-" Ý tưởng thì chưa suy nghĩ ra,tôi chỉ có suy nghĩ đơn giản rằng bộ trang sức lần này cho ra mắt có tên là " Sunshine" , tôi muốn áp phích lần này nói về câu chuyện tình yêu, một tình yêu khắc cốt ghi tâm, em hiểu được không?"
Khiết Tâm nghe anh nói quên cả trả lời ,câu cuối cùng anh nói rất chậm "một tình yêu khắc cốt ghi tâm" đôi mắt anh nhìn cô rất dịu dàng,nhưng có một chút gì đó là oán giận trong đó.Không để cô có thời gian suy nghĩ nhiều lại nghe anh nói tiếp.
-" Chưa nói với em áp phích lần này sẽ quay tại Paris ,tôi thấy bản kế hoạch của em làm khá ổn,tại em chưa hiểu được ý nghĩa thật sự của bộ trang sức này nên mới chưa hình dung ra ý tưởng .Tối mai em sẽ lên đường sang Paris với tôi,qua đó lên ý tưởng tìm địa điểm lúc đó mọi thứ sẽ dễ dàng hơn"
Bùm .
Đầu Khiết Tâm như muốn nổ tung .Pari là địa điểm quay áp phích sao?
Cổ họng Khiết Tâm nghẹn đắng..Cô nhớ rõ năm ấy họ đã từng nói về việc này..
-" Khiết Tâm sau khi tốt nghiệp em muốn đi đâu du lịch?"
-" Em muốn đi Paris , ở đó rất đẹp nha ,rất lãng mạng ,em muốn nắm tay anh đi dưới sương mù,muốn cùng anh ngắm hoàng hôn trên bờ sông Seine.Em muốn cùng anh chạm tay vào cây cầu PontdesArts gắn đầy ổ khóa trên dòng sông Seine.Chúng ta sẽ trao nhau nụ hôn say đắm dưới tháp Effiel."
-" Được..chỉ cần em thích "
Kí ức ùa về trong tích tắc ,mắt cô cay cay,cô rất muốn ,rất muốn nhào vào lòng anh,ôm chặt anh nói cho anh biết cô không cần gì hết,chỉ cần anh bên cạnh mà thôi.
Nhưng người đàn ông ưu tú đang người đối diện cô bây giờ đây,đâu còn là của cô nữa ,anh sắp kết hôn ,bên cạnh anh có một Hạ Băng xinh đẹp.
Lạ thay inh cảm cho cô biết được bộ trang sức có tên là"Sunshine" và địa điểm quay là Pari có liên quan đến cô và anh thì phải.Là do cô ảo giác mong rằng anh còn yêu cô sao? .
Năm đó cô đã tàn nhẫn với anh ra sao.Yêu ư! Trái tim anh bây giờ chắc không còn dành cho cô nữa,mọi thứ chỉ là trùng hợp,cô tự nói với chính mình như thế để cho mình không đa tình rồi tự đau lòng.
-" Em không muốn đi? Tôi cứ nghĩ bên công ty em rất muốn được kí hợp đồng lần này ?"
Lời nói của anh làm Khiết Tâm ngừng suy nghĩ ,lấy lại cảm xúc .
-" Không phải.Rất cám ơn anh đã cho công ty tôi cơ hội.Tôi sẽ cố gắng hoàn thành bản kế hoạch lần này thật tốt."
-" Tốt ,vậy em về chuẩn bị đi.Tối mai chúng ta sẽ bay"
-" Vâng.Vậy tôi về trước chuẩn bị"
Ra đến gần cửa Khiết Tâm mới chợt nhớ vì hồi hộp quá mà cô còn cầm áo anh,cô quay lại thì thấy anh đang nhìn cô ,nở nụ cười như đang trêu ghẹo cô.
-"À ..Phương tổng ..áo của anh..cám ơn anh"
Nói rồi không đợi anh trả lời ,cô để lên sopha vội quay người đi nhanh ra cửa, đóng cửa lại ,cô dựa vào cánh cửa mà thở hỗn hển ,lấy tay để lên ngực trái nơi đó đập rất nhanh.
Trong Căn hộ nhỏ ,Bối Như sau khi nghe Khiết Tâm kể mọi thứ xảy ra trong mấy ngày qua ..
Miệng há hốc khó mà tin được ,cũng chẳng phải là không tin được mà là mọi thứ đến quá nhanh.Rõ ràng Bối Như khó mà tiếp nhận kịp.
-"Cái gì..... cậu và Phương Chấn Vũ sẽ đi Paris .
Chuyện gì thế ,mình mới đi công tác có vài hôm mà sao lại như vậy.Cậu mau nói nhanh hay để mình dùng cực hình"
Khiết Tâm nghe thấy Bối Như lên tiếng trách vấn, cô biết mình giấu cũng không được nên đem mọi chuyện kể cho Bối Như nghe.Sau khi nghe xong Bối Như liền nói ngay.
-" Cậu nói xem Phương Chấn Vũ giống như có ý gì đúng không,mình thấy lần này anh ta tiếp xúc với cậu như là có kế hoạch trước.Có khi nào bộ nữ trang làm bằng kim cương cao cấp đó vì cậu mà được ra đời không?"
Khiết Tâm nghe Bối Như nói, mà tim đập nhanh liên hồi,không thể nào,tại sao anh phải làm vậy,từ khi anh còn yêu cô nhiều như thế nào mới làm được điều đó.
-" Không..không đâu..cậu đừng nói bậy...Chấn Vũ bây giờ đã có vợ chưa cưới,tình yêu của mình và anh ấy là quá khứ ,làm sao có thể như vậy chứ"
Nhìn khuôn mặt đau thương của bạn,Bối Như rất muốn nói tiếp nhưng đành nuốt xuống .
-" Được ..được rồi mình chỉ đoán thôi mà.Khi nào cậu bay?"
-" Tối nay ,bây giờ mình đến công ty thu xếp công việc .Thôi không nói với cậu nữa mình đi đây"
Bối Như vẫn không yên tâm kéo tay Khiết Tâm dặn dò.
-" Đồ ngốc nhà cậu phài giữ trái tim cho thật kĩ.Không được để tên khốn đó cướp thêm một lần nào nữa ,có biết không?"
Khiết Tâm trố mặt nhìn Bối Nhứ, có chút quẳng bách qua quýt gật đầu ..
-" Ồh mình biết rồi"