Chap 94: Cách mà Dogeu thua cuộc hoàn toàn
Trans: Midz
Edit: Degenerate Snökari
“Giờ ấy, chỉ có hai cách để đánh bại Dogeu.”
“Cơ mà tại sao hoàng tử Leon lại là người chỉ huy chính?”
Khi mà chúng tôi bắt đầu hình thành một đội, Leon đã giơ hai ngón tay lên vè bắt đầu giải thích.
“Hãy nghe anh ta nói trước đã.”
“Cách đầu tiên chính là đi săn và giết nhiều hơn số lượng con mồi mà họ có.”
“…. Đó là một cách tiếp cận rất trực tiếp.”
Laura nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ. Có lẽ là bởi vì cô ấy biết rõ anh ta, nhưng cô ấy thể hiện cảm xúc nhiều hơn khi ở cạnh tôi.
“Cách còn lại chính là không để anh ta săn được con mồi nào.”
“Thế chính xác là cậu sẽ định làm gì đây?”
Leon cười một cách vui vẻ khi tôi hỏi anh ta định làm gì.
“Cây cung mà anh ta sử dụng là cây Sylphid, và nhờ vào những tinh linh gió được gắn kết với nó, vì thế mũi tên mà khi hắn bắn ra sẽ trúng con mồi mà không có thất bại nào.”
Tôi khá chắc về vụ tinh linh khi anh ta khoe ra chiếc khung của mình, nhưng ra đó là cách nó hoạt động….
“Nó không quan trọng nếu đối với tôi hay là Elt, chúng tôi có thể ra lệnh cho những Tinh Linh Gió trú ngụ ở trong cung của anh ta tạm thời dừng việc cho anh ta mượn sức mạnh. Bằng cách này, anh ta sẽ không thể nào dễ dàng nhắm trúng con mồi với kỹ năng tệ hại kia được.”
Giống như thể Leon không hề thích Dogeu chút nào, anh ta vui vẻ đưa ra những gợi ý tuyệt vời.
“Chúng ta làm gì bây giờ? Elt-sama.”
Laura đợi chờ câu trả lời của tôi, như thể cô ấy đã bị thuyết phục bởi lời giải thích của Leon.
“Trước hết, tôi không thể ra lệnh cho Tinh Linh Gió bởi vì tinh linh giao ước với tôi hiện giờ đang ở vị trí rất xa.”
Marie hiện đang tham gia một bữa tiệc trà và hưởng thụ đồ ăn ngon. Tôi có thể gọi em ấy quay trở lại, nhưng em ấy dường như rất mong chờ bữa tiệc, vì thế nếu làm như vậy thì quá đáng quá.
“Vậy thì tôi có thể làm được chuyện đó, nên, cậu muốn tôi làm gì nào?”
Tôi đặt tay lên cằm và nghĩ về những phương án mà Leon đã đưa ra.
“Bản chất của cuộc cá cược này, nếu chúng ta thua, Alice sẽ phải đối mặt với hắn ta.”
Việc cắt bỏ đi sức mạnh của cây cung sẽ không đảm bảo được sự chiến thắng hoàn toàn.
“Vậy nên tôi đang nghĩ đến chuyện làm cả hai.”
“Cả hai phương án á?”
Tôi kể cho Leon và Laura chiến thuật mà tôi đang nghĩ tới.
★
“Mẹ khiếp! Sao mấy người các ngươi không báo cáo phát hiện ra con mồi nào kể từ cái lúc xa lắc kia rồi! Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?!”
Hoàng Tử Dogeu đang làm ầm lên và chửi bới đám thuộc hạ của anh ta.
“Ừm, dạ, chuyện là…. Dù cho chúng tôi tìm kiếm cật lực đến mức nào, chúng tôi không thể tìm ra nổi một con mồi nào…. Có những dấu hiệu cho thấy việc chúng ở gần đây, nhưng….”
Có những dấu hiệu của việc thực vật bị đè lên, vì thế không còn nghi ngờ gì khác khi mà những con mồi đang ở trong khu vực này.
“Có, có một con lợn rừng ở đằng kia!”
“Cuối cùng cũng có!”
Một người tùy tùng thân tín của hắn đã chỉ ra được vị trí của con lợn rừng cách xa hàng trăm mét.
“Từ chỗ này, nó sẽ chỉ đơn giản là trúng hoặc trượt.”
Hoàng Tử Dogeu lấy ra mũi tên của anh ta đặt lên cung rồi phóng nó đi với một lực kéo cực mạnh.
“”Nani?!””
Mũi tên, thứ mà trước đó đã phóng thẳng tới con mồi, đột nhiên bay sang hướng khác và biến mất vào bụi cỏ.
“Hoàng Tử, con bò rừng đang bỏ chạy!”
Con Bò Rừng, có lẽ nó đã nhận ra được sự hiện diện của bọn họ, nhanh chóng bỏ chạy.
“Mẹ nó! Chuyện gì vậy hả?!”
Anh ta nhìn cây cung với ánh mắt chán ghét?!”
“Bây giờ mấy người các ngươi hãy đi tản ra và tiếp tục tìm kiếm con mồi đi!”
Hoàng Tử Dogeu thét vào mặt đám thuộc hạ.
★
“Chà, tôi đoán chúng ta không cần phải nhìn chi tiết để đoán ra được kết quả nữa.”
Thời gian đi săn đã kết thúc và chúng tôi quay trở về căn cứ.
Những con mồi săn được chất thành đống trước cửa trại của mỗi đội.
Có hàng tá con xếp chồng lên nhau trước trại của tôi, Leon và cả Laura, nhưng hoàng tử Dogeu dường như chỉ săn được một ít.
“Nó nhìn có vẻ như chúng ta thắng cuộc cá cược rồi đó.”
“Guguguguu!”
Hoàng tử Dogeu lườm trước những lời lẽ của Laura, mặt anh đỏ lừng lên.
“Nên, Ngài đã nói nếu chúng tôi thua, Công chúa của Irkutu sẽ đồng hành với ngài, vậy ngài tính làm gì cho chúng tôi đây?”
Laura nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lùng.
“Chắc Ngài không định làm bất cứ điều gì Ngài muốn với một công chúa của một nước đúng không, và không kể đến việc suy nghĩ về cái giá mà Ngài phải trả, đúng chứ?”
“…..Gugugugu, mấy người muốn gì?”
Trước sự nhục nhã của hoàng tử Dogeu, Laura lấy ra một trang bị cũng như là những món đồ và các đề nghị trao đổi giữa hai quốc gia như là một phần thưởng cho vụ các cược.
“Một lần nữa, Ngài mới là người nảy ra cái ý nghĩ điên rồ này…”
Trên đường quay trở về sau khi Dogeu rời đi, Leon nói với tôi khi mà tay của cậu ta chắp ra phía sau đầu.
“Chúng ta đã để cho Laura tìm kiếm con mồi xung quanh và lùa chúng nó ra xa, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu ra lệnh để cho đòn tấn công của Dogeu khi được thực hiện sẽ lệch đi làm cho con mồi chạy mất.”
Đấy chính là chiến thuật đưa chúng tôi đến chiến thắng mà tôi đã đề xuất.
Leon nói rằng anh ta có thể kiểm soát Tinh Linh Gió, vì thế tôi đã bảo anh ta sửa lại những đường đi của mũi tên.
Bằng cách đó, Dogeu không thể săn bất cứ con mồi nào, và chiến thắng của chúng tôi sẽ được bảo toàn.
Đó là một phương thức mà chỉ có thể thành hiện thực bởi vì chúng tôi là những người có sức mạnh vượt trội ở cùng một đội.
“Đó là một điều tốt khi mà chúng ta đã thắng, Laura. Nhưng lần sau, kể từ bây giờ, đừng có chấp nhận mấy kèo cá cược như thế này nữa.”
Khi quay trở lại lâu đài, trên đường trở về phòng của tôi, tôi cản lại Laura.
“Dù gì đi nữa, đưa cơ thể của Alice ra…. Để cá cược mà không có sự cho phép thì quá đáng rồi.”
Tôi rùng mình khi nghĩ đến việc Alice nằm trong nanh vuốt của hoàng tử Dogeu.
“Ah, nếu là về cuộc cá cược đó, nó không phải là đánh lên công chúa Alice, nhưng..”
Laura định nói gì đó.
“Ara, chào mừng em quay về Laura. Em ăn mặc khác quá đấy.”
Alice, người mà tôi vừa mới nhắc đến, bước tới chỗ chúng tôi.
Em ấy vừa mới tham dự xong buổi tiệc trà, và đang mặc một chiếc váy và trang điểm cầu kỳ.
“Hôm nay anh thế nào rồi, Elt-kun? Liệu Laura có gây cho anh rắc rối nào không?”
Tôi cạn ngôn khi mà em ấy đột nhiên hỏi tôi những câu hỏi trên.Bởi vì vừa mới trước đó, tôi đã bị hỏi một câu hỏi liên quan đến vấn đề này.
“Em không làm phiền anh ấy.”
Trong lúc đó, Laura đang nói chuyện với Alice.
Khi mà tôi đang lắng nghe cuộc đối thoại……
“Em mới là người cần phải chú ý hơn.”
“Onee-sama?!”
Trước tiếng hét của tôi, cả hai người họ đồng loạt quay lại nhìn tôi.
Mái tóc hồng nhạt và đôi mắt thạch anh tím. Mặc dù cách mà họ biểu đạt cảm xúc hoàn toàn khác biệt, họ đều có khuôn mặt tròn trịa cái mà…. Rất giống nhau….
“Không phải em nói với anh rồi à? Rằng việc Laura chính là em gái của em ấy?”
“Đúng rồi, Em chính là Laura, Nhị công chúa của vương quốc Irkutu.”
Nó khiến tôi nhớ lại cuộc nói chuyện chúng tôi vừa nói.
Tôi nhận ra rằng Laura không hề có ý định hi sinh chị gái mình ngay từ đầu, nhưng nó đã khiến cô ấy trở thành vật phẩm vào trong cuộc cá cược này.
“Chuyện gì thế, Elt-kun?”
Tôi che mặt lại bằng hai tay của mình, cảm giác mệt mỏi này đang chiếm toàn bộ tôi…..
“Không, không có gì cả.”
Tôi đang sốc với sự thật rằng tôi đã không nhận ra rằng hai người, nhìn giống nhau đến mức này khi đứng cạnh nhau, lại có quan hệ chị em ruột.