Dứng trước cánh cửa trạm trổ đầy hình vẽ tinh xảo Ivy phân vân một chút nhớ lại việc sáng nay mình “chơi xỏ” hắn trên phố nàng chợt lạnh người. Lấy hết can đảm nàng đưa tay gõ cửa lòng thầm khấn “lạy trời tên này không thù dai không thì cái mạng nhỏ của nàng sẽ không giữ nỗi”. Bên trong truyền lại âm thanh lạnh băng “vào đi”. Lúc này trái tim Ivy muốn rớt ra ngoài vì sợ, xong nàng quyết tâm phải giữ bình tĩnh. Đẩy cửa bước vào đập vào mắt nàng là hình ảnh nóng bỏng hai cô gái xinh đẹp thân hình gợi cảm không mảnh vải che thân đang giúp người đàn ông mặc lại skhen-ti. Sau phút giây há hốc mồm, hai má Ivy đỏ tận mang tai cuối gục đầu xuống chung thủy nhìn mặt đất không dám ngẩng lên lần nào nữa, lòng thầm chửi “P sao? đúng là tên sắc lang biến thái hiếm có khó tìm”. Một lúc lâu sau phía bên kia truyền đến âm thanh không chút hơi ấm “các nàng lui ra, ngươi đến đây”. “Oành” Ivy nghe như tiếng sấm nổ bên tay “đùa ak, nàng thà chết cũng không muốn cùng với sắc lang đâu. Hơn nữa cơ thể này mới tuổi sao hắn có thể … tên khốn, vô sỉ” theo phản xạ hai tay gắt gao ôm lấy ngực một bước cũng không di chuyển “chết thì chết, chết oanh hơn sống nhục” đầu óc rối loạn từ chết liên tục xuất hiện trong đầu lúc nào không biết. Hai cô gái nghe lệnh mặc dù không nguyện ý nhưng vẫn phải đi, bước ngang Ivy không khỏi bực bội liếc nhìn một cái đầy ác ý, xong thấy người trước mặt có nhan sắc quá tầm thường hơn nữa là một cô nhóc chưa phát triển đầy đủ không có kinh nghiệm làm bệ hạ hài lòng như mình lòng lại thầm vui. Phần Ramesses thì dở khóc dở cười với thái độ của nàng, hắn hoàn toàn không có hứng thú với trẻ em đâu hơn nữa lại là đứa trè không xinh xắn chút nào, hậu cung của hắn có bao nhiêu cô gái “như hoa như ngọc” chờ hắn ban ân mưa móc chứ. Tuy nhiên thấy nàng bày ra dáng vẻ “thà chết còn hơn” không khỏi khiến hắn muốn trêu chọc “lại đây cho ta” lập lại yêu cầu dùng ánh mắt phi ưng quan sát nhất cử nhất động con mồi, thấy vẽ mặt nàng phức tạp lúc trắng lúc xanh mắt ưng nhíu lại lóe lên ánh sáng tà mị. Hắn dang rộng bước chân tiến đến phía con mồi đang rung sợ. Cảm nhận nguy hiểm đến gần Ivy vội vàng lên tiếng khi cái đầu chưa kịp hoạt động, giọng rung rung mất bình tĩnh “hoàng thượng … hoàng thượng … thần … thần chỉ mới tuổi sẽ … sẽ không tốt”. Nheo mắt nhìn cô cái dưới chân từng làm cho mình lúng túng bằng lời nói sắc sảo đanh thép giờ lại vì sợ mà nói năng lộn xộn, hắn đã biết điểm yếu của nàng rồi nhé. Đôi môi yêu nghiệt vẽ lên một đường cong tà ác hắn kéo mạnh tay nàng dậy khiến nàng mất thăng bằng ngã vào đôi tay rắn như thép của hắn, đôi môi mỏng khiêu gợi thì thầm “ta đối với ngươi …” dừng lại một chút xem phản ứng muốn co chân bỏ chạy của nàng nụ cười trên đôi môi yêu nghiệt càng sâu, chậm rãi phung ra từng chữ “một-chút-hứng-thú-cũng-không-có”. Phản ứng của Ivy đầu tiên là nghệch mặt ra, sao đó là vui mừng tột độ còn dùng cái mặt ngốc cười ha ha. Thấy nàng vui như tết trước câu nói của hắn tự nhiên Ramesses thấy buồn bực kinh khủng trong vô thức hắn cuối xuống ngặm lấy đôi môi đáng ghét kia. Không biết đây là cảm giác gì, hắn từng hôn rất nhiều nữ nhân nhưng hương vị dễ chịu ngọt ngào thế này lần đầu tiên trong đời hắn cảm nhận được, một chút kinh ngạc với suy nghĩ của mình hắn thoáng giật mình nhưng sự ngây ngất này khiến hắn không muốn dừng lại. Về phần Ivy bị công kích bất ngờ một lần nữa nàng rơi vào trạng thái não ngừng hoạt động đứng vô lực mặc đối phương chiếm tiện nghi, đến khi lấy lại được ý thức “đây là nụ hôn đầu tiên của nàng” ở thế kỷ vì ám ảnh quá khứ mặc dù đã tuổi nàng chưa từng quen bạn trai nói chi là hôn. Dùng sức đẩy người đối diện ra, sức lực quá chênh lệch không xi-nhê, Ivy nổi điên liều mạng dùng răng cắn mạnh môi kẻ nào đó. Mùi máu tanh cùng sự đau rát từ miệng khiến Ramesses rời nàng ra gắt lên “người…”. Gì chứ người nên gắt lên phải là nàng đây nè, Ivy nhanh mồm không cho tên sắc lang kia có cơ hội buộc tội nàng “hoàng thượng vừa nói ngài không có hứng thú với thần sau đó lại … hôn thần … thường nghe một lời của bậc đế vương đáng giá ngàn vàng lẽ nào …” dừng lời đúng lúc khiến đối phương lúng túng “ta … ta … ” Ramesses nhất thời không nghĩ được lời nào phản bác, mình điên rồi đường đường là pharaon tối cao của Ai Cập lại có hứng thú với cái loại mặt thì xấu xí, mồm thì điêu ngoa này. Thẹn quá hóa giận hắn gầm lên “ngươi to gan, dám cắn ta, tội ngươi phạm phải là tội chết” vừa nói hắn vừa đưa tay lau máu ở khóe môi. Ivy lúc này lửa giận bốc lên thật rồi lẽ nào có người vừa ăn cướp vừa la làng thế này nếu nàng là siêu trộm thì tên này đáng là thầy của siêu trộm rồi “đó là nụ hôn đầu tiên của ta, người không thể vừa ăn cướp vừa la làng như thế” đúng là giận quá hóa ngu, nói xong Ivy mới nhớ thân phận hắn là hoàng đế còn nàng chỉ là một nô lệ. “Câm ngay” hắn lại gắt chói tai “ta hôn ngươi là niềm vinh hạnh của ngươi, ngươi có mấy cái mạng mà dám phi quân phạm thượng”. Ivy muốn nuốt cái lưỡi mình luôn cho rồi, ngu quá lại đi lỡ lời để hắn nắm cán, lần này chết chắc rồi nàng tức muốn khóc “tên trời đánh, đồ sắc lang không nói lý lẽ cướp nụ hôn đầu của người ta còn đòi giết người ta” nhưng lần này Ivy không dại nói ra miệng chỉ dám nghĩ trong lòng, nàng quyết định đổi chiến thuật dùng vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ, lén nhéo mình một cái thật đau trưng ra bộ mặt rưng rưng nước mắt ngước nhìn hắn ve mặt đáng thương “thần không muốn chết, chỉ tại … lần đầu tiên … thân mật thế với đàn ông thần mất bình tĩnh nên lỡ … miệng. Được bệ hạ ưu ái là vinh hạnh kiếp này của thần. Mong bệ hạ khai ân cho thần con đường sống” dừng một chút nàng nghĩ nghĩ bổ sung thêm giá trị để được sống của nàng “hơn nữa thần có vài tài lẽ mong được cả đời ra sức vì bệ hạ mà giờ chết thì … uổng quá”. Ramesses lại lần nữa dở khóc dở cười vì lời cầu xin tha mạng không giống ai của nàng, lại nhìn đôi mắt to đọng nước chớp chớp lòng thấy nao nao khó hiểu. Hắn quyết định tha cho nàng một mạng dù sao mục đích lúc đầu là muốn giữ lấy cái đầu thông minh kia để phục vụ cho con đường chinh phạt mở rộng bờ cõi sau này “ta có thể cho ngươi sống … nhưng ngươi phải thề độc là sẽ mãi mãi trung thành với ta không được làm trái ý ta”. Trời tên này khôn thế nàng là định bày kế tìm đường sống mới nói là sẽ ra sức vì hắn ai ngờ hắn lại bắt nàng thề độc, mặc dù là người hiện đại nhưng nàng lại tin có thế lực vô hình hiện hữu mà những lời thề nguyền trên đất nước này lại rất linh nghiệm nàng nhớ đã từng đọc qua cuốn sách “những lời nguyền bí ẩn” trong đó có nói đến ông Carter và những người khai quật mô vua Tut đều chết sạch nghĩ mà dựng hết tóc gáy. Nhìn mặt Ivy nhăn nhó lại không nói gì Ramsses mất hết kiên nhẫn “thề độc cả đời trung thành với ta hay chết?”. Nghe vậy Ivy sợ hắn đổi ý giết mình vội nói “thần thề … thần thề cả đời trung thành với bệ hạ nếu trái lời thề …” chán nản nặn ra thêm bốn chữ “chết không toàn thây” yếu siều, xong rồi đời minh như thế là xong rồi tự do của mình mất thật rồi cả đời phải nghe tên này, như nhớ ra điều gì Ivy mang theo vẻ mặt tội nghiệp hỏi “thần sẽ trung thành với bệ hạ nhưng … xin bệ hạ đừng ép thần làm những việc trái đạo đức luật lệ của quê cha đất mẹ thần được không?”. Ramesses nghĩ một chút nhíu mày thuộc hạ ra điều kiện với chủ nhân đúng là không chấp nhận được nhưng nhìn vẽ mặt của nàng Ramesse không đành lòng “được, ta đồng ý với ngươi” hắn không bao giờ ngờ vì câu nói đơn giản này sẽ mang đến cho hắn rất nhiều rắc rối. Ivy mừng rỡ, quê cha đất mẹ của nàng chẳng phải là thế kỷ sao? Mà ở đó luật lệ đạo đức thì vô cùng nhiều lại với cái miệng của nàng nói sao mà không được. Lại nghĩ, ở đây tên này là cao quý nhất, quyền lực nhất là thuộc hạ của hắn ai dám ức hiếp nàng. Ngoài ra còn được ăn ngon mặt đẹp, tiền bạc sài không hết … hai mắt Ivy trong phút chốc sáng lên hóa ra hình đồng tiền như con cún nhỏ nhìn về phía “chủ nhân” đầy ngưỡng mộ “nàng sẽ trung thành với cái núi vàng trước mặt này” … (chị đúng tham =.=)(