin lỗi, em đã không để ý anh nhễ nhại mồ hôi khi nãy…]
[Không sao… Nhưng mà, anh nằm được bao lâu rồi?]
[Ế? À, anh mới thiếp đi được vài phút thôi. Isis chạy ra ngoài kiếm nước cho anh rồi.]
[Ra thế, xin lỗi nh—! ? ! ?]
Tôi mới chỉ bất tỉnh được một xíu, điều này là chắc chắn. Tất nhiên, nguyên nhân tôi bị vậy không phải vì chóng mặt do hơi nước trong bồn tắm, mà là do bản thân quá hoảng loạn đến mức quá tải, nên tôi mới quyết định làm ngơ để giữ thể diện, dù thế…
Khi tôi mở mắt, cảm thấy bất an vì đã khiến Kuro và Isis lo lắng… lập tức não nhất thời ngưng hoạt động.
Bởi vì tôi mới chỉ ngất đi cách đây không lâu, nên chúng tôi vẫn chưa rời khỏi nhà tắm… lẽ ra tôi phải biết điều này từ đầu rồi.
Tuy nhiên, vì vừa tỉnh dậy, tôi đã không để ý đến những thứ khác quanh mình, và tất nhiên đã bỏ qua việc “mình đang ở đâu”.
Ngước đầu lên nhìn Kuro lần nữa… tôi mới nhận ra có thứ gì đó nhỏ nhỏ màu hồng hồng nhô ra ngoài, không được che chắn bởi bất cứ thứ gì, hoàn toàn trống trơn.
Bạn nghĩ đúng đấy, tôi đang nằm trên gối đùi của Kuro… và chúng tôi vẫn đang khỏa thân.
Lập tức như có một tiếng sét ngang tai, tôi hốt hoảng bật dậy.
[X- X- Xin lỗi!!]
[Anh có chắc là mình đã ổn chưa? Có khi nằm thêm một chút nữa sẽ tốt hơn ấy…]
[K- Kh- Không sao đâu!!]
Đứng thẳng người, tôi cố gắng rời mắt khỏi em ấy, hay chính xác hơn là khỏi cảnh tượng vượt quá tầm hiểu biết ngay trước mắt mình.
Tuy vậy, hình ảnh ấy đã in sâu vào trong đầu tôi chỉ trong vài khắc ngắn ngủi, khiến tôi không thể nghĩ về bất kì thứ gì khác.
[… Ahh… Kaito… Cám ơn trời…]
[ ! ? ! ? ]
NHƯNG, tình hình cũng chẳng khả quan hơn chút nào.
Vừa quay sang, cánh cửa phòng tắm mở tung, và Isis xuất hiện cùng một li nước trong tay.
Isis hồn nhiên như thế, tôi đoán có lẽ cô ấy đã rất bối rối khi thấy tôi bất tỉnh… Vậy nên mới có thể lao ra khỏi nhà tắm để tìm nước mà không thèm quấn lấy một cái khăn lên người.
Và như thế, chúng ta có tình huống này… tôi đang được “chiêm ngưỡng” một Isis khỏa thân.
[ ! ? ! ? Hự!?]
[Kaito-kun!? Anh chảy máu kìa!]
[…Kaito!?]
Hứng chịu hai đòn tấn công nhanh chóng và liên tiếp như thế cuối cùng cũng đẩy não tôi đến giới hạn; máu bắt đầu chảy xuống không ngớt từ cả hai lỗ mũi.
Chảy máu mũi vì thấy gái khỏa thân, mi là con nít hay gì thế? Nhưng buồn thay, nó lại là nỗi khổ chung của mấy đứa giai tân khi được tận mắt trải nghiệm điều đó lần đầu…
[Đúng như em nghĩ, anh vẫn còn chóng mặt quá mà… Để em xài ma pháp Trị liệu cho, Isis!]
[U- Unnn! Giường… ở bên này.]
[A lê hấp!]
[ ! ? ]
Thấy máu, cả hai người họ đều lao về phía tôi… Aaaaahhhhh!?? Đừng lại đây!!!! Anh tới giới hạn rồi đó!! Thật đó!!!!!!
Sau đó, Kuro liền giơ tay lên trước mặt tôi. Máu ngừng chảy, và tôi đột nhiên cảm thấy người mình như đang bay theo hướng của Isis chỉ.
Chính xác hơn thì… Kuro nâng tôi lên bằng một tay và chạy theo Isis… Không hổ danh là Kuro nhỉ…
M- Mà… cũng may họ tưởng nhầm tôi đang cảm thấy chóng mặt đấy…
Nếu mà họ biết tôi bị thế này chỉ vì não quá tải do chứng kiến cảnh kia, chắc tôi chết vì xấu hổ mất…
Tới đó, tâm trí mệt nhoài cuối cùng cũng bắt kịp… và một lần nữa, tôi chìm vào giấc ngủ…
--------------------------------------------
Mở mắt, tôi nhận thấy mình đang ở trong một căn phòng lờ mờ sáng. Xem ra lần này tôi cũng thiếp đi được khá lâu chứ chẳng vừa.
Nói ra thì có hơi ngại… nhưng trông thấy Kuro và Isis, hai cô gái với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khỏa thân như thế thật sự quá sức chịu đựng của một đứa mù tịt về phụ nữ như tôi.
Kì thực, tôi cũng chẳng biết mình nên chế giễu bản thân vì đã ngất đi trong hoàn cảnh đó, hay thở phào vì mình đã ngất đi trước khi lý trí vụt tắt và bản thân hành động dại dột nữa… Thôi chắc kệ đi, ít ra thì tôi đã đương qua thử thách chết người này.
Mà nếu vậy thì tôi đang nằm trên giường nhỉ? Có lẽ nên đi kiếm cái gì đó để uống… Hửm? Sao không di chuyển được cái tay…
[Nyyuuu…]
[…Suuu.]
[ 。。。]
Xin phép được rút lại tuyên bố vừa rồi. Nó chưa hết… Thử thách này chưa hề kết thúc.
Thưa Bố, thưa Mẹ—Lần đầu tắm chung với người yêu của mình là Kuro và Isis thật sự rất khó khăn, và con không thể giữ bình tĩnh một chút nào. Mặc dù có thể nói con đã vượt qua được nó bằng việc chảy máu mũi và ngất đi—nhưng nó vẫn chưa hết.
**************************
Tác note:
~ Trong khi đó, tại Thánh quốc ~
[Shallow Vernal-sama? Ngài đang tính làm gì vậy ạ?]
[Ta sẽ làm một bể tắm nước nóng.]
[… Nhưng… tại sao ạ?]
[Ta sẽ tắm chung với Kaito-san.]
[Hả-!? L- Làm vậy không được đâu ạ! Xin đừng hành động như thế!!]
[Ta hiểu rồi… nghĩa là Thời Không Thần cũng muốn tham gia cùng chúng ta chăng?]
[H- Hở!? Sh- Shallow Vernal-sama!? Ngài đang nói gì vậ-…]
[Nếu là thế, lần tới Kaito-san ghé qua ta sẽ gọi cô.]
[Ớ khoan, xin Ngài đợi một lát! Shallow Vernal-sama!!!!]