Hội chứng muốn sống bình an tại dị giới

chương 35: vì vậy nên chắp tay cầu nguyện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ma Tộc ở các nơi bước vào trạng thái thức tỉnh hoàn toàn khiến [tôi] cảm nhận được rằng trận chiến cuối cùng đã bắt đầu.

Về chuyện Ulffe và Lacra trở lại, xét tính cách của hai người và Bích thì diễn biến này cũng có thể xảy ra. Tuy nhiên, sức mạnh khi thức tỉnh hoàn toàn của Zahakva và Lazalicata vẫn còn là ẩn số nên chúng [tôi] không thể lạc quan.

“Cậu lý giải các cô ấy đến mức nào nhỉ?”

Hai người đàn ông chứng kiến khung cảnh ấy trong trái tim người khác. Nariya bên cạnh như đang thăm thú ngắm cảnh, theo tình trạng này thì có thể xem tiến trình của ma pháp Thời Không đã đi vào giai đoạn cuối cùng rồi.

“Đến mức nào à… Zahakva thì đơn thuần dễ hiểu. Đó là sự hiến thân đối với Hắc Ma Vương đã dẫn dắt bản thân. Cô ta giữ vững chính mình nhờ tình yêu méo mó chỉ suy nghĩ đến chuyện chết vì cô ấy. Lazalicata thì… không có tố chất để chịu đựng quãng thời gian dài. Lý do cô ta có thể vượt qua là nhờ Melabis giúp cô ta luôn nhớ lại cách sống của chính mình.”

“Cậu nhìn thấu cả quan hệ của Melabis à. Hệt như ngồi bên cạnh mà chứng kiến nhỉ.”

“[Tôi] khá vướng mắc chuyện có anh ở bên mà cô ta vẫn bày trò gây sự với Hắc Ma Vương. Từ khi nhận ra chuyện cô ta cố tình giả làm tiểu nhân thì [tôi] đã tìm ra lý do rồi. Còn lại thì chắc là phản ứng khi nói ra tên và những từ thể hiện trạng thái của đám người đã chuyển hoá.”

Khi Hắc Ma Vương nói ra tên của Idrac cùng Ukawaki, Lazalicata đã lộ ra một chút bản ứng. Hơn nữa, khi Zahakva bảo Hắc Ma Vương rằng các Ma Tộc khác đã chết thì lông mày Lazalicata đã nhíu lại một chút.

Lúc Hắc Ma Vương nói ra tên của nhân vật mạnh mẽ trong thân phận Ma Tộc, cô ta đã tưởng tượng ra ai đó không ở đây và thể hiện suy nghĩ cự tuyệt với lời nói rằng mọi người đều đã chết.

Nếu Lazalicata chỉ ỷ lại vào gã đàn ông tên Melabis thì ắt hẳn cô ta sẽ không thể nào đạt đến trạng thái thức tỉnh hoàn toàn.

Không đánh mất bản thân là điều không thể thiếu để đạt trạng thái thức tỉnh hoàn toàn. Thứ đó không phải là vì ai khác, nó bắt buộc phải bao hàm cả chuyện vì chính bản thân mình.

Zahakva thì vì dâng hiến cái chết của mình, Lazalicata thì vì duy trì bản thân mà Melabis mong muốn. Nhờ thế mà họ mới có thể phát huy sự cố chấp đến mức dị thường với bản thân.

“Orphalow thì… cũng không cần phải hỏi nhỉ. Muốn không đánh mất bản ngã thì cần có yếu tố để luôn quan sát chính mình. Thứ tốt nhất chính là chủ nghĩa vị kỷ, càng lấy bản thân làm trung tâm thì tương thích với Ma Tộc càng cao. Bởi vì chỉ chính mình mới có thể nhận thức bản thân mà thôi.”

“Kiểu như dù vì người khác, nhưng bản chất là vì bản thân thì vẫn thoả mãn điều kiện nhỉ.”

“Đám người chỉ mang lòng trung thành hay phục thù đơn thuần thì không đủ dục vọng của chính mình. Nếu yêu thích bản thân hơn thì họ đã có thể sống lâu dài rồi.”

“Chỉ là yêu mỗi bản thân cũng không đủ đâu. Cả Zahakva lẫn Lazalicata đều có thêm người thứ ba nên mới có thể nhận thức cách sống của mình mạnh hơn.”

“Vì con người sẽ hay ỷ lại và tránh né điều đó. Tuy nhiên, chính vì đó là các cô ấy nên họ mới có thể thăng hoa tầng thứ của bản thân. Giống như Ma Vương, các cô ấy đã đứng trước mặt đồng bọn của cậu trong tư cách một cư dân ở thế hệ kế tiếp của thế giới này. Về khoản hình thành thế giới cá lớn ăn cá bé thì nhân loại cũ bị đào thải là điều vô cùng tự nhiên.”

“Bị huỷ diệt bởi tân nhân loại được nhân tạo bởi một thiên tài thì cũng chỉ là phim ảnh hạng B thôi.”

“Không sai. Lỡ mà trở nên nổi tiếng thì phần tiếp theo kiểu gì cũng dở tệ cho xem.”

Nụ cười của Nariya không giống như cười sảng khoái, mà giống như nhạo báng thì đúng hơn. Nariya là kẻ đã thay đổi thế giới này, và hắn lý giải rằng kết cục này là lỗi của chính mình.

“Lý do cho cuộc trò chuyện rẻ tiền này là khiêu khích nhằm giết thời gian à.”

“Ừm. Mặc dù đây là vấn đề sở thích, nhưng cậu đã lựa chọn khác với tôi. Ít nhất tôi cũng muốn mỉa mai ấy mà.”

Xét theo một mặt, Nariya bắt đầu lại thế giới bằng ma pháp Thời Không cũng là một sự dịu dàng đối với người sống tại thế giới này.

Cứ bỏ mặc Hắc Ma Vương thì Hắc Ma Vương sẽ phục sinh vào một thời điểm nào đó. Có khả năng cô ta sẽ gọi [tôi] thứ hai thứ ba lên mà dùng làm con cờ mới, hoặc không chừng cô ta sẽ tìm ra thủ đoạn nào đó tốt hơn nữa.

So với cứ để người ở đây mãi gánh vác nguy cơ về kẻ huỷ diệt thế giới thì bắt đầu lại mọi thứ sẽ giảm thiểu số nạn nhân cuối cùng.

Kể cả khi mất đi hứng thú và sự dịu dàng, nhưng nó vẫn bao hàm sự chuộc tội tối thiểu vì đã liên luỵ mọi người. Và trái ngược với suy nghĩ của Nariya, [tôi] lại liên luỵ tất cả mọi người mà bắt đầu cuộc chiến cuối cùng.

Thế giới vẫn sẽ bị làm mới cho dù thắng trận hay thua cuộc. Và Nariya đang chỉ trích [tôi] rằng liệu khiến họ trải qua những điều tàn khốc này có ý nghĩa gì không.

“Thật ra chủ nghĩa chuộng hoà bình vẫn giống nhau cả thôi.”

“Rõ ràng là toàn thảm sự kìa. Cậu muốn sống bình an nhưng chính cậu lại quá nóng máu. Có lẽ họ sẽ cảm tạ cậu, nhưng lòng cậu sẽ chỉ cảm thấy đau đớn còn gì.”

“Về khoản đó thì chúng ta đều giống nhau cả thôi.”

“… Phải rồi nhỉ.”

Nariya cũng đang hối hận. Hắn hối hận vì đã tạo ra Hắc Ma Vương, hối hận vì đã trao sức mạnh và thuật pháp cho cô ta. Kể cả khi hiểu rằng con đường nào cũng vô cùng tàn khốc với Hắc Ma Vương, hắn vẫn mong muốn cô ta tự bước đi trên đôi chân của mình. Và kết quả chính là thế này đây.

“[Tôi] không định thuyết phục anh. Bản thân có thể tưởng tượng được phần lớn nỗi khổ của anh. [Tôi] hiểu lời của mình sẽ chẳng bao giờ chạm đến anh cả.”

“Tôi thì không mong chờ cậu lý giải đâu. Cơ mà vẫn tốt hơn so với chuyện đứng bên cạnh lải nhải.”

“Dù vậy, hiện [tôi] vẫn không hối hận. Bởi vì [tôi] vẫn còn tin tưởng vào bọn họ.”

“… Thật đáng ghen tị nhỉ.”

Nariya không nhìn bên này mà lấy ra một chiếc hamburger từ chiếc túi trong tay. Cơ mà hamburger… Tên này đang tái hiện đồ ăn nhanh thời hiện đại từ ký ức của [tôi] à.

“Ai da, đồ ăn nhanh trong tương lai ngon thật đấy. Vừa tiện vừa ngon nữa.”

“… [Tôi] xin một cái được không?”

“Cậu hiện có mỗi tinh thần mà? Làm sao có thể ăn được chứ.”

“Khốn nạn…”

Có lẽ ngay từ đầu hắn đã định làm trò như thế này để kết thúc câu chuyện. Cho dù Nariya không để ý đến [tôi] thì cái thói quen của cá nhân hắn cũng đã như vậy rồi.

Giấy gói hamburger bị quẳng đi. Sau đó là con đường mà Yugura Nariya, vị anh hùng cô độc đã bước qua. [Tôi] đã hỏi được một chút rằng hắn đã cất bước trên đó với tâm tình như thế nào.

Cơ mà phải bảo hắn nhặt rác mới được. Chắc chắn là Hắc Ma Vương kiểu gì cũng tức giận thôi.

-------------------------------------------------------------------

Năng lực thân thể của Zahakva đã hoàn toàn thức tỉnh còn mạnh hơn tưởng tượng. Chỉ có mỗi Ulffe-chan là còn có thể phản ứng đôi chút.

Tuy rằng Neirlyates-dono không thể né tránh hoàn toàn, nhưng dường như cô ấy vẫn né được đòn đánh trực tiếp vào lõi. Chỉ cần rời mắt một chút là cô ấy đã phục hồi và tấn công Zahakva rồi. Tuy nhiên, khung cảnh mảnh thịt văng tứ tung thật sự có hại cho tim quá đi.

Trong lúc tôi còn đang nghĩ vậy thì Neirlyates-dono vừa bay tới chỉ với nửa thân dưới đã phục sinh bên cạnh.

“Ai da! Cái chân nhện lần nào cũng chèm bẹp chèm bẹp! Tôi yêu cầu làm kiểu kích thích hơn như cắn một phát rồi hút dịch cơ thể sột sột ấy! Thế này chẳng phải nhìn xấu quá à!”

“Đúng là theo tập quán của nhện thì đối tượng di chuyển là con mồi và thứ cần bắt giữ nhỉ. Và vì không cần ăn uống nên nó sẽ biến bản năng ấy thành sát ý với đối tượng.”

Tôi đã nhận ra vài điểm sau khi giữ khoảng cách mà quan sát. Đầu tiên là Zahakva có vẻ không còn bản ngã của nhân loại nữa.

Theo thủ đoạn thông thường thì cô ta nên nhắm vào kẻ yếu nhất đầu tiên, nhưng từ đầu đến giờ thì cô ta không hề tấn công tôi. Những đôi mắt ấy vẫn đang nhìn thấy tôi, chỉ là cô ta đang ước lượng địch ý và độ uy hiếp của kẻ địch mà hành động.

Chỉ cần tôi ném dao đi thì có khả năng cô ta sẽ phản công vì kẻ địch phiền toái, nhưng trong lúc dùng những loại bẫy được bố trí trước thì đối phương lại không lộ địch ý với tôi.

“Chúng ta vẫn có thể đối phó chuyển động của cô ta, nhưng điều khó nhằn là cơ thể kia. Một đòn toàn lực của Ulffe-chan vẫn không có tác dụng. Điều này gần giống như kỹ năng lúc đức vua dùng tay không chặn nắm tay của Ulffe-chan vậy. Đó là triệt tiêu xung kích bằng cách dùng ma lực ngăn chặn và liên tục biến đổi trong cơ thể. Trường hợp của đức vua là dùng cơ thể biến đổi cánh tay, còn Zahakva lại biến đổi cơ thể để có thể thực thi cơ chế đó ngay từ cơ bản.”

Kể cả khi thịt trong cơ thể không di chuyển được, chúng ta vẫn có thể tự do điều khiển ma lực chảy xuôi ở một mức độ. Nếu có thể gạt đi xung kích bằng ma lực thì bản thân sẽ có thể hấp thụ công kích của đối phương trong khi vẫn bất động.

Các hiệp sĩ Turize cũng sở hữu kỹ thuật gần giống như thế. Tuy nhiên, đó lại là kỹ thuật chỉ dùng trong khoảnh khắc bằng cách huy động toàn bộ cơ thịt đã được Cường Hoá Ma Lực… Hừm.

“Tức là về cách làm thì…”

“Xin hãy nhanh nghĩ ra một kế sách đi. Ở gần con nhện kia thì cơ thể khá là nặng nề đó. Ulffe-chan còn né tránh được nhờ sức tập trung khủng bố, nhưng nếu thể lực cạn kiệt thì em ấy sẽ bị bắt ngay đấy.”

“Kế sách thì tôi nghĩ ra một cái rồi. Bản thân cần phải chuẩn bị nên nhờ cô hãy liên kết với Ulffe-chan.”

“… Có thể lập tức nghĩ ra như vậy thì đúng là huyết thống nhỉ.”

Tôi truyền đạt chỉ thị đơn giản cho Neirlyates rồi tiến hành chuẩn bị. Khác với Neirlyates-dono có thể thoải mái chịu đòn, Ulffe-chan chỉ cần trúng một đòn cũng sẽ rơi vào trạng thái trí mạng. Ở đây cần có Neirlyates-dono phối hợp thì hơn.

Tốc độ di chuyển nhanh tới mức không thể so sánh, nhưng chỉ cần liếc nhìn cũng có thể hiểu đó chỉ là một đường thẳng. Vậy thì tôi có thể đọc trước chuyển động của kẻ địch từ hành động của Ulffe-chan.

Lần một, lần hai, độ chính xác khi tiên đoán dần gia tăng. Tôi kiểm tra sự khác biệt giữa dự đoán và kết quả rồi điều chỉnh cảm giác. Lần ba, lần bốn… Kiểu gì đây cũng là lần suy nghĩ cuối cùng, hãy vượt giới hạn mà suy nghĩ đi…!

Lần năm, lần sáu… Miệng tôi cảm nhận được vị sắt ấm. Tôi dùng tay lau máu mũi và tiếp tục căng mắt ra.

Và lần tiên đoán thứ bảy đã ổn định. Tôi điều chỉnh bẫy rồi dùng tay ra hiệu thời điểm phối hợp cho Neirlyates-dono. Thế này thì việc chuẩn bị đã hoàn tất.

Tôi nhìn chuyển động của Zahakva cùng Ulffe-chan và nhắm tới thời điểm xảy ra tình huống mà mình mong chờ____

“Ulffe-chan! Hãy lao thẳng tới bức tường bên phải!”

Ulffe-chan lập tức phản ứng với lời tôi mà di chuyển. Zahakva liền bám theo và thu hẹp khoảng cách với Ulffe-chan.

Công kích đến từ chân Zahakva nhắm chính xác vào vị trí mà kẻ địch vừa di chuyển qua. Tức là đối phương chắc chắn sẽ ngừng chân ở sát con mồi.

Và thứ nằm ở đó là một hố bẫy điển hình. Nó chỉ là một chiếc hố không ma lực lẫn bẫy rập mà tôi nhờ Neirlyates-dono chuẩn bị. Đây là loại bẫy có thể lập tức chuẩn bị nhờ khả năng tự do thay đổi kết cấu căn phòng.

Dĩ nhiên là Zahakva sẽ phục hồi trong khi rơi xuống. Dù thế, bản năng của cô ta vẫn sẽ được dùng để nắm bắt tình huống trong khoảnh khắc cô ta bị rơi vào bẫy. Chuyển động của đối phương sẽ hoàn toàn ngừng lại ở thời điểm đó.

Ulffe-chan nhìn thấy điều đó, không do dự đạp chân lên tường và giương nắm đấm.

“Neirlyates-dono, phối hợp với em ấy!”

“Lên đây!”

Phía đối diện Ulffe-chan là Neirlyates-dono áp sát với thanh thương tràn đầy ma lực của Tử-dono. Thanh thương đã được đâm ra và trúng vào cơ thể Zahakva.

Đó là cơ thể đặc biệt có thể hấp thụ cả lực đâm. Chắc hẳn dòng chảy ma lực đang hoạt hoá vô cùng dị thường. Tuy nhiên, dòng chảy phải là thứ đi một chiều. Nếu đồng thời phát sinh dòng chảy ở phương hướng riêng biệt thì nó sẽ va chạm kịch liệt với nhau.

Cơ thể Zahakva đang đối phó công kích của Neirlyates-dono sẽ không thể gạt đi công kích của Ulffe-chan. Nếu dòng nước chảy đến từ hai bên thì nước sẽ bắn bọt tung toé.

“___!?”

Nắm đấm của Ulffe-chan phá huỷ vỏ ngoài của Zahakva, thương của Neirlyates-dono thì cắm thật sâu vào cơ thể ấy. Zahakva bắt đầu chuyển động điên cuồng vì cơn đau đến từ thân thể.

Khi hai người họ bắt đầu công kích thì tôi cũng đã chạy đi. Hành động của loài côn trùng khi chịu công kích sẽ là lập tức phản công hoặc chạy khỏi nơi đó. Zahakva đang bị hãm trong hố bẫy, đào tẩu là chuyện rất khó khăn khi bị thương cắm vào. Vậy thì hành động tiếp theo sẽ chỉ có một.

“Aaaaaa!”

Tôi không nghĩ nhiều mà lao tới Ulffe-chan rồi kéo em ấy rời khỏi Zahakva. Tuy rằng sau lưng chịu cơn đau kịch liệt, nhưng công kích của Zahakva không hề chạm tới Ulffe-chan.

Khi nhìn sang phía Neirlyates-dono thì cô ấy đã bị chân nhện xuyên thủng đầu. Dù thế, miệng cô ấy vẫn cười sung sướng mà phát động ma pháp trong thương.

Ma lực của Zahakva càng trở nên nồng đậm sau khi đạt trạng thái thức tỉnh hoàn toàn, và nó tạo ra phản ứng đào thải vì bị trộn lẫn ma lực của Ma Vương khác chủng loại. Nói rõ hơn thì đây là vụ nổ với quy mô chưa từng có.

Xung kích ấy thổi bay chúng tôi ở giữa không trung. Ulffe-chan phóng xuất ma lực để vừa xoay vòng cả hai vừa triệt tiêu quán tính, nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn cùng nhau đập vào tường.

“Mix có sao không!?”

“Kh… không sao cả… Chị cũng dùng Cường Hoá Ma Lực kha khá ở lưng rồi… Ọc!?”

Cơn đau khiến tôi chỉ hô hấp cũng muốn trào nước mắt. Có vẻ như không chỉ da thịt, cả xương ở sau lưng cũng bị cào đi vài khúc. Tôi vội tập trung ma lực cấp cứu nhằm khống chế cơn đau.

“Hãy giữ tư thế thoải mái!”

“Chị chưa từng bị cào cả lưng lẫn xương nên không biết tư thế nào thoải mái đâu… Quan trọng hơn là Zahakva…!?”

Mảnh thịt văng tung toé đang tập trung trước mắt và dần muốn quay về hình dạng cũ. Sức tái sinh có thể ghi nhớ cả nguyên dạng, cho dù Ulffe-chan lập tức lao ra thì cũng không kịp cản trở___

“À, để tôi sửa lời một tí. Nếu có thể dâng thắng lợi lên đức vua thì cho cô ăn máu thịt tôi bao nhiêu cũng được đó.”

Neirlyates-dono với thân thể nhàu nát nhảy lên phía trên Zahakva đang tái sinh. Cơ thể cô ấy đang cắm thanh thương và ma pháp cũng đang được khởi động.

Cơ thể đang hồi phục của Neirlyates-dono phát nổ vì ma lực chứa trong thanh thương. Máu thịt ngập tràn ma lực của Ma Vương khác trút xuống miệng vết thương đang hồi phục của Zahakva.

Miệng vết thương của Zahakva cháy sùng sục như rượu vang rót trên tấm sắt nóng cháy. Nó vừa hồi phục vừa bị trộn lẫn và liên tục xảy ra những vụ nổ quy mô nhỏ.

Tiếng thét như quái vật của Zahakva vang vọng vì cơn đau kịch liệt. Đó là phản ứng đào thải đến từ cơn đau thuần tuý của sinh vật.

“Ahahaha! Đau lắm nhỉ! Cả tôi cũng đau lắm luôn đó! Cảm giác sống động trước nay chưa từng có luôn!”

“____! Ulffe-ch____”

Trước cả khi tôi mở lời thì em ấy đã lao đi. Tôi không thể tiếp tục hỗ trợ nhiều nữa, cả Neirlyates-dono cũng gần đạt giới hạn. Nếu để xổng thời khắc này thì chúng tôi sẽ không còn cơ hội chiến thắng. Em ấy hiểu điều đó và vẫn không quên tìm kiếm thắng lợi cho đến thời khắc cuối cùng.

Ulffe-chan thọc tay vào trong máu thịt đang nung nóng của Zahakva mà lùng sục.

“__! Ở đây!”

Cánh tay được rút mạnh ra. Do máu thịt đang xảy ra phản ứng đào thải ma lực Ma Vương nên tay của Ulffe-chan cũng bị thiêu cháy vô cùng khó nhìn. Thế nhưng trong bàn tay ấy đúng là chiếc lõi của Zahakva.

“____!? ____!”

Thịt sinh sôi với tốc độ khủng bố từ chiếc lõi đang gào thét không nên lời của Zahakva. Vì được giải phóng khỏi sự xâm thực của ma lực từ Neirlyates-dono nên cô ta bắt đầu có thể tái sinh tự do.

Tuy nhiên, chiếc lõi ấy đã được nắm trong tay Ulffe-chan. Em ấy tập trung ma lực khổng lồ vào hai tay và đập nát nó bằng toàn bộ sức lực của chính mình.

Truyện Chữ Hay