Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

chương 25: tu luyện hồn kỷ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có chút giật mình, chỉ cần hấp thụ hoàn toàn một đá tiềm năng cao giai thực lực đâu chỉ tăng lên một khoảng lớn, cảm giác lấy thân thể có chút khó mà tả được, từ trong linh hồn hắn có thứ gì đó đang dần thức tỉnh một dạng. Quá mạnh mẻ đá tiềm năng.

“Hắc hắc. Lão tử quả thật vận khí lơn a”.

Phong Thần sắc mặt vui vẻ, lúc này đầu Vương cấp Hung Thú hắn có thể săn giết cảm giác.

Quá hưng phấn!

Trên tay Trọng Vấn Long Thương liên tục thôi diễn võ kỹ. Hắn cũng muốn nhìn xem sau khi hấp thu Hồn Hoàn võ kỹ thực sự mạnh tới mức nào. Phong Thần sắc mặt có chút kinh ngạc, có được Hồn Hoàn của Cự Hổ không có quá nhiều sai lệch. Quả thật lợi ích mang lại từ nó quả thật lớn a, đâu chỉ đẩy [Thuần Di] cùng [Mị Ma Mê Tung Ảnh] có bước tiến lớn, sử dụng có khả năng đạp không mà đi một dạng.

Thuận tiện a!

Được xem lợi ích mang lại không phải nhỏ, nhờ vào nó lúc này hắn bộ pháp đâu chỉ mạnh hơn nhiều lần, không tăng khoảng cách cùng tốc độ nhưng nhờ vào khả năng đi trên không có quá nhiều thuận tiện, đánh không lại có thể nhờ nó mà chạy trốn. Chưa kể còn rất thuận tiện cho tiến đánh đầu Hung Thú thân thể cao lớn, không cần phải phiền phức nhảy lên cao mới có thể.

Lần đầu tiên sử dụng cảm giác có chút khó giữ thăng bằng, đôi lúc hắn đang từ vài bước chập chửng lấy như đứa trẻ, bị hụt mất bàn đạp rơi từ trên cao xuống đất, thân thể hắn tựa như lộn nhào lấy vài vòng mới dừng lại, thời gian hắn dùng lấy cũng không quá dài. Rất khó làm quen.

Khó quá đi!

Phong Thần có chút cảm thán, đạp không đâu phải dễ dàng, cần phải cảm nhận được lượng linh khí đi qua có điểm tựa mới có thể dễ dàng đi lên, chỉ cần hắn có thể thuần thục đâu chỉ thuận tiện tới cực điểm.

Dành thời gian gần canh giờ mới miễn cưởng đi một đoạn dài khoảng m, tốt gần nửa ngày mới chỉ tiến triển tới chừng đó. Không thể phủ nhận đi được m trên không quả thật khiến người ta phải giật mình. Đây chỉ mới là đệ nhất Hồn Kỹ mà thôi.

Đạp Không!

Sử dụng không được thuần thục như đầu Cự Hổ có thể chạy nhảy tránh né một dạng nhưng cũng được xem tiến triển khá tốt, chỉ cần có thời gian hắn có thể sử dụng thuần thục. Khoanh chân ngồi xuống hắn như tiến vào tu luyện nhưng lần này có chút khác lạ, lượng linh khí hoàn toàn không có bị hút đi mà tựa như có hiện tượng đông kết thành những điểm cứng. Cái này được xem như lĩnh ngộ không gian một loại, lượng linh khí tựa như có thể điều khiển theo ý muốn một dạng. Luyện loại điều khiển này đâu chỉ khó tới cực điểm, hút linh khí tựa như sinh ra có thể nhưng loại điều khiển này chí ít phải tu luyện liên tục trong thời gian dài mới có thể.

Đạp không đi tới m nhưng không hoàn toàn ổn định, bước đi hắn tựa như yếu đuối không đồng nhất, di chuyển lên xuống không có một quy luật. Tình trạng như vậy đâu thể sử dụng một cách triệt để. Mỗi một lần hắn ngưng tụ lấy một điểm gần rất nhanh liền tan biến trở lại bình thường, muốn ngưng tụ lấy trong thời gian ngắn chỉ có thể là nhờ lão tác buff cho mà thôi. Thời gian nửa tháng qua đi, lúc này cũng chỉ mới ngưng kết được trong bán kính m nhưng còn quá gượng gạo, điểm linh khí cố định chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn chưa tới tức hô hấp liền tản mất.

Lắc đầu!

Có chút khó luyện a!

Tu luyện kiểu này hệ thống hấu như không có tai nào can thiệp, hắn thuộc tính cũng không thuộc dạng không gian chỉ là quang – ám. Hai cái thuộc tính được xem là mạnh mẽ nhưng đâu thể so sánh cùng thời không thuộc tính một khoảng cách quá xa.

Hắn tu luyện như này tựa như đang cảm ngộ không gian một dạng, không thể không phủ nhận khẳ năng cảm ngộ quá mức kinh người đâu đỉ cao hơn người thường.

Trăm hay không bằng tay quen!

Chỉ cần hắn có thể nắm chắc trong phạm vi bán kính m được xem khá thuận lợi, chỉ cần sử dụng thuần thục có thể. Lần nữa thi triển, không thể thuần thục tới mức mang theo Võ Hồn thôi diễn võ kỷ chỉ có thể giữ thăng bằng đi tới khoảng cách m hơn, có chút tiến triển so với lần trước. Lặp lại liên tục nhiều lần, Hồn Lực hắn được xem rất dồi dào có chút không đủ. Hao hụt quả thực lớn, chỉ có thể duy trì chưa tới canh giờ.

Cần phải thay đổi cách thức!

Suy nghĩ cần thay đổi một chút chắc có thể tốt hơn, trong mấy ngày hắn liên tục thi triển nhưng tựa như có thứ gì đó ngăn chặn lại, chắc có lẽ cách này không quá phù hợp.

Đạp Không!

Lần thi triển này khác xa so với lần trước, không còn di chuyển mà đứng vững tại một điểm, liên tục duy trì trong thời gian dài, lần đầu thử nghiệm cũng chỉ đứng vững gần p rồi chủ động rơi xuống lăn lộn nhiều vòng mới chịu dừng lấy.

Một cái Hồn kỹ quả thực khó mà thuần thục.

Dần dần tăng độ khó một dạng, từ lần đầu đẩy Hồn Lực tiến ra như muốn cố định nhưng không quá lâu, kế tiếp hắn tiết giảm Hồn Lực dần dần, gắng gượng duy trì thười gian phút đồng hồ xem như mục tiêu. Cách này mang lại hiệu quả rất lớn. Gần ngày liên tục Phong Thần lúc này chỉ cần tiến ra thành Hồn Lực có thể đứng vững phút hơn nhưng vẫn chưa thỏa mản cảm giác.

Có thể không cần tiết ra Hồn Lực mà có thể đứng vững mới là mục đích của hắn. Thân thể hắn tựa như có chút mệt mỏi, quá chú tâm tu luyện không để ý thời gian, hầu như hắn thức trắng cùng không có thứ gì trong bụng đã một thời gian khá lâu. Cơ thể tựa như mất sức, dừng lại tu luyện, ngồi xếp bằng kéo lấy linh khí nuôi dưởng cơ thể, thân thể lấm lem từng vết bám bụi bao phủ lấy, tu luyện quá mức mà không chú trọng tới thân thể. Gần canh giờ liên tục hấp thu linh khí hắn lúc này cảm giác tựa như dễ chịu hơn một chút.

Đâu có nhiều thời gian nghĩ dưỡng. Chỉ cần đủ thực lực là có thể, đồ ăn cũng chỉ một phần nhỏ mà thôi. Nhảy lên không, đứng tại vị trí cách mặt đất gần m cao, ánh mắt quan sát xung quanh, quả thật nơi này quá rộng lớn không nhìn thấy điểm kết, lần này hắn không chú trọng vào mà tựa như vô thức thi triển, hắn tiến tới một khảng cách không biết bao xa, tựa như thân thể hắn nhẹ một dạng.

Bừng tỉnh, trên mặt nở ra nụ cười lớn, quả thật tới lúc này mới có chút nhìn nhận đúng, không quá chú trọng chỉ tổn làm tốn thời gian mà thôi chỉ cần nắm vững cùng vô thức đi tới là có thể. Dễ dàng như vậy mà hắn tới lúc này mới nhìn đúng.

Điên cuồng chạy tới, lần này chạy đi tốc độ nhanh gần như cực điểm đi tới phạm vi hơn dặm mới có dấu hiệu dừng lại, đứng cố định một lúc rồi mới tiếp tục di chuyển. Lặp lại liên tục, thời gian lâu nhất có thể giữ lấy gần canh giờ lâu.

Tiến triển tương đối nhanh, hắn hầu như đã hoàn toàn cảm nhận được Hồn Kỹ. Lần này có thể tự tin thi triển Vỏ Kỹ trên không. Hồn Kỹ kết hợp cùng [Mị Ma Mê Tung Ảnh] tựa như ăn khớp tới cực điểm, di chuyển đi xuyên qua đám cây to lớn tựa như bải tập, lắt léo tránh né. Cảm giác đạt được một thứ gì đó quả thật sung sướng.

Hơn ngày sau, hắn hoàn toàn nắm giữ Hồn Kỷ. Vừa di chuyển, vừa tránh né, vừa công kích. Từng hành động liên tục thi triển cảm giác rất ăn khớp.

Cuối cùng cũng thành công a!

Phong Thần dừng lại trên không, trên mặt nở ra nụ cười rạng rở. Nhờ có nó mà hắn đã hiểu rõ một chút không gian năng lực một phần nhỏ được xem thành quả lớn nhất đối với hắn. Chỉ cần liên tục cảm nhận dám chắc tới thời gian không xa hắn có thể nắm giữ khả năng này. Khả năng nắm vừng thời không chắc chắn không quá xa a.

Hắc hắc!

Phong Thần thầm mừng trong lòng, có thể nắm lấy khả năng này hắn đâu chỉ được xem bất bại đồng gia mà thậm chí không ngại vượt giai mà chiến.

Không quên tìm hiểu lấy đệ nhị Hồn Kỷ.

Đệ nhất Hồn Kỷ đối với hắn quả thật rất khó thành thục. Hắn khá hiểu rõ năng lực Viên Hầu chủ yếu cường hóa thân thể, gia tăng công kích cùng phòng ngự. Nếu như có thể thu được thực lực hắn đâu chỉ tăng lên vài thành thực lực.

Đệ nhị Hồn Kỷ!

Cường Hóa!

Cảm giác thân thể cự lực tăng lên khá nhiều, cảm giác đánh vào tảng đá lớn nằm bên đường dễ dàng. Không quá dùng nhiều sức lực liền có thể.

Phá Cầm Thương!

Phá Chi Nhất Kích!

Hai cái vỏ kỹ liên tục thi triển cùng đẹ nhị Hồn Kỷ cảm giác có chút khác lúc trước, cảm giác Võ Hồn có chút nặng cùng uy lực tăng một cách đáng kể. Kết hợp cùng Đạp Không cảm giác hơi chút gượng gạo nhưng mang lại hiệu quả hết sức to lớn, cảm giác kết hợp hai cái Hồn Kỷ cảm giác hao hụt Hồn Lực tựa như gấp hai lần.

Truyện Chữ Hay