Đám người đâu chỉ đợi lấy một hồi lâu, gần một canh giờ mà nàng ta chưa tới. Sắc mặt đám người có chút chán nản chờ đợi lấy. Võ Thông Thiên có chút không chịu đựng lấy quay người rời đi.
“Ta tới gọi nàng ta một lần”.
Thanh âm hắn có chút giận lấy, biết tính khí cái này con gái nhưng quá mức khó chấp nhận lấy. Đường đường là công chúa đế quốc mà biểu hiện như vậy tương lai có ai dám tiến tới cầu hôn lấy. Chẳng nhẻ bắt hắn phải chăm lấy cả đời sao?
Từng cái bước chân có chút nặng nề đi tới, bỏ mặc đám người lại phía sau. Ngơ ngác nhìn lấy, lần đầu tiên thấy cái này hoàng đế biểu hiện. Đứng ngẩn người một hồi lâu mới định thần lấy, sắp xếp lại quân số chuẩn bị khởi hành.
Hắn tiến tới trước cửa phòng, phía trên treo lấy một cái tựa như chuông gió, từng cái vỏ ốc được chế tác lấy có chút đẹp cùng từng thanh âm va chạm có chút vui tai. Hắn không quá để ý, đẩy cửa tiến vào.
“Công chúa, tỉnh dậy a”.
Vừa bước vào phòng, đầu tiên hắn nghe thấy đằng xa thanh âm nử tử nhẹ nhàng vang lên. Tiếng này nhọ nhẹ tựa như đang đánh thức lấy. Quá mức khổ sở cho cái này nha hoàn a.
Hắn đẩy cửa cùng bước chân nhẹ nhàng khiến nàng ta có chút không phát hiện lấy.
“Để ta đánh thức nàng”.
Phía sau có một cái thanh âm trầm ấm vang lên, nàng tựa như có chút giật mình quay lại. Trước mắt nàng là cha công chúa hoàng đế, nàng có chút mộng đứng một lúc rồi tránh ra tới.
Nàng từ nhỏ được trong cung tuyển tới làm nha hoàn từ lúc tròn tuổi tới lúc này nàng ta cũng đã qua tuổi cốt linh, ở trong này quá mức lâu nhưng chưa một lần than oán. Nàng họ Trúc hiệu tên Thanh đầy dủ Trúc Thanh hay trong cung gọi là Tiểu Thanh, nàng tuổi tác còn rất trẻ, nếu bên ngoài chắc chắn đã thành lập lấy gia thất một dạng. Nàng chỉ là nha hoàn nhưng đâu thể chê lấy thân phận, gương mặt nàng phải gọi có nét rất duyên dáng, tuy không quá đẹp nhưng rất thu hút nam nhân trong cung, có nhiều người không thoát khỏi nàng ta tay. Gương mặt nàng tương đối tinh xảo, hai mắt có chút lớn cùng sắc xanh con ngươi cùng hai cái mày liềm trông lấy rất hút hồn, cùng cái mũi cao tô điểm lấy sắc mặt kết hợp với cái miệng nhỏ hồng nhạt tựa như nhìn thấy chỉ muốn cắn lấy một dạng. Sắc mặt nàng hồng hào tới cực điểm, không có lấy một lớp trang điểm. Trên thân thể mang một bộ áo dài rộng xỏa xuống nền nhà màu hồng nhạt tà áo cùng một lớp bên trong màu trắng áo. Không vì mang lấy đồ rộng mà không tô điểm lấy vóc dáng nàng, thắt lưng buộc chặt lấy cái éo nhỏ có thể nhìn thấy đường nét quá mức tinh xảo, chắc chắn cái kia đồi núi cùng khe suối rất phát triển a.
Gương mặt nàng có chút đỏ cúi đầu lấy, nàng tựa như lần đầu gặp lấy vị này hoàng đế cự ly gần như vậy, chỉ sợ không cư xử phải phép liền bị nghiêm phạt lấy.
“Tiểu tiên nử cua ta tỉnh dậy a. Ngươi mà ngủ lấy ta phải mang toàn bộ đồ ăn cùng đồ chơi đi a”.
Nàng cạnh bên có chút chịu không được muốn phá lên cười lấy nhưng đâu thể, nàng gương mặt có chút mím môi ngăn cản lấy cơ thể cười lấy. Nhìn qua trông nàng quá mức dễ thương, bên kia hoang đế tựa như không phát hiện lấy.
Quả thực cái này đánh thức kiểu có chút quái dị nhưng đâu thể làm khác, nàng ta ngủ phải gọi lấy trời sập cũng không lay động lấy một dạng, muốn đánh thức đâu chỉ khó. Hắn nhiều năm tích trử lấy cái này kinh nghiệm đánh thức lấy. Cạnh bên có cái nử nha hoàn hắn có chút khó mà kìm lòng tựa như ngại lấy.
“A a a a..!!!”
Rất nhanh lấy, hắn vừa dứt lời chưa tới tức hô hấp nàng ta liền có chút thức giấc, miệng tựa như lẩm bẩm lấy thứ gì đó không thành lời, ngay lập tức bật dậy hai mắt mở rộng lấy quan sát xung quanh, nhìn lại thấy cha nàng đứng cạnh bên mới giật mình.
“Nhanh soạn sửa rồi khởi hành, không ta bảo Mạc tướng quân đi bỏ mặc ngươi lại a”.
Lời nói hắn ẩn chứa lấy có một chút giận giữ cùng đe dọa lấy, muốn nàng ta nhanh nhạy làm thứ gì đó chí ít phải có đe dọa lấy cái mà nàng muốn nếu không thì nằm mơ lấy.
Nàng nghe lấy lời hắn nói nhanh chóng bật dậy, cơ thể mang một cái áo dài mỏng đồ ngủ chạy thoăn thoắt tới cạnh cái chậu nước cắm mặt vào rửa một hồi rồi mang lấy đôi giày muốn chạy ra tới. Rất nhanh nàng bị một cái tay lớn kéo lấy trở lại.
“Nhanh thay y phục, không biết ngươi cái này con ta hay cái nợ của ta a”.
Hắn lắc đầu ngán ngẩm, cái này công chúa quá mức khiến hắn lo lắng, nàng đủ tuổi kết hôn lấy nhưng không một ai dám ngỏ lời, hắn chỉ mong lấy nhanh chóng tống khứ nàng cho một cái nào đó nam nhân liền có thể.
Nàng gật đầu lia lịa rồi chạy lấy vào bên trong lấy ra một bộ áo quần quá mức gọn gàng, áo ngắn ngang thắt lưng cùng một cái quần không quá dài chỉ ngang tới đầu gối cùng một cái túi lớn trang phục chuẩn bị. Nhanh nhạy chạy ra khỏi để mặc lại hai người ngơ ngác đứng tại. Quả thực không thể tin nổi!
Nàng ta hấp tấp chạy tới, nàng đâu phải muốn nhanh đi tới mà chỉ sợ lấy cha nàng đổi ý không cho đi tới mới là cái quan tâm, đứng lại một hồi lâu liền có thể ở tại. Nàng trên đường vừa chạy lấy, một tay ôm lấy túi áo quần cùng một tay đưa lên miệng che lấy, nàng tựa như vẫn đang còn ngái ngủ một dạng.
Chạy tới đám người nhìn lại có chút mừng rở trong lòng. Đợi cả một sáng lúc này mới đi tới, cảm giác lúc này khó mà diển tả lấy.
“Mạc tướng quân, nhanh đi tới, cha ta hắn đang giận”.
Nàng thanh âm trong treo lấy hướng tới, nàng ta quá mức vội vàng tới mức mà đầu tóc vẫn chưa chải lấy, nhìn tới có chút xuể xỏa mái tóc, nàng nhanh chóng đi vào cái kia kiệu, nhanh chóng đặt mình nằm xuống đánh một giấc.
Đám người nhìn nhau hai mắt có chút hoa lấy, không biết làm gì chỉ biết lặng lẻ mà làm theo lấy. Từng tiếng bước chân đám người đi tới, bước chân quá mức đều đặn, không có một bước sai lệch. Đường đi tới đám người cảm giác tựa như có chút khó đi nên đã chuẩn bị tựa như rất kỹ càng mọi thứ, đám người đi tới đại đa số đều là đi bộ lấy không có lấy một cái vật cưởi, tại đây vật cưởi tựa như có chút xa xỉ, hoàng đế cũng chỉ có vật cưởi Vương cấp Hung Thú mà thôi đám người đâu thể có lấy. Mặc dù thực lực đủ mạnh để đối đầu Vương cấp Hung Thú nhưng muốn thuần hóa chúng đâu phải dễ dàng, quá mức khó khăn cùng nguy hiểm a.
Trên đường đi tới quá mức xa, đi tới liên tục gần ngày thời gian mới đi ra khỏi đế quốc phạm vi một bộ phận, muốn tiến tới cái kia rừng rậm đâu chỉ tốn thời gian tháng. Quá mức xa lấy.
Ngay tại đế quốc bộ phận đám người quá mức nhàn nhả nhưng một khi đặt chân tới cái kia rùng rậm đâu phải phòng ngừa trăm bề, bất kể lúc nào có thể bị Hung Thú tấn công, cái này rừng rậm quá đáng sợ mà đế quốc không một lần thám hiểm lấy.
tháng thời gian ròng rả đi tới, lúc này đám người tựa như mới bước qua đại giới đế quốc xâm nhập vào cái kia rừng rậm, ngay từ lúc bước vào lấy, đám người cảm giác thấy có chút khó chịu thân thể. Cái này rùng rợn linh khí khiến đám người có chút lạnh. Từng người chăm chú nhìn lấy, quan sát kỷ càng.
Được biết nơi này đâu phải chuyện thường, đám người đã được cảnh báo rất nhiều lần, nơi này chỉ có thể lẳng lặng đi qua đừng gây quá nhiều động tỉnh có thể dẩn tới Hung Thú triều tịch một bộ phận chắc chắn thương vong không hề nhỏ. Đáng sợ hơn cái kia lãnh địa Hung Thú đến cả đế quôc cũng phải dè chừng lấy, đâu phải ngày một ngày ngay cảm giác lấy. Cái này từ lâu đã được lưu giữ lại, không thể không nghe theo. Cái này rừng rậm không có lấy một tấm địa đồ mà chỉ có thể đi theo cái kia khí tức mà thôi. Một mạch hướng tới.
Đám người nhìn lấy có chút mộng, cái kia từng cái to lớn cây cao tựa như, một cái đâu chỉ người cái ôm tay lớn. Từng cái thân hơn m cao nhìn lên tựa như muốn mỏi cổ một dạng, nàng ta cũng ló đầu ra nhìn tới, nàng hai mắt tròn vo mở rộng nhìn lấy, sắc mặt tựa như phấn khích một dạng. Chỉ muốn nhanh chóng đi ra rồi leo lên tới mà thôi. Đứng trên cao nhìn tới cảm giác chắc chắn rất thích. Từng cái suy nghĩ trong đầu nàng hiện lên tới nhưng đâu có cái có thể thực hiện lấy, bị bên ngoài Mạc tướng quân canh chừng lấy, hắn không muốn thất lạc lấy nàng ta tại đây, chắc chắn muốn tìm lấy đâu chỉ như mò kim đáy bể. Ánh mắt hắn chăm chăm nhìn lấy, nàng ta có chút bỉu môi rồi quay đầu vào trong, cảm giác lần này đi tới tựa như không vui lấy một dạng.
Hướng tới cái kia khí tức chắc chắn phải đi qua làng đám người, có thể từ đó mà tìm được cái thông tin hữu ích nhưng đâu có biết trước, chỉ biết cắm đầu đi tới mà thôi, chỉ sợ cái kia khí tức tan biến liền đám người không biết phương hướng mà đi tới, cũng chỉ biết quay đầu rời đi. Chỉ cần lạc vào nơi này một thời gian chắc chắn chết không nghi ngờ. Mạc tướng quân này thực lực không hơn đám người quá nhiều chỉ được có nhiều cái công pháp võ kỷ mà thôi chứ thực chiến đâu thể so sánh, thực lực khoảng chừng ngang bằng với Thuấn Thiên Thành mà thôi, chưa quá mức mạnh mẻ. Hai người một trận chiến chắc chắn nghiêng về cái kia họ Thuấn trung niên nhân kia mà thôi. Hắn cùng đám người đâu chỉ rèn luyện lấy kỷ năng thực chiến hằng ngày, thậm chí nhiều ngày liền. Cũng vì thế mà đám người có phản xạ mảnh mẻ hơn nhiều. Cùng cái này công chúa so lấy chắc chắn không mạnh hơn Trúc Nhi là bao một chín một mười mà thôi. Nàng ta cũng chỉ mới Đấu Giả mà thôi thua kém một cái cảnh giới cùng một cái Hồn Hoàn.
Thời gian này đám người ở làng cũng không có quá nhiều thay đổi lấy, tựa như quá quen với cái kia khí tức, điều tra lấy không có một đầu thông tin. Rất nhiều lần ra ngoài săn bắt cũng không cảm nhận thấy một đầu Hung Thú tựa như bị dọa chạy một dạng. Thời gian này đám người lương thực dự trử tựa như bị ăn hết một dạng. Đã mấy tháng hơn mà Phong Thấn hắn còn chưa quay lại, điều này khiến đám người có chút lo lắng, không biết hắn có gặp lấy cái gì nguy hiểm hay không, cái này khí tức không biết bắt nguồn từ đâu tới nhưng cảm giác lấy không an toàn cho lắm.
Đám người trong làng có khá nhiều tăng mạnh thực lực, Trúc Nhi nàng ta cũng đả đột phá lấy Đấu Vỏ cảnh tuổi còn quá trẻ tuổi cốt linh, nàng được xem hiện tại là thiên tài trong làng cũng như đám người đế quốc nhìn tới chắc chắn muốn mang về tới. Nơi này tựa như bóng dáng đám người đã lâu nên có lẻ tu luyện lấy quá mức dễ dàng, liên tục đột phá từng người tựa như không có lấy một cái ngăn trở. Lúc này Thuấn Thiếu Thiên cũng đã đột phá lấy Đấu Sư cảnh một trong thực lực cùng một cái gần năm tu vi Hồn Tinh hấp thu lấy, thực lực hắn kết hợp với bộ võ kỷ có thể xem như một cái mạnh mẻ trong đám người, cha hắn nhiều năm Đấu Sư cảnh cũng có chút ngang bằng lấy không mạnh hơn là bao. Trong làng cũng chỉ có hắn đạt Đấu Sư cảnh cùng một số đám trẻ nhỏ đột phá lấy khoảng gần đầu đạt Đấu Giả cùng cái đạt Đấu Vỏ cảnh một trong. Đột tuổi lúc này cũng còn rất trẻ đa số đều tuổi một dạng.
Cũng không quá rảnh rổi, nhân lúc thời gian đám Hung Thú di chuyển lấy cũng à lúc thuận tiện nhất để xây dựng lại làng cũng như cái kia tường thành, muốn làm cho có chút cao cùng chút lớn hơn trước, đâu thể mãi giữ lấy như vậy, phòng bị lấy đâu thể chủ quan. Số lượng người tương đối lớn cùng rất chăm lấy, cũng không quá lâu để đám người thu dọn cùng xây dựng lấy, ước tính cũng gần tháng liền có thể hoàn toàn hoàn thành. Tới lúc đó có thể hắn trở lại chắc chắn có chút kinh ngạc.
Trong kia rừng rậm, đám người vẫn đang di chuyển lấy tiến tới ngày một gần, từ ngoài kia mép rừng tới làng khoảng chừng mấy ngàn dặm, một ngày nhanh lắm cũng chỉ đi chưa tới dặm xa liền có thể, ước tính đi tới cũng chỉ mất khoàng vài tháng a. Đám người rất muốn tăng tốc lấy nhưng đâu thể không phòng bị, đám người phương châm chậm mà chắc tiến tới. Mỗi một bước di chuyển đều rất cẩn trọng quan sát lấy.
Không sai biệt lắm, đám ngưởi trải dài tìm kiếm lấy, phạm vi bán kinh vài dặm không có lấy một đầu Hung Thú, tới lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm lấy. Quá mức yên tỉnh, tiến vào rừng rậm khoảng chừng gần dặm nhưng tại đây đám người không quá lo lắng lấy, số lượng đám người phải nói rất lớn một vạn quân tinh nhuệ được lựa chọn lấy, thực lực đâu chỉ mạnh mẻ, chỉ sợ trong này đầu Vương cấp Hung Thú đều có thể bị mạt sát lấy. Chí ít đám người có thể tự tin đối đầu một cái Hung Thú triều tịch nhỏ mà không có quá nhiều thương vong.
Từ lúc tiến vào tới hiện tại, đám người cảm giác tựa như cái kia luồng khí tức cùng lượng lớn linh khí xung quanh đang hòa quyện lấy, có chút cảm giác khó chịu hấp thu. Tới lúc này cảm giác hoàn toàn chính xác đây rõ ràng là một cái khí tức Hung Thú, đâu phải một cái chí bảo mà đám người nghĩ tới. Chí ít chỉ hiện tại mới cảm nhận, lần trước cũng chỉ một cái phần nhỏ mà thôi. Cái này linh khí hòa lẫn lấy liên tục bị kéo về phương xa kia trung tâm như một cái vòng xoáy lớn mà đám người có thể cảm nhận. Nhìn lên phía trên cao mặc dù bị tán cây che lấy nhưng có thể phát hiện lấy đang có phát sinh dị động rất lớn, bầu trời tựa như đỏ máu một dạng, rất rùng rợn nhìn lên.
Đâu phải chỉ mổi đám người mà là toàn bộ sinh vật ở trong này rừng rậm có thể nhận biết lấy, đây không biết là cái nào Hung Thú nhưng chắc chắn cái này không phải Vương cấp Hung Thú bình thường khí tức, thậm chí có thể sánh ngang Thánh cấp có thể. Đám người có chút dừng lại.