Mix và Neirlyates đều không còn sức lực để tái chiến sau khi đánh bại Zahakva. Vậy nên hai người họ dành ma lực còn lại để tập trung trị liệu cho tôi, còn bản thân thì một mình tiến lên tầng trên như thế này.
Sau khi di chuyển đến căn phòng bên cạnh thì ý niệm của Haiya-san lập tức truyền đến tôi.
“Em đã vất vả rồi. Trước hết thì anh sẽ giúp em nhìn nhận tình huống bên trong nên hãy nắm bắt bầu không khí đi nhé. Khi nào nghĩ mình làm được thì em cứ phá tường mà xông vào.”
Tôi chỉ cần đứng gần bức tường là có thể nhìn thấy tình huống bên trong phòng. Điều này không liên quan đến năng lực cảm nhận của tôi, đây là do những thứ Haiya-san đang nhận thức liên tục truyền vào não bản thân.
Ở bên trong là một cuộc chiến của những kẻ siêu việt hơn xa cả tưởng tượng.
Toàn bộ không gian được giăng hàng chục hàng trăm phong ấn và ma pháp Kết Giới. Ma pháp loại cảm nhận luôn giao thoa lẫn nhau, đôi bên luôn luôn nắm bắt thông tin mới nhất bên trong căn phòng ấy.
Và trong khi đang duy trì trạng thái cao độ đó, họ lại còn phát huy năng lực thân thể hơn cả tôi mà chiến đấu.
Bích Ma Vương và Haiya-san dùng sức mạnh gì đó mà liên tục phong ấn. Có lẽ chúng là thứ được gọi là năng lực tác động vào quy tắc.
Vô Sắc Ma Vương liên tục phá huỷ những kết giới và phong ấn ấy, nhưng cách hai người họ tạo ra cản trở mới còn nhanh hơn. Không có cái nào giống hệt nhau mà lại thực hiện với tốc độ này… Kể cả khi tôi bắt đầu chỉ sử dụng ma pháp cho đến cuối đời thì cũng không thể nào sánh ngang với họ.
Hơn nữa, không biết là do cố ý hay là do quá tập trung vào chiến đấu, suy nghĩ của Haiya-san thỉnh thoảng lại truyền đến tôi. Mỗi lần nhận được suy nghĩ ấy thì tôi lại trở nên rùng mình.
Người ấy phân tách suy nghĩ của mình ra làm nhiều phần và để chúng hành động song song với nhau.
Suy nghĩ dùng để ứng phó hành động của Vô Sắc Ma Vương trước mặt theo phản xạ. Suy nghĩ dùng để điều chỉnh tác dụng đến từ ma pháp và Cường Hoá Ma Lực cho thân thể cùng vũ khí trong cận chiến. Suy nghĩ nhằm vừa quản lý không gian vừa tiến hành phòng ngự bằng thuật thức tác động quy tắc cùng Bích Ma Vương. Ngoài ra còn suy nghĩ dùng để tham khảo tiến trình của những thứ đó, suy nghĩ kế sách dồn ép Vô Sắc Ma Vương, suy tính và điều chỉnh trong tưởng tượng, cuối cùng là chuẩn bị để thực thi.
Chỉ cảm nhận luồng suy nghĩ của Haiya-san cũng khiến tôi có thể nhìn thấy giới hạn của Arkryal và Bích Ma Vương, những người đáng lẽ đang hơn xa bản thân. Tôi không mạnh hơn chút gì mà lại có cảm giác như mình sẽ nắm được cơ hội chiến thắng vậy.
Haiya-san từng bảo rằng tôi và Illias “đang đạt đỉnh cao mà con người có thể tìm đến.” Thế nhưng, tôi lại không nhìn thấy bản thân ở đâu trong khung cảnh mình đang chứng kiến. Cách biệt giữa chúng tôi đang áp đảo đến mức như vậy.
Đây chính là Yugura Haiya. Đây là thế giới trong mắt người được sinh ra làm kẻ thay thế anh hùng cứu rỗi thế giới sao.
Trước cả khi cảm thán về sự yếu ớt của bản thân, tôi lại cảm thấy đáng thương cho Haiya-san. Bởi vì người này đã luôn nhìn thế giới bằng ánh mắt như thế này.
Tôi từng cảm thấy cô độc vì tài năng con rơi của Yugura. Kể cả khi tìm được màu sắc trong thế giới nhờ Shishou, tôi vẫn luôn sợ bản thân sẽ bị cô lập bởi ánh nhìn của người khác vì sự đặc biệt của mình.
Thế nhưng Haiya-san lại tự cô lập ngay từ đầu. Bởi vì biết rõ giá trị trong sức mạnh của mình hơn bất cứ ai nên anh ta không hề dính líu tới người nào. Anh ta chấp nhận sự cô độc còn nhiều hơn cả bản thân tôi ngày ấy.
Đó là một người mạnh mẽ như thế này ư? Đó là người đáng buồn như thế này ư? Mỗi khi suy nghĩ của Haiya-san thỉnh thoảng truyền tới thì tôi lại cảm thấy có lỗi với anh ấy.
“Hey, xin chào! Cô bé đã vất vả để diệt trừ con nhện rồi! Cô bé đến đây trợ giúp à? Giỏi thật đó, có muốn ăn kẹo không?”
Một Haiya-san như thế dốc toàn lực, hơn nữa còn có những đồng minh vô cùng lão luyện như Bích Ma Vương và Arkryal, thế mà họ vẫn không thể hoàn toàn đánh bại Vô Sắc Ma Vương.
Vẻ mặt vừa nhìn tôi vừa cười hề hề mà chào hỏi. Sâu trong đó là sự ung dung hay chỉ là sự hư ảo đầy trống rỗng. Điều tôi có thể hiểu được là đối phương suýt soát né tránh tất cả kế sách mà Haiya-san đã thực hiện.
Mọi sức mạnh có thể thực hiện đều bị phong toả, điều Vô Sắc Ma Vương có thể làm chỉ là điều khiển thân thể Ma Tộc cùng những Cường Hoá Ma Lực cơ bản, ấy vậy mà Ma Vương này vẫn đưa ra những câu trả lời thích hợp nhất chỉ trong phút chốc.
Vô Sắc Ma Vương vươn tay về phía hư không, thanh lưỡi hái lập tức bay tới như bị hút về tay hắn.
Thủ đoạn tấn công cũng thế. Illias cũng thường xuyên truyền ma lực mà phát ra đường chém. Tuy nhiên, tôi chưa từng nghe tới kỹ thuật cố định ma lực thành hình dạng vết chém, hơn nữa còn phát ra ở thời điểm mình muốn.
Trông Haiya-san có thể thản nhiên ứng phó, nhưng những người phải triệt để phòng ngự như Bích Ma Vương và Arkryal lại đang bị tiêu hao khá nhiều.
“…”
“Ồ ồ, nhìn nhát gan thế cũng đáng thương quá đi. Chỉ biết cậy vào ma lực thì lùi xuống sẽ tốt hơn đấy. Cô bé quá nghiêm túc để bước chân vào căn phòng này đó?”
“Không hề, chỉ cần có một thứ để cậy vào cũng đã đủ rồi. Ulffe-san, em không cần phải lo lắng. Anh sẽ vừa dùng toàn lực bảo vệ em vừa chiến đấu nên cứ dốc toàn lực lao tới đi.”
Haiya-san nhẹ vỗ lưng tôi mà ôn hoà cười nói. Anh ta đã phải liên tục chiến đấu với Vô Sắc Ma Vương từ lúc tôi đang chiến đấu với Zahakva. Nhất định anh ta cũng phải chịu hao tổn không hề ít mới phải.
“… Vâng!”
“So với dùng con tép riu đó thì cậu trực tiếp lao thẳng tới sẽ mạnh hơn cơ. Lần này lại muốn âm mưu gì nữa?”
“Anh sẽ hiểu ngay thôi.”
Nếu Haiya-san đã bảo không sao thì điều tôi có thể làm chỉ là tin vào người này. Tôi vận chuyển ma lực ra toàn thân và bọc Cường Hoá Ma Lực nhiều nhất có thể.
Không biết là do mệt mỏi sau trận chiến với Zahakva hay vì rụt rè trước Vô Sắc Ma Vương mà dòng chảy ma lực có chút không suôn sẻ. Dù vậy, vì vẫn còn đủ sức nên tôi không thể than vãn vào lúc này.
Tôi không do dự mà lao vào phạm vi của Vô Sắc Ma Vương. Tuy nhiên, người đàn ông này lại không thực hiện động tác gì mà chỉ nhìn chằm chằm tôi như khinh thường.
“Thấy chưa, còn chẳng nhìn ra vết chém kìa. Lạc quẻ quá rồi.”
“__!?”
Sau khi tiếp cận đến cự ly không thể vãn hồi thì tôi mới nhận ra không khí xung quanh Vô Sắc Ma Vương trở nên vặn vẹo. Đây là đường chém, xung quanh Vô Sắc Ma Vương đã được cố định vô số vết chém và ở trong trạng thái có thể phát ra bất cứ lúc nào.
Số lượng ấy có hơn mười cái. Tôi còn không thấy động tác vung lưỡi hái… Không, đúng là hắn đã vung lên một lần.
Khi gọi lưỡi hái về tay, hắn đã xoay chuyển lưỡi hái như điều chỉnh tư thế. Đối phương đã cố định đường chém và phân tách vào thời điểm đó ư…!?
“Chết kiểu nhảm nhí thế này thì chẳng đáng để bị tên đàn ông kia hận tí nào luôn.”
“Vậy thì đành nhờ cô ấy cực khổ cho đến khi xứng đáng nhỉ.”
Tầm nhìn tôi bỗng dưng rung động, sau đó thì cảnh sắc lại thay đổi. Đúng là tôi vẫn ở cùng căn phòng, nhưng không biết bản thân đã ở vị trí cách xa Vô Sắc Ma Vương từ lúc nào.
Ma pháp Dịch Chuyển, nhưng nó lại không có dấu hiệu báo trước nào cả. Điều này hệt như hoán đổi của Zahakva____
“____ Phù, cũng bõ công đáp trả đấy.”
Haiya-san đã hoán đổi vị trí của tôi và Arkryal. Khi tôi trực tiếp lao thẳng vào thì Vô Sắc Ma Vương phản công rất qua loa với tôi. Vì vậy nên tôi đã lọt vào trong phạm vi của hắn, là vị trí kiếm có thể chạm tới.
Thế nhưng từ khi nào mà Haiya-san đã bố trí… A, là sau lưng. Không biết từ khi nào mà ma pháp trận lại được dán trên lưng tôi.
Tức là vào thời điểm vỗ lưng tôi, Haiya-san cũng đã bố trí ma pháp trận vào lúc ấy.
Thế nhưng cái này lại dùng ma lực của tôi mà phát động. Lúc tôi vận chuyển ma lực ra toàn thân và cảm thấy dòng chảy không suôn sẻ không phải là do tình trạng cơ thể, mà là ma pháp trận đang cướp đi ma lực của mình.
Cho dù cảm nhận được ma lực, đối phương cũng không thể nắm được cả ma pháp trận được giấu trong cơ thể của người dùng ma lực dồi dào một cách thô thiển như tôi.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi ấy, Haiya-san đã nghĩ ra phương pháp tận dụng người non nớt như tôi đến mức không thể nào tốt hơn.
“Cậu thật sự xấu tính quá đấy!?”
Những nhát chém định phóng ra với tôi không còn có thể ngăn lại nữa. Và tất cả chúng đang hướng tới Arkryal ở cự ly kề cận.
Thanh kiếm của Arkryal vung vẩy về phía Vô Sắc Ma Vương còn chưa kịp điều chỉnh tư thế. Tất cả những đường chém được phân tách kia bị đáp trả bởi tia chớp không cho phép né tránh của Kiếm Thánh.
Và kể cả khi toàn thân bị cắt xé thành nhiều mảnh, Vô Sắc Ma Vương vẫn cố giãn khoảng cách. Kết quả là nhát chém của Arkryal xé nát gã đàn ông kia nhưng vẫn không thể chạm đến chiếc lõi.
Thứ để tung đòn quyết định sẽ là một đòn tích tụ ma lực có thể khuếch đại xung kích của tôi. Bản thân không được do dự mà phải tung đòn ngay.
Tôi tích tụ ma lực vào nắm đấm một lần nữa và dồn sức vào chân nhằm giậm lên mặt đất. Mặc dù hơi xa để thu hẹp khoảng cách, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với chỉ đứng nhìn.
“Tốt lắm. Tinh thần tấn công ấy có thể nâng điểm lên đó.”
“___!?”
Tầm nhìn một lần nữa hoán đổi. Bóng dáng Arkryal mà tôi nhìn từ xa đã biến mất, thay vào đó là Vô Sắc Ma Vương đã hoá thành mảnh vụn ở ngay trước mắt.
Cảm giác mái tóc ở sau bị cắt đi một chút, có vẻ như vị trí của tôi và Arkryal lại được hoán đổi ngay thời khắc những nhát chém phân tách lướt qua.
Đôi mắt nhìn tôi của Vô Sắc Ma Vương tràn ngập vẻ kinh ngạc. Có lẽ tôi còn kinh ngạc hơn nữa, nhưng đây không phải trường hợp để do dự.
“Hây da!”
Tôi không rõ lõi nằm ở đâu trong đống thịt bị cắt xé này. Tuy nhiên, ở khoảng cách này thì ma lực của tôi có thể trải rộng khắp nơi. Tôi phát ra ma lực đã tích tụ mà thổi bay cơ thể Vô Sắc Ma Vương.
Cho dù bị cắt xé đến mức như vậy mà độ chính xác trong Cường Hoá Ma Lực vẫn vô cùng hoàn thiện. Thân xác bị văng đi xung quanh cũng đang duy trì nguyên dạng.
Tiếp theo thì đối phương sẽ hồi phục. Vậy thì nó sẽ tồn tại vị trí khởi điểm từ chiếc lõi. Tôi không được để sót mà đánh vào…!?
“Đừng nhìn chằm chằm cơ thể ta nghiêm túc như vậy chứ, thế thì ngượng lắm đó?”
“Không thể nào___!?”
Ở dưới chân, Vô Sắc Ma Vương đã hoàn toàn hồi phục đang nằm ở đó mà nhìn lên tôi.
Ngay khoảnh khắc tôi tung công kích, hắn đã di chuyển bộ phận chứa lõi xuống bên dưới và điều chỉnh để nó văng xuống dưới chân tôi ư?
Đối phương đã hồi phục hoàn toàn. Có lẽ đối phương đã bắt đầu tái sinh từ trước cả khi công kích của tôi được tung ra.
Hai chân bản thân đang bị nắm chặt. Chúng hoàn toàn không động đậy cứ như bị cố định trên mặt đất. Đối phương ở ngay bên dưới thế này thì tôi muốn đấm cũng không dồn đủ sức.
“Trước hết thì tước đi độ cơ động___!?”
“Bò dưới chân phụ nữ thì có vấn đề về phẩm hạnh lắm đấy?”
Ngay trước khi Vô Sắc Ma Vương vận sức thì Haiya-san đã cắm kiếm xuống cơ thể của Vô Sắc Ma Vương.
Anh ta không thèm để mắt đến xác thịt bị văng đi mà chỉ cảnh giác xung quanh tôi, hay là anh ta vẫn đang nắm bắt toàn bộ tình huống trong căn phòng? Dù sao đi nữa, điều xác thực nhất vẫn là tốc độ ứng phó không hề bình thường này.
“Haiya-san!”
“Anh đã bảo là không sao phải không?... À mà mong em có thể ngừng vung vẩy đuôi qua lại. Tuy không đau nhưng tầm nhìn có hơi…”
“A, em xin lỗi!”
Tôi xác nhận trói buộc từ Vô Sắc Ma Vương trở nên yếu đi và giãn khoảng cách. Thanh kiếm của Haiya-san xuyên thấu thân mình của Vô Sắc Ma Vương mà cắm xuống mặt đất. Tuy nhiên, có vẻ nó vẫn không chạm tới lõi kể cả trong tình huống này.
“Anh chơi trò đẩy lệch lõi hay đấy nhỉ?”
“Nếu không khôi lỏi cỡ này thì ta không thể làm đồng bạn với Yugura đâu. Lấy đồng minh làm con mồi thì cậu biến chất thật đấy.”
“Có lẽ là nhờ huyết thống đó?”
“Không sai. Cơ mà rốt cuộc cậu cũng lọt vào phạm vi của ta rồi nhờ?”
Tiếng động khó chịu khiến lông trên người dựng lên. Tiếng động đó được phát ra từ thanh kiếm đang cắm xuống của Haiya-san.
Cơ thể của Haiya-san đang xảy ra biến đổi. Hệt như toàn thân anh ta cứng lại và chịu cơn đau kịch liệt vậy.
Dường như có thứ gì đó giống như ma lực đang chảy xuôi, nhưng nó hoàn toàn khác với ma lực.
“Hự… Đây là…!”
“Kỹ năng dạng này cực kỳ tiện lợi để phong toả chuyển động và khiến suy nghĩ hỗn loạn nhỉ. Cảm giác sét chạy dọc toàn thân mới mẻ lắm phải không?”
“Haiya-san!?”
“Lùi lại, Ulffe.”
Thực vật từ khắp nơi kéo dài ra mà quấn lấy Haiya-san cùng Vô Sắc Ma Vương. Ngay lập tức, tiếng khó chịu ấy cũng vang vọng từ trong thực vật và khiến chúng bị cháy khét trong chốc lát.
“Ý tưởng lập tức phân tán ra cũng hay lắm đấy? Nhưng quả nhiên là thực vật cũng không thể hấp thu dòng điện được đâu.”
Dòng điện, tôi từng học rằng chúng được sử dụng để chiếu rọi những nơi như trên đường phố ở thế giới của Shishou. Nó mang tính chất có thể truyền được trong kim loại và nước, ngoài ra còn rất nguy hiểm nếu truyền vào cơ thể mang máu thịt của người.
Nhìn từ bên ngoài thì chuyển động ma lực cũng không quá nhiều. Tuy nhiên, nhìn tình trạng khổ sở của Haiya-san thì có vẻ sức mạnh ấy vô cùng lớn.
“Ngươi… tự biến đổi cơ thể mình ư?”
“Ờ đó. Thế nào hả Haiya? Ta còn điều chỉnh cơ thể để thích ứng, nhưng cơ thể người bị truyền điện vào thì khổ sở lắm phải không? Ai da, bình thường thì lập tức chết đi cũng không lạ đâu? Trình độ Cường Hoá Ma Lực của cậu dị hợm quá đó? Mà nó vẫn có tác dụng nên kệ vậy. Vì cơ bắp bị cứng lại do dòng điện nên cậu cũng không thể buông tay ra. Cường Hoá Ma Lực mà lỏng đi một xíu cũng đủ khiến cậu bị thiêu rụi từ bên trong giống như thực vật này đấy?”
Cứ thế này thì Haiya-san sẽ gặp nguy hiểm. Tuy nhiên, nếu bất cẩn chạm vào thì có lẽ tôi cũng bị cháy rụi giống như thực vật xung quanh. Tôi phải làm sao đây…!
Bản thân điều chỉnh hô hấp và truyền ma lực ra toàn thân. Tôi vẫn có thể đưa ma lực ra ngoài. Vì vậy, tôi tập trung truyền ma lực vào vào ma pháp trận mà Haiya-san dán trên lưng.
Quả nhiên là ma lực vẫn đang được hút đi. Tôi có thể truyền ma lực của mình cho Haiya-san sử dụng.
“____! Ý tưởng rất hay, Ulffe-san! Bích!”
“Nhận lấy đi.”
Bích Ma Vương xuất hiện đằng sau lưng tôi và đặt tay lên ma pháp trận. Ngay lập tức, trên thanh kiếm đang cắm xuống của Haiya-san liền được bao bọc với lượng ma lực khổng lồ.
Dường như Bích Ma Vương đã di chuyển ma lực hút được từ tôi sang mũi kiếm. Bích Ma Vương có thể dễ dàng điều khiển ma pháp trận do Haiya-san tạo ra khiến tôi chỉ có thể thốt lên một câu thật tuyệt.
“Cái quái!? Chuyển quyền quản lý___”
“Haha, lượng ma lực thật khủng bố. Ai da, cái này thì hơi quá tầm tay của tôi rồi. Vậy nên anh sẽ biết kết cục của nó nhỉ?”
“Đồ đần, dừng lại đi!?”
“Tôi không dừng, cũng không thể dừng lại. À không, tôi còn muốn xem khuôn mặt này thêm một lát, nhưng đáng tiếc là trạng thái của tôi không thể làm được điều đó.”
Ma lực mất chỗ để di chuyển và phát nổ. Do vụ nổ trong cơ thể nên thân xác Vô Sắc Ma Vương lại một lần nữa tan thành mảnh vụn, cả Haiya-san cũng bị thổi bay. Tuy nhiên, những thực vật bò ra từ bức tường đã nhẹ nhàng đón lấy Haiya-san.
“Phù, cảm ơn hai người nhé. Vì đối phương thường xuyên lộ chuyển động như mời gọi tôi đâm vào nên bản thân cũng đoán là sẽ có gì đó cơ… Thật là nguy hiểm.”
“Lượng ma lực ít ỏi nhưng lại tạo ra hiệu suất lớn ư. Tuỳ theo nguyên lý mà nó có thể chạm đến Cấm Kỵ đấy. Ngươi còn di chuyển được không?”
“Vẫn được. Tuy thần kinh bị cháy đi mấy phần, nhưng cỡ này thì tôi vẫn có thể vừa chiến đấu vừa trị liệu.”
Tôi không hiểu rõ nội dung cuộc đối thoại này, nhưng đúng là tình huống này thật sự rất nguy hiểm. Arkryal bên cạnh tôi cũng đang gật gù, chỉ là khuôn mặt này trông có vẻ không hiểu gì cả.
“Thiệt tình, ta còn tưởng tuyệt chiêu này sẽ dứt điểm luôn rồi chứ. Quả nhiên là chiến thuật biển người. Ài, ta muốn có bạn quá đi. Trò chuyện bình thường cũng phiền lắm nên đó phải là kiểu người chỉ đến giúp đỡ lúc cần thiết thôi.”
Vô Sắc Ma Vương bị văng đi đã phục hồi hơn một nửa cơ thể.
Thật mạnh. Zahakva đúng là rất mạnh, nhưng người này lại sở hữu một kiểu mạnh mẽ khác.
Người này hầu như không dao động cảm xúc. Kể cả khi nhiều lần cố tình lộ phản ứng, trong lòng đối phương vẫn đang bình tĩnh quan sát chúng tôi. Vô Sắc Ma Vương vẫn giữ bình tĩnh dù xảy ra chuyện gì, luôn giải mã hành động của chúng tôi và nhẹ nhàng nghĩ ra đối sách.
Tôi cũng có thể nhận thấy sự mệt mỏi của mấy người Haiya-san. Rốt cuộc thì chúng tôi phải chiến đấu đến chừng nào___
“Có vẻ như thắng bại đã phân rồi nhỉ.”
“… Hử? Kết luận còn hơi sớ____!?”
Đầu gối của Vô Sắc Ma Vương đang đứng nhởn nhơ bỗng khuỵu xuống. Mặc dù đối phương lập tức chống lưỡi hái để trụ lại, nhưng có vẻ cả cánh tay cũng không thể vận sức nên hắn ta ngã ra mà chẳng thể thủ thế.
“Ma lực được xen lẫn suy nghĩ của con người. Chính vì vậy nên nó chứa đựng sắc màu của từng cá nhân và sở hữu đặc tính. Tuy nhiên, Ulffe-chan sở hữu tài năng con rơi của Yugura lại nắm giữ lượng ma lực có thể nuốt chửng cả cảm xúc bản thân. Vì vậy, ma lực của em ấy trong suốt và dễ thẩm thấu hơn bất cứ ma lực thuộc ma pháp nào. Anh đã chịu đựng vụ nổ của ma lực ấy từ trong cơ thể. Lõi của anh chắc hẳn đang phát ra tiếng nhỉ?”
Đúng rồi. Tôi đã giao khá nhiều ma lực cho Haiya-san. Số lượng của nó còn ngang bằng hoặc nhiều hơn cả một đòn toàn lực của tôi. Nếu bộc phát nó trong cơ thể đối phương thì đúng là xung kích sẽ có khả năng chạm đến chiếc lõi ấy.
Vô Sắc Ma Vương thành thạo cách dùng ma lực và ma pháp hơn bất cứ kẻ địch nào. Tuy nhiên, về cảm giác va chạm với nhau thì tôi cảm thấy Murlusht và Zahakva còn cứng cỏi hơn nhiều. Hắn vốn không phải loại người giỏi về khoản đánh đấm lẫn nhau.
Vô Sắc Ma Vương cố ngồi dậy nhiều lần, nhưng hắn ta không thể áp chế cơ thể run rẩy mà liên tục ngã xuống.
"___ Thiệt hả trời. Vờn nhau tới thế mà lại bị thế này chỉ vì một vụ nổ ma lực á.”
“Vô Sắc, đúng là kẻ được nhận trí tuệ từ Yugura như ngươi ưu tú hơn bọn ta rất nhiều. Nếu có thể thoải mái sử dụng sức mạnh đó thì bọn ta hợp lại cũng không thể nào địch lại ngươi.”
“… Đáng lẽ là như vậy thật.”
“Tuy nhiên, ngươi lại không phải dũng sĩ. Chỉ bắt chước Yugura thì ngươi sẽ không thể nào phát huy sức mạnh của chính mình.”
Tôi rốt cuộc nhận ra nguồn gốc của thứ đang vướng mắc trong lòng sau lời của Bích Ma Vương. Vô Sắc Ma Vương sở hữu kỹ thuật cao siêu, cả trí tuệ lẫn sức phán đoán đều rất mạnh. Tuy nhiên, người này lại xuất hiện tại đây mà không có kế sách. Hắn chỉ xuất hiện để dùng sức mạnh mà áp đảo từ chính diện.
Kết quả là năng lực tác động quy tắc bị phong toả, bản thân thì bị dồn vào tình thế buộc phải ứng phó bằng biện pháp tạm thời. Nếu như đây là cuộc chiến mà bên kia đón đầu bọn tôi, bẫy và viện quân cũng được chuẩn bị trong tình thế vẹn toàn thì có lẽ kết quả đã hoàn toàn khác.
“___ Bắt chước tên đó mà không có tác dụng cũng hiển nhiên à. Chuyện đó cũng phải.”
Thực vật do Bích Ma Vương điều khiển xông tới từ trên đầu Vô Sắc Ma Vương đang cười với thái độ bất cần. Có vẻ đối phương tránh được chuyện thân thể lập tức bị nghiền nát, nhưng cơ thể vẫn nhanh chóng trở nên tơi tả.
Bích Ma Vương đã sắp xếp và chuẩn bị cho lần dồn ép cuối cùng từ đầu đến giờ. Không chỉ quanh căn phòng, toàn bộ thực vật bén rễ trong lâu đài này đều đang phát triển mà hướng tới nơi này.
Tất cả đồng loạt cuồng mãnh xông tới Vô Sắc Ma Vương bởi năng lực Phồn Vinh. Vô Sắc Ma Vương nhìn thấy khung ảnh ấy mà vẫn cười hề hề và bị nuốt chửng trong đó.
Máu đỏ chảy ra từ khe hở của đống thực vật siết chặt lại. Liệu đối phương đang lặp lại tái sinh và huỷ hoại bao nhiêu lần? Dù vậy, cơ thể lộ ra từ kẽ hở vẫn còn giữ được hình người.
“… Tuyệt quá đi.”
Lời nói vô thức thốt ra là lời tán thưởng dành cho đối thủ. Tôi rất ghét Vô Sắc Ma Vương, bản thân nghĩ rằng mình sẽ không cảm thấy gì dù giết chết đối phương, thế nhưng tôi lại cảm thấy người ấy thật tuyệt trong khoảnh khắc này.
Đối phương đã không thể đứng dậy, cơ thể đã không còn khả năng chuyển động. Song, đôi mắt kia vẫn không thay đổi mà nhìn chúng tôi.
“Không chuẩn bị gì mà thách thức bọn ta cũng giống như ngươi chặt hai tay mà tiến vào chiến trường vậy. Ngươi đã đi theo nhầm kẻ rồi.”
“___ Đồ đần. Chính vì… theo nhầm… nên mới… có tôi bây giờ… Vì vậy nên… tôi mới… có thể ở đây…”
“… Không sai. Vậy thì ngươi hãy nhận lấy mà lên đường đi.”
Bích Ma Vương triển khai thực vật cho đòn truy kích cuối cùng. Trong tình huống này, Haiya-san vẫn không hề lơ đễnh, Arkryal cũng đang thủ thế.
Đối với vị Ma Vương bất khuất này, tôi không rõ đây là kính ý hay sợ hãi, hoặc có lẽ là cả hai thứ đó. Bản thân cũng giữ nguyên tư thế chiến đấu một cách tự nhiên.
Bích Ma Vương không thay đổi sắc mặt mà ra lệnh cho thực vật. Các loài cây không chút cảm xúc hay suy nghĩ nhận mệnh lệnh và vươn ra nhằm đoạt mạng Vô Sắc Ma Vương một cách tàn khốc.
“Thái độ sắp chết tốt lắm đấy. Cậu vất vả rồi, Tedral.”
Tôi không thể hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Tất cả thực vật đồng loạt bị chặt đứt, xé rách, thiêu cháy, héo tàn, tan biến.
Điều duy nhất tôi có thể hiểu được là thực vật lấp đầy tầm nhìn đã biến mất, căn phòng đang được hiện ra vô cùng rõ ràng.
Và phía trước Vô Sắc Ma Vương đang nằm trên sàn đang có một người đàn ông đứng đó.
Dáng người không quá cao, bề ngoài cũng không giống như được rèn luyện quá nhiều. Khuôn mặt trông giống Haiya-san, nhưng nó lại trẻ trung tới mức có đôi chút ngây thơ.
Bộ dạng đó giống hệt với Tiêu Chí Anh Hùng tại Quama ngày hôm ấy. Nếu nhắc đến khác biệt thì có lẽ là mái tóc trắng tràn ngập ma lực và mơ hồ phát quang giống như tôi.
Dường như bản năng tôi chỉ thu nạp thông tin về ngoại hình của người đàn ông đó vì muốn trốn tránh hiện thực rằng mình đang trực tiếp đối mặt kẻ ấy. Áp lực tuyệt vọng kia đang khiến ý thức tôi dốc sức tránh đi.
Kẻ đang đứng ở đó không phải người cũng không phải Ma Vương. Cho dù chọn lựa bất cứ phương pháp, thủ đoạn hay con đường nào, đáp án mà chúng tôi có thể tìm đến cũng chỉ có một. Đó chính là “sự kết thúc.”
Yugura Nariya, tồn tại đã thay đổi thế giới này từ gốc rễ. Người đàn ông từng được gọi là Anh Hùng.