Câu hỏi dành cho bạn, bạn sẽ làm gì nếu biết ngoài kia có những cô gái xinh đẹp sẽ phải chịu số phận đau khổ, nghiệt ngã?
Bỏ qua nó? Liệu bạn có nhắm mắt làm ngơ được nó không?
Có lẽ đó cũng là một quyết định đúng đắn. Nếu điều đó có thể khiến bản thân bạn gặp nguy hiểm thì việc phớt lờ nó có lẽ cũng là một cách để giải quyết. Nhưng nếu nó hủy diệt thế giới thì sao? Đó lại là một câu chuyện khác. Dù có chuyện gì bạn phải cứu họ,. Bạn có nghĩ vậy không?
Tôi cũng nghĩ vậy. Nếu thế giới diệt vong, tôi cũng sẽ chết. Và gia đình, bạn bè của tôi nữa...
Nếu điều đó xảy ra thì đó chắc chắn là một thảm họa.
Đó chính xác là lý do tại sao tôi đã quyết định. Những cô gái xinh đẹp đó, cũng là "những cô gái phép thuật", tôi sẽ cứu họ bằng bất cứ giá nào...
◆◆◆
Tên tôi là Kuroda Izayoi. Lẽ ra tôi phải dùng cụm từ "một học sinh trung học bình thường".
Khi tôi học năm thứ ba trung học cơ sở, tôi bị sốt cao mấy ngày và khi khỏi bệnh, ký ức về kiếp trước lại hiện về trong tôi.
Lúc đầu cũng có chút bối rối nhưng thế giới quan thì gần như giống như kiếp trước. Nơi đây gần với Nhật Bản hiện đại nên tôi thích nghi nhanh chóng và sống một cuộc sống bình thường.
Tuy nhiên,
khi tôi đang xem báo vào một ngày nọ, tôi thấy dòng chữ "Thành phố Nanairo". Tôi chắc chắn rằng mình biết tên của thành phố này. Đó là một thành phố tồn tại trong cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng ở kiếp trước của tôi. [Lưu ý: Thành phố Nanairo -> Thành phố Bảy màu trong tiếng Anh]
Sau đó, tôi đã nghiên cứu nhiều thứ khác nhau về thành phố và nhận thấy rằng nó có bối cảnh gần như giống nhau.
Tôi đã bối rối. Thế giới của cuốn tiểu thuyết này được gọi là
"Magiclad Girl ~Secret Five~"
Và đó là một câu chuyện kinh điển về những cô gái phép thuật đóng vai trò tích cực để giải cứu thế giới.
Nếu chỉ có vậy thì không cần gì phải hoảng sợ, nhưng vấn đề là câu chuyện này có một "câu chuyện nếu như" tiền đề cho sự sụp đổ của thế giới.
Dù sao thì câu chuyện này cũng thật kinh khủng. Trước hết, câu chuyện này được phát hành dưới dạng tác phẩm phụ và được coi là “nếu như”.
"Một câu chuyện có thể xảy ra với các cô gái phép thuật". Câu khẩu hiệu được sử dụng cho quảng cáo của họ là như vậy. Tôi cũng tò mò và cố gắng đọc nhưng đó là một đống những câu chuyện bệnh hoạn và kinh tởm.
Các cô gái bị giết, bị đàn ông chơi như đồ chơi, cái tôi của họ sụp đổ, tự tử. Và hơn thế nữa.
Câu chuyện là như vậy. Tất nhiên, người hâm mộ tỏ ra phẫn nộ vì điều này. Một loạt lời chỉ trích đổ dồn vào tác giả.
Tình hình leo thang đến mức Internet gần như sụp đổ.
Hơn nữa, sau khi họ trải qua một trải nghiệm khủng khiếp, không còn ai bảo vệ thế giới, và rồi thế giới sụp đổ. Chẳng có gì ngoài điều tồi tệ nhất có thể xảy ra.
Trong cả câu chuyện gốc và câu chuyện "nếu như", những kẻ xâm lược được gọi là "Ác quỷ" đều xuất hiện.
Cuối cùng, các cô gái đều đã chết nên thế giới bị hủy diệt mà không có ai có thể bảo vệ nó. Cả hai thế giới đều có bối cảnh gần như giống hệt nhau, nhưng điểm khác biệt duy nhất là câu chuyện về cách "Ác quỷ" bắt đầu cuộc xâm lược của chúng.
Có lẽ trong tôi cũng có hy vọng rằng đó sẽ là một mạch truyện thuần túy về thế giới, nhưng tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu trường hợp đó khác đi.
Một khi bạn bắt đầu nghĩ như vậy thì bạn phải hành động nếu không nó sẽ không thể tiếp diễn được.[note59591]
Tâm trí của tôi đang suy sụp vì lo lắng về những gì một người bình thường có thể làm cũng như nỗi sợ hãi và bất an về những gì có thể xảy ra với mình.
Điều may mắn là tôi và nhân vật chính lại học cùng năm. Tôi có thể tìm ra điều đó bằng cách so sánh kiến thức và tuổi tác của mình. Tôi cảm thấy việc hành động cũng dễ dàng hơn một chút.
Cả câu chuyện gốc và câu chuyện "nếu như" đều bắt đầu trước khi họ trở thành những cô gái phép thuật, khi họ chỉ là những nữ sinh trung học không có sức mạnh hay bất cứ thứ gì. Nếu đó là "câu chuyện" ban đầu thì nó sẽ dẫn đến sự hình thành của"Những cô gái phép thuật" mà không có bất kỳ sự kiện lớn nào. Nhưng “câu chuyện nếu như" là trường hợp hoàn toàn khác.
Từ lễ khai giảng, tình huống xấu nhất lần lượt xảy ra và tất cả mọi người đều chết. Và cứ tiếp diễn như thế, thế giới sụp đổ.
Trong trường hợp của câu chuyện "nếu như", sẽ ổn thôi nếu tôi chỉ đi theo câu chuyện và tránh phần tồi tệ nhất. Vì thế giới này gần giống với thế giới ban đầu nên nếu tôi làm vậy, nó sẽ trở thành thế giới của "câu chuyện" ban đầu và sau đó là một kết thúc có hậu. Điểm khác biệt duy nhất giữa hai câu chuyện là những sự kiện dẫn đến thời điểm “quỷ dữ” tấn công.
Thế giới và số phận của các cô gái phải được thay đổi bằng cách nào đó.
Với suy nghĩ đó, tôi bước chân vào "Trường trung học Minna no Iro" này. Có lẽ là như vậy, vận mệnh của thế giới đang phụ thuộc vào tôi. [Lưu ý: Minna no Iro -> Màu sắc của mọi người]
――Hoa anh đào, đẹp lắm phải không?
Đó là những gì tôi đã nghĩ. Có lẽ đó là một cách để tôi đánh lạc hướng cho vấn đề trước mắt, với "Tương lai to lớn của thế giới có thể đang bị đe dọa".
Cũng vì lễ khai giảng nên hoa anh đào nở rộ và những cánh hoa xinh đẹp tung bay trong gió.
Tông màu cơ bản của đồng phục là màu đỏ. Tôi muốn cuộc sống thứ hai của mình thật thú vị, vui vẻ, trọn vẹn và theo một cách nào đó, có một cuộc sống học đường vô tư, nhưng điều đó có lẽ là không thể cho đến khi tôi đảm bảo được sự an toàn của thế giới này.
Tôi cầu xin bạn đấy, làm ơn, đừng để câu chuyện là câu chuyện về sự sụp đổ của thế giới.
Tôi chỉ cầu nguyện tha thiết khi đi dạo quanh trường học. Đó là một ngôi trường đẹp với hình dáng bên ngoài rộng lớn, cảm giác sạch sẽ và cơ sở vật chất được trang bị tốt. Chà, tôi đã biết tất cả những điều đó rồi.
Bây giờ, hãy đến lớp học năm nhất. Trên mặt mọi người đều mang theo một tia hy vọng. Chắc hẳn rằng lúc này khuôn mặt tôi hoàn toàn trái ngược với họ. Tôi có thể đoán được biểu cảm trên khuôn mặt mình mà không cần phải nhìn vào gương. Vào trường, tôi thay đôi giày mới dành cho việc di chuyển trong trường và bắt đầu đi dọc hành lang đi tìm lớp học của mình
[Lớp A, Năm 1.]
Khi tôi mở cửa lớp, một số học sinh đã ở bên trong đang nói chuyện vui vẻ. So sánh số ghế với số người trong lớp hiện nay, có vẻ như tôi đến khá muộn.
Nhưng chuyện đó không quan trọng. Trong khi quan sát lớp học, tôi tìm thấy một cô gái đặc biệt trong đám đông.
――Cô ấy đã ở đó. Nhân vật chính.
Mái tóc bạc dài đến thắt lưng và đôi mắt xanh như ngọc. Giá trị xinh đẹp trên khuôn mặt của cô ấy là một sự hoàn hảo đi cùng với đó sự điềm tĩnh. Người anh hùng và là niềm hy vọng của thế giới.
"Gindou Kohaku"
Xung quanh cô ấy đã có rất nhiều người, và dù mới là ngày đầu tiên nhập học nhưng tôi có thể cảm nhận sự thân thiện toát ra từ cô ấy.
"Đẹp"
"Nữ thần"
"Tôi rất vui khi được vào lớp này"
Tôi ngồi vào chỗ của mình. Những chàng trai xung quanh đang nhìn cô bằng ánh mắt trái tim. Tôi biết họ cảm thấy thế nào, cô ấy chắc chắn rất dễ thương. Và vẫn rất tinh tế. Có thể nói rằng cô là người phụ nữ hoàn hảo khiến mọi đàn ông phải ngưỡng mộ.
Khi tôi ngồi xuống, một nam sinh ngồi trước ghế tôi đến nói chuyện với tôi.
"Chào"
"Có chuyện gì vậy?"
Khi trả lời, tôi nhìn vào khuôn mặt của anh ta. Có lẽ anh ta không biết tôi, nhưng tôi biết anh ấy.
"Tôi không có lý do gì cụ thể cả, nhưng dù sao thì chúng ta cũng sẽ ngồi gần nhau nên tôi nghĩ mình nên chào hỏi. Sasamoto Tarou, hãy hòa hợp nhé."
"Tôi là Kuroda Izayoi. Hãy hòa hợp với nhau nhé."
Một chàng trai trẻ trông giống như một nam sinh trung học bình thường.
[Sasamoto Tarou]
Còn được biết đến với bí danh Giáo sư Sách khiêu dâm. Anh ta luôn mang theo những cuốn sách khiêu dâm bên mình và người ta nói rằng số sách anh ta sở hữu lên tới bốn chữ số.
"Lớp học này chúng ta không vui sao?"
"Cậu nói điều đó thật đột ngột. Mặc dù tôi sẽ không phủ nhận điều đó..."
Sasamoto có vẻ mặt dâm đãng khi nhìn Kohaku.
Tôi cũng bị thu hút để nhìn Gindou Kohaku một lần nữa, nhưng má tôi hơi nóng lên.
Dễ thương thật đấy. Dù tôi có nhìn cô ấy bao nhiêu lần thì cô ấy vẫn rất dễ thương.
"Cô gái đó thật dễ thương phải không~. Không biết cô ấy có bạn trai chưa?"
"Tôi cũng thắc mắc về điều đó. Nhưng nếu cô ấy có bạn trai thì anh ta phải là một anh chàng đẹp trai đến mức nực cười."
“Chà, điều đó sẽ khó khăn cho cả cậu và tôi.”
――Tên này, liệu có ổn không nếu tôi đá anh ta ra khỏi đây nhỉ?
Việc anh ta có phải là nhân vật trong truyện hay không không quan trọng. Tôi muốn đá anh ta ra khỏi đây ngay khi anh ta nói những điều thô lỗ khi đây gần như là lần gặp đầu tiên chúng tôi gặp mặt.
Đúng là tôi không phải là một anh chàng đẹp trai, nhưng bị nói thẳng ra điều này sẽ gây tổn hại đến sức khỏe tinh thần của tôi.
"Cậu đúng"
Dưới gầm bàn, tay trái của tôi đang cố gắng giữ lấy nắm đấm của bàn tay phải. Tôi không có trái tim khoan dung như vậy. Sự tức giận dường như sắp trào ra khỏi người của tôi.
"Aww thật đáng tiếc anh bạn. Tôi tự hỏi tại sao chúng ta lại sinh ra lại là những chàng trai bình thường?"
"Ai biết"
Phần "Chúng ta" là không cần thiết. Nghĩ lại thì, ngay cả trong tác phẩm gốc, anh ấy cũng là người khá quen thuộc và là kiểu người nói ra những gì mình nghĩ.
Khi tôi đang nghĩ về điều đó, cánh cửa phía trước lớp học mở ra và giáo viên bước vào. Một giáo viên cơ bắp với vẻ ngoài hơi hung dữ.
[Rokudou Tetsurou]
Như bạn có thể thấy, ông ấy không chỉ là một giáo viên. Anh trai của ông ấy là ông chủ của một nhóm yakuza lớn đến mức lố bịch được gọi là "Nhóm Chiretsu" ở thành phố này.
"Các em ngồi vào chỗ đi."
Khi Rokudou Tetsurou, một người toát lên sự cứng rắn, nói điều này, mọi người nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình trong khi sợ hãi. Sau khi xác nhận mọi người đã ngồi vào chỗ, ông ấy bắt đầu phần còn lại của câu chuyện.
"Kể từ hôm nay trở đi, tôi là Rokudou Tetsurou, người sẽ trở thành giáo viên chủ nhiệm của các em. Rất mong được làm quen với các em. Mặc dù có hơi đột ngột, nhưng giờ tôi sẽ giải thích về lễ khai giảng ngày hôm nay. Hãy chắc chắn rằng các em lắng nghe kỹ nhé. "
Sau khi bình thản lắng nghe lời giải thích về lễ khai giảng, chúng tôi, Lớp A, đi đến nhà thi đấu nơi lễ khai giảng sẽ được tổ chức.
Trường có ba lớp, từ C đến A ở mỗi cấp lớp. Toàn trường có khoảng 300 học sinh.
Trong câu chuyện, có năm cô gái phép thuật, và ở giai đoạn hiện tại, có ba người trong trường trung học này có tiềm năng trở thành cô gái phép thuật. Hai người còn lại hiện không có ở đây.
Chính ba người trong trường trung học này là những người phải gánh chịu những điều tồi tệ nhất.
Năm thứ nhất "Gindou Kohaku"
Năm thứ 2 "Hihara Karen"
Năm thứ 2 "Kikawa Moegi"
Đối với hai người còn lại, câu chuyện “nếu như” dành cho họ vẫn chưa được phát hành. Có lẽ là do cơn bão chỉ trích trên mạng và các vấn đề khác....
Hiện tại, ba người họ là những người tôi nên chú ý đến. Đặc biệt là người lúc đầu sẽ gặp số phận rất khắc nghiệt.
Gindou Kohaku. Nếu những điều tồi tệ không xảy ra với cô ấy, giống như trong câu chuyện gốc bình thường, đó sẽ là một kết thúc có hậu. Tôi có thể trở nên bình thường và cống hiến hết mình để trở thành một khán giả như hiện tại.
Tuy nhiên, tôi thậm chí còn không muốn nhớ lại điều gì sẽ xảy ra nếu như nó khác đi…Chà, kể cả bây giờ tôi có nghĩ về nó cũng chẳng có ích gì.
Bây giờ hãy tập trung vào lễ khai giảng.