Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (9)
"Ơ kìa ? Tiểu cô nương với mái tóc xinh đẹp,rốt cuộc cô là ai ? Tại sao cô lại đóng giả thành Văn Trọng ?"
Hoàng Phi Hổ kinh ngạc hỏi.
Hoàn toàn đã bị nhìn thấu.
Xem ra lúc này chỉ có thể chạy trốn.
Bọn họ cũng không thể ở trước mặt tướng quân nhà Ân và nói là bọn họ tới để hủy diệt nhà Ân.Với năng lực của Dương Tiễn,còn có thể biến đổi thành người khác rồi lẻn vào trong vương thành một lần nữa.Dù sao Hoàng Phi Hổ vẫn sẽ không vì được xoa ngực của phụ nữ mà ra vào vương thành nhỉ...Chắc hẳn sẽ không phải vậy chứ ?
"Chẳng lẽ các người chính là tiên nhân đến với ý định hủy diệt quốc gia này sao ?"
Nếu như ngay cả điểm này cũng bị nhìn thấu,họ lại không thể ở lại nơi này.Đang lúc Thái Công Vọng định ra lệnh cho Tứ Bất Tượng biến thành linh thú ——
"Nếu như mấy người định lật đổ Đát Kỷ,tôi có thể giúp các người một tay."
Xunh quanh rơi vào tình trạng hoàn toàn yên tĩnh.
Đường đường là tướng quân nhà Ân vậy mà lại nói ra những lời như thế này.Theo lập trường của cô ấy,cho dù uống rượu say ở trong yến tiệc cũng không cho phép nói ra loại lời thoại này.
"Cô vừa mới nói gì cơ,là thật sao ?"
Giọng nói của Dương Tiễn vẫn lạnh lùng như băng và cô ấy đã không còn trong tình trạng hốt hoảng lúng túng khi bị người kia xoa ngực.
"Nếu như tôi lừa gạt cô,tôi liền bị cô đâm ."
Dương Tiễn không chớp mắt và trợn mắt nhìn Hoàng Phi Hổ.Cô ấy rất nghiêm túc...
"Không chỉ mỗi cô,ngay cả Thái Công Vọng cũng sẽ bị đâm cùng . Bởi vì vì tôi bị hắn ta chọc vào ngực một cách vô ích."
Thật là quá đáng đấy nhé,rõ ràng mới vừa rồi cô ấy còn nói lời cám ơn với tôi...
"Tôi ấy hả,ngay cả khi lừa dối kẻ thù thì cũng sẽ không nói láo đối với một cô gái xinh đẹp như cô.Nếu tôi phạm phải tội ác này,tôi sẽ chết không bằng sống."
"Không phải Đát Kỷ cũng là cô gái khá xinh đẹp sao ? Cô không phục tùng cô ấy sao ?"
"...Nếu nói như vậy thì thôi,vậy thì sẽ tốt hơn là tôi không giúp đỡ ."
"Cô cũng quá tùy tiện đấy ! Thân là vị tướng quân và cô phải chịu trách nhiệm về những gì mình nói !"
Thái độ của Hoàng Phi Hổ tùy tiện quá mức làm cho Dương Tiễn nổi giận.
"Và còn,bây giờ lập tức bỏ tay ra khỏi ngực tôi ngay !"
Mặc dù thuật biến thân đã bị giải trừ nhưng tay Hoàng Phi Hổ vẫn đặt trên ngực Dương Tiễn.Mặc dù rất nhỏ nhưng nhỏ dường như cũng có cái tốt của nhỏ.
"Ánh trăng đêm nay thật là đẹp ha."
"Đừng có đổi sang chủ đề khác,mau bỏ tay ra ! Khốn khiếp ! Khốn khiếp !"
Dương Tiễn dùng chân đạp Hoàng Phi Hổ mấy lần ( đây không phải là bạo hành mà là tự về ) nhưng dường như Hoàng Phi Hổ không cảm thấy đau vậy và không thèm để ý đến chút nào.
Xem ra Dương Tiễn rất không giỏi đối phó với những người không dễ dao động.Nói không chừng lời nói cử chỉ hành động mạnh mẽ kia của cô ấy chẳng qua chỉ là mặt trái khí thế nhỏ bé của cô ấy mà thôi——Đó cũng là quá tự do phóng khoáng.
"Tôi sẽ giúp ngực cô trở nên lớn hơn một chút.So với bị đàn ông xoa ngực,làm như vậy thì không sợ xấu hổ nhỉ ?"
"Cô im miệng lại cho tôi ! Chuyện xoa ngực sẽ trở nên lớn dần,căn bản chỉ là truyền thuyết đô thị mà thôi ! Tôi cũng đã dùng tay mình thử nghiệm qua...Nhưng mà,không có gì...Thay đổi cả..."
"Chẳng lẽ là thử nghiệm ở trong phòng tắm sao ?"
"Loại chuyện đó không quan trọng !"
"Chuyện bộ ngực của Dương Tiễn,quả thực không quan trọng.So với chuyện đó,Hoàng Phi Hổ.Liên quan tới chuyện cô nói muốn lật đỏ Đát Kỷ,cô có thể nói rõ ràng chi tiết hơn được không ?"
Thái Công Vọng từ tư thế nằm thành tư thế ngồi dậy và đồng thời còn hành lễ chào một cái.Mặc dù Dương Tiễn vẫn chưa được buông tha nhưng chuyện giữa phụ nữ với nha chỉ có thể để cho đám con gái bọn họ tự giải quyết với nhau và bản thân là đàn ông thì tốt nhất không nên chen miệng vào.
"Tôi tên là Thái Công Vọng và là tiên nhân vì lật đổ Đát Kỷ mà bị phái đến thế giới này.Có lẽ cô đã biết,Đát Kỷ không phải là con người,mà cô ấy là tiên nhân."
"Cho nên cô ấy mới có cái đuôi dài như vậy."
"Thì ra là như vậy,con người có năng lực cao cường giống như cô có thể nhìn thấy được."
"Bởi vì ai cũng không tin tôi cho nên tôi còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi cơ."
Quả nhiên là Đát Kỷ thi triển yêu thuật tương tự như phép thuật.Vì nó không hiểu quả với một số người cho nên cô ấy mới thi triển phép thuật rộng khắp mà thưa thớt như vậy.
"Nếu là như vậy,mục tiêu của chúng ta là giống nhau.Nếu mặc kệ người đàn bà gọi là Đát Kỷ kia,thì quốc gia này xong rồi."
"Xin cô đừng một bên sờ vào ngực tôi một bên nói về những chủ đề đứng đắn được không ! Tôi thật thật sự muốn sử dụng pháp bảo đó !? Không phải tôi đang 'hư trương thanh thế' đâu !?"
"So với vẻ mặt tức giận,vẻ mặt mỉm cười của cô ấy trông đáng yêu hơn nhiều."
"Xin cô đó,mau chóng buông ra đi...Tôi thật sự không biết làm thế nào đối với loại chuyện này..."
Trong đầu Thái Công Vọng luẩn quẩn mấy đối sách.
Dưới tình hình hiện giờ,cách thoải mái nhất là cách gì đây ?
Chuyện cho tới bây giờ,không thể nào từ bỏ kế hoạch được và công việc sẽ không kết thúc trước khi đánh bại được Đát Kỷ.Nếu đã như vậy,theo kết quả thì hãy nhanh chóng hoàn thành công việc là cách nhẹ nhàng nhất.
Sau đó,hắn ta cũng nhận được quân cờ giỏi nhất——Người giúp đỡ từ nhà Ân.
Nếu đã như vậy——
"Dương Tiễn,người phụ trách kế hoạch này là tôi,đúng không ?"
"Liên quan tới chuyện này thì tôi không thể phủ nhận được..."
"Được,Dương Tiễn,tôi đã quyết định."
"Cô sẽ giúp tôi đưa tướng quân này vào 'huyết tế' sao ?"
[TL:huyết tế:huyết là máu,tế là dâng hiến.Đại loại là dùng máu để làm phép khiến huyết mạch của pháp bảo liên kết với chủ nhân ]
Nếu muốn làm loại chuyện này,đây không phải là lúc thảo luận tác chiến.
"Nó phụ thuộc vào mấy người chúng ta đánh bại Đát Kỷ."
"Ế !? Ngài đang nói cái gì vậy !"
Dường như Dương Tiễn không có cách nào hiểu được những gì Thái Công Vọng vừa nói.
"Cũng giống như Dương Tiễn tiểu thư nói vậy ! Học trưởng,nếu là nói như vậy,nhà Ân sẽ tiếp tục tồn tại ——"
Tứ Bất Tượng hốt hoảng ngậm miệng lại.
Không thể ở trước mặt Hoàng Phi Hổ nói chuyện hủy diệt nhà Ân được.
"Tôi nói là,mới vừa rồi cô cũng cảm thấy được chứ ? Đát Kỷ không phải nhân vật nhỏ chút nào đến nỗi có thể để cho sức mạnh của mình bao trùm toàn bộ quái vật ở vương thành . Nếu không có thật nhiều chiến lực hơn,làm vậy thật quá nguy hiểm."
"Cho nên mới càng phải một phát đánh tan tác cô ấy."
Rất rõ ràng là kế hoạch của Thái Công Vọng làm cho người ta khó mà tin tưởng và nghe theo được.
Nhưng mà cái gọi là đối sách tốt nhất là cách làm cho quân ta cũng cứng họng mà không trả lời được nếu không sẽ rất nhanh chóng bị kẻ địch đoán ra được.
"Tôi nghỉ rằng Dương Tiễn đã bị phát hiện .Hậu cung của Đát Kỷ đã bị yêu khí bao quanh và đó là dòng khí chảy ra từ tiên nhân phe Đát Kỷ .Tiên nhân nữ có tỷ lệ khá cao và có lẽ vì vậy để cho các nàng cải trang thành cung nữ."
"Chắc hẳn là vậy.Thành thực mà nói,xem ra bọn họ là một đám người còn khó đối phó hơn so với họ tưởng tượng."
"Nếu chúng ta chờ cho chuẩn bị xong xuôi mới tấn công lần nữa thì tai hoa sẽ mở rộng.Làm không tốt,có lẽ sẽ biến thành phải huy động một số lượng tương đối tiên nhân của Côn Luân.Thời gian trôi qua càng ngày càng lâu,Đát Kỷ cũng sẽ càng ngày càng đối phó hoàn hảo hơn.Dần dần,mọi chuyện sẽ không thể nào xử lý được."
Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (10)
"Nhưng mà không có cửa thắng mà tùy tiện tấn công không khác gì là tự sát cả..."
"Muốn đánh bại một mình Đát Kỷ,tôi tạm thời có một cách.Tôi có hai căn cứ để chứng minh điều đó."
Thái Công Vọng dùng tay phải như một cử chỉ hòa bình.
"Tiểu Tứ,cô cảm thấy khí thế mà Đát Kỷ tạo ra không ?"
"Đúng vậy,cảm giác rất không thoải mái..."
Tứ Bất Tượng nhíu mày khi cô ấy hồi tưởng lại chuyện mới vừa rồi.
Bởi vì cô ấy là linh thú cho nên khứu giác vô cùng nhạy bén nhỉ.
"Cô ấy bao phủ toàn bộ vương thành với thứ sức mạnh kia và tiên nhân bình thường không thể làm được chuyện cỡ đó được."
"Nói cách khác,quả nhiên là cô ấy rất nguy hiểm..."
"Cho nên,đây là một cơ hội tốt."
"Cái gì ?"
Dương Tiễn lộ vẻ mặt đầy kinh ngạc khi bị phản bác lại.
"Nếu sử dụng thứ sức mạnh kia,cho dù là đại tiên nhân thật sự lợi hại đi chăng nữa cũng không thể tự do hành động trong khoảng thời gian.Chỉ cần nhắm vào khe hở lúc cô ấy không giải trừ thứ sức mạnh kia thì sức mạnh của Đát Kỷ chắc chắn sẽ bị giảm một nửa.Đây chính là căn cứ thứ nhất.Một căn cứ khác là ──"
Thái Công Vọng bỗng chốc chỉ về phía Dương Tiễn.
"Chính là cô,Dương Tiễn."
"Tôi,ý của ngài là gì...?"
"Nếu như người tham gia kế hoạch này chỉ là tiên nhân có cấp độ bình thường thì độ khó kia quả thực quá cao . Nhưng cô dường như là người có năng lực giống như nhóm 12 cán bộ của Côn Luân.Chỉ cần có sức mạnh của cô là có thể đánh bại được Đát Kỷ."
Thái Công Vọng cố gắng hết sức tâng bốc Dương Tiễn.
"Chỉ là khi con đi tới nơi này,thật giống như đang gọi ta đến nhanh một chút để đánh bại Đát Kỷ vậy."
Trong đầu Thái Công Vọng hiện lên hình ảnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Một mình đánh bại Đát Kỷ ——Nghiêm túc mà nói,chắc hẳn là làm trái ý muốn của Côn Luân.
Xúi giục nhà Chu,để cho nhà Ân đi theo Đát Kỷ và cùng nhau hủy diệt.Đây mới là kế hoạch tác chiến ban đầu và cũng là chức vụ của Thái Công Vọng.
Nhưng mà đây chẳng qua chỉ là bề ngoài mà thôi.Diệt trừ tiên nhân ta ác mới là ưu tiên hàng đầu và nhân tài phải hiện thân như vậy thì mới có thể khiến cho kế hoạch thành công được.
"Dương Tiễn,kế hoạch tác chiến không thể thiếu cô được."
Thái Công Vọng lộ ra vẻ mặt nghiêm chỉnh và đưa mắt nhìn Dương Tiễn với thái độ hết sức thành khẩn.
"Tại,tại sao lại đột nhiên cung kính như vậy...Đừng có làm bộ dạng đắc ý như vậy...Cẩn thận là tôi đá ngài lần nữa đó..."
——Một tiếng *Bụp* vang lên.
Dương Tiễn nhẹ nhàng dùng chân đẩy Thái Công Vọng một chút.Động tác kia uy lực nhỏ và thậm chí không thể dùng từ 'Đá' để hình dung.
"Thôi nào,xin cô hãy giúp tôi là người phụ trách không đáng tin cậy này."
"Tôi biết rồi...Từ đầu đến cuối,người phụ trách đều là ngài,đi theo ngài vui vẻ nhỉ.Bị gửi gắm kỳ vọng cao như vậy,tôi cũng không thể không làm..."
Dương Tiễn cũng đồng ý với lời Thái Công Vọng.
"Nhưng mà ngài còn cân nhắc đến việc phải giảm bớt hy sinh.Cái nhìn của tôi về ngài cũng thay đổi một chút.Tiên nhân giống như vậy trừ khi mình được an toàn không lo lắng, nếu không thì sẽ không hành động."
"Tôi chỉ muốn làm gì thoải mái nhất,cuối cùng mới cho ra kết luận tốc chiến tốc thắng.Tôi muốn chuyện cần phải làm được thực hiện,về sớm một chút.Sau đó một ngày ngủ 10 tiếng và ngoài ra chơi game 8 tiếng."
"Hãy trả lại lời khen của tôi đây ! ──A ,Uh..."
── Bỗng nhiên Dương Tiễn tê liệt ngã xuống đất.
"Này ! Dương Tiễn ! Cô không sao chứ !"
"Không cần phải lo lắng,là do tôi gây ra."
Hoàng Phi Hổ bình thản giải thích.
"Xem ra ngực cô ấy bị mát xa quá và không còn sức lực."
Có phải cô ấy luôn luôn bị xoa ngực mà thành ra kết quả như vậy sao ? Người làm động tác mát xa thật đúng là tinh tế ha.
"Thật là tệ nhỉ...Tôi cũng muốn nhanh chóng đánh bại Đát Kỷ,trở về Côn Luân...Tôi muốn trở về..."
Khóe mắt Dương Tiễn hiện ra nước mắt và nhẹ nhàng nện Thái Công Vọng.Tại sao không đánh Hoàng Phi Hổ chứ ? Xem ra cô ấy thực sự không thích Hoàng Phi Hổ.
Thôi,dù sao sức mạnh rất nhỏ,cho dù bị đánh mấy cái thì cũng không tạo thành tổn thương đối với Thái Công Vọng.
Không ngờ,Dương Tiễn và Thái Công Vọng trong nháy mắt cùng đồng thuận rằng hiện giờ bọn họ muốn quay trở về.
"Sau đó,un,sau khi Đát Kỷ tới thì Trụ Vương đại nhân thay đổi hoàn toàn.Vốn là Vương chuyên tâm tập trung tâm trí cố gắng làm việc thì đã trở thành lên triều thương nghị cũng không tổ chức.Tôi cũng từng nghĩ qua chỉ cần đánh bại Đát Kỷ là được nhưng nghĩ xem làm như thế nào khi cô ấy không phải là người bình thường,tôi cũng chỉ có thể đứng bên cạnh xem."
Giờ đã đến đêm khuya.
Hoàng Phi Hổ tạm thời trở lại phòng ngủ của mình.Nhân lúc mọi người cũng đang ngủ say thì Thái Công Vọng lại một lần nữa đi tới căn phòng của bọn họ và sau đó vẫn thảo luận về tương lai của Đát Kỷ.
"Trụ Vương đại nhân,ngay cả tính cách đều thay đổi.Ví dụ như,cho dù trước kia hắn ta có hứng thú với ngực của Văn Trọng thì cũng sẽ không ngang nhiên cởi nút áo ngực của nàng ấy ra,bởi vì hậu quả quá đáng sợ.Bởi vì Đát Kỷ,lòng sợ hãi của Trụ Vương đối với Văn Trọng cũng đã biến mất."
"Nếu là như vậy,là Đát Kỷ cho hắn ta loại năng lực nhàm chán đó sao ?"
Dương Tiễn hồi tưởng lại chuyện lúc sáng và phiễn não đập xuống bàn.
"Con mụ Đát Kỷ kia,tôi nhất định phải đốt cô ta,nấu cô ta !"
"Nhưng mà kỹ năng cởi nút áo áo ngực là do tôi dạy."
"Tại sao cô lại dạy hắn ta loại kỹ năng thừa thãi đó !"
Hóa ra thủ phạm gần ngay trước mắt.
"Cái này có bí quyết.Phải tập trung mạnh mẽ ý nghĩ,suy nghĩ [ Áo ngực cở ra đi ~ Cởi ra đi ~ ] . Đã trở thành người tin tưởng và cứ như vậy thì áo ngực chắc chắn sẽ tuột ra."
Chỉ có lòng nhiệt tình,hơn nữa còn dựa theo động cơ đơn giản như vậy,thật sự có thể mang tới kỳ tích sao ?
"Tôi thử làm với cô một chút xem...Cởi ra đi !"
"Á,a a ! Lại cởi ra nữa rồi ──── Mau dừng tay lại !"
Dương Tiễn nghiêng người về trước bảo vệ ngực để chống lại Hoàng Phi Hổ.
Thái Công Vọng cũng khó mà nhìn thẳng vào cảnh tượng này và không lẽ mở mắt ra.
Mặc dù Thái Công Vọng không tính nói ra khỏi miệng nhưng Dương Tiễn thật sự cần phải mặc áo ngực sao ?
"Bản chất là cởi áo ngực nhưng là kỹ năng dùng thích hợp với thực chiến.Chỉ cần cởi áo ngực của đối phương đang lúc chiến đấu thì phần lớn nữ kiếm sĩ cũng sẽ rơi vào tình trạng cực kỳ hoảng loạn.Tôi dựa vào chiêu này mà được khen là nữ võ quan mạnh nhất và sau đó leo lên chức Thượng Tướng Quân.Chiêu cởi áo ngực này giúp tôi trở thành nhân vật nổi tiếng có bản lĩnh ."
"Nói giống như sự tích anh hùng,nhưng kết quả là dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy !"
"Muốn trở thành tướng quân,không chỉ cần có dũng khí,mưu trí cũng rất cần thiết."
"Nhân tiện,tôi còn một bí kỹ không truyền thụ cho Trụ Vương đại nhân.Bí kỹ đó có tên là 'cởi quần lót đại pháp'——"
Dương Tiễn trợn mắt hung dữ nhìn Hoàng Phi Hổ và ánh mắt giống như đang nói "Nếu cô nói thêm gì nữa thì tôi sẽ làm thịt cô."
Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (11)
"Ý tôi muốn nói là,hình như chúng ta lệch chủ đề rồi ..."
Thái Công Vọng hiếm khi giơ tay lên để cho đề tài ban đầu có thể tiếp tục .hắn ta cũng muốn ngủ và khi nhìn vào đồng hồ báo thức thì đã là ba giờ khuya rồi.
Nhân tiện,Tứ Bất Tượng đã đi ngủ sớm.Miệng vẫn còn lẩm bẩm những lời kỳ lạ như "Món cỏ này thật ngon..." trong mơ . Xem ra cô ấy là loại người sẽ không dậy nổi trước trời sáng.
"À,nói cũng phải.Trước tiên,tôi muốn cho mấy người nhìn cái này một chút."
Hoàng Phi Hổ móc ra thứ gì đó giống như cuộn giấy tài liệu từ ngực .
"Xem cô nhét nó vào đâu kìa !"
Nơi này nghiêm cấm đem tài liệu liên quan đến việc phòng bị mang ra ngoài.Cho nên tôi phải nhét tài liệu vào nơi sẽ không có ai kiểm tra."
Mặc dù Dương Tiễn và Thái Công Vọng vẫn còn nghi ngờ nhưng vẫn quyết định là tạm thời tin tưởng lời giải thích của cô ấy.
"Năm ngày sau,Trụ Vương đại nhân sẽ lên kế hoạch đi dạo đình viện.Đây là bố trí binh lính canh gác lúc đó."
Dương Tiễn lộ dáng vẻ quan tâm sau khi nghe xong.
"Tuy nói là đi dạo đình viện thế nhưng đình viện nhỏ cũng không hề giống như vậy.Đây là một hoạt động với quy mô lớn và long trọng được rất nhiều người tham gia .Về nguyên tắc,Vương Phi và Trụ Vương đại nhân sẽ tham gia cùng với nhau.Nói cách khác——Đát Kỷ sẽ ở bên cạnh Trụ Vương."
Thái Công Vọng nín thở đưa mắt nhìn vào tờ bản vẽ.
"Trụ Vương đại nhân và Đát Kỷ sẽ cùng nhau tìm cơ hội để cho hai người ở một mình với nhau .Sau đó,hắn ta sẽ luôn đuổi những người khác ở gần xung quanh đi và để hai người ở một mình cùng Đát Kỷ ."
Hoàng Phi Hổ dùng ngón tay nhỏ nhắn chỉ vào một góc trên bản vẽ.
"Chỉ cần dùng pháp bảo khiến cho Trụ Vương ngủ là có thể cô lập Đát Kỷ.Hơn nữa,cô ấy ở bên ngoài phòng thì càng dễ dàng tập kích hơn."
Không so cơ hội so với cái này càng tốt hơn nhiêu.
"Quả thực là có thể ra tay . Ít nhất so với tập kích Đát Kỷ ở trong phòng ngủ của hậu cung thì an toàn hơn rất nhiều.Ở bên ngoài,phòng vệ của Đát Kỷ vốn yếu kém và trên tay tôi cũng có pháp bảo có thể làm cho con người như Trụ Vương ngủ."
Dương Tiễn nhìn về phía Thái Công Vọng với vẻ mặt quan tâm và dường như khá sốt ruột.
Thái Công Vọng đang tính toán trong đầu.
Mặc dù hắn ta không giỏi toán học nhưng cần phải tính toán cẩn thận để cân nhắc những nguy hiểm không tránh được sẽ phải trải qua.
Tập kích kẻ địch,dĩ nhiên sẽ có nguy hiểm.Nhưng đây là một cơ hội tuyệt vời.
Không cần phải nói,đây tuyệt đối là cơ hội tốt nhất mà bọn họ nắm trong tay.
"Dĩ nhiên rồi,hạ thủ thôi."
Vẻ mặt Dương Tiễn trong nháy mắt lộ thần sắc sáng sủa.
"Nhưng chỉ là —— "
Thái Công Vọng tự nhiên ý thức được trách nhiệm mà mình phải gánh vác và làm người phụ trách quả nhiên rất khổ cực.
"Nếu có cơ hội,phải lập tức chạy thoát ngay.Chuẩn bị thú cưỡi xong trước,có lẽ bạn của Đát Kỷ cũng ở một bên theo dõi."
"Tôi biết,nếu có khí tức của tiên nhân,tôi sẽ lập tức phát hiện ra ngay."
Dương Tiễn nhẹ nhàng nháy mắt một cái với Thái Công Vọng như để nói "Không cần ngài nói tôi cũng biết."
"Chúng ta cũng không phải đám tiểu tốt mà ngay cả chuyện đó cũng không phát hiện được,đúng không ?"
5 ngày sau đám người Thái Công Vọng tiến vào vương thành,Trụ Vương dựa theo kế hoạch đi dạo đến đình viện ban đầu.
Tuy nói là đình viện,nhưng xét về diện tích thì nó có kích thước như một thị trấn nhỏ vậy.
Dĩ nhiên,Vương không thể nào đi dạo một mình được.
Có binh lính hộ tống xung quanh và cung nữ hầu hạ Vương cũng đi theo hai bên.Cung nữ hậu cung thì có hơn ngàn người và giống như phiên bản thực tế về hậu cung trong vọng tưởng của đàn ông vậy.
Mà ở trong đó,người lấy thân phận chính thất ( vợ cả ) đi theo bên cạnh Trụ Vương,chính là Đát Kỷ.
Nhiều người cũng được tản ra và thưởng thức xung quanh trong đình viện khá rộng lớn . Dĩ nhiên Văn Trọng cũng được phép tham gia.Hơn nữa,vì một thời gian dài cô ấy đã không trở lại nhà Ân cho nên cũng được coi là một trong những vị khách quan trọng.
Thái Công Vọng lấy thân phận là thuộc hạ của Văn Trọng để tham dự trong đó.
( Vào thời điểm này,Trụ Vương không thể nào ở một mình cùng với Đát Kỷ được nhỉ ? )
Hắn ta lặng lẽ nhìn Trụ Vương.Nói thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là một sự kiện chính thức,Trụ Vượng không thể nào không đếm xỉa đến những người tham gia từ vừa mới bắt đầu được vì vậy bọn họ vẫn chưa thể bắt đầu vụ hai người ở một mình với nhau.
( Không giống như có tiên nhân trong ở đám người tham gia.Ít nhất trong đám thần tử dường như không có tiên nhân và cũng không có ai giấu khí tức tiên nhân . )
Nếu như nhân tố xác định không xuất hiện,thì Thái Công Vọng cũng đành phải dừng lại giữa chừng kế hoạch.Dẫu sao miễn cưỡng bản thân làm việc thì là một trong những điều không thể tha thứ được đối với một người lười biếng như hắn.
Hắn ta yên lặng chờ đợi.Dựa theo kế hoạch mà bọn họ đã thương lương trước đó với Hoàng Phi Hổ,ám hiệu mang tính chất quyết định sớm muộn sẽ xuất hiện.Nếu như mọi chuyện phát triển không đúng theo mong muốn,vậy thì bọn họ chỉ cần yên ổn chờ sự kiện kết thúc là được .Nếu không thực hiện kế hoạch,bọn họ cũng sẽ không bị rơi vào nguy hiểm.
Nhưng mà,nếu như vấn đề ngoài dự đoán xảy ra——
"Văn Trọng đại nhân,ngài thấy cái này có hợp với tôi không ?"
"Văn Trọng đại nhân,bộ y phục ngài mặc hôm nay thật đẹp !"
"Văn Trọng đại nhân,trước đó tôi và bằng hữu cãi nhau...Tôi nên làm cái gì mới đúng...?"
Nơi này cũng xuất hiện một hậu cung,xung quanh Văn Trọng ( Do Dương Tiễn biến thành ) luôn tụ tập một đám cung nữ.Dưới tình hình này,đã không còn chỗ cho chuyện cân nhắc tấn công Đát Kỷ.
"Dường như Văn Trọng tiểu thư rất được mọi người ngưỡng mộ nhỉ."
"Xem ra,rốt cuộc cô ấy phải dùng bao nhiêu thủ đoạn khen ngợi mới có được nhiều người ngưỡng mộ như vậy ? Thật đúng là một điều huyền bí."
Thái Công Vọng có chút hâm mộ và ghen tị với Văn Trọng.
Bởi vì thậm chí ngay cả cấp dưới của mình cũng đều không ngưỡng mộ hắn.
"Học trưởng,hình như bạn của ngài rất ít nhiều..."
"Không có chuyện đó đâu.Đầu tiên,tôi có Lý Đản.Sau đó...Lý Đản.Tiếp đó lại là,Lý Đản..."
"Đủ rồi...Hãy quên những gì tôi vừa nói đi..."
"Tôi nói là,những người gửi thiệp mừng năm mới có thể coi là bạn bè sao...?"
"Cái này hả...Tùy thuộc vào hoàn cảnh mà xác định...Cũng có những người sẽ gửi loại đó cho mọi đồng nghiệp..."
"Này,cô có biết sự khác biệt giữa bạn bè và người quen không...?"
Thái Công Vọng cũng từng có những đồng nghiệp tốt bụng ở Côn Luân.
Nhưng mà,loại người như vậy có thể gọi là bạn sao ? Không phải mối quan hệ giữa đồng nghiệp ở nơi làm việc không giống với tình hình sao ? Nếu như đối phương không coi mình là bạn nhưng mình lại gọi người ta như bạn bè,không phải như vậy rất lúng túng sao ? Nếu đã là như vậy,không bằng ngay từ vừa mới bắt đầu cũng không cần phải gọi người ta như bạn bè thì không phải tốt hơn sao ?
"Học trưởng,tôi thật sự xin lỗi vì nói lời như vậy...Un,học trưởng,tôi là bạn của học trưởng nhỉ..."
"Cám ơn cô,Tiểu Tứ...Đúng vậy,bạn bè coi trọng chất chứ không coi trọng lượng.Hơn nữa,hẳn là loại người như Dương Tiễn nhất định cũng có rất ít bạn nhỉ ?Bởi vì cô sẽ tấn công người khác mà không nói hai lời mà."
Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (12)
"Học trưởng,người phê bình người khác là không tốt,là điều tồi tệ nhất..."
Lúc Thái Công Vọng và Tứ Bất Tượng nói chuyện với nhau không hề liên quan chút nào đến chuyện tác chiến,Dương Tiễn thì đang tuyệt vọng nghênh tiếp các cung nữ.
"Đúng vậy,nó vô cùng thích hợp với cô.Màu của cái trâm cài tóc đó cũng rất hợp."
"Vốn là tôi đang lo lắng mình có quá xinh đẹp hay không.Nếu ngài đã nói như vậy,tôi an tâm rồi."
"Lúc cãi nhau,phải thật lòng nói lời xin lỗi với đối phương.Ngoại trừ cách này ra thì không có cách nào khác,người bạn nhất định cũng có thể thông cảm cho cô."
Dường như Dương Tiễn cũng bắt đầu vui vẻ đóng vai Văn Trọng.Thái Công Vọng nhìn cô ấy có thể đóng vai nhân vật có tính cách hoàn toàn trái ngược với tính cách của cô ấy tốt đến như vậy.Hắn ta cảm thấy khâm phục từ tận đáy lòng.
Nhưng ngay tại lúc Dương Tiễn hoàn toàn biến thành Văn Trọng——
Ngực của cô ấy lại bị bóp một lần nữa.
"Ah ah ! không được..."
"Loại cảm xúc này của Văn Trọng,bất kể là sờ mấy lần đều rất sướng ~"
"Hoàng,Hoàng Phi Hổ,cô,cô mau dừng tay ! Nếu cô còn tiếp tục nữa,cẩn thận tôi làm thịt cô đó !"
Cho dù là người có quyền lực to lớn trong nhà Ân,người dám làm như vậy đối với Văn Trọng cũng chỉ có Hoàng Phi Hổ mà thôi.Cung nữ xung quanh một mặt khâm phục dũng khí của Hoàng Phi Hổ và một mặt cảm thấy hâm mộ sâu sắc.
Nhưng mà,xem ra bắt đầu xây dựng hậu cung tương tự cũng không chỉ có Dương Tiễn mà thôi.
Sau lưng Hoàng Phi Hổ cũng có mấy cung nữ đi theo,bọn họ cũng trông vui vẻ và ngưỡng mộ giống như nhìn Dương Tiễn bên này.
Bất kể hành động cử chỉ trước đó của Hoàng Phi Hổ ra sao,bản thân cô ấy cũng là một cô gái có vẻ đẹp khá xinh đẹp.Cô ấy là người khá may mắn khi sinh ra đã là xinh đẹp và bất luẩn đóng giả thành nam giới hay nữ giới cũng đều nhìn rất tuyệt.
"Thành thật xin lỗi khi đột nhiên làm loại chuyện này nhưng tôi có chút tò mò vì không biết cô có còn nhớ chuyện trước đó không cho nên mới dùng cách kia để xác nhận lại một chút."
"... E hèm.Dĩ nhiên,tôi biết."
Mặt Dương Tiễn đỏ bừng và xem ra cô ấy gần như đã quên chuyện này.
"Có lẽ sắp đến lúc bọn họ đi dạo trên ngọn đồi hoa đỗ quyên."
Ánh mắt của Dương Tiễn cũng thay đổi khi nghe được câu này.
"Tôi đi xem tình hình bên phía Trụ Vương đại nhân một chút.Các vị,lát nữa gặp lại."
Dương Tiễn tách ra khỏi các cung nữ và bắt đầu hành động một mình.
Mà Thái Công Vọng cũng bắt đầu di chuyển cùng với cô ấy.
Ngọn đồi hoa đỗ quyên đúng như tên gọi của nó là một ngọn đồi có hoa đỗ quyên màu hồng và trắng nở rộ.Sau khi leo lên khoảng hai mươi bậc đá,phía trên có một đình nghỉ mát và có thể làm nơi nghỉ ngơi cho mọi người.
Đúng lúc bây giờ đang là mùa hoa đỗ quyên nở rộ và đây cũng là cảnh tượng hết sức hùng vĩ khi nhìn từ xa.
Trụ Vương luôn sẽ đuổi những người khác để ở cùng với Đát Kỷ và hai người sẽ một mình ở trên ngọn núi kia .Chắc hai người đó hiện giờ đang ở nơi đó nói chuyện yêu đương.Tất nhiên là mọi người đều sợ bị trường phạt vì vậy không có bất kỳ ai dám tiến lại gần.
Dĩ nhiên,điều đó không có nghĩa là bọn họ không có chút phòng bị nào.
Xung quanh ngọn đồi có Hoàng Phi Hổ và thuộc hạ của cô ấy giám sát.Chẳng những đề phòng có sát thủ tới mà cũng tránh cho có người muốn dâng tấu lên Trụ Vương mà đến gần.
Ngược lại,chỉ cần vượt qua cửa ải Hoàng Phi Hổ là có thể đến tiếp cận đến bên cạnh Đát Kỷ .
Thái Công Vọng và Dương Tiễn gặp nhau ở ngọn đồi trong khi Hoàng Phi Hổ cũng ở đó.
Bọn họ chuẩn bị tiến hành kế hoạch khi xác nhận lần cuối.Thái Công Vọng đã để cho Tứ Bất Tượng biến thành hình dạng linh thú và hắn ta đang cưỡi ở phía trên.
"Không cảm thấy được khí tức của tiên nhân.Dương Tiễn,phía bên cô thì như thế nào ?"
"Xung quanh đây chỉ có một tiên nhân là Đát Kỷ,tôi có thể đảm bảo."
"Nếu là như vậy,việc sau đó sẽ giao cho các người.Tôi hết sức đảm bảo sẽ không để cho bất kỳ người nào đi vào bên trong ."
"Ừm,nhờ cô đó,Hoàng Phi Hổ.Nhưng mà chưa phải dùng tới hết sức để giải quyết chuyện này."
Nếu muốn quyết dịnh thắng bại sau cùng,nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
"Dương Tiễn,cô cứ như vậy mà tiến về phía ngọn đồi trước.Tôi cưỡi Tiểu Tứ và đi vòng hướng ngược lại."
"Tôi biết rồi.Hai mặt giáp công,hợp lực tóm lấy Đát Kỷ !"
Dương Tiễn cầm trong tay một món đồ tương tự như hồ lô nhỏ.Đó là [ Thôi Du Bình ] , đây là pháp bảo đơn giản có thể tạm thời khiến cho ý thức của đối thủ mơ hồ.Muốn làm cho con người bình thường như Trụ Vương ngủ thì dùng cái này là đủ rồi.
Tất cả mọi người nhìn lẫn nhau,gật đầu —— Bắt đầu hành động.
Người hành động đầu tiên là Dương Tiễn.
Cô ấy hung bạo đạp lên hoa đỗ quyên và đi đến gần đình nghỉ mát chỗ của Đát Kỷ với Trụ Vương rồi mở hồ lô ra.
"Trụ Vương,ngài ngủ trước đi nhá ! Sau khi mọi chuyện kết thúc thì tôi sẽ để cho ngài tỉnh lại !"
Làn khói màu tím xuất hiện từ trong hồ lô . Chỉ chốc lát sau khi làn khói di chuyển về phía người giống như Trụ Vương và người đó liền ngã xuống tại chỗ sau đó.
Giai đoạn thứ nhất thành công.
"Nào,Đát Kỷ,ngoan ngoãn để cho ta Phong Thần đi ! Bởi vì hy vọng mới của Côn Luân là ta ! Dương Tiễn đại nhân sẽ là đối thủ của ngươi !"
Dương Tiễn lập tức hủy bỏ phép biến đổi.
Cô ấy cầm Tam Tiêm Kích trong tay —— [ Tam Tiêm Đao ],là vũ khí mà Dương Tiễn sử dụng lúc cận chiến.Thoạt nhìn thì nó chỉ trông như vũ khí nhưng thực chất nó cũng là pháp bảo.Ngay khi nó chạm vào kẻ địch,chiều dài của chuôi câm cũng sẽ hơi thay đổi và nhờ vào điều này mà gây tối đa sát thương cho kẻ địch.
Nhưng Dương Tiễn cũng không có ngu xuẩn đến mức đến tiếp cận Đát Kỷ một cách tùy tiện.
Chỉ cần dùng [ Tam Tiêm Đao ] phòng thân là đủ rồi.
"Xông lên đi,đã lâu rồi chưa chiến đấu ! Hao Thiên Khuyển !"
Một con chó khổng lồ xuất hiện từ trong tay Dương Tiễn và nhắm về phía Đát Kỷ mà xông tới.
Dĩ nhiên,cũng không phải nó thật sự xuất hiện từ trong tay cô ấy.
Lớp tay áo của Dương Tiễn là lớp vải có thể co dãn thoải mái để ẩn nấp được cho nên chỉ cần kêu tên Hao Thiên Khuyển đang ẩn thân bên trong tay áo là được.
Xem ra Đát Kỷ hoàn toàn không định sử dụng pháp bảo bảo vệ bản thân.Mặc dù nó dự định sẽ cắn một cái vào cổ họng cô ấy nhưng chỉ có một chiêu này vẫn không thể nào yên tâm hoàn toàn được.
"Trác Địa Ưng,ngươi cũng lên đi !"
Ngay sau đó,một con đại bàng khổng lổ tập kích Đát Kỷ như mũi tên vậy.Không đúng,lực xuyên qua của mũi tên hoàn toàn không thể nào so sánh được với lực của thứ kia.Cái miệng sắc bén của nó khóa mục tiêu là trái tim của Đát Kỷ và dự định mở ra một cái lỗ trên cơ thể cô ấy.
Đát Kỷ thậm chí không có đủ thời gian để chuẩn bị phòng ngự.Không chỉ có như vậy,cô ấy còn đặc biệt đi ra khỏi đình nghỉ mát và đứng ở trên ngọn đồi giống như đang mời gọi người khác tập kích cô ấy vậy.
Kết quả là cho dù tiên nhân có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ mất mạng bởi một đòn .
Khi Dương Tiễn chuẩn bị làm động tác tay ra hiệu thắng lợi ——
Trên đầu Đát Kỷ,đột nhiên nhẹ nhàng bị một tấm lụa mỏng che phủ.
Chỉ một thoáng sau,cơ thể của Đát Kỷ giống như bao phủ trong bức màn vải trong suốt vậy.
Con chó với con đại bàng đụng phải bức màn và một mạch bị bắn bay đi . Cô ấy chỉ có một tấm vải đã hoàn toàn có thể ngăn cản được thế công của Dương Tiễn.
"Pháp bảo này là [ Vũ Tiên Bố ] . Ta không nghĩ tới là sẽ phải sừ dụng nó trong vương thành và thật sự là việc lớn không ngờ xảy ra mà."
Chẳng biết từ lúc nào,có một cô gái bay lơ lửng ở trên đầu Đát Kỷ.
Trên đầu cô ấy che phủ mấy lớp lụa mỏng và có cảm giác đây là một sự tồn tại đặc biệt.
So với Đát Kỷ,cô ấy cho người khác cảm giác dường như tuổi còn rất nhỏ nhưng phần cơ thể từ miệng trở lên như ẩn như hiện mà không thể thấy rõ được.