Bang! Bang!
Con bù nhìn bốc cháy dữ dội, tạo thành một vụ nổ lớn. Trong tiết học ‘Huấn luyện thực chiến', các học sinh được yêu cầu tấn công vào mục tiêu bằng ma pháp ứng với nguyên tố mà mỗi người thông thạo.
“Vấn đề không phải lúc nào cũng là đòn tấn công của các em mạnh hay nhanh, sự chính xác mới là thứ quan trọng. Dù ma pháp có mạnh cỡ nào, nó sẽ vô dụng nếu không trúng kẻ địch, đúng chứ?”
Giọng nói của giáo sư hỏa hệ Hong Yi-El vừa kết thúc, những con bù nhìn bắt đầu di chuyển loạn xạ khắp nơi.
Ma pháp của học sinh phát nổ ngay giữa không trung, thậm chí còn chẳng thể làm xước được mục tiêu, và ma pháp của Hong Bi-Yeon cũng chịu số phận tương tự.
Thud!
Cô nhăn mày, lo lắng rút cây trượng ra rồi tạo một quả cầu lửa hướng về phía mục tiêu.
Hỏa lực của nó mạnh, nhưng chẳng trúng bất cứ thứ gì.
Hong Yi-El đi ngang qua cô, thì thầm .
“…Tệ quá, Bi-Yeon.”
Hong Bi-Yeon tái mặt, nhưng cô nhắm chặt mắt lại, cố gắng không để lộ biểu cảm của mình. Cô mím môi rồi giương cây trượng lên.
Nhưng cảm thấy bản thân không thể làm được, cô đành bất lực từ bỏ ý định đó.
“Hmmm…”
Áp lực khủng khiếp đè nặng lên Hong Bi-Yeon. Cô toát mồ hôi hột, gắng hết sức mình chỉ để chống lại nó.
‘Không thể để lộ ra được. Không thể cho mọi người thấy nhược điểm của mày.’
Hong Bi-Yeon cảm thấy bản thân như sắp ngất đi, nhưng cô cố giữ mình tỉnh táo bằng thứ sức mạnh tinh thần phi thường. Một nữ sinh tiến đến gần khi cô vẫn đang trong trận chiến căng thẳng của mình.
“Chà… thật đáng kinh ngạc, thưa Công chúa.”
“…Hả?”
“Người sử dụng ma pháp giống như tôi, nhưng sức mạnh của nó thì gấp tận 3 lần lận.”
'Con nhỏ này có hiểu mình đang phải trải qua những gì không, hay cô ta chỉ buột miệng mà không thèm suy nghĩ?'
“Có ý nghĩa gì đâu? Ma pháp đó hoàn toàn vô dụng. Ta còn không chắc có thể bắn trúng mục tiêu. Ta ghen tị với ngươi đấy. Ma pháp của ngươi có độ chính xác cao.”
“…Nhưng, nếu công chúa luyện tập thêm nữa, chẳng phải người có thể vượt qua tôi dễ dàng sao?”
'Ngươi nói vậy là có ý gì?'
Hong Bi-Yeon bỏ qua lời cô gái, đứng thẳng dậy và giương cây trượng lên. Nhờ cuộc trò chuyện, áp lực cô phải gánh chịu đã vơi bớt phần nào.
'Để ý thì, cô ta cũng là pháp sư hỏa hệ à?'
'Hình như mình từng nghe qua. Tên là Arshuang thì phải.'
Người ta từng xôn xao đồn đoán rằng một hỏa pháp sư tài năng nhất lịch sử đã xuất hiện. Sau một hồi suy ngẫm, Bi-Yeon nhớ lại tin đồn đó, nhưng khi Arshuang bước chân vào học viện, năng lực của cô ta thậm chí còn không thể so sánh với Hong Bi-Yeon.
Đây là lẽ đương nhiên. Hong Bi-Yeon là một thiên tài tầm cỡ thế giới. Cô không mấy tự hào khi vượt mặt đối thủ không cùng trình độ với mình.
“Whoo…”
Hong Bi-Yeon, sau một quãng thời gian chật vật chỉ để bắn trúng con bù nhìn, nhanh chóng rời khỏi lớp ngay khi tiết học kết thúc.
Cô không thể nhìn vào mắt của mẹ cô thêm một giây nào nữa.
“Phù….”
Cô đi đến phòng nghỉ rồi bất lực ngồi xuống. Cô cảm thấy đôi chân ê ẩm cũng như các giác quan dường như đã tê liệt.
Có thể là do cô đã dùng sức nhiều gấp 2, thậm chí 3 lần so với những học sinh khác, hoặc là do yếu tố tâm lý.
“Thưa công chúa.”
“Yuri, ngươi đây rồi. Mang cho ta thứ gì đó để uống… thêm cả kẹo hồng sâm nữa.”
“Tuân mệnh.”
Yuri - vệ sĩ riêng của công chúa Hong Bi-Yeon, có chiều cao gần 170cm. Và Hong Bi-Yeon với chiều cao 160cm của mình phải hơi ngước lên để nhìn vào mắt cô.
“Nhân tiện, có tin gì mới không?”
“Thưa, là về yêu cầu cải tiến đũa phép của người hôm trước.”
“À.”
Hong Bi-Yeon chìm vào suy ngẫm. Cô có nghe rằng đôi lúc giả kim thuật sư sẽ sử dụng những cây gậy phép đã cải tiến, nhưng một pháp sư sử dụng thứ đó thì chưa bao giờ.
‘Cậu ta quả thật rất khác người.’
Một học sinh tương thích với cây đũa nổi tiếng khó ưa đó, rồi thì xếp hạng cuối toàn trường nhưng lại vào được lớp S…
“Biến nó thành một thanh ma kiếm có khả thi không?”
“Bởi chất lượng vô cùng tốt của cây đũa, có vẻ như việc chuyển đổi không gặp trở ngại nào. Tuy nhiên, nó có một đặc tính khá khó hiểu.”
“Khó hiểu?”
“Là vì… cây đũa phép sẽ rút cạn mana của người sử dụng.”
“Hả? Kiểu vật phẩm bị nguyền á?”
“Không hẳn là như thế. Dường như nó liên tục cộng hưởng với nguồn mana tự nhiên.”
“Cậu ta chọn cây đũa quái gở gì thế? Học viện Stella cũng thế.”
‘Liên tục hấp thụ mana của chủ nhân, nhưng đồng thời cộng hưởng với mana tự nhiên? Nghe lạ thật.’
“… Sao một cây đũa phép rác rưởi như thế lại là bậc trung bình khá chứ?”
“Vì thế mà nó mới ở cấp độ đó đấy.”
“Ý ngươi là sao?”
Yuri bối rối giải thích.
“Ban đầu cây đũa đó được xếp vào bậc cao hơn bởi khả năng khuếch đại ma pháp của người sử dụng lên nhiều lần, nhưng vì đặc tính hút mana của nó nên bị xếp xuống bậc khá...”
“V-Vậy ban đầu Argento là một cây đũa bậc cao? Làm sao một học sinh có thể sử dụng thứ như thế được?”
“Tôi cũng có cùng thắc mắc như vậy.”
Hong Bi-Yeon biết rất rõ rằng không ai có thể tương thích với Argento. Thế rồi cậu ta xuất hiện…
‘Tên thường dân kỳ quặc đó đang nghĩ gì vậy?’
Tất nhiên, không phải là không ai muốn có cây đũa đó.
Khả năng tăng cường sức mạnh ma pháp của người sử dụng nghe rất tuyệt, nhưng cái giá là việc mana bị rút cạn đã lấn áp tất cả.
“Ta không nghĩ cậu ta sẽ sử dụng nó ngay cả khi đó là phiên bản đã qua cải tiến. Không biết lượng mana của cậu ta lớn cỡ nào, có khi cậu ta còn chẳng có mana cơ.”
Nếu một người không có mana thì không được coi là một pháp sư, vậy thì còn dùng đũa phép làm gì?
“…Ta chẳng quan tâm nữa. Tên đó sẽ tự xoay sở thôi. Ta chỉ làm theo yêu cầu là được.”
‘Cây đũa đúng là có một không hai, y như chủ của nó.'
Cô chưa từng để tâm đến tầng lớp thường dân, nhưng suy nghĩ về người con trai tên Baek Yu-seol này vẫn không rời khỏi tâm trí cô.