Chương 109 : Nghe trộm
Cho dù không có Anh nhắc nhở, Makigyo cũng sẽ đi tới Hyuga gia tộc.
không vì lí do nào khác, đơn giản là Makigyo muốn nhìn xem trong lúc mình chưa thoát khỏi hiềm nghi, phản ứng của gia tộc này đối với hắn như thế nào, nhìn xem gia tộc này có thực sự am hiểu gió chiều xoay chiều ấy hay không. Dù sao thời gian trước Hyuga còn muốn Makigyo làm con rể.
Lúc này đây Makigyo đã đi tới cửa gia tộc Hyuga, Makigyo nhìn ngôi nhà cổ phong thái khác hẳn này lại có tâm tình khác.
Lần đầu tiên Makigyo tới nơi này, Makigyo đối với nơi này là kính sợ, loại kính sợ này giống như là một loại tự ti bắt nguồn từ trong xương cốt.
Lần thứ hai được"mời" tới vô cùng bị động lại khiến Makigyo có loại cảm giác hoang đường rất mơ hồ, nhưng ngay cả như vậy, sự kính sợ của Makigyo đối với gia tộc Hyuga lại vẫn tăng thêm một tầng.
Nhưng lúc này đây......
Makigyo trên mặt gợi lên nụ cười, nụ cười dối trá này giống như tòa nhà này biểu hiện ra khí chất, bên trong ẩn chứa sự trống rỗng đến cực hạn.
Tới gần chạng vạng, lần này không mời mà tự tới Makigyo không muốn từ cửa lớn tiến vào mà lặng yên không tiếng động đi vào bên trong.
Đương nhiên Byakugan có thể sẽ phát hiện Makigyo tồn tại, nhưng Makigyo cũng không cảm thấy ở Hyuga gia tộc còn có người mở ra Byakugan khi ngồi trong nhà.
Dọc đường yên tĩnh, Makigyo dễ dàng tìm được chỗ Hyuga Hiashi đang dùng bữa.
Một gian phòng lớn trống trải, gian phòng này chiếm diện tích lớn nhất Hyuga gia tộc nhưng trang trí lại cực kỳ đơn giản, màu sắc toàn bộ do màu xám cùng màu trắng cấu thành, một cái bàn đặt ở giữa gian phòng, hai tấm nệm, cộng thêm một lô hương cùng lư hương cuối cùng bay lượn khói xanh, chính là toàn bộ khung cảnh.
Makigyo đã mở mắt vòng ra nhìn thấy Hyuga Hiashi ngồi ở trên tấm nệm, con gái ngồi đối diện hắn, Makigyo nhận ra đó là Hyuga Hanabi.
Hai người dùng đũa, cơm nước trước người hai người bọn họ là cá nướng đơn giản, hai người mỗi một đũa đi xuống chỉ gắp lên miếng cá cực nhỏ, sau đó lại chậm rãi đưa vào trong miệng, im lặng không tiếng động nhai nuốt, cuối cùng mới xuống bụng.
Makigyo là một người không có kiên nhẫn, nhưng kỳ lạ thay, Makigyo dán ở trên nóc nhà cứ như vậy yên lặng nhìn hai người ăn xong, Makigyo không chỉ xem xong, Makigyo còn phát hiện Hyuga Hanabi thoạt nhìn có tâm sự, tuy rằng Hanabi tốc độ ăn thủy chung như một, nhưng Makigyo vẫn phát hiện ra.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Makigyo lẻn vào Hyuga gia tộc đến khi sắc trời đã gần tối, chờ hai người cơm nước xong, hiển nhiên là mặt trời đã lặn.Vốn Makigyo định sau khi hai người dùng bữa tối sẽ trực tiếp xuất hiện trước mặt Hyuga Hiashi, nhưng xem xong hai người dùng cơm, Makigyo bỗng nhiên thay đổi chủ ý.
Makigyo quyết định không hành động lỗ mãng.
Trong phòng đã có người hầu đi vào thu dọn bát đũa, Makigyo chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Đúng lúc đó, vừa chuẩn bị đi ra ngoài cửa Hyuga Hanabi, bỗng nhiên đối với Hyuga Hiashi nhẹ giọng nói:"Phụ thân..." một loại kiên định bên trong hơi có vẻ do dự giọng điệu, hai chữ này cũng gọi lại Makigyo.
Hyuga Hiashi dùng cơm xong vẫn nhắm mắt ngồi tại chỗ, đối mặt với tiếng gọi của nữ nhi, hắn ngay cả mắt cũng không mở ra, chỉ khẽ ừ một tiếng.
Hanabi thấy phụ thân thần thái như vậy, sớm chuẩn bị lời nói lại không biết nên nói ra như thế nào, nàng do dự nghĩ nghĩ rồi lại ngẩng đầu hỏi: "Về Makigyo..."
Lỗ tai Makigyo dựng thẳng lên.
Hyuga Hiashi biết con gái muốn nói gì, thản nhiên nói :"Hắn không đáng để ngươi nương tựa cả đời."
Khuôn mặt non nớt của Hyuga Hanabi hiện vẻ kinh ngạc, nàng ngẩng đầu rồi lại cúi thấp xuống, sau khi nhận được đáp án nàng một thân kimono đứng ở trước mặt phụ thân không nhúc nhích, sau đó Hanabi thi lễ nói: "Phụ thân đại nhân ngủ ngon."
Hyuga Hiashi khẽ gật đầu "Ừ" một tiếng, mắt hắn vẫn chưa mở ra.
May mắn chính mình không có rời đi Makigyo bỗng nhiên nở nụ cười, đây là hắn trong dự liệu đáp án, tự nhiên đáp án này không thể đối với hắn tạo thành thương tổn cỡ nào.
Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo?
Makigyo cũng không an ủi mình như vậy. Makigyo cho rằng nói như vậy không chỉ có chút tự kỷ mà còn không thú vị, hơn nữa Makigyo không cho rằng bản thân mình sau ba mươi năm nữa sẽ có sự thay đổi đủ để mà nghịch tập một đại gia tộc như Hyuga cả.
Chẳng qua người bình thường cũng có người bình thường ác thú vị, Makigyo bây giờ cũng có một ý nghĩ.
Sau khi mắt nhìn Hyuga Hanabi đi ra cửa, Makigyo một mực ở trên nóc nhà đi theo bước chân của Hyuga Hanabi, một đường này Hyuga Hanabi rõ ràng tâm sự nặng nề.
Chẳng qua ở trên nóc nhà nhìn tiểu nữ nhân mặc kimono này bước những bước nhỏ, dáng người uyển chuyển, cái loại tư thái này Makigyo thoạt nhìn vô cùng hưởng thụ, hơn nữa Makigyo còn đang nghĩ đến chuyện hắn sắp làm.
Sau khi bước qua một vườn hoa chính là gian phòng của Hanabi, khu vườn này ban đêm cũng sẽ không có người hầu, đây là lúc thích hợp nhất.
Makigyo ở trên nóc nhà đeo lên mặt nạ tùy thân mang theo, hắn nhảy xuống, xuất hiện ở phía trước Hyuga Hanabi.
Makigyo xuất hiện không hề có chút dấu hiệu, Hyuga Hanabi ra tay động thủ cũng không có dấu hiệu.
Thân mặc kimono, đi đường giống như một tiểu nữ nhân đang bó chân cho đẹp mà ngay khi Makigyo rơi xuống đất, nàng liền đột nhiên bước về phía trước, hai tay nhằm thẳng giữa ngực của Makigyo.
Hai chưởng này gọn gàng linh hoạt, phản ứng của Hyuga Hanabi cực nhanh khiến Makigyo bất ngờ.
Makigyo đeo đao sau lưng lấy đao đỡ lấy song chưởng của Hyuga Hanabi, công kích bị phong kín Hyuga Hanabi lập tức chuyển xuống bụng dưới, khoảng cách công kích của nàng chợt gia tăng.
Makigyo mở Sharingan dự liệu được lộ tuyến công kích của Hyuga Hanabi, hắn xoay đao ngăn lại hai tay Hyuga Hanabi, lực lượng không bằng khiến Hyuga Hanabi chợt thất bại!
Một kích không thành, Hyuga Hanabi lại thay đổi, hai tay nàng mượn lực đạo của Makigyo cuốn lấy Makigyo, thân thể Hyuga Hanabi cũng vặn vẹo muốn kéo Makigyo ngã xuống.
Makigyo thuận thế rút đao, kề ngang cổ Hyuga Hanabi.
"Makigyo, khi dễ ta khiến ngươi cảm thấy mình rất lợi hại sao?" Khi Makigyo còn chưa mở miệng, Hyuga Hanabi đã lạnh lùng gọi tên Makigyo.
Makigyo vô tội nói: "Rõ ràng là ngươi động thủ với ta trước, như thế nào biến thành ta ức hiếp ngươi?"
Hyuga Hanabi hừ lạnh một tiếng: "Tự tiện xông vào gia tộc Hyuga, ngươi có biết ngươi đã phạm bao nhiêu tội không?"
Makigyo trong mắt Sharingan chớp động, hắn cười ha ha nói: "Ngươi kêu a, ngươi thử kêu rách cổ họng xem có người để ý đến ngươi không!"
Hyuga Hanabi nhắm mắt lại, nàng phẫn nộ nói: "Đừng sử dụng huyễn thuật nhàm chán của ngươi với ta!"
Makigyo nhún nhún vai, cho đao vào trong vỏ, nhưng Hyuga Hanabi vẫn chưa mở mắt, Makigyo cười nói: "Ta đã đóng Sharingan, ngươi có thể mở mắt rồi."
Hyuga Hanabi nửa tin nửa ngờ híp mắt lại thành một khe hở, sau khi nhìn thấy Makigyo Sharingan quả nhiên đóng lại, nàng một chưởng hướng bụng Makigyo đánh tới, Makigyo bất ngờ không kịp đề phòng, bị đánh lùi ra xa mới ngừng được thân thể.
Makigyo tháo mặt nạ xuống phun ra một ngụm máu, hắn có chút tức giận nói: "Sao ngươi lại không nói lý lẽ như vậy?"
Hyuga Hanabi ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, có vẻ rất khinh thường, giống như nói ta chính là như vậy đấy.
Khi Makigyo lau máu trên khóe miệng, Hyuga Hanabi đối với Makigyo không khách khí hỏi: "Ngươi tới nơi này làm gì? Có phải hay không muốn ám sát phụ thân của ta? Vẫn là đối với tỷ tỷ của ta có ý nghĩ bậy bạ gì?”
Makigyo bất đắc dĩ nói: "Trong mắt ngươi ta chính là người như vậy?"
"Ngươi cho rằng ngươi là loại người tử tế lắm sao?" Hyuga Hanabi một chút cũng không khách khí.
Makigyo buông tay nói: "Được rồi, ta có thể chính là như vậy, chẳng qua ta hôm nay tới nơi này mục đích chỉ có một..."
Makigyo kéo dài âm cuối. Cố ý không nói tiếp.
Hyuga Hanabi nhìn chằm chằm Makigyo cũng không nói gì.
Makigyo ha hả cười nói: "Ta Makigyo xác thực không phải người tốt, chẳng qua các ngươi Hyuga gia cũng không ra gì a?"
Hyuga Hanabi cả giận nói: "Ngươi nói năng lung tung gì vậy?"
"Đừng nói với ta rằng ngươi không biết, trước đó vài ngày cha ngươi chính miệng nói muốn đem ngươi hứa gả cho ta."
"Ta hôm nay cố tình tới nhà các ngươi chính là muốn cầu thân nhưng là vừa rồi ta không cẩn thận nghe được phụ thân ngươi nói rằng ta không đáng giá để ngươi nương tựa cả đời?"
"Ha ha, nói một đằng làm một nẻo, các ngươi Hyuga gia tộc quả thật không tệ a?”