Houshin Engi

chương 03 : thái công vọng hợp sức với dương tiễn đánh một trận với đát kỷ (5)+(6)+(7)+(8)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (5)

"Ý tưởng là muốn thu thập nhiều người có thực lực cao cường và huy động toàn bộ tới một đòn dứt điểm.Ít nhất,hẳn là Nguyên Thủy Thiên Tôn đại nhân có dự định như vậy."

Đưa tiên nhân cùng đẳng cấp với Thái Công Vọng tới nơi này,chính là bằng chứng tốt nhất chứng minh người ở trên không không xem xét hành động của tổ chức.Hoặc là cho người ta nghĩ rằng nếu phái tiên nhân cấp thấp ra tiền tuyến,có thể sẽ xuất hiện người hi sinh.

"Ít nhất,ngài không phải là một cấp trên ngang bướng phách lối,tôi thùa nhận điểm này.Nhưng nếu như là người tự cho mình là đúng thì tôi sẽ đạp bay hắn ngay."

Dù lúc vừa mới gặp mặt,cô rõ ràng rất đứng đắn.

Lòng tự ái của Dương Tiễn rất cao và Thái Công Vọng cũng từng có nghe đồn về chuyện này.Không bằng nói là nếu như hành động cử chi ngôn từ của cô ấy khiêm tốn nhã .Thiên tài này chắc chắn không cam chịu làm việc dưới quyền người khác.

Tuy nói như vậy nhưng Dương Tiễn cũng rất không phù hợp nếu cô ấy coi thường quá mức năng lực làm người phụ trách của Thái Công Vọng.Nếu như cô ấy không tuân theo mệnh lệnh của người phụ trách,Thái Công Vọng cũng không thể thoải mái nhãn nhà nữa.Chẳng lẽ Nguyên Thủy Thiên Tôn đại nhân đặc biệt phái Dương Tiễn tới nơi này để không giúp hắn ? Nếu thật sự là như vậy,Nguyên Thủy Thiên Tôn đại nhân thật đúng là đã nghĩ ra cách hay để đối phó với mình ...

Lúc này có nên phô trương thanh thế một chút đối với cô ấy không ?

"Mặt khác,tình hình bên nhà Ân thì lại đơn giản hơn nhiều và điều tra một chút là có thể rõ ràng ngay lập tức.Dĩ nhiên,đây cũng là nhờ vào năng lực và tài năng của tôi mới được như vậy."

Thái Công Vọng nghĩ trong đầu ——Mình thật sự không giỏi trong việc đối phó với loại người luôn tự tâng bốc mình.

"Vì vậy,tôi đề nghị tiến hành kế hoạch tác chiến dưới đây : Lẻn vào vương thành nhà Ân,dò xét động tĩnh của Đát Kỷ.Nhân tiện,trong đất nước kia còn có —— "

"Tiên nhân của Kim Ngao là Văn Trọng đảm nhiệm chức quan ở nơi đó cho nên cô sẽ dùng thuật biến hình đóng giả thành Văn Trọng và tiến vào vương thành được chứ ? Chỉ cần khuôn mặt của tôi không bị lộ là có thể đóng giả thành tiên nhân thuộc hạ của Văn Trọng rồi cùng nhau tiến vào vương thành và sau đó mới điều tra chuyện Đát Kỷ rồi vạch ra đối sách kế tiếp.Đây chính là kế hoạch của tôi,cô cảm thấy thế nào ?"

Dương Tiễn hung hăng trợn mắt nhìn Thái Công Vọng,chắc hẳn không phải bởi vì hắn ta ngắt lời của Dương Tiễn.

Thái Công Vọng nói ra một lèo toàn bộ và thản nhiên chờ phản ứng của Dương Tiễn.Mặc dù có nguy cơ đột nhiên bị cô đạp bay nhưng mà xem ra lần này là 'lo bò trắng răng' .

Sau một hồi im lặng ngắn ngủi——

*Boom*

Dường như Dương Tiễn chịu thua và nắm quyền nhẹ nhàng đập vào phía trước ngực Thái Công Vọng.Loại sức mạnh này,chắc không phải là sẽ đánh hắn chứ ? Tiếp đó,cô ấy lấy trọng tâm cơ thể nghiêng về phía Thái Công Vọng và nói :

"Thái Công Vọng,ngài có học 'độc tâm thuật' sao ?"

[TL:độc tâm thuật:thuật đọc suy nghĩ ]

"Đừng nói có cái 'độc tâm thuật' gì đó chứ.Khi tôi ở trong nhà quá lâu,ngay cả bầu không khí cũng không thể đọc được."

"Tôi biết..."

Dương Tiễn duy trì tư thế nghiêng người về phía trước và tay phải ban nãy bất ngờ đánh lên người Thái Công Vọng đưa về phía hắn.

"Kế hoạch ngài và của tôi muốn giống nhau như đúc.Nếu tôi cho rằng kế hoạch của mình phù hợp thì tôi cũng không thể làm gì khác hơn ngoài đồng ý năng lực đánh giá tình hình của ngài đủ để đảm nhiệm vị trí người phụ trách..."

Rất tốt,cuối cùng thì cũng đạt được mức độ tin tưởng tối thiểu của cô ấy.

Đối với người duy trì chủ nghĩa thực lực,làm cho bọn họ mở mang kiến thức mà không thể không chấp nhận thực lực cao cường là nhanh nhất.Thể hiện thành tích nằm trong tiêu chuẩn của bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không phủ nhận.

"Về cơ bản tôi chỉ suy nghĩ làm thế nào để cho mình thoải mái hơn mà thôi.Nếu phương pháp thoải mái nhất và phương pháp hiệu quả nhất giống nhau thì có lẽ nó sẽ có ích."

Dương Tiễn dứt khoát đưa tay đưa ra ngoài.Nếu như có thể mượn cái bắt tay với cô ấy mà thành lập quan hệ hữu nghị được vậy thì quá tốt rồi.

Dương Tiễn chắc chắn sẽ muốn chiến đấu ở trên tiền tuyến để thể hiện thực lực của mình.Nếu đã như vậy ── Cứ để cho cô ấy chăm chỉ làm việc đi.Cô ấy càng làm nhiều việc thì công việc của người phụ trách càng ít.

"Tôi rất mong đợi biểu hiện của cô."

Nhưng mà Dương Tiễn trong phút chốc thu tay phải lại làm cho cái bắt tay của Thái Công Vọng rơi vào khoảng không.Tiếp đó,cô ấy nhanh chóng đeo găng tay cao su màu trắng lên và lần nữa đưa tay đưa ra ngoài.

"Tôi luôn cảm thấy trực tiếp tiếp xúc với ngài rất chán ghét."

"Tôi cũng không phải là vi khuẩn..."

"Trên người ngài có mùi hôi..."

"Đau lòng quá đi !"

Mặc dù mang suy nghĩ muốn trả thù trong lòng nhưng Thái Công Vọng vẫn bắt tay với Dương Tiễn.

◊ ◊ ◊

Hai ngày sau,nhóm Thái Công Vọng ngồi trong một chiếc xe ngựa khá sang trọng và bên trong vẫn rung lắc.

"Rõ ràng bản thân là thú cưỡi nhưng cảm giác ngồi trên phương tiên giao thông cũng thật là kỳ lạ..."

"Mặc dù loại từ trên xuống dưới rung lắc kỳ lạ này rất khiến người ta chú ý nhưng cũng thực sự không tệ khi không để cho người khác nhìn thấy mặt ."

Trên xe ngựa giả vờ treo rèm để người bên ngoài không biết được ai ngồi ở bên trong.Nhưng mà nhìn từ bên ngoài xe ngựa,dân chúng có thể lập tức nhìn ra hành khách là người khá tôn quý.

——Và Thái Công Vọng đang bị người ở phía sau chậm rãi đá vào lưng là Dương Tiễn.

"Chúng ta đang tiến vào Triều Ca.Xin ngài ăn nói cẩn thận một chút.Đã bảo là đừng nói lời không cần thiết cơ mà."

"Tôi biết rồi,Dương——Văn Trọng đại nhân."

Thái Công Vọng ngồi ở phía sau và Dương Tiễn đã biến đổi vẻ bề ngoài thành Văn Trọng.

'Biến hóa chi thuật' của Dương Tiễn đã đạt tới đỉnh cao.

Nhưng mà theo ý kiến của tôi,chuyện sừng ở trên đầu cô ấy dường như làm cho cô ấy khó mà bình tĩnh được.

"Không vấn đề gì,đúng không ? Đầu tiên,chúng ta tiến vào vương thành và sau đó phải yết kiến Trụ Vương.Khi đó tôi sẽ để cho hai người đi theo nhưng mấy người cũng không được chạy loạn lung tung mà không có thông báo trước.Chuyện điều tra Đát Kỷ giao cho tôi,hai người cứ ở trong phòng Thái Sư ngủ trưa là được."

Dương Tiễn nói lời trịch thượng như vậy.

[TL:trịch thượng :Tự cho mình là hơn mà ăn nói, xử sự có vẻ bề trên và bất nhã. ]

Khó mà đoán được rốt cuộc là cô ấy hoàn toàn nhập tâm vào vai nhân vật Thái Sư mà thể hiện diễn kỹ hay đây là lời nói thật lòng của cô ấy.

"Đừng đánh giá thấp tôi,cho dù cô không nói thì tôi cũng sẽ đi ngủ trưa."

"Thay vì ngủ trưa,tôi muốn ngài vận động một chút."

Ai muốn làm chứ ? Loại chuyện nỗ lực làm việc chăm chỉ đó là chuyện khiến người ta chán ghét nhất.

"Như đã nói qua,Dương Tiễn.Cô không phải loại người giỏi ném công việc cho người khác nhỉ ?"

"Suy cho cùng,không ai có thể hoàn thành công việc hoàn hảo giống như tôi được,cái này cũng không có cách nào mà...Cho dù giao cho người khác đi làm,cũng chỉ khiến tôi nói ra loại suy nghĩ [ Tên ngu ngốc này ! Ta sẽ giết ngươi ! ] này mà thôi ...Cuối cùng không khỏi cảm thấy vẫn là mình nhanh hơn..."

Dương Tiễn biến thành trở thành Văn Trọng,mặt trầm xuống.Có lẽ bản thân cô ấy cũng tự giác được.

"Cô thực sự là người có năng lực điển hình nhưng không thích hợp đảm nhiệm làm người phụ trách đâu.Nếu như làm quá bừa bãi,sẽ rơi vào rắc rối phiền phức."

"Nếu chuyện gì đều không làm,kết quả là đói ngã xuống đất như ngài không có tư cách nói tôi."

Thật đúng là một câu phản kích tuyệt vời.

Làm việc quá độ và hoàn toàn không làm việc,hai loại đó đều là hăng quá hóa dở.

"Hơn nữa,bây giờ tôi là Văn Trọng cho nên tôi mới là cấp trên của ngài."

Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (6)

Ai mới là cấp trên,dường như chuyện này là thứ rất quan trọng đối với Dương Tiễn.

"Nếu sau này ngài còn nói lời nhàm chán như vậy,cẩn thận tôi lại đá ngài đó."

"Chỉ cần cô chịu làm việc để cho tôi ngủ ngon,coi là tôi cám sơn Trời Đất rồi.Ngay cả gối của mình tôi cũng đều mang đến."

Thái Công Vọng vẫn duy trì tính cách của mình và rất muốn ngủ một giấc.

Dù sao cô ấy là loại người như vậy,cho dù bảo cô ấy không làm việc thì cô ấy cũng sẽ không ngoan ngoãn nghe lời theo.

"Nhưng mà năng lực biến hóa của cô thực sự rất lợi hại.Hoàn toàn giống nhau như đúc với chính người đó."

Văn Trọng là cán bộ Kim Ngao vì vậy Thái Công Vọng cũng từng nhìn thấy qua cô ấy một,hai lần ở trong hội nghị tiên nhân.Thật là giống như song sinh vậy.

"Năng lục biến hóa của tôi có thể tái hiện hoàn toàn vẻ bề ngoài và cảm nhận.Không dựa vào pháp bảo để có thể làm được loại chuyện như vậy,ngay cả trong Côn Luân cũng chỉ có mình tôi mà thôi."

"Điểm này tôi không có gì phản đối hết.Không có người nào giỏi sử dụng phép thuật giống như cô cả."

"Đúng vậy.Nhưng mà tôi thật sự hy vọng có thể nghĩ ra cách xử lý với cái sừng...Chúng luôn làm cho tôi có cảm giác kỳ lạ."

Trong âm thanh truyền tới từ phía sau xe ngựa ,trong giọng nói trộn lẫn chút nhiều khó khăn.

"Hơn nữa,Văn Trọng...Ngực cô ấy lại lớn như vậy...Thật làm cho người khác ước ao...Nhưng lại hơi nặng..."

Âm thanh của câu nói này mà cô ấy nói ra đột nhiên trở nên rất nhỏ.

"Cô vừa mới nói cái gì vậy ? Dương Tiễn ?"

"Không có gì cả ! Đừng để ý tôi,Baka !"

Chỉ hỏi ngược lại cô ấy một câu liền bị mắng là Baka,xem ra tốt nhất cẩn thận không nên nghe những gì cô ấy vừa nói nữa.

Dựa vào khuôn mặt là có thể làm giấy thông hành,chuyện đúng là xảy ra như vậy.Khi bọn họ tiến vào Triều Ca,binh sĩ canh cửa báo Văn Trọng đã trở lại và sau đó lập tức bị đưa vào vương thành.

Thậm chí ngay cả Trụ Vương suốt ngày ở trong hậu cung của Đát Kỷ cũng phải tới trước đón tiếp Văn Trọng.Quả nhiên thực lực của Văn Trọng không hề nhỏ chút nào.

Thái Công Vọng đi theo phía sau Văn Trọng ( do Dương Tiễn biến thành ) và chờ đợi Trụ Vương lên triều.

Vương thành không hổ là vương thành,trang nghiêm yên tĩnh.Nhưng mà bầu không khí ở nơi này cũng rất bất thường.Mùi yêu quái quả thực làm cho người ta khó mà chịu nổi.

Mặc dù người bình thường có thể không nhận ra được nhưng quả nhiên là có một mùi hôi thối quen thuộc phảng phất trong không khí.Có thể Đát Kỷ dùng chính mùi này để tẩy não và mê hoặc con người.

"Tiểu Tứ,tốt nhất cô không nên há to hít phải nơi này."

Thái Công Vọng nhỏ giọng dặn đi dặn lại Tứ Bất Tượng ở bên cạnh.

"Đây chính là sức mạnh của kẻ địch sao..."

"Tôi nghĩ đây không phải là pháp bảo mà là một loại phép.Dẫu sao tẩy não là thủ đoạn cần thiết để nắm quyền lực và nếu như dùng trang bị hư hại để tẩy não vậy thì thảm rồi."

"Trụ Vương điện hạ giá đáo ── !"

Không lâu sau,các vê binh đồng thành kêu to lên.

Một người đàn ông chậm rãi ngồi lên ngai vàng và đánh giá theo hình dạng loài người thì hắn ta trông khá khôi ngô .

"Văn Trọng à,đã lâu không gặp.Cũng là bởi vì ngài không ở đây,quốc gia này cũng hỗn loạn."

"Thần thật sự vô cùng xin lỗi,thưa bệ hạ.Bản thân thần là tiên nhân,thần không thể can thiệp quá mức vào việc triều chính của quốc gia được."

Cho dù Thái Công Vọng chỉ có thể nhìn từ phía sau nhưng Dương Tiễn đối đáp tiến lùi giống như một vị quan lớn vậy.Không có chút cảm giác nào cho thấy cô ấy chính là cô gái bạo lực có đôi đuôi ngựa kia.Thậm chí còn làm người ta nghi ngờ rằng cô ấy còn giỏi hơn so với yêu hồ Đát Kỷ.

"Được rồi,ta cũng biết khanh có lý do của riêng mình.Khanh là người yêu quốc gia này so với bất kỳ ai khác,chuyện này từ lúc nhỏ trẫm đã biết."

"Được Hoàng Thượng yêu mến như vậy.Thần cảm thấy rất sợ hãi."

"So với khanh,bản thân ta là hoàng đế vẫn thích quốc gia này.Đó có phải là nói duy nhất mình khanh đâu chứ ?"

Trụ Vương mở miệng nói ra một câu nói đùa và cũng mỉm cười.

Chỉ nhìn vào đoạn đối thoại này,hắn ta chẳng qua chỉ là một vị Vương hết sức bình thường và không có chút cảm giác nào trông giống một vị Vương ngu ngốc cả.

"Hai người ở phía sau khanh la thuộc hạ của khanh sao ? Đã là như vậy,bọn họ cũng là tiên nhân sao ?"

"Đúng vậy,thưa bệ hạ.Thần muốn cho bọn họ học tập công việc nhà Ân vì vậy mang bọn họ đi theo."

Thái Công Vọng và Tứ Bất Tượng thậm chí cúi đầu thấp hơn nữa . Công việc của hôm nay đã kết thúc và tiếp theo chỉ phải về nhà ngủ là được.Đúng như bụng rỗng là gia vị tốt nhất vậy,mệt nhọc cũng có thể trở thành liều thuốc ngủ tốt nhất.

Thái Công Vọng thật sự rất mệt mỏi.

Hắn ta cảm thấy mệt mỏi với đám đông.Dù sao cũng là gặp mặt Vương và quần thần tụ tập ở trên triều đình.

Hơn nữa,cũng không biết lúc nào cũng sẽ bị bắt giữ như một kẻ xâm nhập.Bọn họ giống như kẻ tình nghi chạy trốn vậy.Giả mạo tên người khác rồi xông vào đồn cảnh sát vậy và làm cho người ta khó mà ngồi hay đứng thoải mái được.

"Đúng rồi —— Văn Trọng,chúng ta đổi đề tài đi."

"Dạ vâng,thưa có chuyện gì sao ạ ? Nếu là chuyện liên quan tới cách để cai quản tốt,thần có thể nói hàng giờ."

"Khanh đó,bất luận lúc nào nhìn vào khanh đều là người phụ nữ giỏi nhỉ ~ Làm cho trong đầu trẫm không khỏi lại có suy nghĩ thật sự rất muốn vuốt ve [ Sừng ] của khanh ."

"Trụ,Trụ Vương đại nhân,ngài thật thích nói đùa..."

Tính khí của Trụ Vương đột nhiên thay đổi.

A,cảm giác hôn quân của người này tỏa ra.

Hơn nữa,hai tay còn làm ra động tác nắn bóp.

"Thật sự muốn xoa ngực của khanh..."

Nếu như Trụ Vương là chính trị gia Nhật Bản,lời phát biểu này cũng có thể làm cho hắn ta mất chức ngay lập tức.

Hơn nữa,ánh mắt hắn ta lóe lên màu sắc quái lạ.

"Ah ah ! Ngài làm gì vậy !" Dương Tiễn biến đổi thành Văn Trọng hét lên và đè xuống ngực rồi vẫn cẩn thận trả lời bằng giọng gốc của cô ấy.

"Ha ha ha, đây là năng lực [ Nhãn Thần Giải Hung Tráo Đại Pháp ] ( Ánh mắt cởi áo ngực đại pháp ) . Cuối cùng thì trẫm đã luyện đến mức không cần tiếp xúc vào cơ thể phụ nữ mà cũng có thể tự do cởi áo ngực ra.Ồ,ồ.lấy mất áo ngực của khanh,không có áo ngực quả nhiên ngực khanh hơi sệ xuống nhỉ."

Có đủ năng lực gây cười nhưng không ngờ không thể coi thường.

Tại sao con người có thể sử dụng năng lực kỳ lạ như vậy chứ ?

"Cẩn,cẩn tôi làm thịt...Ngài,ngài từ khi nào mà học được loại kỹ năng không biết xấu hổ này vậy...?"

Mặt Dương Tiễn đã đỏ bừng nhưng xem ra cô ấy vẫn miễn cưỡng nhẫn nhịn mà không nổi giận lên.Nếu cô ấy đánh bay Trụ Vương,cũng có thể không có cách nào nói về một kế hoạch tác chiến .

"A,đây là —— À,thê tử của trẫm."

Cái từ "Thê tử của trẫm" vừa xuất hiện,một cảm giác căng thẳng dâng lên.

"Đát Kỷ,nàng không cần phải tới thảo luận chuyện chính sự đâu."

Một cô gái mặc bộ trang phục lộng lẫy đi vào từ phía sau.

Vẻ đẹp của cô ấy,quả thậtđủ để gọi là vẻ đẹp nghiêng nước nghiên thành.Nhưng điều càng làm cho người ta để ý hơn chính là cô ấy toát ra khí thế ——Cùng với cái đuôi kéo dài phía sau cô ấy.

Đát Kỷ chưa hoàn toàn biến mất dáng vẻ hồ ly.Trên đầu cô ấy chẳng những còn đôi tai và cái đuôi cũng quá dài mà không nhìn thấy phần cuối.Thậm chí khi cô ấy đi tới bên cạnh Trụ Vương,phần cuối đuôi vẫn còn xa mà không nhìn thấy được.

"Cái đuôi đó ! Cô ấy không giấu cái đuôi đi kìa !"

Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (7)

Rốt cuộc Tứ Bất Tượng không nhịn được mà buột miệng nói ra.

Cái này cũng khó trách,cái đuôi kia nổi bật đến mức tưởng chừng như đang đợi ai đó nói ra vậy.

"Ôi chao ? Tôi có cái đuôi dài nào sao ?"

Đát Kỷ nói với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

"Ơ...Rõ ràng nó dài..."

"Ha ha ha ! Thê tử trẫm đẹp đến nỗi người phải sợ hãi nhưng nàng cũng không phải là hồ ly."

Trụ Vương nói như thể đó là chuyện đương nhiên.

"Ý của tôi là,tôi tại sao có thể là hồ ly được chứu ?"

Đát Kỷ ở bên cạnh nói như vậy trong khi đang vuốt ve cái đuôi của mình.

"Đúng rồi,có muốn tôi dùng cái đuôi lông bồng bềnh này thương yêu mấy người một chút nhá ?"

"Những lời này không phải nói rõ là có đuôi dài đó sao !?"

"Tiểu Tứ,bỏ đi.Chỉ sợ là bởi vì cô ấy sử dụng yêu thuật đối với con người..."

Thái Công Vọng thì thầm vào tai Tứ Bất Tượng và lời định nói ra liền thôi.

"Tôi biết rồi...Nhân tiện,sau khi người kia tới,mùi lại đột nhiên trở nên rất mãnh liệt vậy..."

Tiên nhân này,khẳng định chính là thủ phạm tạo ra mùi hương ngọt ngào quanh quẩn bên người kia.

"Ô kìa,Văn Trọng đại nhân,đây là lần đầu chúng ta gặp nhau nhỉ ? Tôi gọi là Đát Kỷ."

Thái Công Vọng một lần nữa nhìn về phía Đát Kỷ đứng ở bên cạnh Trụ Vương.

Bất kể là "Không tốt" hay là "Tà ác" những từ này dường như cũng không thể nào mô tả chính xác Đát Kỷ.Tuy nhiên luôn luôn có một bầu không khí làm người ta không thoải mái phảng phất xung quanh.Đây thật sự là không khí sao ? Loại cảm giác bị áp bức rõ ràng gần giống như bị thứ gì đó mạnh mẽ áp chế vậy .

Loại khí thế này,tương đương với nhóm mười hai người của Côn Luân vậy làm cho...Không,sợ rằng người ở phía trên.

"Tôi,tôi là Văn Trọng...Nhờ có cô luôn luôn ở bên cạnh giúp đỡ đại vương..."

Dương Tiễn cũng bị khí thế của cô ấy ấp đảo.Cái này cũng không cách nào cả,ngay cả Thái Công Vọng đang đứng ở nơi đó cũng bị làm cho khó mà thở được.

"Tôi đã nghe nói những việc làm tích cực của Văn Trọng đại nhân từ trước đến nay ,tôi có thể mời ngài đến lần nữa được không ?"

"À,được chứ...Vào khoảng thời gian thích hợp,cần nói bao lâu cũng không có vấn đề gì cả."

Rõ ràng là giọng của Dương Tiễn đang run rẩy.Khí thế ngang ngược nóng nảy trên người cô ấy hoàn toàn bị lấy đi và trở nên hết sức ngoan ngoãn.Phản ứng này đã vượt qua diễn kỹ làm cho người ta bội phục.

"Vậy thì,chúng ta có thể nói chuyện một đối một giữa những người phụ nữ ngay bây giờ được chứ ?"

Không thể nào,đã để lộ thân phận nhanh chóng đến như vậy sao ...?

Không chỉ Dương Tiễn mà biểu cảm của nhóm người cũng cứng lại.

Nếu như chỉ có Dương Tiễn được gọi vào hậu cung,Thái Công Vọng thân là đàn ông cũng không có cách nào chi viện được.

"Umm...Hôm nay tôi rất mệt mỏi,xin cho tôi cáo lui đi về nghỉ ngơi..."

"Ngài là phụ nữ nhỉ ? Vậy thì,ngài cũng có thể ngủ ở trong hậu cung."

Đát Kỷ cũng không cho chút đường lui nào.

"Tôi không nói rằng là tôi không muốn đi sao !? Xin ngài hãy tôn trọng ý kiến của tôi được không !?" Nếu là Dương Tiễn thường ngày,hẳn là cô ấy sẽ nói như vậy.Nhưng nếu như cô ấy đã biến đổi trở thành Văn Trọng,cô ấy lại không thể làm như vậy được.Nhưng mà,mặc dù cô ấy là kiểu người ăn nói thẳng thắn nhưng dường như rất dễ dàng bị đối phương dắt mũi.

"Thôi nào,chỉ cần khoảng 30 phút thôi là được."

"Nếu,nếu ngài đã nói như vậy...Ba,ba mươi phút thôi,cũng không sao cả."

Tuyệt đối không được đi ! Người này sẽ bị loại người kiểu nhân viên bán hàng này lừa đảo đó !

Thì ra là như vậy,thiên tài không giỏi đối phó với những trường hợp khẩn cấp...Nếu không nhanh chóng giúp cô ấy,mọi chuyện sẽ xấu đi.

"Thất lễ ! Thần là đệ tử của Văn Trọng đại nhân !"

Nói tóm lại,Thái Công Vọng lên tiếng hét lớn trước.

"Áo ngực thầy của thần bị cởi ra và đang không biết nên thế nào cho phải.Trên thực tế,nếu như thầy của thần không dùng áo ngực đặc biệt quấn ở ngực thì tâm trí sẽ hoàn toàn không có cách nào hoạt động nổi.Không có áo ngực,năng lực tập trung của người sẽ bị lực hút của bộ ngực hấp dẫn và không có cách nào tập trung tinh thần được cả.Năng lực của người lúc này thậm chí không bằng người thường.Bây giờ thần sẽ để cho mọi người xem một chút về ví dụ thực tế ——"

Thái Công Vọng liền dùng ngón tay trỏ chọc một chút vào bộ ngực nở nang đàn hồi của Dương Tiễn từ phía sau.

Loại đàn hồi này,chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây cho tới bây giờ

"Woa ! A...Ngươi làm gì vậy...Này...Ta sẽ giết ngươi...A a a ... Đây là cảm giác gì vậy...Bị người khác chạm vào...Hóa ra ...Là loại cảm giác này....A a ...Oh,Ah *tiếng thở dốc*..."

A,coi như là lần này bình an chạy trốn,chờ láy nữa cũng sẽ bị giết rồi vứt xác cho àm xem.

Một số tiếng của Dương Tiễn gần giống như là tiếng thở gấp và chỉ sợ là bởi vì biến đổi thành một người không phải là mình khiến cho những giác quan của cô ấy cũng nhạy cảm hơn trước.

Trụ Vương nghe thấy những âm thanh này,người cũng hơi nghiêng về phía trước.

Cảm xúc của hắn ta,Thái Công Vọng vô cùng có thể nhận thức được.

Thái Công Vọng cũng giả vờ cúi đầu xuống và nghiêng người về phía trước rồi nói:

"——Nói tóm lại,bây giờ cô ấy chật vậy như vậy.Cho dù là ở hậu cung,để cho thầy của thần đi thăm hỏi trước trong trạng thái này quả thực làm cho cảm thấy bất an.Huống hồ thầy của thân còn giữ chức vụ quan trong là Thái Sư nhà Ân.Nói cách khác,sự hổ thẹn của thầy thần giống như sự hổ thẹn của quốc gia vậy.Xin người hãy để cho cô ấy được lui ra trước."

"Ừm...Xem ra sắc mặt của cô ấy cũng không tốt lắm.Hôm nay cứ để cho cô ấy đi nghỉ ngơi trước đi..."

Nếu Trụ Vương đã nói như vậy,Đát Kỷ cũng chỉ có thể im lặng mà thôi.

Nhóm người Dương Tiễn hành lễ xong và sau đó liền lui xuống.Giống như bọn họ đang chạy trốn vậy ! Không đúng,đúng là bọn họ đang chạy trốn,chạy trốn mất dạng từ trong tay Đát Kỷ.

Sau đó,bọn họ đã trốn ở nơi chưa có người tới.

"Mới vừa rồi ngài chạm vào ngực tôi,đúng không ."

Dương Tiễn đặt tay lên trên vai Thái Công Vọng rồi bóp.

Lúc này phải bị Phong Thần sao ?

"...Tôi,tôi tha thứ cho ngài."

"Ơ ? Có thật không ? Cô không tính nghiên nát xương cột sống tôi hay tưới dầu sôi từ trên đầu tôi xuống sao ?"

"Mặc dù cách này rất tồi nhưng việc ngài cứu tôi cũng là sự thật.Cám ơn..."

Nếu như có nghề sờ ngực con gái mà còn được cám ơn vậy thì mình thật sự muốn được đổi nghề.

Sau khi đi vào trong phòng ngủ của Thái Sư ở vương phủ trong vương thành,Dương Tiễn đưa ra tiếng thở dài thật to.Rõ ràng cô ấy không có chạy nhưng cả người đã đổ đầy mồ hôi.

Chương 03 : Thái Công Vọng hợp sức với Dương Tiễn đánh một trận với Đát Kỷ (8)

Không biết sẽ bị người nào theo dõi không cho nên không thể nào cởi bỏ thuật biến thân được.

"Người tên Đát Kỷ kia,thật sự quá khủng khiếp...Chỉ đứng ở nơi đó cũng có cảm giác áp lực mãnh liệt như vậy.Nhân vật cỡ này cũng rất hiếm..."

"Nhìn dáng vẻ kia,xem ra còn khó giải quyết hơn so với tưởng tượng..."

"Quả thật cần phải phái bổn tiểu thư tới nhỉ."

"Lúc này vẫn không quên khen ngợi mình à."

Thái Công Vọng nói như thế khi nằm ở trên thảm.

Phòng ngủ của quan to quả nhiên hết sức xa hoa rộng rãi.Mặc dù ở nơi nhỏ dẹp có thể khiến an tâm một chút nhưng ở trong phòng lăn lộn dưới đất mà không phải lo lắng gì cũng có một nét đặc sắc riêng.

"Học trưởng,tôi cũng muốn lăn qua lăn lại ~"

"Tôi đã nói rồi,đừng luôn luôn bổ nhào tới."

Có lẽ là bản năng động vật của loài hươu nai,Tứ Bất Tượng lúc nào cũng dính sát vào.

Thời gian có thể một mình nhãn nhã thư giãn vì vậy mà giảm bớt và làm cho người ta rất khốn khổ.Vì vậy về căn bản là Thái Công Vọng cũng lãnh đạm chống cự trước hành động của Tứ Bất Tượng.

Hai người ở một bên ôm nhau nằm một chỗ trong khi một mình Dương Tiễn trầm tư suy nghĩ .Xem ra lúc này cho dù cô ấy đang nằm trên sàn nhà,cô ấy cũng sẽ đạp mà không nói lời nào cảnh báo.

"Đến bây giờ vẫn không biết khuôn mặt thật của cô ấy,thật khiến cho người ta khốn khổ.Tôi tuyệt đối phải lột da của yêu nữ kia xuống ! Sau đó,lại để cho nhà Chu nghiêm túc hoạt động !"

Vốn là Thái Công Vọng đang nằm nhưng vừa nghe thấy Dương Tiễn nhắc tới nhà Chu liền đẩy Tứ Bất Tượng ra và đổi thành tư thế nằm ngửa.

"Này,nhà Chu nhất định phải lên sao ?"

"Ơ ? Ngài đang nói cái gì vậy ? Ở trong lịch sử,cũng là bởi vì nhà Chu thành lập sao ——A a a a !"

Dương Tiễn đột nhiên phát ra tiếng kêu dâm đãng không phù hợp.

Đó là bởi vì có hai tay đưa tới sờ lên trên ngực cô ấy từ phía sau.Này này,sẽ không phải là Trụ Vương không kiềm chế nổi bản thân và chạy tới xoa ngực cô ấy chứ ?

"Văn Trọng,không thấy được cô làm cho tôi rất cô đơn đó.Ừm,một khoảng thời gian không có thấy cô,cô lại trở nên xinh đẹp nhỉ.Nhưng khi chạm vào ngực thì cảm giác cũng không thay đổi chút nào."

Có người đứng ở phía sau Dương Tiễn.Người này mặc bộ áo khoác khảm đá quý sáng lấp lánh.Trong tiếng ồn mang giọng khàn khàn và mũ trên đầu có viên màu vàng óng .Trong đầu Thái Công Vọng nghĩ rằng ——Nếu người này đi làm chỉ huy dàn nhạc giao hưởng thì khẳng định là khá thích hợp.

Đôi tay kia nhanh chóng cởi nút áo trước ngực Dương Tiễn ra và đưa tay vào trong y phục cô ấy.Động tác của người kia quả thực thuần thục quá mức và chỉ sợ là người đã làm thành thói quen.

Không đúng,bây giờ không phải là lúc nhàn rỗi đứng xem,rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra ...?

Mặc dù Dương Tiễn dường như không có nguy hiểm đến tính mạng nhưng cô ấy lại sắp rơi vào khủng hoảng khác.

Phải nói là cô ấy đã rơi vào trong khủng hoảng.

"Ngươi,ngươi là ai ! Nếu còn không mau dừng tay lại,ta sẽ đập gãy toàn bộ xương ngươi để cho ngươi biến thành động vật thân mềm đó ! A ── Đúng rồi,làm loại chuyện này đối với Thái Sư,ta có thể xử tử hình đối với ngươi đó !"

Đã đến mức này rồi mà vẫn còn muốn đóng tốt vai nhân vật Văn Trọng,ý thức về nhiệm vụ của Dương Tiễn thực sự quá mạnh mẽ.Tuy nhiên cô ấy cũng không mặc ý để cho đối phương tự do nắn bóp và không chút thương tiếc giẫm lên chân đối phương.

"Lại còn hỏi tôi [ Ngươi là ai ] nữa ? Thật là lạnh lùng đó,Văn Trọng.Ngay cả tên tôi cô cũng quên rồi sao ? Về cơ bản,người làm chuyện như vậy đối với cô chỉ có một người mà thôi chứ ?"

Không có một ai khác trong vương thành sẽ đến gây rối với cô ấy──Trong nháy mắt,Dương Tiễn thở phào nhẹ nhõm sau khi cô ấy lấy được thông tin tình báo này.Nhưng mà cô ấy lập tức lấy lại tinh thần ──Không đúng,tình hình hiện giờ hoàn toàn không có cải thiện hơn chút nào.

"Ta thật sự sẽ tử hình ngươi ! Ta sẽ không 'thủ hạ lưu tình' !"

"Đây chẳng qua là quá trình tiếp xúc da thịt giữa hai người có địa vị giống nhua mà thôi.Lôi cái hình phạt tử hình ra cũng nặng nề quá đi.Hôm nay trên người cô không hương hoa lan như ngày thưởng nhỉ ? Cho dù là như vậy,Văn Trọng,cô vẫn là giỏi nhất."

Địa vị giống nhau ? Người có địa vị giống với Thái Sư của nhà Ân,hẳn phải là rất ít mới đúng.

"À,đây là lần đầu tiên tôi cùng với Văn Trọng đại nhân đi đến nhà Ân...Umm,tôi gọi là Vọng Hải.Xin hỏi,ngài là vị nào ...?"

Bây giờ hãy tận dụng thật tốt các thiết lập trong lần gặp đầu tiên với người này.

"Tôi tên là Hoàng Phi Hổ.Nếu như ngươi là người Ân thì hẳn là ngươi biết ta là ai nhưng ngươi là tiên nhân sao ? Ta đang giữ chức Tướng Quân của quốc gia gọi tên là Ân và trong thời gian Văn Trọng không có ở đây đều là một mình ta bảo vệ nhà Ân."

"Ôi trời ! Lại là Tổng Tư Lệnh quân đội !"

Hắn ta vô tình nói ra lời trong lòng.Nếu bây giờ bị nhân vật lớn này đoán ra được thân phận,kế hoạch tác chiến sẽ toi cong.

"Umm...Nhưng tôi nghe nói tướng quân đại nhân hiện giờ của quốc gia này là một người có tên nữ tính..."

"Đúng như lời Vọng Hải nói,cả thể xác lẫn tinh thần ta đều là của phụ nữ."

Hoàng Phi Hổ cởi ra mấy viên trên y phục giống như nút áo sơ mi và ngọn núi đôi đầy đặn nở nang vẫn luôn luôn bị ẩn giấu liền bắn ra ngoài.Thái Công Vọng không nhịn được mà hít một hơi.

"Nhưng mà tướng quân là phụ nữ rất hiếm và tôi lại không phải là một tiên nhân giống như Văn Trọng.Cho nên không để cho thuộc hạ coi thường thì tôi mới phải ăn mặc trông giống đàn ông như vậy."

Mặc dù rất khó nói y phục của người kia có giống của đàn ông hay không nhưng ít ra không giống một cô gái.

"Hơn nữa,phụ nữ mặc loại y phục nhẹ nhàng như váy cũng không thể nào đánh giặc được."

Đây là sự thật.Nhìn lại lịch sử,chúng ta có thể tìm thấy được một vài phụ nữ đóng giả thành đàn ông làm người chỉ huy.

"Tình,tình đã được tôi giải thích rõ ràng...Cho nên,tướng quân,xin cô hãy bỏ tay ra...Hãy buông ra...Đây là quấy rối tình dục !"

"Ha ha ha ! Chúng ta đều là phụ nữ cơ mà,không có vấn đề gì cả !"

Cho dù cùng là phụ nữ,quấy rối tình dục vẫn là quấy rối tình dục.Nhưng lúc này Dương Tiễn đã không còn tâm trí nào để chỉ ra chỗ sai của cô ấy.

"Oh oh...Umm,tiếp tục như vậy...Không thể nào duy trì biến đổi ..."

"Có lẽ là cô ấy đau khổ khi thấy áo ngực của mình bị cởi ra và làm cho cô ấy không thể nào khống chế bản thân được."

Thái Công Vọng tạm thời nghĩ ra kế hoạch nhưng vẫn xuất hiện vài vấn đề không cần thiết.

"Tôi,tôi kêu cô dừng tay lại mà ! Không nên sờ lung tung những chỗ khác !"

"Tôi cũng là phụ nữ mà.Có thể hiểu rõ ràng vị trí nào làm cho cô thoải mái so với đàn ông !"

"Dừng tay.Dừng lại,không được....A...! A a a a a !"

Dương Tiễn biến đổi thành Văn Trọng phát ra tiếng thét chói tai và đồng thời biến đổi trở lại hình dáng ban đầu trong nháy mắt.

Thuật biến thân đòi hỏi sự tập trung tinh thần đáng kể .Bởi vì bị xoa ngực khiến cho sự tập trung của Dương Tiễn bị tiêu tan.Không bằng nói là Dương Tiễn có thể chịu đựng được cho đến bây giờ quả thực là rất giỏi lắm rồi.

Không ai ở trong Côn Luân đủ gan dám làm loại chuyện này đối với Dương Tiễn . Dương Tiễn bị tập kích ở điểm yếu mà ngay cả cô ấy cũng không biết.

Bộ ngực bị Hoàng Phi Hổ xoa bóp trong nhát mắt trở nên bằng phẳng và là cho tay cô ấy suýt chút nữa trượt mất.Động tác tay nắm đồ này sẽ bởi vì nắm vật thể có kích thước lớn hay nhỏ mà có sự khác biệt vi diệu.

Truyện Chữ Hay