Di chứng sau khi Hắc Ma Vương chiến đấu đáng lẽ đã được chữa trị hoàn toàn bởi Nariya, thế mà cơ thể lại không thể chuyển động như ý muốn. Trải nghiệm những động tác vượt khỏi lĩnh vực con người có lẽ đang khiến giác quan trong thân thể bị rối loạn.
Vì thế nên mặc dù rất khoẻ mạnh, [tôi] vẫn phải mượn vai Illias mà thoát khỏi lâu đài Hắc Ma Vương. Bước đi giữa toà kiến trúc không sở hữu chức năng gì và chỉ mang tính tượng trưng khiến [tôi] có cảm giác khá là trống rỗng.
“Nói sao nhỉ, tự dưng mọi chuyện kết thúc mà không hiểu gì luôn.”
“Đúng là vậy đó. Thượng Thư-sama, sau này thì sẽ như thế nào vậy?”
Illias vừa nói chuyện với Hắc Ma Vương thì tạm bỏ qua, hai người Harkdoc và Lacra đến Ma Giới Serend mà rốt cuộc vẫn chưa kịp làm gì. Ai da, trong trận chiến siêu nhân của hai người giám sát kẻ dịch chuyển dị giới ở cấp bậc thần thánh thì sao họ có thể xen vào được.
“Bên phía Hắc Ma Vương thì không cần phải lo, chỉ là chuyện Yugura Nariya sử dụng ma pháp Thời Không thì không thể ngăn cản rồi.”
“Ơ… Vậy người anh em này, lịch sử của chúng ta sẽ biến mất ư?”
“Có lẽ là thế rồi… Các anh không bị sốc lắm nhỉ?”
“Ờ thì… chúng tôi cũng đâu thể làm gì được chuyện đó.”
Kể cả người thường không thể cảm nhận ma lực gì cũng có thể hiểu rõ sự dị thường của Nariya. Với người chuyên về năng lực cảm nhận như Harkdoc thì có lẽ anh ta đã cảm thấy tuyệt vọng hơn bất cứ ai trên thế giới này.
“Đúng là Harkdoc-san cũng ngất đi khi chỉ vừa nhìn thấy đối phương lần đầu nữa.”
“Với lại ngài bản năng còn được điều chỉnh gì đó cơ… Ngài bản năng của tôi rốt cuộc bị gì vậy…”
Harkdoc và Lacra có lẽ chỉ là vật dụng làm nền đối với Nariya, nhưng có lẽ hắn ta đã tác động anh ta theo góc nhìn kiểu sửa lại đồ vật bị đổ ập xuống.
Ờ thì trong lúc đang xem cục diện cuối cùng thì ai cũng khó chịu khi nhìn quanh là thấy một tên đàn ông bất tỉnh thôi.
“Chúng ta không thể nói rõ ràng bất cứ chuyện gì về Yugura. Dù sao thì chúng ta cũng chưa từng làm gì với gã đàn ông đó cả. Tuy nhiên, trước khi trả cơ thể lại cho anh, Hắc Ma Vương đã nói với tôi bằng đôi mắt của mình rằng ‘Nếu ngươi đã nói ra những lời đanh thép như vậy thì hãy thử gánh vác đi.’ Trong khoảng thời gian đưa ra câu trả lời về việc chúng ta có thể gánh vác tương lai nhân loại tại thế giới này hay không, có lẽ cô ta vẫn sẽ giữ Yugura lại.”
Cảm xúc của Hắc Ma Vương cũng đã truyền đến [tôi]. Khi một kẻ ngoan cố mà cả Nariya cũng không thể khuất phục nói rằng mình sẽ trông chừng thì chắc hẳn cô ta sẽ câu thêm không ít thời gian.
“Cùng lắm là bị người dưng xúi giục rồi thiết lập cơ hội chuộc tội đối với Hắc Ma Vương thôi. Đó là đòi hỏi cuối cùng của đương sự nên chắc hẳn tên đàn ông kia sẽ chịu lắng nghe.”
“Tức là khi Hắc Ma Vương vứt bỏ chúng ta cũng là lúc lịch sử này kết thúc nhỉ.”
“Chính là nó, nhưng từ giờ thì sẽ rất vất vả. Cư dân của thế giới này được tạo ra để không thể hiện sự lý giải hay hứng thú đối với kết cấu của thế giới này. Không phải ai cũng có thể kể chuyện thông qua kiếm như cô đâu.”
Vấn đề vẫn còn chồng chất. Con người trong thế giới này rất khó đạt được tri thức gây cản trở cho sự vận hành của thần linh. Kể cả Marito có thể suy nghĩ một cách lý trí cùng lắm cũng chỉ có thể hướng ý thức đến bên ngoài biển thôi.
Không phải ai cũng có khả năng đạt được tri thức thông qua cuộc chiến siêu nhân giống như Illias. Nếu đi đến thời đại như thế thì kẻ yếu sẽ bị chọn lọc hoàn toàn.
“Chuyện nghe khó hiểu quá… Mà tôi cũng chưa từng nghĩ tới chuyện ngoài biển còn có các đại lục khác đấy.”
“Hẳn là thế rồi… A, cơ mà tôi cũng có chút hứng thú đó. Không chừng họ sẽ làm ra loại rượu có hương vị khác với Treysd này.”
“Lacra toàn nghĩ mỗi chuyện đó còn gì.”
… Hửm hửm? Hình như một cuộc đối thoại vô cùng lạ lùng vừa mới diễn ra ngay bên cạnh. Không phải mấy người này vừa mới thản nhiên nói về chủ đề đại lục bên kia biển và cái tên Treysd à?
Hai người này chưa hề chiến đấu với Hắc Ma Vương như Illias. Vậy thì đáng lẽ họ không thể hiểu được nội dung của câu chuyện hùng tráng mà Illias và Hắc Ma Vương nói với nhau mới phải…
“Hai người có thể lý giải nội dung Hắc Ma Vương và Illias nói chuyện ư…?”
“Tôi thì không rõ nha. Tự dưng bảo đại lục này là thứ mười ba rồi được quản lý bởi thần linh gì gì thì nghe cũng không hiểu đâu?”
“Cũng phải. A, nhưng mà tôi không phải không hiểu chuyện người đến từ dị giới như Thượng Thư-sama tạo ra ảnh hưởng đó? Dù sao Thượng Thư-sama cũng làm quá trời đồ ăn ngon mà!”
“Sao mấy người lại hiểu hả!?”
“Sao bọn tôi không được hiểu chứ!?”
Bọn họ không hiểu rõ bởi vì đây là đám người chẳng thèm suy nghĩ đến chuyện mình không có hứng thú. Thực tế thì cả hai hiện đang lý giải và vẫn nhớ rõ nội dung cuộc trò chuyện.
[Tôi] suy nghĩ nguyên nhân. Là vì dư chấn chiến đấu của bọn Illias? Không, nếu dư chấn có tác dụng thì bọn Illias sẽ chẳng cần chém nhau làm gì.
Tức là lý do phải nằm ở chỗ khác… Ắt hẳn là thế. Harkdoc đã bị Nariya điều chỉnh bản năng, chiếc phanh của một con người hiện đang bị tê liệt. Vậy thì việc hạn chế đối với tri thức kia cũng đồng thời tê liệt là chuyện có thể.
Lacra thì… do Manh Nhãn chân chính và sức tập trung cực cao ư? Người đủ thông thái như Marito cũng từng kháng cự không ít, vậy thì người không thông minh và chỉ sở hữu sức tập trung mạnh không chừng cũng có cơ hội…
Ra là vậy. Thần linh cũng không đặt nguyền rủa về hạn chế nhận thức cho từng cá thể. Đối phương chỉ đưa kết cấu như vậy vào sinh vật như nhân loại. Tất cả đều có nhưng cũng không thể nào công bình cho toàn bộ.
Vậy thì tồn tại khả năng cao rằng họ có thể rũ bỏ hạn chế đó bằng nhiều nguyên nhân. Ít nhất thì trước mắt đang tồn tại ba trường hợp ngoại lệ rồi.
“Sao vậy, tự dưng anh lại lộ vẻ thoát lực như thế?”
“Không gì, [tôi] chỉ nghĩ rằng không chừng sự cản trở của thần linh sẽ được giải quyết một cách dễ dàng không ngờ ấy mà.”
“…? Ừ thì sớm giải quyết được thì quá tốt rồi.”
“Đúng là thế. Rốt cuộc thì đây vẫn là vấn đề của nhân loại.”
Không quên đi việc học hỏi quá khứ. Kể cả trong lịch sử Trái Đất, đây vẫn là một thách thức vĩnh viễn khó có thể hoàn thành.
Vô số người từng trải nghiệm chiến tranh đã lý giải bằng cả tinh thần lẫn thân thể rằng “Không được lặp lại chúng lần nữa” và truyền lại cho hậu thế.
Bọn họ đã tham khảo rất nhiều phương pháp như lời nói, văn học hay sự kiện. Tuy nhiên, những người chưa từng trải trong tương lai lại không thể nhận thức đúng đắn sức nặng của nó.
Khi không còn người trong cuộc thì dấu vết chiến tranh rốt cuộc sẽ lành lại và dần mờ đi. Họ sẽ bắt đầu cảm thấy lời của những người cố truyền lại các vết tích nhỏ nhoi trong quá khứ là phóng đại.
Và rồi những kẻ cho rằng bản thân không nên bị giam cầm trong quá khứ sẽ xuất hiện, sau đó họ lại dùng những lời lẽ như tiến hoá hoặc cải cách và thực hiện những hành vi mà người xưa luôn né tránh.
“Rất nhiều thứ sẽ thay đổi theo dòng chảy thời đại. Tuy nhiên, vẫn tồn tại những thứ không hề đổi thay dù rất nhỏ nhoi. Điều chúng ta cần làm chỉ là tận lực để ý chí và cảm xúc của bản thân có thể lưu lại trong số lượng ít ỏi ấy.”
“Lý tưởng thì thế.”
“Những kẻ đáp ứng lý tưởng chính là con người. Từ trước đến nay đều thế, và từ giờ về sau cũng vậy.”
Ít nhất thì chắc sẽ không có vấn đề gì trong thời đại mà Illias còn sống. Vua chúa của các Đại Quốc như Marito cũng đều là những người hiểu chuyện.
Trong thế giới này cũng tồn tại những chủng loài sống thọ như Elf, hơn nữa còn có các Ma Vương và Ma Tộc bất tử bất lão. Trong hoàn cảnh người trong cuộc vẫn tiếp tục tồn tại thì thế giới này sẽ có lợi hơn rất nhiều so với Trái Đất.
Dù vậy, giống như Ma Tộc sẽ đánh mất bản thân trong dòng chảy thời gian, suy nghĩ và cảm xúc của các Ma Vương cũng không thể nào bất biến. Không chừng lại có khả năng họ bị tiêu diệt vì rắc rối nào đó sau này.
Khi thời gian trở nên vô hạn thì khả năng nhỏ nhất cũng không thể khinh thường. Thế giới vĩnh viễn phải gánh vác nguy cơ mất đi tất cả. Tuy vậy, đó cũng là điều cần thiết để mọi người sống như một nhân loại.
Có lẽ mọi thứ sẽ chấm dứt một cách nhạt nhẽo. Thế nhưng những người muốn sống vì tương lai như bọn Illias vẫn thực sự tồn tại. Sự tồn tại của những hào quang sinh mệnh đầy cao quý sẽ vẫn còn lưu giữ.
“Nói chung là cố gắng thôi. [Tôi] sẽ hợp tác hết mức có thể cho.”
“Ừ, nhờ vào anh đấy.”
Nếu tồn tại của bản thân cũng lưu lại trong minh chứng về sự tồn tại của các cô ấy thì sẽ tuyệt vời đến nhường nào đây.
Thế nhưng đồng thời, [tôi] lại nghĩ đến chuyện bản thân là người dị giới. Những người thuộc thế giới này đã bị khuấy đảo vận mệnh bởi ý nghĩ của thần linh, bởi những người dị giới được mời đến từ thế giới khác.
Dĩ nhiên là chắc hẳn cũng tồn tại sự phát triển và tiến hoá. Song, chuyện họ tạo nên những hận thù sinh ra người như Hắc Ma Vương cũng là sự thật.
Những người quen biết có lẽ sẽ chấp nhận và cần đến [tôi]. Thế nhưng, đối với những người sống trong tương lai ở thế giới này thì chắc chắn bản thân sẽ…
“Vậy thì chúng ta hãy trò chuyện một chút về điều đó nào.”
“___ Hở?”
Khi ngẩng mặt lên vì giọng nói lạ lẫm thì một người đàn ông đang đứng tại đó. Dáng đứng bệ vệ đến mức dị thường, bộ dạng kỳ quặc như đồng hoá với mấy trang sức không rõ từ đâu. Trên một phần cơ thể đang khảm một thứ giống như khoáng thạch.
Sự dị thường không chỉ nằm ở đó. [Tôi] cảm thấy kinh ngạc với người đàn ông nên không nhận ra Illias đang dìu bản thân đã không còn ở đây. Cả Harkdoc lẫn Lacra cũng biến mất.
Không, vốn dĩ đây còn chẳng phải là lâu đài của Hắc Ma Vương tại Ma Giới Serend. Đây là một thế giới màu đen không tồn tại điểm cuối. Xung quanh không hề tồn tại ánh sáng, ấy vậy mà [tôi] có thể nhận thức rõ ràng bộ dạng của người đàn ông trước mặt và bản thân.
Nơi này giống như không gian do Tedral sáng tạo ư? Tức đây không phải là thế giới mà [tôi] vừa ở____
“Đây là không gian do ta sáng tạo ra. Và… chắc ta không cần phải xưng tên đâu nhỉ?”
“… Thần linh có việc gì à?”
Trong giai đoạn này, tồn tại có thể xuất hiện bằng cách đó cũng chỉ có một mà thôi. Vị Chúa Sáng Thế của thế giới này, kẻ mà Hắc Ma Vương căm hận, còn Nariya và Tedral thì luôn gọi là gã khốn kiếp.
“Nahaha! Đúng đấy, chính là gã khốn kiếp đó đó. Nhân tiện thì ta không cảm thấy ưu phiền gì khi chỉ bị con người vũ nhục, cơ mà bản thân ta cũng không vui vẻ gì đâu. Cậu không cần khiêm tốn, nhưng ta mong cậu tỏ ra một chút kính ý hơn. Như thế thì ít nhất ta sẽ cung cấp một chiếc ghế cho.”
“Không những đọc suy nghĩ thẳng mặt mà còn trông giống kiểu người đùa cợt nữa!?”
Sao mà người này có ấn tượng khá là khác với thần linh thông thường mà [tôi] từng tưởng tượng. Chẳng hạn như là một ông lão trong uy nghiêm, hoặc là một nữ thần nào đó, không thì làm một tồn tại bí ẩn không thể hình dung được luôn ấy.
Cái kiểu như anh trai hoạt bát vui tươi này làm [tôi] cảm thấy như bị phản bội vậy.
“Tự tưởng tượng rồi tự bị phản bội, không ngờ cậu cũng hay nghĩ nhiều thật nhỉ. Vốn dĩ thì nhân loại các cậu đã có nhận thức sai lầm về bản chất thần linh rồi.”
“Nhận thức tức là cái kiểu như toàn tri toàn năng à?”
“Đúng thế. Thần linh toàn tri toàn năng, nhưng bọn ta lại không toàn hành.” [note59235]
“Kiểu như thần linh là tồn tại đã đạt toàn tri toàn năng, nhưng cũng không làm tất cả những thứ đó để chứng minh…?”
“Ừm. Thần linh sống trong thời gian vô hạn, học tập vô hạn, phát triển năng lực vô hạn. Nếu giữa các thần linh tồn tại cấp bậc thì cũng sẽ có những kẻ thua kém con người.”
Khi nói chuyện với người khác, chúng ta thường sẽ vô thức phân loại đối tượng theo kiểu “họ là loại người như thế này” nhằm trò chuyện một cách suôn sẻ. Nếu phân loại thần linh trước mặt giống kiểu đấy thì [tôi] có ấn tượng người này là một nhà nghiên cứu thèm muốn tri thức.
Cơ mà cũng có ấn tượng kiểu người này sẽ lên núi ra sông mà cắm trại vào những ngày nghỉ nữa.
“Tức là chuyện tồn tại thần linh vừa sáng tạo thế giới vừa học tập giống như ngài cũng là điều hiển nhiên à.”
“Ừm. Vốn dĩ lý do thần linh tạo ra thế giới cũng không ngoài việc thần linh có nhu cầu như vậy.”
“Thần linh có nhu cầu gì đó đối với chuyện sinh ra con người không hoàn thiện mô phỏng thần linh ư?”
“Đó chính là chỗ các cậu có nhận thức sai lầm. Thần linh không tạo ra con người mô phỏng bản thân. Những sinh mệnh thể không hoàn hảo do thần linh tạo ra đang tiến hoá theo hướng con người mô phỏng thần linh.”
Ở Trái Đất thì nhân loại tiến hoá từ loài khỉ. Nếu truy ngược lại thì chúng ta có thể tìm tới những sinh vật đơn bào từng sống trong biển cả. Tuy cũng không phải không có suy nghĩ mang tính thần thoại như Adam và Eve, nhưng thứ được khoa học chứng minh chính là thuyết tiến hoá.
Bộ dạng thần linh mà con người tưởng tượng vô cùng giống nhân loại. Tuy nhiên, kẻ tồn tại trước lại là thần linh, vậy nên thực tế thì con người đang mô phỏng bộ dạng của thần mới đúng.
Nếu như ý chí của thần linh vẫn chưa can thiệp nơi đấy thì sinh mệnh thể được sinh ra sẽ cố hoá thành tồn tại gần với thần linh trong quy luật tự nhiên.
“… Thần linh muốn điều tra yếu tố từ những kẻ không hoàn thiện tiến gần đến hoàn thiện?”
“Đúng thế. Thần linh là những tồn tại trưởng thành vô hạn, đang hoàn thiện nhưng vẫn tiến tới trạng thái hoàn thiện hơn nữa.”
“Hoàn thiện mà phía trước vẫn tồn tại thì chẳng phải mâu thuẫn lắm sao?”
“Đừng đong đếm bằng phân tấc của con người. Kẻ vượt qua cả bức tường mâu thuẫn chính là thần linh. Quá trình và yếu tố con người tiếp cận thần linh là vô hạn, những thứ đó có thể trở thành nhân tử giúp thần linh càng nâng cao bản thân hơn nữa. Vì vậy, ta sáng tạo thế giới và tiến hành quan sát cùng tác động để nó có thể thăng hoa thành thế giới tồn tại những con người ưu việt hơn nữa.”
Thần linh này thật sự muốn tạo ra thế giới tốt đẹp hơn. Vì vậy nên người này mới kiểm chứng nhiều lần nhằm nắm giữ tri thức đến từ các kết quả ấy.
Song, góc nhìn đó lại quá cao và chỉ xoay quanh bản thân. Lúc muốn thay đổi thì chắc chắn sẽ tạo ra thay đổi, kể cả khi con người trong thế giới mang cảm xúc như thế nào thì người này nhất định sẽ quan sát kết quả cho đến cuối cùng.
Những kẻ mang chủ nghĩa bác ái hoàn hảo đều có thể cứu người hay giết người bằng cùng một cảm xúc. Bởi vì họ tiếp xúc và đối xử với tất cả mọi thứ một cách bình đẳng.
Vậy thì đối với kẻ mang chủ nghĩa phân biệt tuyệt đối và yêu cá nhân đến cực hạn như Yugura Nariya, chuyện gọi vị thần này là gã khốn kiếp cũng là điều có thể lý giải.
“Vậy thì trong lần này, ngài đã đạt được kết quả mà mình thoả mãn chưa?”
Thần linh gật đầu rồi ngồi xuống chiếc ghế không biết đã xuất hiện từ lúc nào. Khi nhìn thấy điều đó thì [tôi] nhận ra mình cũng đang ngồi trên một chiếc ghế.
Bầu không khí trông như kiểu đối phương muốn mở lòng mà nói chuyện, cơ mà chắc [tôi] không có quyền từ chối đâu nhỉ.
“Vốn dĩ thì khi trao đổi suy nghĩ với con người, ta sẽ trực tiếp hỏi linh hồn của họ. Ta sẽ chạm vào bản chất của đối phương mà trực tiếp nghe câu trả lời. Tuy nhiên, nếu thực hiện phương pháp ấy với người không mang ma lực của thế giới này như cậu thì sẽ có khả năng xảy ra lỗi trong hệ thần kinh. Vậy nên ta đã chọn phương pháp giống nhân loại hơn.”
“Tức là nếu [tôi] từ chối thì ngài sẽ nói chuyện trực tiếp với linh hồn nhỉ.”
“Nahaha! Không cần xem ta là người thô lỗ như thế. Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện thì ta sẽ trả cậu về địa điểm và thời gian ban đầu. Cứ từ bỏ mà nghe theo nhã hứng của ta đi.”
Mấy tên đứng ở đỉnh thế giới không phải tự do quá à. Khoan, người đứng cao nhất có thể làm bất cứ thứ gì nên chuyện đối phương chịu để tâm một chút cũng cần phải cảm tạ.
“Trước hết thì ta sẽ nói kết quả mà cậu muốn xác nhận nhất. Yugura Nariya đã cùng Hắc Ma Vương giám sát thế giới này. Hắn chắc hẳn chưa từ bỏ việc sử dụng ma pháp Thời Không, nhưng tạm thời thì hắn chỉ ngắm nhìn hướng đi của nhân loại thôi.”
“… Vậy à. Thần linh không ý kiến gì ư?”
“Vốn ta cũng chẳng có ý kiến gì cả. Cái ta để ý chỉ là kết quả đến từ phán đoán sau khi đặt mức độ tốn hao công sức lên cán cân thôi. Yugura Nariya sử dụng ma pháp Thời Không và chỉnh sửa lịch sử thì công sức trong thời gian đã qua sẽ trở nên lãng phí. Vì vậy nên ta mới ngăn chặn hắn. Tuy nhiên, Yugura Nariya vẫn không từ bỏ mà liên tục nâng cao sức chống cự.”
“Vậy nên sự mệt mỏi muốn khiến Nariya từ bỏ đã vượt qua việc cản trở ma pháp Thời Không?”
“Chính xác. Nếu làm lại mọi thứ bằng ma pháp Thời Không thì ta mong hắn làm điều đó càng sớm càng tốt. Dù sao thì kết quả kiểm chứng thế giới khác mang cùng trục thời gian vẫn sẽ giống nhau.”
“Tức là chỉ thấy phiền toái vì phải tốn công sức hai lần à. Ngài không nghĩ tới chuyện loại trừ Nariya sao?”
Vì quy mô mệt mỏi quá lớn nên [tôi] không thể nghĩ ra được ngay, thế nhưng Nariya đã làm loạn đến mức khiến cả thần linh cũng phải ngừng hạn chế đối phương.
Vậy nếu đi theo hướng xử lý chứ không khiến đối phương từ bỏ thì mọi chuyện đều sẽ được giải quyết cả.
“Kẻ mời Yugura Nariya đến thế giới này rồi ban sức mạnh là ta. Và mục đích của ta là quan sát kết quả đến từ tác động của tên đó. Vậy nếu phủ nhận toàn bộ kết quả do hắn sinh ra thì việc mời tới sẽ trở nên vô nghĩa rồi.”
“Ngài thật sự chỉ quyết định tác động hay không bằng việc có nhiều mệt mỏi hay không nhỉ. Vậy thì sau khi Nariya làm lại mọi thứ, ngài sẽ lại kiểm chứng bằng người dị giới khác?”
“Ta có dự định như thế. Xét ý chí của tên đó thì kết quả sau khi làm lại cũng không thể kỳ vọng nhiều. Ta định để người khác dính dáng tới người bản địa mang tinh thần thay đổi thế giới hơn một chút.”
Chuyện Yugura Nariya làm sau khi bắt đầu lại thế giới là điều vô cùng rõ ràng. Hắn sẽ hỗ trợ một cách tốt nhất để Hắc Ma Vương có thể sống bình an như một con người, sau khi kết thúc thì hắn sẽ từ bỏ thế giới.
Hắn sẽ bỏ mặc vai trò của người dị giới mà thần linh mời đến, biến hoá trong lịch sử cũng sẽ bị hắn thu hẹp hơn hiện tại.
Vì vậy, thần linh sẽ chuẩn bị một người dị giới khác, cho họ kết hợp với nhân vật muốn biến đổi thế giới nhiều hơn cả Hắc Ma Vương. Và đó chính là kẻ mang ý tưởng quá khích giống như Orphalow.
“Ra là thế, quả là gã khốn kiếp.”
“Nahaha! Cậu che giấu một chút đi.”
“Cho dù giấu thì cũng bị đọc được thôi. Không lẽ ngài đã mang hắn về rồi?”
“Orphalow là yếu tố không tệ, nhưng cuối cùng thì cậu ta lại thoả mãn với hiện trạng. Thật là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm mà.”
“Ngài cũng không định giấu diếm nhỉ.”
Kẻ đứng đằng sau Orphalow là vị thần này. Ngay từ thời điểm kẻ có thể chống cự thần linh như Nariya lại không thể nhận thức tồn tại đằng sau thì [tôi] lập tức có thể tìm ra ngay đối tượng ấy.
Cho dù bản thân Nariya không thể nhận thức thì chắc hắn vẫn từng cảm nhận được gì đó. Cơ mà tên này không hề có hứng thú với cái gì ngoài Hắc Ma Vương nên hắn sẽ không tìm tòi gì cả.
Orphalow sống ở trục thời gian giống như hồi Nariya xuất hiện, hơn nữa còn lý giải được sự ảnh hưởng của người dị giới tạo ra cho thế giới.
Nếu để hắn kết hợp với người dị giới thì chắc chắn họ sẽ tạo nên thay đổi vô cùng lớn trong lịch sử, kể cả khi kết quả ấy là tốt hay xấu.
Có vẻ hắn sẽ tiếp xúc bằng kế hoạch cùng quay về quá khứ khi Nariya sử dụng ma pháp Thời Không, nhưng rốt cuộc thì Orphalow lại quay về làm một thiện nhân không chút thú vị nào.
“Yugura Nariya rất ghét ta. Nếu hắn nhận ra ta sẽ dùng Orphalow làm con cờ tiếp theo thì chắc hẳn hắn sẽ xử lý luôn Orphalow để chọc phá. Nhìn chung thì ta chỉ che giấu nhằm đỡ công lựa chọn con cờ tiếp theo thôi.”
“Đúng là nếu tồn tại một kẻ trông sẽ huỷ hoại thế giới sau khi bắt đầu lại thì Nariya sẽ xử lý giống như cắt cỏ dại thôi.”
“Chính là thế. Tuy nhiên, có vẻ Orphalow đã đặt tầm mắt vào chuyện kết hợp cùng cậu ở thời điểm ban đầu.”
“[Tôi] xin phép toàn lực từ chối luôn. Vậy thần linh này, ngài đã kể về chuyện tác động sau khi Nariya bắt đầu lại mọi thứ bằng ma pháp Thời Không, vậy còn bây giờ thì sao?”
“Nơi này vẫn sẽ là đối tượng quan sát. Nếu Yugura Nariya không tiến hành khởi động lại thế giới thì ta sẽ chỉ tiếp tục quan sát quá trình ấy. Trong trường hợp hắn ta khởi động lại thì tuy việc quan sát sẽ không liên tục, nhưng thế thì vẫn có kết quả tương đối.”
Tức là dù rơi vào trường hợp nào thì vị thần này vẫn chỉ quan sát nên không có vấn đề gì. Cho dù Hắc Ma Vương huỷ diệt con người và tố cáo với đối phương thì đương sự vẫn chỉ xem đó là một sự kiện nằm trong kết quả mà thôi.
“Hành động của Hắc Ma Vương đã gây ảnh hưởng gì đó cho dự định sau này của ngài à?”
“Chuyện đó cũng là nội dung trong kết quả tác động từ Yugura Nariya. Ta không xem trọng nhưng cũng không bỏ qua nó.”
“Tức là chấp nhận điều đó như một điểm thiếu sót ư?”
“Thật ra là cũng có thế giới đi đến kết quả tương tự như vậy. Nhưng mà một kết luận mới cũng đang được sinh ra. Ta đã dùng đối sách để người ở Treysd không nhận thức được tác động từ bản thân, nhưng con người có vẻ đã vượt qua đối sách ấy mà nhìn nhận được sự tồn tại của ta.”
Thế giới này bị điều chỉnh bởi thần linh. Người biết được sự thật đó đã chọn con đường huỷ diệt nhằm để bọn họ chạy trốn khỏi bàn tay của thần linh.
Nhằm tránh tình trạng ấy, vị thần này đã thêm cơ chế để con người không có hứng thú hoặc lý giải về sự tác động của thần linh.
Tuy nhiên, tồn tại mang phương pháp tác động vào quy tắc như Yugura Nariya, hay là những người mang năng lực siêu nhân như Illias đã phá vỡ đối sách đó. Đây chính là kết luận mà thần linh nhìn nhận.
“Vừa nãy còn mới xuất hiện mấy người ngoại lệ nữa.”
“Người đàn ông là kết quả do Yugura Nariya tác động, nhưng người phụ nữ lại là kết cục do quá trình từ trước đến giờ. Con người tại Treysd đã bắt đầu có thể tác động vào quy tắc rồi. Ta có thể đoán được sẽ càng xuất hiện nhiều trường hợp khác nữa.”
Dĩ nhiên là với sức mạnh thần linh thì khiến đối sách ấy kiên cố hơn là chuyện có thể. Song, nếu điều chỉnh theo tiêu chuẩn của những người đứng trên đỉnh thì điều đó lại tác động quá nhiều vào người bình thường.
Vậy thì họ sẽ không còn có thể ý thức được chính sự tồn tại của thần linh, hơn nữa còn không chỉ dừng lại ở đó. Có lẽ cả những chức năng hướng ý thức tới các yếu tố không thể thấy như vong linh hay trực giác cũng sẽ bị giới hạn.
“Vậy là ngài vẫn chưa đi đến kết luận ngừng tác động hẳn à.”
“Lý do ta quan sát là vì kiểm chứng yếu tố và quá trình của những kẻ hoàn thiện tiến tới hoàn thiện. Muốn kiểm chứng thì đối tượng so sánh và yếu tố mới là điều không thể thiếu. Vốn dĩ thì bằng việc nhận thức được sự tồn tại của ta, kết quả mang biến hoá lớn đến mức đáng kinh ngạc cũng đang xuất hiện. Có lẽ ta sẽ không kết luận rằng tác động của mình là hoàn toàn không cần thiết.”
“Cách điều chỉnh thì lại quá tệ hại rồi. Họ biết ở biển tồn tại những loài cá có thể trở thành lương thực nhưng lại không thể mang hứng thú, làm thế thì tự mâu thuẫn với bản thân lúc nào cũng không lạ đâu.”
“Nahaha! Về điều đó là do thực lực ta không đủ rồi. Ai da, có lẽ nên nói rằng vị thần ở thế giới của cậu quá mạnh mẽ mới đúng.”
Đó là một thế giới mà nhân loại không chỉ nhận thức được biển cả hay vì sao, mà họ còn có thể quan sát đến cả vũ trụ ngân hà. Quy mô ấy khá lớn mà lại vô cùng ổn định.
Dựa trên ý đó, thần linh của thế giới đằng này sẽ nằm ở cấp bậc cao hơn thần linh ở đây. Ờ thì chính vì vậy nên chắc người này mới lấy nhân tài như Nariya từ Trái Đất làm người dịch chuyển để tiến hành thí nghiệm.
Cơ mà hỏng rồi. Thần linh này cũng giống như Nariya, [tôi] không thể tìm ra yếu tố nào để hoà giải bằng lời cả.
Người này chỉ đang bình thản truyền đạt kết quả và ý chí của mình đối với lời nói của [tôi] chứ không hề có dấu hiệu chịu ảnh hưởng nào.
Khác với Nairya, người này không thèm tự trọng mà đọc suy nghĩ, mấy trò tiểu xảo hay tính toàn sẽ hoàn toàn vô nghĩa.
Vốn dĩ thì việc nói đến chủ đề này chỉ là do “Cậu từ chối tác động của ta phải không? Cứ làm gì tuỳ thích. Ta sẽ chứng kiến mọi thứ giống như cảm giác lúc này vậy. Do đó hãy truyền đạt cho nhân loại trước đi.”
“Nahaha! Cậu dùng biện pháp phiền toái như lời nói mà hiểu chuyện nhanh thế thì tốt rồi.”
“Đừng có vì Nariya không chịu lộ mặt thì dùng đến [tôi] đấy…”
“Điều đó còn tồn tại điều kiện khác nữa. Nhân tiện thì nếu muốn nhờ truyền lời thì cậu cứ tự nhiên.”
“… Là ‘tư cách’ à.”
Những lời đang nói với [tôi] đều đến từ việc đối phương đã đọc được những điều bản thân vừa suy nghĩ trước khi được đưa đến đây. [Tôi] đã ngờ ngợ được một trong các mục đích của vị thần này từ đó.
Một trong các cái giá cần thiết để trở thành Ma Vương là tên gọi. Khi trở thành Ma Vương thì tên của kẻ đó sẽ bị tước đi khỏi thế giới và không thể nào tự mình lấy lại nữa.
Nariya vẫn còn tên của mình, nhưng hắn cần phải trả một nhân tố tương đương với tên gọi để trở thành Ma Vương.
Thứ mà thế giới quan sát và chỉ cá nhân đó sở hữu. Nhân tố có thể tồn tại như Ma Vương dù mất đi nó.
“Ừm. Yugura Nariya đã dùng ‘tư cách’ để trả giá cho ma pháp Tái Sinh. Tuy nhiên, cậu vẫn còn ‘tư cách’ ấy. Người không phải cư dân ở thế giới của ta như cậu vẫn còn ‘tư cách’ của một cư dân Trái Đất.”
Điều cần thiết để thế giới quan sát cá thể chính là số định danh, hay có thể nói là tên gọi. Tuy nhiên, Nariya vẫn còn một thứ mà thế giới nhận thức hắn là Nariya ngoài tên của mình.
Điều đó chính là lập trường của một kẻ đến từ thế giới khác, người Trái Đất.
“Vốn dĩ thì bọn ta cần các thủ tục thích hợp để mời người dị giới. Cho dù là kẻ xuất hiện tại thế giới này bằng phương pháp gian lận, cậu vẫn có quyền lợi được ta gợi ý điều kiện đó.”
“Kiểu như tồn tại luật lệ giữa các thế giới nhỉ.”
“Thật ra chúng cũng không tồn tại một cách rõ ràng. Tuy nhiên, nếu tuỳ tiện mời tới mời lui thì trật tự sẽ bị đảo lộn phải không?”
Nhằm tạo ra biến hoá tốt hơn cho thế giới của mình, việc mời yếu tố từ thế giới ưu tú hơn là phương pháp rất đơn giản và nhanh chóng. Khi vẫn còn kết luận ấy thì nhất định rất nhiều thần linh sẽ muốn nắm giữ yếu tố từ thế giới ưu việt hơn.
Khi tồn tại vô hạn thế giới thì thần linh cũng sẽ tồn tại vô hạn. Khi các thần linh đó đồng loạt muốn lấy người Trái Đất thì nhân khẩu nơi ấy sẽ biến thành con số không chỉ trong chốc lát. Không có nông dân nào sở hữu đồng ruộng tốt lại để người khác mang sản vật đi mà không trả giá.
Từ góc nhìn của những vị thần tạo ra thế giới ưu việt hơn, họ không có lý do bỏ mặc những vị thần thuộc thế giới non nớt hơn tuỳ tiện tác động.
Hơn nữa, con người cũng sẽ không hợp tác một cách vô điều kiện. Dĩ nhiên là dù ở thế giới chưa phát triển, thần linh ở đó vẫn vượt xa nhân loại. Họ có thể dùng sức mạnh để đe doạ và bắt người khác phục tùng.
Tuy nhiên, các vị thần cũng hiểu rõ rằng mong muốn biến hoá tốt mà lại khiến đối phương mang lòng thù địch hoặc trở nên nhu nhược thì việc làm này sẽ hoàn toàn vô nghĩa. Chính vì vậy, họ mới thương lượng bằng những cái giá tốt đẹp để đối phương hợp tác.
Đó chính là những ưu đãi đặc biệt để sống một cách thoải mái như tài năng có thể sinh ra tài năng khác, hoặc là sức mạnh tác động vào quy tắc. Hơn nữa, tuỳ trường hợp mà thần linh còn trao cho họ quyền lợi để trở về thế giới cũ.
“Lần này thì ngài không định dùng [tôi] làm con cờ đâu nhỉ?”
“Chuyện đó thì cậu không cần lo. Ta mong muốn những kẻ muốn thúc đẩy thế giới. Ta không định dùng một kẻ mang suy nghĩ trì trệ và muốn sống bình an như cậu. Tuy nhiên, vụ việc lần này lại mang đến kết quả thú vị của Yugura Nariya. Ít nhất thì cậu sẽ có đặc ân để được ban tặng cơ hội.”
“Ngài thích là tốt rồi. Vậy thì điều kiện ngài đưa ra sẽ là…”
“Con đường để quay về Trái Đất, cùng với con đường sống như một cư dân tại thế giới của ta.”
Từ sau khi dịch chuyển đến thế giới này, [tôi] chưa từng từ bỏ phương pháp quay về Trái Đất. Thậm chí là cả khi biết được sự tồn tại của ma pháp Thứ Nguyên và hiểu rằng mọi chuyện sẽ không hề dễ dàng, [tôi] vẫn chưa bao giờ ngừng hy vọng.
Và thứ đó hiện đang được bày ra trước mắt. Hơn nữa còn là một phương pháp chắc chắn, an toàn và không cần phải trả bất cứ cái giá gì.
“…”
Câu trả lời đã có sẵn trong lòng. Thế mà [tôi] lại không thể lập tức nói ra. [Tôi] hiểu điều này đến từ sự lưu luyến. Bản thân không thể nào cắt đứt toàn bộ lưu luyến từ trước đến nay. Cho dù được cung cấp phương pháp thì nó vẫn không thể dễ dàng chặt đứt như vậy.
“Ta hiểu sự ưu phiền trong lòng cậu, nhưng ta đã đưa ra điều kiện rồi. Cậu hãy dùng chiếc miệng ấy mà nói ra những gì mình suy nghĩ thành lời đi.”
“… Thiệt tình, lại còn đi bắt chước chuyên gia tư vấn… Đương nhiên là [tôi] có lưu luyến với cả hai thế giới. Đặc biệt là [tôi] đã đạt được rất nhiều thứ tại thế giới này, điều mà trước nay mình không thể có được.”
“Trình độ văn minh thấp kém, nguy cơ mất mạng do hoàn cảnh của bản thân. Sống như một kẻ yếu ớt vô cùng rõ rệt sẽ tạo nên sự cô độc và khổ sở trong lòng nhỉ.”
“Dù thế, nơi này vẫn có sức mạnh thần bí như ma pháp, vẫn có tương lai đầy hứa hẹn. Về khoản quan hệ con người, chỉ cần nhắm mắt cho qua lập trường bị nhắm tới mạng sống thì có thể nói rằng vô cùng tuyệt vời.”
“Trong thân phận kẻ tạo ra thế giới này thì ta rất vui lòng. Đúng rồi, cán cân của cậu đã nghiêng về thế giới này, nhưng tại sao cậu vẫn chưa thể dứt bỏ chứ?”
Sống tại Trái Đất hay sống tại thế giới này. Những yếu tố quyết định hơn thua có rất nhiều, nhưng nếu hỏi rằng ngày tháng sống tại thế giới nào tốt hơn thì [tôi] sẽ không do dự mà trả lời ngay lập tức.
Song, lý do mà [tôi] vẫn còn ngoan cố lưu luyến là gì? Thật ra là điều đó đã trở nên rõ ràng thông qua cảm xúc của Hắc Ma Vương.
“Thế giới này là một thế giới vô cùng tốt đẹp đối với [tôi]. Cho dù liên tục gặp nguy cơ tới tính mạng vì đám siêu nhân, hay là tồn tại vị thần tự tiện đi làm thí nghiệm, những cảm xúc mà [tôi] cảm nhận được qua những tháng ngày sống tại thế giới này là thật. Giống như Hắc Ma Vương, [tôi] cũng yêu thế giới này, cũng có cảm xúc muốn bảo vệ nơi này.”
“Thế mà cậu vẫn dao động à?”
“[Tôi] từng cho rằng thế giới mình mong muốn là thế giới mà con tim đặc biệt được thoả mãn. Tuy nhiên, không phải tất cả mọi thứ đều tốt đẹp. Khi tồn tại kẻ xấu thì [tôi] cũng từng trải nghiệm rất nhiều cảm xúc khó chịu, và rốt cuộc bản thân cũng bị đối phương bắt mình tỉnh mộng.”
Thế giới này không phải giấc mộng lý tưởng. Dù có đôi chút khác biệt, nhưng nó vẫn là hiện thực [tôi] đang sống ở hiện tại.
“Có lẽ vì vậy nên [tôi] đã nghĩ đến điều đó trong vô thức. Không chừng tại Trái Đất… tại thế giới cũ, bản thân cũng có thể sống một cuộc đời thoả mãn giống như thế.”
Không phải vì ở Trái Đất nên [tôi] không được thuận lợi, vì là thế giới đó nên [tôi] không được thoả mãn. Liệu [tôi] đã từng sống tại thế giới cũ giống như mình từng sống tại thế giới này không? [Tôi] đã từng sống theo cách tin tưởng ai đó từ tận đáy lòng và phó thác cảm xúc cho người đó chưa?
Và không chừng bản thân sẽ có thể yêu thế giới cũ giống như mình đang yêu thế giới này vậy.
“Cảm giác tội lỗi đối với thế giới mình từng ghét bỏ à?”
“[Tôi] chỉ cần mình và người xung quanh bản thân có thể sống bình an là đủ. Thế nhưng, định nghĩa người xung quanh lại vô cùng tuỳ tiện. Bởi vì đến khi nhận ra, [tôi] đã bị cuốn vào cuộc chiến đánh cược vận mệnh thế giới này rồi.”
“Chính vì bao hàm cả thế giới vào những thứ xung quanh mình nên cậu ngộ ra rằng thế giới cũ cũng ở gần như vậy nhỉ.”
Một khi đã chấp nhận thế giới này thì [tôi] không thể cứ phủ nhận thế giới cũ. [Tôi] hiểu rõ ràng rằng thế giới không phải thứ có thể dễ dàng cắt đứt như vậy.
Hơn hết là [tôi] không phải người của thế giới này. Vậy thì [tôi] cần phải tìm ra câu trả lời về chuyện thế giới mình thật sự nên sống.
“___ Điều chỉnh tâm lý nhiêu đây chắc đủ rồi.”
“Vậy à. Ai da, cũng phải nhỉ. Câu trả lời đã tồn tại trong lòng cậu. Cái này chỉ là sự chuẩn bị để cậu nói ra điều đó mà thôi. Vậy thì ta sẽ lặp lại một lần nữa. Hỡi kẻ có ‘tư cách,’ hãy nói lên con đường mà cậu đã chọn đi. Ta sẽ đáp ứng nguyện vọng ấy mà không cần bất cứ cái giá nào.”
======================================
Đánh giá về thần linh:
- Hắc: “Tuyệt đối không nghe lời con người. Một kẻ nhìn đời bằng nửa con mắt, chỉ biết nói chuyện bằng kết quả.”
- Nariya: “Kẻ mang chủ nghĩa bác ái và chủ nghĩa hợp lý vô cùng triệt để. Bởi vì chỉ nói chuyện bằng kết quả nên nói chuyện vốn không có ý nghĩa. Hơn nữa, bộ dạng sảng khoái kia trông sẽ hợp để đội mũ rơm và cầm cần câu hơn là kiểu đội vương miện chống gậy kiểu thần linh. Cái kiểu khác biệt này là dành cho đối tượng nào hả?”
- Tedral: “Khi nghe lời phàn nàn của hai người thì có cảm giác như dính líu tới đối phương là dễ bị căng thẳng lắm nên thôi xin không đụng. Tôi theo trường phái rúc trong nhà.”