Chương 78: Lâu Đài Ma Thần (3)
「Phòng này an toàn rồi.」
Có một giá sách ở bên trong bức tường và có một chiếc bàn làm việc bằng gỗ ở phía trước nó.
Trước mặt nó chính là một chiếc bàn lớn cùng với bốn chiếc ghế được đặt ở mỗi góc bàn.
Có một căn phòng mà ở nơi đó có sử dụng một số nội thất khiến tôi liên tưởng tới phòng họp.
「Dù sao đi nữa, nó chính là chìa khóa…」
Tôi nhìn vào chiếc nhẫn mà tôi đã mượn được từ Serena và bắt đầu cảm thấy rất phức tạp.
Lý do chính là hầu hết tất cả các căn phòng ở đây cùng với cửa sổ đều bị khóa lại.
Khi mà tôi lần đầu thám hiểm lâu đài, nếu mà tôi đã đeo chiếc [Nhẫn Phúc âm], Tôi có thể thoát ra khỏi nơi này mà không gặp phải khó khăn gì.
Ở thời điểm này, tôi chỉ tập chung vào việc sử dụng khả năng mới được thức tỉnh, [Túi đồ], nhưng khi mà tôi được chứng kiến sự tiện lợi của chìa khóa theo cách này, tôi thực sự cảm thấy tiếc nuối nó thêm một lần nữa.
Tôi để lộ ra một tiếng thở dài và suy nghĩ về việc này.
Tôi không tìm thấy bất cứ căn phòng lạ lùng nào ở trong tất cả các phòng mà tôi đã tìm kiếm cho tới bây giờ.
Nó giống như một lâu đài ở vương quốc Ervian, một tòa nhà được xây dựng sẵn với những mục đích rõ ràng và các kiến trúc được thiết kế sẵn.
Tôi tự hỏi liệu nơi này chỉ có những chức năng đơn thuần như một tòa lâu đài, với rất nhiều người đến và đi.
Tiếp tục suy tư về việc này, Tôi quay trở lại sảnh. Tôi chú ý đến việc có một căn phòng khá là khép kín ở phía sau lối vào.
Cánh cửa ấy được ẩn giấu phía sau cầu thang, và tôi nhìn thấy nó khi bước lên lầu.
Tôi mở cánh cửa căn phòng đó ra và bước vào…..
Căn phòng khá là bụi bặm, điều mà rất lạ thường đối với nơi luôn luôn được giữ sạch sẽ ở lâu đài này.
Căn phòng nó không lớn lắm, và nếu có năm người trưởng thành đều nằm ở đây, sẽ không còn chỗ để bước chân.
「Liệu đây có phải là nhà kho?」
Chả có gì ở căn phòng này cả, tôi đưa ra phán quyết rồi cố gắng rời đi….
「Elt-kun?」
Tôi bị gọi từ phía sau.
「Cô đang làm gì vào lúc đêm muộn thế này?」
Tôi nhìn vào cánh cửa và thấy Alice đang đứng ở đó. Ánh sáng ở trong căn phòng soi sáng rõ thân hình của cô ấy. Cô ấy đăng mặc quần áo ngủ, và đeo một chiếc đồng hồ, cùng với thanh kiếm ở ngay hông, cái mà có lẽ đã được cô ấy mang theo mình mọi lúc như một biểu hiện của sự phòng bị trước sự nguy hiểm của lâu đài Ma Thần.
「Không phải cô đang ngủ ư?」
「Đúng vậy, nhưng khi mà em tỉnh dậy vào lúc giữa đêm, Elt-kun lại không có ở phòng, vì thế em khá lo lắng…」
Có vẻ như cô ấy đến đây để tìm tôi.
「Vậy được rồi, sao cô lại lén lút làm chuyện gì đó vào lúc nửa đêm vậy?」
「Tôi đã nói với cô rằng nó không nguy hiểm, nhưng tôi đang tự mình đi kiểm chứng những nơi khác chưa được kiểm tra.」
Tôi đã kiểm tra tất cả các phòng, nhưng giờ tôi đã có một chiếc chìa khóa mới, tôi chỉ muốn kiếm tra tất cả các phòng khác mà tôi chưa kịp khám phá trước đó.
「Để giữ cho hai người họ không bị tổn thương ư? Anh hơi bao bọc quá rồi đó.」
「…Không phải nó vẫn ổn sao?」
Tôi cảm thấy khá phiền phức khi cô ấy đoán đúng ý định của tôi
Alice đứng trước mặt tôi rồi nhìn tôi giống như thể đang nhìn một thứ gì đó khiến cô ấy nở nụ cười.
「Anh thực sự quan tâm đến hai người đó, phải không? Vậy một trong hai người họ, anh thích ai hơn?」
Có lẽ cô ấy đã tìm ra được một thứ gì đó mới để trêu trọc tôi, Alice hỏi tôi với giọng điệu tò mò khi cô ấy từ từ tiến lại gần chỗ tôi.
「N, nó không quan trọng」
「Không, nó rất quan trọng. Alicia là bạn thân nhất của em. Em biết cô ấy quan tâm anh đến mức nào, Elt.」
Alicia biết rằng thông qua lời tiên tri tôi vần còn sống sau khi ra đi thay cô ấy trở thành vật tế, vì vậy cô ấy đã tự mình đến tận vương quốc Erivan để tìm tôi.
Cô ấy còn thậm chí thổ lộ tình cảm của mình vào buổi tối mà chúng tôi gặp lại nhau, nhưng tôi vì sự do dự của mình mình mà đã không đáp lại.
「Anh không phải là gã tồi bạc sao? Để lại mọi việc cho Alicia.」
Khi mà chúng tôi nói chuyện, Alice ngày càng trở nên nóng bỏng hơn và đẩy tôi gần hơn về phía góc phòng, cho tới khi cả người tôi dựa lưng vào tường.
Khi mà tôi cố gắng tìm cách thoát ra từ cả hai phía, cô ấy đã sử dụng kabedon để chặn lối thoát của tôi. Trước mắt tôi bây giờ chính là khuôn mặt của Alice. Đôi môi của cô ấy bóng và căng mọng, cùng với mái tóc bồng bềnh tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn.
Khuôn mặt cô ấy mang một vẻ đẹp tinh tế và kiêu sa khác hoàn toàn với Serena và Alicia, và tôi không thể nào rời mắt dù chỉ là một giây khỏi cô ấy khi đang ở trong tình huống như thế này.
「Nếu anh không thể cho họ một câu trả lời, cả hai người họ sẽ không bao giờ có cam đảm bước về phía trước.」
Tôi rất bối rối trước những lời nói của Alice, người đứng từ phía ngoài cuộc trong câu chuyện này. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo….
「Eh?
Sao mặt đất lại sáng lên…」
Chiếc vòng cổ xung quanh Alice bắt đầu phát sáng.
「Không ổn rồi! Chúng ta phải ra khỏi căn phòng này ngay lập tức!」
Một thứ vòng tròn ma thuật nào đó đã được kích hoạt. Tôi nói với Alice điều đó và chúng tôi cố gắng thoát khỏi căn phòng nhưng…
「Eh! Kyaa!」
Alice không hề nghe được tôi nói bắt cứ điều gì, và sự phản ứng của cô ấy trở nên chậm lại. Kết quả là cơ thể chúng tôi va vào nhau và ngã ra ngay tại căn phòng.
「Itatata. Anh, Anh đang làm cái gì vậy hả Elt!?」
Tôi có thể cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp khẳp cơ thể của tôi. Nó có vẻ như Alice đã nằm đè lên người tôi. Và chiếc vòng cổ ngày càng tỏa sáng hơn và vòng tròn ma thuật kia ngày càng mạnh mẽ phản ứng lại.
「Tôi không thể làm được gì cả!」
Tôi không biết được chuyện gì sẽ xảy ra nhưng giờ đây tôi cần phải bảo vệ Alice….
Khoảnh khắc tiếp theo, cảnh vật trước mắt tôi trở nên hư ảo.