Ngày đầu tiên của Thổ Nguyệt. Vẫn còn hơi sơm để dùng bữa sáng… nhưng tôi có một vấn đề khá nan giải cần phải xử lý.
[…Kaito-kun?]
Kuro, người nãy giờ vẫn đang nhâm nhi chỗ bông lan đường nhân kem, đã nhận thấy vẻ phiền muộn của tôi và hỏi.
Dù có hơi lo lắng trong lòng, song khi chạm phải ánh mắt ấy, tôi vẫn đáp lại.
[… Kuro, có chuyện này anh phải nói với em.]
[Unnn?]
Điều đang khiến tôi nhức nhối lúc này… phải, là Isis-san.
Hôm nọ Isis-san đã tỏ tình, và tôi đã xin cô ấy rằng mình sẽ trả lời lại.
Đối với một người đã sinh ra và lớn lên ở thế giới kia như tôi, thì một khi đã có bạn gái là Kuro, lẽ dĩ nhiên tôi sẽ phải từ chối Isis-san… Nhưng mà, làm thế với một người yêu mình bằng cả trái tim như Isis-san… tôi không làm được.
Chính vì thế, định nghĩa “thông thường” ở thế giới có một tầm ảnh hưởng rất lớn. Ở nơi đây, đa thê là chuyện cơm bữa, và “thông thường”, một người đàn ông PHẢI có nhiều hơn một vợ.
Nhưng quan trọng hơn hết, giả như tôi chấp nhận lời tỏ tình của Isis-san… Kuro sẽ nghĩ thế nào?
Tất nhiên, tôi sẽ cần phải rất dũng cảm mới dám bàn chuyện này với em ấy, nhưng không nói thì lại không được.
Vì thế, khi chúng tôi đang ở một mình thế này, chuyện Isis-san đã tỏ tình với tôi, và câu trả lời đã được hoãn lại… và cả sự thật rằng cả Isis-san cũng đã khiến tôi xiêu lòng, tôi quyết định giãi bày hết tất cả không chút giấu diếm.
Tôi cực kỳ lo lắng trong khi giải thích tình hình, nhưng Kuro không hề ngắt lại giữa chừng mà chỉ im lặng ngồi nghe.
Sau cùng, tôi thở một hơi và chốt lại.
[… V- Vậy… về chuyện này… Em nghĩ thế nào?]
Như một bị cáo trước vành móng ngựa đang chờ phán quyết cuối cùng, tôi cố gắng thốt lên câu hỏi quan trọng nhất, nhưng khi Kuro quay sang… em nở một nụ cười thật tươi.
[Không phải tốt quá còn gì? Có thể khiến Isis yêu quý đến mức đó, quả nhiên là Kaito-kun!]
[…Hở?]
Ơ? Phản ứng này… hoàn toàn không nằm trong dự tính của tôi.
Nói sao nhỉ, tôi cứ nghĩ là em ấy sẽ mắng tôi là thiếu chung thủy, hay là ngạc nhiên trước khả năng ăn chơi của tôi này nọ cơ… Nhưng mà, sao cái này nghe còn giống như em ấy đang vui là khác ấy?
[…K- Kuro, em ổn với việc đó sao?]
[Ể? Việc nào cơ?]
[T- Tại vì, anh là bạn trai của Kuro… nhưng nếu anh lại đi thích Isis-san, không phải vậy nghĩa là bất công với em sao…]
[Nhưng tại sao chứ? Nếu anh và Isis cũng thành người yêu thì còn em còn mừng là khác nữa… À… ra là thế, nhắc mới nhớ…]
Nghiêng đầu tự hỏi liệu điều tôi đang nói có ý nghĩa gì, chợt Kuro đặt tay lên cằm nghĩ ngợi như thể vừa nhớ ra gì đó.
Sau một hồi tĩnh lặng, Kuro quay sang tôi và nói.
[… Theo em nhớ thì, ở thế giới của anh người ta chỉ kết hôn với đúng một người thôi nhỉ?]
[Ừ.]
Tất nhiên, ngoại trừ những trường hợp tái hôn và đa thê ở vài quốc gia… thì riêng ở Nhật Bản, chỉ một vợ và một chồng thôi.
Thấy tôi gật đầu xác nhận, Kuro khoanh tay lại rồi nghĩ ngợi lần nữa.
[Hmmm… em hiểu vấn đề của anh rồi…]
[… Vậy nên anh mới phải hỏi ý kiến của Kuro đó.]
[… Em chỉ biết về thế giới của Kaito-kun qua những thứ Shiro và các Anh hùng tiền nhiệm kể lại thôi, nên em cũng không biết nhiều về nó lắm, nhưng… Hmmm. Vấn đề này đúng là nan giải thật. Kaito-kun, anh cũng biết là ở thế giới này người ta cưới nhiều hơn một vợ phải không?]
[Ờ…]
[Em đã sống ở thế giới này từ rất lâu rồi. Vậy nên em không thể ngừng nghĩ về việc ấy theo cách nhìn nhận của thế giới này, cho dù anh có là bạn trai đầu tiên đi nữa. Em xin lỗi, nhưng em không nghĩ mình có thể giúp ích được gì hết…]
Dù chỉ biết một chút xíu về thế giới của tôi, nhưng vẫn như thường lệ, Kuro đã hiểu ra được ngay vấn đề của tôi.
Tuy nhiên, vì là người của thế giới này, em ấy không thể ngừng nghĩ theo cách mà người thế giới này nhìn nhận về nó.
Tôi biết rằng chuyện này xảy ra chỉ đơn giản là vì tôi vẫn còn chịu ảnh hưởng bởi lề thói của thế giới cũ, nên theo cách nào đó, tôi cũng hiểu cảm giác của Kuro lúc này… Tất cả chỉ đơn giản là vì lý tưởng về tình yêu và hôn nhân giữa hai thế giới hoàn toàn trái ngược nhau.
[… Nhưng về lý mà nói… Nếu anh đã có một người bạn gái là Kuro rồi, sau đó lại đi yêu một người khác là Isis rồi hẹn hò với cô ấy… Không, không chỉ tụi em, giả như anh đem lòng yêu nhiều người hơn nữa… Em sẽ nghĩ sao?]
[Tất nhiên là em sẽ rất vui rồi.]
[V- Vui á!?]
[Unnn, tại vì, không phải như thế nghĩa là Kaito-kun là một anh chàng rất tuyệt vời nên mới được nhiều cô theo đuổi sao?]
[…………]
Một lối suy nghĩ hoàn toàn khác.
Với tôi, hẹn hò với nhiều hơn một người đồng nghĩa với sự thiếu chín chắn và chung thủy, nhưng với cư dân ở nơi đây, dường như họ nghĩ rằng đó chỉ đơn thuần là một trong những cái tài của người ấy, không phải thứ gì đáng lên án cả.
Tôi cũng còn chẳng biết liệu đó là suy nghĩ của số đông hay chỉ của riêng Kuro nữa. Có lẽ nên đi hỏi ý kiến những người khác…
----------------------------
[… Vậy nên tôi mới cần phải xin ý kiến những người khác…]
[Ờ- Ờm… Kaito-san này… Cậu thành một cặp với Âm Thế Vương-sama từ lúc nào thế?]
[… Mới hôm nọ ấy mà.]
[V- Vậy sao… chúc mừng nhé. (Xem ra người đầu tiên là Âm Thế Vương-sama nhỉ… Mà, nhìn cách Kaito-san hành động mấy ngày vừa qua mình cũng ít nhiều đoán được rồi, nhưng mà… Hmmm, vậy ra sở thích của Kaito-kun là những cô gái có dáng người nhỏ gọn giống Ngài ấy à…)]
Sieg-san nhìn tôi một cách đăm chiêu.
Tôi nghĩ rằng mình cần phải hỏi xin ý kiến thêm vài người nữa cho chắc ăn, nên sau khi Kuro quay về, tôi đã đến thăm Sieg-san, giải thích sự việc cho cô ấy để xin lời khuyên.
[Nên là, nếu được thì cô có thể nói tôi nghe suy nghĩ của cô về việc này không?]
[Hế? …Nhưng sao lại là tôi? (Anh có chắc là mình không hỏi nhầm người không đấy?)]
[Thì… tại vì Sieg-san trông rất chững chạc, nên tôi đã nghĩ rằng lời khuyên của cô sẽ rất hữu ích…]
[V- Vậy sao? (Thành thật xin lỗi Kaito-san, nhưng em hoàn toàn không có kinh nghiệm trong mấy chuyện thế này!!!!)]
Sieg-san nhìn tôi đầy bối rối, có lẽ tôi đã hơi đường đột rồi.
Tất nhiên, tôi không hề có ý định ép cô ấy phải trả lời, nhưng khi nói về một “người khác” mà mình có thể tâm sự, thì Sieg-san là người đầu tiên hiện lên trong đầu tôi.
[Dĩ nhiên tôi vẫn định là bản thân sẽ suy nghĩ câu trả lời cuối cùng, nhưng nếu có thể, tôi cần biết cô nghĩ sao về vấn đề này…]
[Đ- Để tôi xem, ờm… (Đừng có nhìn chằm chằm đầy mong đợi kiểu đó chứ!?? Nhanh lên, mình phải nói gì đó, một cái gì đó…)]
[Sieg-san?]
[Kh- Không có gì! Ờ- Ờm… Sự khác biệt về lối suy nghĩ giữa thế giới này và thế giới của Kaito-san… có lẽ một phần đến từ việc ở đây có nhiều phụ nữ hơn, và… có lẽ cũng vì ở đây có những tộc sống rất lâu như tộc Elf nữa.]
Quả thật, ở thế giới này có những chủng tộc có tuổi thọ rất cao như tộc Elf… hay thậm chí cả những cá thể hoàn toàn không có khái niệm về tuổi thọ cơ.
Có lẽ cũng vì thế mà ở thế giới này, người ta có khái niệm khá thoáng về thời gian, khác hẳn so với thế giới của tôi.
Cứ cho là một anh chàng nọ đã kết hôn với nhiều cô gái khác nhau, song xem ra họ vẫn cảm thấy rất bình thường cho dù hai người lâu ngày không gặp hoặc không trò chuyện cùng nhau.
[Vẫn có những ngoại lệ chứ. Ví dụ như cha tôi chỉ kết hôn với duy nhất một mình mẹ… nhưng rất hiếm khi người ta làm thế; thậm chí đôi khi cha tôi còn bị gọi là dở người nữa cơ.]
[…Vậy sao.]
[Tôi cũng nghĩ rằng đàn ông có nhiều vợ thì sẽ tốt hơn.]
Xem ra đây là một chuyện rõ như ban ngày đối với cư dân của dị giới nhỉ.
Có thật sự ổn nếu tôi cũng yêu Isis-san mà không cần phải lo nghĩ gì không? Không ổn, nếu bản thân còn chưa rõ ràng về nó mà đã vội vàng quyết định thì sẽ chẳng khác gì cầm đèn chạy trước ô tô, nhất định sẽ gây liên lụy đến cả Kuro và Isis-san. Như thế, tôi càng phải suy nghĩ chuyện này thật thấu suốt mới được.
[Tôi cũng có chuyện này muốn hỏi, để tham khảo thôi…]
[Ừm, cậu muốn biết gì?]
[Nếu, nếu thôi nha… Nếu tôi và Sieg-san là một cặp …]
[ ! ? (Bạn gái của Kaito-san!? …R- Rất sẵn lòng… ớ khoan, mình đang nghĩ cái quái gì thế!??)]
Tôi hỏi Sieg-san cùng một câu mà mình đã hỏi Kuro khi nãy.
[…và, mặc dù đã là một cặp, tôi vẫn đem lòng yêu một cô gái khác, và người đó cũng thích tôi, thì Sieg-san sẽ cảm thấy thế nào?]
[Tôi nghĩ mình sẽ thấy rất vui, bởi vì Kaito-san được nhiều cô gái yêu quý… (Nhưng mà, nó đang là thực tế rồi còn gì nữa, phải không?)]
Cô ấy thực sự nghĩ như vậy sao…
Không chỉ Kuro, có vẻ như Sieg-san cũng nghĩ rằng việc đàn ông được nhiều cô gái yêu mến là một điều tốt. Biết được điều ấy, đâu đó trong tôi bỗng cảm thấy thật nhẹ nhõm.
[Cám ơn rất nhiều Sieg-san, cô giúp tôi rồi.]
[Ồ không không… Có điều, nếu cậu thật sự cần lời khuyên đặc biệt về khoản này, không phải sẽ tốt hơn nếu Kaito-san hỏi chuyện một người cùng giới sao?]
[Ra thế… Cũng phải, cám ơn cô nhiều Sieg-san! Hỏi xin ý kiến cô đầu tiên quả là một quyết định đúng đắn.]
[Không có gì. (Xin lỗi nhưng thực chất em chỉ hơi choáng với chủ đề này nên mới đẩy nó cho người khác giải quyết thôi, không khác nào một đứa nhát cáy cả… nên làm ơn đừng nhìn em như vậy! Em muốn chạy trốn lắm rồi đó!!!)]
Đúng thật, nếu muốn nói về những chuyện khá riêng tư thế này, tốt nhất nên hỏi xin kinh nghiệm từ một ai đó cùng giới mới phải.
Và ngay khi nghe cô ấy nói vậy, tôi liền nhớ ra một nhân vật cực kỳ hoàn hảo để xin lời khuyên.
Bản tính ôn hòa, biết cách lắng nghe và đặc biệt là đã có vợ… Phải, tôi sẽ đi gặp Orchid.
Thưa Bố, thưa Mẹ-- Con bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về việc trả lời Isis-san, nhưng quả nhiên, với một người vẫn còn nặng thường thức của thế giới cũ như con, việc thay đổi tư duy là rất khó khăn, và con cũng đang rất bối rối. Tuy nhiên, nhờ có Sieg-san—Giờ thì con biết mình phải hỏi ai rồi.
***************
Tác note:
Và như thế, arc Isis bắt đầu~
Ây bà kia, tới phiên bà rồi đó.
Serious-senpai: [Có nhìn kiểu gì tui cũng chả thấy cái quần gì liên quan đến nghiêm túc hết á… Đảm bảo 9 trên 10 nó sẽ lại kiểu “Ghen tị? Gì thế? Ăn được không?” cho xem… Thế giới này hòa bình quá mà…]