Chap 79: Lâu đài Ma Thần 4
Trans: Midz
Edit: no i didnt fucking dissapear im still making food but as i was making food
i realized "wait a second i want to make some guacamole but i didn't have chips"so i figured "oh since i didnt work out for 5 years let me RUN to the fucking grocery store "so i ran to the grocery store i bought some chips and ran back home and I'm like "damn dude that was a fucking awesome workout that was fan fucking tastic" so i get back home im making my guacamole and i was like "hmm alright so for my main dish now that my rice is ready im gonna make some fucking tomato scrambled egg for my rice" and then i realised we didnt have eggs and im like "ohmyguckinggoddud if i knew this earlier i woulda bought it at the grocery store" so i was thinking "ok i need to go back to the grocery store to buy some eggs" BUT fuck dude might as well go ahead and drag it out to get some extra workout cos i was slacking so i ran back to the grocery store bought some fucking eggs and im like "alright dud now is the time to cook"so im cooking these eggs -the stove is on goodbye
-------------
「Mình… đang ở đâu thế này?」
Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đang ở dưới ảnh hưởng của ma pháp dịch chuyển.
Tôi đã có trải nghiệm tương tự khi tôi tới lâu đài Ma Thần, và cảm giác này hoàn toàn giống như vậy.
Tôi nhìn quanh.
Nó không hề giống như một cái bẫy, và tôi cũng không bị vây quanh bởi lũ quái vật.
Tôi nhìn xuống mặt đất và thấy ma pháp trận đang mất dần đi ánh sáng của nó. Dường như đó chính là chức năng của ma pháp trận này là đưa chúng tôi tới đây. Khi đang nghĩ về chuyện này, tôi nghe thấy được một giọng nói xấu hổ phát ra từ gần đó.
「E, Elt-kun, liệu anh có thể buông em ra được chứ?」
「Ah, xin lỗi.」
Tôi đã ôm lấy Alice một cách nhanh nhất mà tôi có thể khi mà vòng tròn ma thuật được kích hoạt .
Tôi đã quá tập trung vào việc quan sát mọi khu vực xung quanh chúng tôi nên tôi quên mất điều đó. Tôi buông cơ thể em ấy ra để kéo dài khoảnh cách giữa hai chúng tôi.
「Em, ý em là nó không tệ hại như vậy đâu. Em biết là anh đang cố gắng bảo vệ cho em mà」
Em ấy đang thì thầm điều gì đó trong bóng tối. Có vẻ như em ấy không hề nổi giận nên vì vậy tôi sẽ để lại vấn đề đó tại đây thôi.
「Mà nơi này là nơi nào vậy?」
Tôi đứng dậy để nhìn xung quanh một cách kỹ càng hơn.
「Eh?」
Alice thốt lên với chất giọng chứa đầy sự ngác nhiên. Có một tiếng lách cách vọng lại từ chỗ nào đó ở nơi này, và đột nhiên căn phòng cứ thế được bao phủ bởi ánh sáng.
「Căn, căn phòng này thật tuyệt vời.」
Vòng tròn ma thuật dường như đã dịch chuyển chúng tôi tới một chỗ nào đó hiện vẫn còn toát ra một số ánh sáng lờ mờ ngay dưới chân chúng tôi.
Nhìn thẳng về phía trước, tôi thấy có một chiếc ghế khá chắn chắn và một chiếc bàn làm việc được chế tạo theo kiểu dáng rất lạ mà tôi chưa từng được thấy nó bao giờ. Ở trên mặt bàn, có quá nhiều các loại đá với những màu sắc kỳ lạ khác nhau, xếp thẳng hàng khiến tôi không khỏi liên tưởng đến một ma cụ nào đó.
「Đây là… một ma cụ của nền văn minh cổ xưa, đúng không nhỉ?」
「Em có biết gì về nó không, Alice?」
Tôi đoán là em ấy biết nhiều hơn tôi, một gã thường dân thấp hèn. Tôi hỏi Alice thứ này có lai lịch gì.
「Dường như nó có niên đại từ hàng chục nghìn năm về trước, lúc mà thế giới tồn tại một nền văn minh vô cùng tân tiến. Mọi người thống trị bầu trời và khám phá được cả đại dương sâu thẳm. Người ta đồn rằng con người là loài đứng trên chuỗi sinh vật, thống trị mọi muôn loài.」
Tôi đã từng được nghe kể về những câu chuyện của nền văn minh cổ đại.
Những vũ khí cực kỳ mạnh mẽ và những bộ giáp đôi khí có thể được tìm thấy trong các hầm ngục chính là di sản của nền văn minh cổ đại đã để lại.
Những bóng đèn bật sáng lên và khiến tôi vô thức quan sát xung quanh.
Trước hết,chúng tôi dường như đang ở vị trí của chính giữa căn phòng. Căn phòng này cứ liên tục mở rộng ra theo hình tròn ở ngay chính giữa nơi mà chúng tôi đang đứng, và nó dường như có thể cho chúng tôi thấy được những tầng thấp hơn từ nơi này.
Sàn nhà được ốp bởi nguyên liệu mà tôi chứa từng thấy bao giờ, khá trơn nhưng không cứng nhắc như đá, mà lại rất đàn hồi.
Bên ngoài căn phòng, giống như cái bàn đang ở trước mặt tôi, đều được xếp lại bởi những viên đá được mài dũa cẩn thận xếp cách đều nhau, càng khẳng định suy đoán của tôi về toàn bộ căn phòng này là một loại thiết bị ma thuật là đúng đắn.
「Em cũng chưa từng thấy một ma cụ nào có quy mô lớn như thế này. Có lẽ đây là lần đầu tiên」
Alice đang cố gắng tìm hiểu thêm ma cụ này có chức năng gì với vẻ mặt rất đăm chiêu…
「 Điều đầu tiên mà chúng ta cần phải làm chính là xác định được chúng ta đang ở chỗ nào.」
Chúng ta đã bị đưa tới đây bởi vòng tròn ma thuật. Ánh sáng của vòng tròn có thể quay trở lại trong một khoảng thời gian nữa, nhưng tính tới thời điểm hiện tại, điều chúng ta nên làm bây giờ là tiến hành điều tra nơi này.
「Này, Elt. Em chú ý đến một số thứ.」
「Cái gì thế?」
Alice vỗ vai tôi để thu hút sự chú ý từ tôi. Sau đó em ấy chỉ vào cái bàn ngay trước mặt tôi.
「Cái thứ đang phát sáng lấp lánh kia có hình dạng giống với mặt ở dây chuyền của em, đúng không?」
Bên dưới sàn nhà có ba lỗ bị trũng xuống, phát sáng ra một thứ ánh sáng yếu ớt. Như Alice đã nói,chiếc “ dây chuyền của hoàng đế” có lẽ sẽ vừa vặn khớp với vị trí thiếu ở bên kia.
「Liệu, liệu em có thể dùng nó để lấp chỗ trống kia không?」
Em ấy hỏi tôi với giọng điệu chứa đầy sự sợ hãi.
「Chính chiếc dây chuyền đã dịch chuyển chúng ta tới đây. Nếu đúng trên cơ sở đó, thì có lẽ việc đặt nó vào vị trí kia sẽ giúp tình hình khởi sắc thêm một chút.」
Tôi quyết định sẽ làm như thế và bảo Alice đặt dây chuyền vào vị trí còn thiếu.
「Em biết ngay là nó sẽ vừa vặn rồi mà.」
Alice cởi bỏ dây chuyền khỏi cổ của em ấy và gắn nó vào thiết bị. Sau đó…
『Tôi sẽ bắt đầu kích hoạt hệ thống. Chuẩn bị bắt đầu va chạm.』
Một giọng nói vang vọng khắp căn phòng. Kế đó là… ――Gogogogogogogo――
「Kyaa!」
Giống như lời cảnh báo, cả mặt đất của căn phòng bắt đầu rung chuyển dữ dội.
「Whoa, Tí nữa thì!」
Tôi ôm lấy Alice vào trong vòng tay khi cô ấy chuẩn bị ngã xuống.
「Cảm,cảm ơn anh, Elt.」
Alice ngước lên và nhìn chằm chằm vào tôi. Nhưng…
「Từ từ đã.」
Sự rung chuyển của mạnh đất ngày càng trở nên tàn bạo hơn.
Tôi có thể nghe thấy âm thanh của sự đổ vỡ và sụp đổ từ bên ngoài, và tôi nhận ra rằng toàn bộ tòa nhà đang rung lắc.
Tôi còn phải chịu đựng chuyện này đến lúc nào đây? Tôi đã phải ôm Alice trong vòng tay tôi một lúc khá lâu rồi…
「E, Elt-kun! Cái đó!」
Trước cả khi tôi kịp nhận ra sự thay đổi, trần nhà và các bức tường đang phản chiếu lại một khung cảnh bên ngoài. Sự phản chiếu của màn đêm chìm trong bóng tối và những đám mây đang trôi nổi xung quanh.
Lạ thay, mặc dù tôi đang có thể nhìn thấy được khung cảnh bên ngoài, nhưng không hề cảm nhận được dù chỉ là chút cơn gió từ bên ngoài thổi vào.
"
"
「Cái, cái này…..đang chiếu lại khung cảnh của bầu trời?」
Alice là người đầu tiên nhận ra được khung cảnh như này.Sau đó…
『Hệ thống đã được kích hoạt. Ngài bây giờ dã sẵn sàng để làm thủ tục đăng ký trở thành chủ nhân.』
Một giọng nói xa lạ vang lên.