Chương 2 – Hiền nhân và ma thuật
Phần 2
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
--- Ma thuật là hiện thân của trí tưởng tượng.
Cầm cuốn sách mà hiền nhân-san để lại, tôi lướt qua một vài trang về lý thuyết ma thuật và đó là thứ đầu tiên được nhắc đến. Hiện thân của trí tưởng tượng … các từ ngữ khá trừu tượng, tôi tự hỏi liệu nó có đúng?
Tuy nhiên, dù là hiện thân của trí tưởng tượng … nhưng nếu thiếu đi [Sức mạnh ma pháp] cơ bản, ngươi vẫn không thể sử dụng được.
Điều này thì tôi hiểu. Nói cách khác nếu không có [Sức mạnh ma pháp] cơ bản,chỉ số về pháp thuật cũng chỉ là thứ vô dụng.
Để bắt đầu, ngươi cần cảm nhận được ma lực nếu không sẽ không thể dùng chúng.
--- Điều đó nghĩa là tôi cần học cách điều khiển ma lực trước khi có thể sử dụng. Như những gì được ghi trong cuốn sách, nó đề cập rằng, để sử dụng ma thuật, trước hết người dùng cần phải cảm nhận được ma lực của chính mình và thiền là một cách được nhắc đến khi muốn làm việc đó. Tuy không hiểu rõ thiền là gì nhưng lúc này mình có nên ngồi xuống và nhắm mắt lại?
Tôi ngồi xuống, đặt cuốn sách trước mặt rồi nhắm mắt lại. Cảm thấy một hiện diện kế bên, tôi hé mắt nhìn và đó là Night, đang bắt trước tôi, nhắm mắt và im lặng ngồi cạnh. Thật dễ thương.
Ngồi cạnh nhau một hồi, tôi thấy trái tim mình nóng lên một cách kì lạ.
“… Hmm? Gì thế này? Đây là …”
Vào khoảnh khắc cảm nhận được điều ấy, nhiệt độ đã chạy khắp cơ thể khiến tôi có cảm giác bằng cách nào đó mình đang cảm nhận được sự lưu thông của dòng máu.
“Đợi đã … cảm giác này là gì …!”
Tôi bối rối trước tình huống trước giờ chưa từng trải nghiệm. Tuy nhiên không có gì xảy đến như đau nhức cơ thể hay điều gì đó khác thường. Và rồi, một thông báo bán trong suốt xuất hiện trước mặt.
Bạn đã nhận được kỹ năng [Kiểm soát ma lực].
“Huh … nguồn gốc của sức nóng ấy là ma lực?”
Từ cuốn sách của hiền nhân, tôi đã sớm mường tượng được ma lực là thứ gì đó tương tự với mạch máu và nó luôn chạy khắp cơ thể. Bình thường tôi sẽ không cảm nhận được bất cứ điều gì trừ khi nhận thức được nó, vậy nên tôi đoán chỉ có duy nhất lần này là được.
“Đây là … mạch ma pháp mà mình được thừa hưởng từ hiền nhân-san …”
Và khi tôi đang lẩm bẩm điều đó với chính mình thì Night, cậu nhóc ngồi thiền kế bên cũng sủa lên như muốn nói gì đó.
“… Woof! Woof, woof!”
“Hmm? Không lẽ nhóc cũng cảm nhận được, Night?”
“Woof!”
“Ooh! Nhóc làm được rồi!”
Điều đó nghĩa là Night cũng có thể học được kỹ năng [Kiểm soát ma lực] giống với tôi. Mặc dù được gọi là kiểm soát nhưng tôi chỉ có thể cảm nhận được ma lực. Thêm vào đó, tôi không đến từ thế giới này nên dù có chỉ số pháp thuật nhưng tôi không thể sử dụng ma thuật do không có mạch. Tuy nhiên Night vốn là sinh vật đến từ thế giới này nên tôi đoán cậu nhóc có mạch ma pháp.
Nhân tiện, vì đã cảm nhận được mạch ma pháp nên tôi có thể điều chỉnh tốc độ của ma lực chạy trong cơ thể mình. Tôi có thể di chuyển nó theo ý muốn, chẳng hạn như giữ ma lực đứng nguyên một chỗ. Vậy nên có lẽ những người khác sẽ điều khiển được ma lực ngay khi họ cảm nhận được chúng.
“Giờ mình đã cảm nhận được ma lực và kiểm soát được nó, vậy bước tiếp theo là gì?”
Một khi đã kiểm soát được ma lực, việc còn lại rất đơn giản. Ví dụ, nếu ngươi muốn một ngọn lửa xuất hiện từ lòng bàn tay, ngươi có thể tưởng tưởng rằng ma lực đang tập trung lại trong lòng bàn tay và phát ra từ đó. Cũng có thứ gọi là niệm thần chú dài nhưng nó không cần thiết vì việc đó chỉ giúp đỡ củng cố hình ảnh. Tuy nhiên, nếu ngươi nghĩ ra tên riêng cho ma thuật, nó sẽ khiến việc kích hoạt trở nên dễ dàng hơn. Đó cũng là sở thích của mỗi người khi đọc tên ma pháp và niệm nó trong tâm trí. Tuy nhiên trong thực chiến, ta khuyên ngươi nên niệm thần trú trong tâm trí để tránh đối phương dự đoán ra ma pháp.
“He-h … ma thuật không cần niệm chú, huh? Bên cạnh đó, đọc tên ma pháp trong tâm trí sẽ hữu dụng hơn khi chiến đấu …”
Tuy nhiên, việc này là vô dụng khi ở trên Trái Đất. Mình không thể tưởng tượng ra tình huống cần phải sử dụng ma thuật.
Lật sang trang tiếp theo, tôi tìm thấy phần còn lại được viết.
Nếu lần đầu tiên định sử dụng ma thuật, tốt nhất nên nghĩ tới ma pháp hệ thủy. Lửa và những thứ tương tự có thể gây ra thảm họa ở một vài nơi nhưng với nước, thiệt hại sẽ nhỏ hơn đang kể. Hãy cân nhắc.
“Thật nguy hiểm! Mình đã định dùng toàn lực tạo ra lửa …”
Nếu không đọc trước, có lẽ tôi đã để ngọn lửa xuất hiện. Tôi cần phải đọc đến tận cùng trước khi áp dụng vào luyện tập. Sau khi nhắc nhở Night điều tương tự, tôi nhanh chóng đưa tay ra và hình dung một thủy cầu cỡ quả bóng rổ trôi nổi trong lòng bàn tay.
… Vì đã đọc được rằng nên đặt tên cho ma pháp nên tôi nghĩ [Thủy cầu] là hợp lý. Đó là một cái tên chán ngắt nhưng nhờ có nó, hình ảnh và tên của kỹ năng đã kết hợp lại với nhau. Ngay khi củng cố hóa hình ảnh, tôi nhanh chóng kích hoạt ma pháp.
“Chắc là được rồi nhỉ …? [Thủy cầu]!”
Và rồi, một dòng nước xuất hiện trong lòng bàn tay, nhấp nhô trong khoảng không gian trống. Không lâu sau, một khối nước có kích thước y như trí tưởng tượng của tôi được hình thành.
“Uooooohh! Mình làm được rồi, làm được rồi!”
“Woof! Woof!”
“Hmm?”
Trong lúc bị choáng ngợp bởi quả cầu nước trong lòng bàn tay, tôi thấy Night đang sủa bên cạnh. Và ở đó, một quả cầu nước có kích thước tương tự quả cầu của tôi đang lơ lửng trên đầu cậu nhóc.
“Whoa! Night, nhóc cũng làm được rồi!”
“Woof!”
Với bàn tay còn lại, tôi vuốt ve Night hết sức mình.
“Được rồi, được rồi! Giờ chúng ta đều đã là những pháp sư!”
“Woof!”
Lúc này tôi muốn sử dụng thêm những ma thuật khác nhưng tôi cần phải làm gì đó với quả cầu nước mà mình vừa tạo ra. Tôi hình dung trong tâm trí rằng mình sẽ bắn thật nhanh quả cầu nước vào cái cây ngoài vườn.
Vào khoảnh khắc ấy ---
“…Wow…”
“… Woof …”
Quả cầu nước đánh gãy một vài cây bên ngoài. Nó còn mạnh hơn những gì mà tôi có thể tưởng tượng; việc này khiến má tôi có chút co giật.
… Nó thực sự hoạt động như dự kiến.
Và như vậy tôi đã tìm ra cách sử dụng ma thuật nhưng chắc chắn tôi có cảm thấy mình đang mất đi một chút ma lực khỏi cơ thể. Tuy nhiên nếu tin vào cảm giác ma lực thất thoát lần này, tôi có thể sẽ tạo ra một lượng lớn thủy cầu với sức mạnh kinh khủng ấy.
Trước đó, tôi hình dung ra [Thủy cầu] chỉ để quả cầu nước xuất hiện nhưng lúc này khi nhìn thấy khung cảnh vừa xảy ra, hình ảnh của [Thủy cầu] đã bị ghi đè bởi cảnh tượng tôi bắn nó đi. Tuy vậy tôi vẫn chỉ có thể tạo ra một quả cầu nước.
“… Được rồi, cứ tiếp tục và sử dụng thêm nhiều ma pháp nữa nào!”
“Woof!”
Nói vậy với Night, chúng tôi tiếp tục sử dụng thêm nhiều ma pháp miễn là khoảng thời gian của chúng tôi cho phép.