I’m a Bastard But You’re Worse!

hồi 10 – cục diện chiến trường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trên chiến trường chính, hai đội quân vẫn đang giữ nguyên vị trí, quan sát cặn kẽ lẫn nhau.

Một bên là quân xâm lược: sư đoàn 1 của đế chế Baal, đang cố gắng xâm lược vương quốc Lamperouge như một bước tiến tới gần hơn dã tâm chinh phục toàn bộ lục địa của đế chế.

Và ở phía bên kia là những vệ quốc quân: lực lượng của toàn miền Đông, do Hầu tước Maxwell lãnh đạo, đã tập hợp lại để bảo vệ biên giới của vương quốc.

Trong doanh trại của lực lượng nhà Maxwell, hầu tước Dietrich Maxwell đang cực kỳ bồn chồn.

“Quá sức kì lạ. Rốt cuộc chúng đang mưu tính cái quái gì chứ?”

Nửa ngày đã trôi qua kể từ khi trận chiến bắt đầu. Tuy nhiên, cả hai phe đều chưa phải gánh chịu bất kỳ thương vong đáng kể nào.

Lý do là những kẻ xâm lược, lực lượng đế quốc, đang ở thế phòng thủ vì lí do gì mà chẳng ai rõ.

Vì lực lượng của miền Đông ít hơn về quân số, họ không thể liều lĩnh phát động tấn công đối phương trước được và thế là, cả hai phe đều đã rơi vào tình thế bế tắc như hiện tại.

“Bọn chúng đang cố dụ chúng ta vào bẫy sao? Không đời nào, đây là lãnh thổ của nhà Maxwell ta, và cũng không có dấu hiệu nào cho thấy chúng đã giăng bẫy từ trước. Rốt cuộc chúng đang câu giờ vì cái gì…?”

Một cái gì đó khủng khiếp đã xảy ra mà ông đã không hề hay biết. Một linh cảm đáng ngại đến độ khiến nét mặt của Dietrich cay đắng như ăn phải ớt.

“Efreeta, mau cử người đi do thám xung quanh. Ta có một linh cảm không lành về tình thế này."

“Tôi đi ngay đây, thưa ngài.”

Tử tước Efreeta gật đầu và vội vàng rời doanh trại cùng với một số thuộc hạ của mình.

Dietrich nhìn thuộc hạ của mình rời đi, sau đó trừng mắt nhìn về hướng trại địch vẫn đang im bặt một cách đáng lo ngại.

“Lũ đế chế chó chết…Ta không biết các ngươi đang âm mưu quái quỷ gì trong đầu, nhưng ta sẽ không để các ngươi toại nguyện đâu!”

“Dietrich-sama! Tôi có một tin tức gây sốc!”

"Chuyện gì!?"

Tử tước Efreeta, người vừa được lệnh đi thám thính xung quanh, đã vội vã quay lại.

Từ biểu hiện đang run rẩy của cấp dưới, Dietrich nhận ra rằng linh cảm của mình đã chính xác.

“Quân đội đế chế bắt đầu di chuyển rồi đúng không!?”

“Ơ, không phải ạ, thật ra thì…”

Tuy nhiên, những lời tiếp theo của Tử tước Efreeta lại hoàn toàn bất ngờ.

“Có vẻ như thiếu gia… Dyngir-sama…”

"Ngươi nói gì cơ!?"

Cơ thể của Dietrich gần như ngã ngửa ra sau vì ngạc nhiên khi nghe tên thằng quý tử nhà mình được nhắc đến một cách bất ngờ.

~

Ở phía bên kia của chiến trường, lực lượng đế quốc cũng đang bận rộn không kém.

Bên trong lều tổng hành dinh của doanh trại đế quốc, đệ nhất hoàng tử Lars Baal đang giận dữ gào lên.

"Chuyện quái gì đã xảy ra!? Khi nào thì Zagann mới đến đây!?”

Vị hoàng thái tử mới ngoài 20 đang ngồi trên ghế đã ném chiếc cốc đang cầm xuống đất khiến nó vỡ tan.

Rượu trong ly đổ cả lên người cấp dưới của anh ta, nhưng anh ta vẫn tiếp tục la hét bất chấp.

“Đây là lý do vì sao mà ta đã phản đối cái kế hoạch chết tiệt đó của ngươi!! Nếu chúng ta tổng tấn công trực diện bọn chúng mà không dùng đến mấy cái thủ đoạn rẻ tiền này…! Chúng ta đã không phải đối mặt với nhà Maxwell mà thiếu đi vị tướng mạnh nhất của chúng ta như bây giờ!!”

"…Thần thành thực xin lỗi."

Cánh trái của Song Dực, Eis Halphas, đã cúi đầu nhận tội mà không hề bào chữa.

(Chuyện gì đã xảy ra với ngài vậy, tướng quân Bjorc…? Xin ngài hãy bình an vô sự trở về đi mà…)

Halphas cũng đang cảm thấy bồn chồn theo cách riêng của mình.

Người anh trai kết nghĩa của Halphas đã không xuất hiện, mặc dù thời gian dự kiến theo kế hoạch đã qua từ lâu. Thái độ bình tĩnh và điềm đạm thường thấy của anh ta giờ đây đã có dấu hiệu lo lắng.

Hoàng tử Lars đứng dậy khỏi ghế, tràn đầy phẫn nộ, mái tóc vàng của anh ta tung bay trong không trung.

“Phương án khả thi nhất hiện tại là ta tự mình tiêu diệt nhà Maxwell!! Toàn quân, chuẩn bị tấn công!!”

“X-Xin hãy đợi đã, thưa Điện hạ! Làm thế thực sự rất nguy hiểm!!”

Halphas vội vã cố gắng ngăn hoàng tử lại.

Lực lượng của đế quốc có số lượng lớn hơn, nhưng mỗi người lính Maxwell đều có chất lượng cao hơn hẳn. Trực tiếp đối đầu với họ là một ván cược rất rủi ro.

"Câm miệng lại!! Ngươi nghĩ ai là người đã gây ra tình huống này ngay từ đầu hả!?”

"Uugh!"

Halphas cố giữ chân nhưng Lars đã dùng nắm đấm của mình đánh bay anh ta đi. Chiến lược gia lỗi lạc của đế chế bị ném ngược vào lều, xé toạc cả vải và ngã xuống đất.

“Phòng thủ mãi như thế này thì có ích gì!? Phía Maxwell có thể tấn công ta bất cứ lúc nào!! Lợi thế rõ ràng thuộc về ai hành động trước!!”

“N-nhưng Điện hạ à…làm ơn, chúng ta hãy cố đợi thêm một chút nữa để tướng quân Bjorc-”

"Quá đủ rồi!!"

Hoàng tử Lars phớt lờ lời nói của người thuộc hạ trung thành và dậm chân bực bội bước ra khỏi lều.

Tuy nhiên, một cận vệ hoàng gia đã tiếp cận hoàng tử trẻ.

“Điện hạ!! Theo trinh sát thì lực lượng của hầu tước đang hướng về phía chúng ta ạ!”

“Kh, vậy là chúng đã hành động rồi! Có bao nhiêu tên!?”

“C-Chúng…”

Người lính lúc đầu còn hơi do dự, sau đó trả lời rõ ràng câu hỏi của hoàng tử.

“C-Chúng…chỉ có ba tên thôi ạ.”

Truyện Chữ Hay