Lớp tôi có hai cô gái nổi tiếng.
Không phải kiểu nổi tiếng như những idol giới trẻ đâu. Nhưng nhờ vẻ ngoài xuất chúng của bản thân mà cả hai vẫn được biết đến rộng rãi.
Chính vẻ ngoài xinh đẹp đã giúp họ rất được đám bạn cùng lớp lẫn các đàn anh khóa trên và đàn đem khóa dưới để ý. Ngay cả một đứa không có quan hệ gì với cả hai như tôi còn phải chú ý đến họ cơ mà.
“…”
Giờ thì, hãy cùng đến với lí do tôi kể với bạn tất cả những điều trên. Đó là bởi tình huống đang diễn ra ngay trước mắt tôi đây.
“Rin’ne Aragaki, tớ thích cậu! Xin hãy hẹn hò với tớ! ”
Đúng vậy, sau giờ học, tôi đang được chứng kiến một màn tỏ tình.
Một tên con trai cùng lớp mà tôi chả mấy khi nói chuyện cùng, đang quỳ gối trước một tuyệt thế mỹ nữ.
Cô gái đang đứng kia sở hữu một mái tóc sáng màu dài ngang lưng, đi cùng với khuôn mặt xinh xắn và một phong cách ăn mặc đầy quyến rũ ẩn sau lớp đồng phục. Cô ấy đẹp đến mức khó có thể tin được người này vẫn đang là học sinh cấp 3.
“Tớ xin lỗi, nhưng hiện tại tớ không có ý định hẹn hò với ai cả.”
“… Vậy à. Cảm ơn cậu.”
Màn tỏ tình kết thúc chóng vánh.
Tuy khá tò mò biểu cảm của anh chàng sau khi bị từ chối, nhưng khi đó tôi đang đứng ở hành lang, còn cậu kia đang quay mặt vào trong nên chịu, không thấy được. Sau đó cậu ta rời khỏi phòng học theo lối khác rồi chạy biến nên đến cuối cùng tôi vẫn chẳng thể hóng hớt được gì. Dù vậy, vì có thấy giọng cậu ta run run nên tôi đoán chắc cậu chàng khi đó đang khóc.
Còn nhớ hai người đẹp tôi nói đến lúc nãy chứ.
Cô gái vừa được tỏ tình kia chính là một trong hai người họ, tên là Yomi Aragaki.
Tạm dừng chút đã. Hẳn là các bạn đang thắc mắc rồi ha.
Rõ ràng anh chàng lúc nãy gọi cô ấy là Rinne không phải sao. Đúng vậy, những tên cổ là Yomi.
“…sao cậu ta lại không nhận ra mình chứ. ”
Tôi không nhịn được được mà gật gật đầu tán đồng.
Rinne và Yomi. Vấn đề ở đây không nằm ở việc đâu là tên giả hay tên thật, mà bản chất đấy là tên của hai người khác nhau.
Tôi nghiêng đầu tự vấn, không hiểu vì sao mọi người có thể nhầm hai người họ cho được.
“Tại sao cậu ta có thể nhầm mình với bà chị mình được cơ chứ! ”
Tôi bị giọng nói vọng ra từ trong lớp học làm giật mình.
Tôi nhòm vào trong phòng học và thấy Yomi-san đứng ở đó, nói những điều bản thân chưa từng nghe trước đây.
“Biết là hai người giống nhau, nhưng ít nhất cậu ta cũng nên kiểm tra trước khi tỏ tình mới phải. Mình cũng biết chị ta sẽ không thích cậu ta nên từ chối thay luôn, nhưng mà …. Ầy, phiền thật. Không thể tin được người như bả lại có thể khiến mình khó chịu thế này. ”
“….”
Hãy tạm để cách nói chuyện lần đầu tôi được nghe kia sang một bên đã.
Nhắc lại chút, có hai cái tên ở đây, Rinne và Yomi. Dựa vào những lời vừa rồi thì hẳn bạn cũng đoán ra được Rinne chính là tên người chị em song sinh của cô gái đang đứng kia. Và hai người họ trông cực kì giống nhau.
Hai chị em họ không chỉ nổi tiếng vì vẻ ngoài xinh đẹp mà còn vì họ giống nhau đến nỗi không thể phân biệt được – một cặp chị em song sinh đứng trên đỉnh xã hội.
(Vậy ra đây là bộ mặt thật của Yomi.)
Yomi, người tôi lúc nào cũng thấy trong lớp, luôn có một vẻ ngoài thanh lịch.
Chị gái của cô ấy, Rinne-san, cũng không kém phần tao nhã với một chất giọng hết sức nhẹ nhàng. Cô còn thường được ca ngợi là có tấm lòng nhân hậu của một vị thánh.
Tôi đã nghĩ Yomi-san sẽ giống với người chị lúc nào cũng cười của cô ấy, nhưng có vẻ ai cũng có bí mật của riêng mình.
(Nên làm gì nhỉ?)
Lý do tôi đứng ở đây đơn giản là vì cần lấy quyển sách bài tập lỡ để quên ở lớp.
Tôi chưa từng nghĩ rằng bản thân sẽ chứng kiến một màn tỏ tình khi quay lại trường cả. Cái chính là không ngờ sẽ được gặp Yomi ở đây.
Việc cô ấy ở đây là hoàn toàn nằm ngoài dự tính của tôi, và giờ thì tôi đã nhỡ mất thời điểm tốt nhất để vào lấy sách.
(..được rồi.)
Nhưng vì điểm số của bản thân , tôi không thể trắng tay rời đi được.
Tôi lấy từ trong túi ra một mẩu khăn giấy, sau đó vo nhọn một đâu rồi chọc vào mũi, cố khiến bản thân hắt xì.
“Ắt xì”
Phát hắt xì to phết đấy.
Hình như tôi nghe thấy có tiếng bàn ghế xô đẩy thì phải. Nhưng tôi mặc kệ và mở cửa bước vào mới vẻ mặt hững hờ.
“ Ơ kìa Aragaki-san, sao cậu lại ở đây? ”
“Chào cậu, Nagase-kun. Giờ này cậu đến trường làm gì vậy? ”
Lúc nãy tôi thấy cô nàng cho chân lên bàn, nhưng giờ thì chúng đã trở về lại mặt đất rồi.
Khá chắc cô nàng đã vội vàng cho chân xuống. Điều đó khiến tôi có cảm xúc muốn thấy một chút hoảng loạn trong mắt cô, hay gì gì đó kiểu thế. Mà dù sao thì tôi cũng cố gắng hành xử bình thường nhất có thể rồi.
“Ừm, à thì, tôi để quên sách bài tập cho ngày mai nên quay lại lấy. Mà hình như mới có một trong mấy đứa con trai chạy qua thì phải? Không biết chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ.”
Một câu trả lời hoàn hảo cho mấy tình huống kiểu này.
Yomi phản ứng lại một cách bình tĩnh cứ như bản thân không biết gì, và rằng tất cả chỉ là trùng hợp.
“ Nhắc mới nhớ, tôi cũng có vài việc cần làm – một đứa con trai chạy qua đây á? Tôi cũng không chắc chuyện gì đang xảy ra nữa.”
“Ừm hửm. À đây rồi.”
Thật nhẹ nhõm khi tìm được thứ mình cần.
Nhưng trước khi tôi nhận ra, Yomi-san đã đứng cạnh tôi với chiếc túi trong tay từ bao giờ. Nói thật là điều đó khiến tôi hơi sợ.
“Này, đừng tỏ ra bất ngờ thế chứ. Làm như tôi là ma không bằng ý”
“Không không, chỉ là cậu xuất hiện bất ngờ quá khiến tôi giật mình thôi.”
“Hừm, chuyện này thì tôi hiểu được – Mà, Nagase-kun này?”
“Hửm? ”
“Cậu có nghe thấy gì trước khi bước vào phòng không? Tại lúc nãy tôi có hơi ồn ào chút.”
Tôi không ngờ là cô nàng lại đích thân hỏi câu đó đấy. Có vẻ cổ muốn tự mình xác nhận lại chuyện này. Tim tôi đập càng lúc càng nhanh nhưng tôi cố không thể hiện ra ngoài.
“Tôi không. Cậu có nói gì trước khi tôi hắt xì à? ”
“Không đâu. Xin lỗi vì đã hỏi cậu một điều kì lạ như vậy.”
“Ổn mà. Giờ tôi chỉ muốn về nhà và ngồi học thôi.”
“Vậy thì tạm biệt.”
“Hẹn mai gặp lại.”
Tôi khẽ thở phào khi bước ra khỏi phòng học.
Thật sự rất xin lỗi vì đã nghe lén, nhưng mà đấy chỉ là bất đắc dĩ thôi. Khi tôi nhận ra thì mọi chuyện đã lỡ rồi.
Tôi đã nói dối Yomi-san bởi vì đây là lần đầu tôi thấy cô ấy như vậy, và tôi khá chắc có điều ẩn giấu sau sau câu hỏi cuối cùng ban nãy.
“A..”
Một bóng người đang đi ngược hướng với tôi trên hành lang thẳng lối.
Đó là một cô gái giống hệt Yomi, người vừa mới nói chuyện với tôi. Tôi ngay lặp tức nhận ra đó ra Rinne, chị gái của cô nàng.
“Chào đằng ấy.”
“Xin chào.”
Cô ấy chào tôi bằng một nụ cười nhẹ nhàng, và tôi đáp lại.
“.. họ trông giống nhau thật sự.”
Hai chị em này giống nhau như đúc vậy.
Tôi cũng không rõ điểm khác biệt giữa họ là gì, nhưng tôi có thể chỉ ra đâu là Yomi, đâu là Rinne chỉ bằng một cái nhìn.
Cũng không có gì đặc biệt cả, chỉ là điều đó khiến tôi thắc mắc sao mọi người có thể nhầm hai người họ với nhau được vậy.
“Nhưng nãy cô ấy có nói, cái gì mà người như chị ta…”
Điều đó chứng tỏ Yomi-san có những cảm xúc không mấy tốt đẹp về Rinne-san.
Tôi không biết nhiều về hai người này nên không dám nói chắc điều gì. Nhưng dựa vào những gì tôi thấy trên lớp thì hai chị em họ khá là thân thiết đấy chứ.
Kể cả nếu họ không ưa lẫn nhau thì ắt cả hai đều phải là những diễn viên tuyệt vời. Bởi theo góc nhìn người ngoài của tôi thì mối quan hệ của cả hai rất tốt.
“Chịu thôi. Mà kể cả mình có biết những khía cạnh khác của hai người đó thì cũng không có nghĩa là mình hiểu được suy nghĩ của họ. Nghĩ nhiều cũng vô dụng.”
Chà, hẳn cái nhìn của tôi về Yomi-san từ ngày mai sẽ có chút thay đổi đây.
“..Có lẽ mọi chuyện sẽ vẫn như cũ thôi.”
Tôi, Akito Nagase, một học sinh cấp ba bình thường không có gì đáng nói, tiếp tục đi về nhà với nhiều suy nghĩ vẩn vơ trong đầu.