Solo: Loli666
==================================
(Yuuma vẫn chưa về…)
Yui đang ngồi dưới sàn bên trong buồng thay đồ.
Cô quyết định trốn tại đây vì thấy khó chịu khi phải ra ngoài mà không có Yuuma.
Tuy vậy, cô không hề tức giận.
Rõ ràng đang có điều gì đó khiến cậu phiền lòng. Bởi cậu luôn ở bên mỗi khi cô cần nên dù có phải đợi một chút cũng chẳng sao.
(Với cả, chắc Yuuma đang hỏi ý kiến chị Nene.)
Thực ra Yui đã thấy hai người họ đi ra sân sau.
Vì thế cô cho rằng ‘có lẽ Yuuma đang nhờ Nene tư vấn’ và quyết định im lặng đợi.
Dù ít khi nói chuyện nhưng Nene là một người lớn đáng tin cậy, nên Yui quyết sẽ giao lại cho Nene hơn là làm bừa. Cô chắc chắn Nene sẽ động viên Yuuma.
…Biết là thế nhưng mà──
(Không hiểu sao…ngực mình khó chịu quá.)
Cô không thể diễn tả thành lời nhưng đó là một cảm giác tồi tệ. Yui nhẹ đặt tay lên ngực.
(Có phải mình ghen tị vì chị Nene đang ở cùng Yuuma không?)
“Chắc là vậy rồi.”
Cô vừa nghĩ vừa gật đầu bằng lòng.
(Mình muốn Yuuma là anh trai mình. Nếu thế thì hai đứa có thể ăn và chơi cùng nhau mỗi ngày, cũng có thể tha hồ làm nũng và ngủ cùng cậu ấy nữa…)
Yui nhẹ thở dài.
(Vì lý do nào đó, gần đây…đầu mình chỉ nghĩ tới mỗi Yuuma thôi…)
“Yui, cậu vẫn đang thay đồ à?”
“Hyah!?”
Yuuma bỗng gọi từ bên ngoài khiến Yui bất ngờ. Cô hoảng loạn lao khỏi phòng thay đồ.
“X-xong rồi. Um…mà cậu đi lâu phết đấy.”
“Xin lỗi. Tớ vừa nói chuyện với Onee-chan thôi.”
Cậu hồi nãy trông có phần ủ rũ nhưng giờ đã trở lại bình thường.
Chị Nene hẳn đã cho cậu vài lời khuyên hữu ích, Yui thầm nghĩ.
…Dù đó là điều tốt nhưng ngực cô lại lần nữa thấy khó chịu.
Tuy có thể không đáng tin cậy nhưng cô muốn cậu dựa dẫm vào mình.
Cô muốn lắng nghe vấn đề của Yuuma và ra tay giúp đỡ.
Tuy chưa chắc đã làm được gì, cô vẫn muốn ở bên cậu để động viên.
(Mình là bạn thân của Yuuma, nhưng liệu cậu ấy có chỉ coi mình giống như bao người bạn khác không…?)
Vừa nghĩ tới điều đó, cô vội lắc đầu.
(Không được, nghĩ thế là quá ích kỷ.)
Sau đó, cả hai lại cùng chọn quần áo. Cậu bắt đầu khen nhiều hơn thường lệ, nói rằng cô rất ‘dễ thương’. Dù có hơi kỳ quặc nhưng cô hạnh phúc khi được cậu liên tục xoa đầu.
…Nhưng vậy là chưa đủ.
Năm học sắp bắt đầu, đồng nghĩa với việc cả hai sẽ có ít thời gian bên nhau khiến cô muốn được cậu xoa đầu nhiều hơn.
(Không, vẫn chưa đủ, nhất định là vậy.)
Yui muốn được cậu ôm thật chặt, muốn được cậu xoa đầu và nuông chiều…muốn cậu mạnh dạn hơn mà không kiềm chế.
(Yuuma dường như còn chần chừ bởi mình là con gái, nhưng cậu ấy đâu cần làm vậy...vì mình càng muốn nhiều hơn nữa.)
Môi Yui giật giật như đang bối rối.
Mua sắm xong xuôi, cả hai dạo chơi quanh thành phố và rồi cậu đưa cô về tận nhà như mọi khi.
“Um…Yuuma. Cảm ơn vì hôm nay.”
“Không đâu, tớ cũng vui mà. Mai gặp lại nhé.”
Cậu mỉm cười và nói lời tạm biệt.
Nhưng…Yui thấy vô cùng cô đơn. Vẫn chưa đủ, cô muốn ở cùng cậu nhiều hơn.
Yuuma quay lưng và bước đi.
──Cậu ấy sẽ về nhà, nơi chị Nene đang ở. Chắc hẳn cả hai sẽ vui vẻ ăn tối với nhau…
Yui bỗng nhiên nghĩ vậy.
Đó là một điều hiển nhiên, song ngực cô lại lần nữa thắt lại. Càng nghĩ nhiều, cảm giác khó chịu lại càng nặng nề. Cô đang ghen tị và muốn ở cạnh Yuuma nhiều hơn…
──Mình không thể chịu được nữa.
“Y-Yuuma, đợi đã!”
Yui thấy mình chạy tới.
Cô ôm lấy tay cậu thật chặt để ngăn cậu đi mất.
“Y-Yui? Có chuyện gì thế?”
“Um thì là? Um…”
Ngước lên nhìn Yuuma đang ngạc nhiên, cô cất lời──
“H-Hôm nay! N-nhà tớ! C…cậu muốn ở lại qua đêm không!?”