Hiệu thuốc ở Dị Giới

chương 04: trật khớp, huấn luyện giải phẫu và huấn luyện thần thuật

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tháng 11 năm 1147

Một buổi sáng nọ, tại dinh thự nhà de Médicis, Farma và Lotte rón rén tiến về phòng của Blanche. Họ không muốn làm phiền nhưng cũng không thể kìm nén nổi tò mò.

"Thế nào rồi? Có tiến triển gì không?"

"Chúng em vào được không ạ? Em mang đồ ăn nhẹ cho Eléonore-sama và tiểu thư đây."

Trong phòng, Blanche và Ellen đang ngồi đối diện nhau, trải bài tập lên bàn gỗ.

Ellen, ngồi cạnh Blanche, nhiệt tình hướng dẫn.

"Đã đến giờ ăn nhẹ rồi sao? Bọn chị mới bắt đầu mà. Mấy người lo lắng quá rồi đó."

Ellen cười nhẹ.

"Blanche học thế nào rồi?"

Blanche dường như đã bắt đầu thấy khó khăn với các bài toán, cô bé quay bút trên tay chán nản.

"Em đang cố gắng học, nhưng học mãi hổng vô đầu."

"Tiểu thư, bài kiểm tra tính toán thế nào rồi? Tiểu thư có làm được không?"

Biết Blanche lo lắng về bài kiểm tra, Lotte đã giúp cô học vào ngày hôm trước.

"Em làm không được."

Blanche nhắm mắt lại, tạo dấu X bằng ngón tay. Công sức của Lotte dường như đổ sông đổ biển cả

rồi.

"Không sao đâu. Ăn nhẹ rồi cố gắng tiếp nhé. Theo sách của Farma-sama, não cần đường để hoạt động tốt."

Lotte động viên Blanche trong khi chuẩn bị đồ ăn nhẹ.

Lotte nhớ rất rõ các phần về dinh dưỡng trong sách giáo khoa dược học của Farma.

"Farma và Lotte, các em đến kiểm tra Blanche đúng không?"

Ellen vừa nói vừa thò tay lấy một miếng bánh.

"Đúng vậy. Blanche là em gái ruột của em, em phải quan tâm chứ. Nhưng Ellen giỏi thần thuật và phụ khoa hơn em nhiều."

"Ồ, có phải em muốn tự dạy Blanche-chan không?"

Ellen nhìn thấu tâm ý của Farma.

"Em không thể. Công việc quá bận rộn mà, mong chị giúp đỡ Blanche nhé, Ellen."

Theo lệnh của Bruno, Blanche chính thức trở thành học trò của Ellen. Dù Bruno, Farma hay Palle đều có thể dạy Blanche, nhưng mối quan hệ anh em có thể gây ra sự nuông chiều và không tốt cho mối quan hệ thầy trò.

Bruno tin rằng học từ người khác sẽ giúp Blanche giữ được sự nghiêm túc cần thiết. Hơn nữa, để trở thành một dược sư có thể xử lý các bệnh phụ khoa đặc thù của nữ giới, học từ một nữ dược sư cùng hệ Thủy như Ellen là hợp lý rồi.

"Blanche. Hôm nay chúng ta học đến đây thôi. Sau khi ăn nhẹ, chúng ta sẽ luyện tập thần thuật. Hôm nay chúng ta sẽ nắm vững cách khởi động cơ bản của hệ Thủy nhes"

Ellen nói với Blanche.

"Vâng!"

Blanche vui vẻ gật đầu. Dù không thích học, nhưng cô bé rất giỏi thần thuật.

"Đã lâu rồi chị mới được dạy thần thuật cho học trò đó."

Ellen thấy hứng thú với việc dạy Blanche.

"Khoan đã, em cũng từng là học trò của chị mà."

Farma cảm thấy bị bỏ rơi, chỉ vào mình và phản đối.

Ellen lắc đầu.

"Người sử dụng thần thuật không cần đọc chú như em thì không được tính là học trò đâu. Hơn nữa, em hầu như không dùng được những gì mà chị dạy."

Có vẻ Ellen không coi Farma là học trò nữa rồi.

"Nhưng em vẫn coi chị là sư phụ mà."

Ellen hơi ngạc nhiên trước lời nói của Farma.

-------------------------------------------------------

"À rế, có chuyện gì vậy, chị Ellen? Sao chị lại ôm vai thế?"

Vài giờ sau, Farma đang làm việc bình thường trong hiệu thuốc thì Ellen bước vào với dáng vẻ mệt mỏi. Mặt cô tái nhợt, đẫm mồ hôi lạnh, vẻ mặt căng thẳng hiếm thấy.

"Đau vai à?"

Farma dừng viết và hỏi.

"Ellenore-sama, trông cô không được khỏe chút nào."

"Cô cảm thấy không khỏe ở đâu vậy? Có muốn uống tý trà không?"

Roge và Celest, các dược sư làm thêm, cũng lo lắng và đỡ lấy Ellen.

Ellen cố gắng nén đau, nghiến chặt răng.

"Cảm ơn mọi người. Giúp chị với, Farma-kun. Khi tập luyện thần thuật với Blanche, con bé lỡ bắn chệch hướng. Chị cố gắng sửa lại nhưng đã xoay sai tư thế và làm trật vai. Chị đã sơ cứu nhưng không được."

"Lần đầu tiên chị bị trật vai à?"

"Không, thỉnh thoảng vẫn bị..."

Có vẻ như cô đã cố gắng tự nắn lại và làm tình trạng tồi tệ hơn.

"Bị trật vai thường xuyên sao. Được rồi, để em nắn lại giúp cho."

Farma sử dụng khả năng chẩn đoán và nhận thấy vai phải của Ellen bị trật. Cậu dẫn cô lên tầng hai và đặt nằm úp trên giường khám.

"Làm thế nào để nắn lại vậy?"

Ellen hỏi.

"Chị hãy lỏng cánh tay xuống dưới giường, để thẳng đứng."

Farma hướng dẫn, Ellen hơi ngờ vực nhưng làm theo.

"Sao lại không nắn lại?"

Ellen nghĩ rằng nắn vai phải dùng lực, nhưng Farma trấn an cô.

"Sẽ tự khỏi thôi, chỉ cần làm theo hướng dẫn của em. Thả lỏng cơ thể, không căng thẳng."

"Nhưng đau quá, không thể thả lỏng được..."

Farma vuốt ve lưng Ellen giúp cô thả lỏng. Sau đó, cậu đeo một vòng nặng vào tay cô, tạo áp lực tự nhiên.

"Farma-kun, Em làm gì thế? Thế này có ổn không đấy? Liệu có làm chị đau thêm không?"

"Ổn cả mà, chị cứ yên tâm đi."

Ellen phải nằm yên một lúc. Khoảng mười phút sau, Farma kiểm tra và gật đầu hài lòng.

"Được rồi, dậy đi, đã xong rồi."

"Ồ, vai đã vào lại rồi!"

"Nhớ kỹ phương pháp này để lần sau chị tự làm nhé. À nhưng, thần kinh của chị bị tổn thương. Hãy để em kiểm tra xem nào."

Farma đưa ngón tay vào vai Ellen, truyền Thần Lực để chữa lành tổn thương. Cậu cũng dán băng giảm đau chống viêm không steroid.

"Cảm ơn em nhé. Chị cứ nghĩ đây là chuyện lớn, nhưng em giải quyết nhẹ nhàng quá."

"Không có gì. Em đã nắn lại rồi. Tuy nhiên, hãy nghỉ ngơi một thời gian để hoàn toàn hồi phục."

Ellen thở dài, cô nói rằng sẽ nghỉ ngơi, nhưng lại sực nhớ ra việc quan trọng.

"Ngày mai chị có buổi thực hành thần thuật. Phải chữa khỏi trước ngày mai mới được."

"Ngày mai chị nên nghỉ đi. Để em dạy thay cho."

Farma lo lắng khi thấy Ellen bị thương do huấn luyện cùng Blanche.

"Thực hành là đối đầu trực tiếp với giảng viên. Em không được chiến đấu với sinh viên đâu, nếu không sẽ lại phá hỏng đấu trường, Zoe sẽ ngất mất."

Ellen nhớ lại lần trước, chi phí sửa chữa lên đến 33 triệu Florin, khoảng 6 tỷ yên Nhật.

"Được rồi. Em sẽ chỉ huấn luyện, không đấu với sinh viên đâu."

Ellen mở to mắt lo lắng.

"Em có chắc không?"

"Đừng lo, em làm được mà. Chị không tin em à?"

"Không phải thế. Chị tin em trong lĩnh vực dược học, nhưng về thần thuật thì em luôn làm quá lố."

Farma cười nhẹ và nhận lời giúp đỡ Ellen.

----------------------------------------

Buổi sáng hôm sau, tại trường Đại học Y Dược Đế Quốc, buổi thực hành giải phẫu cơ thể người do trưởng khoa Y và cũng là Y Sư riêng của hoàng gia, Claude de Chaulieac, phụ trách đang diễn ra.

Farma, trong năm đầu tiên, cùng giảng dạy với Claude, nên cũng tham gia buổi thực hành này.

Farma bắt đầu bài giảng, sau đó Claude sẽ thực hiện phần thực hành giải phẫu. Không chỉ sinh viên, mà cả giảng viên và các chuyên gia y tế khác cũng đến dự thính. Bất kỳ ai là y sư, dược sư, hay kỹ thuật viên từ bên ngoài cũng được phép tham gia.

Farma đứng trên bục giảng, nhìn về phía bàn giải phẫu ở trung tâm lớp học lớn với bậc thang ba tầng. Trên bàn là một cơ thể đã được cố định bằng formalin, còn Claude mặc áo choàng trắng đứng cạnh đó. Bên cạnh ông, có một nữ bác sĩ trẻ đảm nhiệm vai trò trợ lý.

"Chúng ta đã nhiều lần thảo luận về giải phẫu học, nhưng đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau trong lớp học này," Claude nói, cầm cây gậy giảng dạy như một chiếc roi và nhìn khắp phòng, nơi sinh viên và giảng viên đang ngồi.

"Thế nào, phòng học này tuyệt vời chứ?" Claude mở rộng hai tay, tự hào về lớp học mới. Phòng học mới, được chế tác ra sau khi đại học tái cấu trúc, không chỉ khác biệt mà còn thân thiện hơn với người học.

Phòng học giống như một sân vận động nhỏ với cấu trúc bậc thang. Để đảm bảo rằng mọi người có thể nhìn rõ các phần chi tiết của cơ thể trong quá trình giải phẫu, hai gương parabol được treo trên trần, phản chiếu và phóng đại hình ảnh từ bàn giải phẫu. Ngoài ra, ánh sáng mặt trời từ cửa sổ trên cao được tập trung lại bằng gương, để chiếu sáng khu vực giải phẫu.

Những cải tiến này là đề xuất của Farma với các kiến trúc sư, và họ đã thực hiện theo. Phòng học lớn này nằm liền kề với phòng thực hành, nơi sinh viên sẽ di chuyển sang để thực hiện các bài thực hành giải phẫu trên cơ thể.

"Vậy, chúng ta sẽ bắt đầu thực hành giải phẫu. Đây là môn học bắt buộc."

Sinh viên từ các khoa y học, dược học, và kỹ thuật lâm sàng đều bắt buộc phải tham gia, đây là một bài giảng không thể bỏ qua được.

"Buổi thực hành này do tôi phụ trách, nhưng phần lớn bài giảng sẽ do giáo sư de Médicis cùng giảng dạy. Cậu ấy rất giỏi về giải phẫu học."

Claude chỉ cây gậy về phía Farma.

"Rất hân hạnh," Farma giơ tay và cười thân thiện.

(Mình thật ra không giỏi lắm về giải phẫu học... nhưng không có ai phù hợp hơn.)

Dù là một dược sư, Farma không phải là chuyên gia về giải phẫu cơ thể người. Tuy nhiên, nhờ vào kinh nghiệm từ các thí nghiệm trên động vật và dữ liệu giải phẫu mà cậu đã mang từ phòng thí nghiệm, cậu có thể chuẩn bị tài liệu giảng dạy khá chính xác.

Sau đó, Claude sẽ thực hiện giải phẫu trên cơ thể người thật để khám phá và chứng minh cấu trúc và chức năng của cơ thể. Các tên gọi và thuật ngữ có thể được tự do đặt ra bởi những người tham gia.

Farma từng sợ hãi Claude vì hình tượng ban đầu của ông là một Y Sư hoàng gia điên rồ và ám ảnh tâm lý nặng nề, luôn sẵn sàng cắt, mổ và nhổ răng hoàng tử ngay lập tức. Nhưng với kinh nghiệm phong phú từ vô số ca phẫu thuật và giải phẫu cơ thể người, Claude thực sự là một Y Sư tận tâm và tài năng, không hề điên khùng gì cả. Đây là nhận định gần đây của Farma. Vì vậy, Farma hoàn toàn yên tâm khi giao phó phần thực hành cho Claude.

"Vậy thì, chúng ta hãy cùng ôn lại cấu trúc cơ thể người nào. Cơ thể người bao gồm hộp sọ, cột sống, và các chi trên cùng các chi dưới. Từ đây đến đây là thân, và đai chi trên cùng đai chi dưới kéo dài đến đây. Các phần này được gọi là chi trên tự do và chi dưới tự do. Tiếp theo..."

Farma đứng bên cạnh một mô hình xương và một mẫu cơ thể người, dùng cây gậy để chỉ và giải thích về khung xương và cấu trúc cơ thể.

"Hiện tại, xác chết đang nằm ở tư thế ngửa, tức là Bối Ngoạ Vị [note60724], và ngón cái hướng ra ngoài. Hãy ghi nhớ kỹ các hướng trên dưới, trái phải, trước sau theo giải phẫu học. Mặt phẳng đối xứng khi chia cơ thể thành hai phần trái phải được gọi là mặt phẳng giữa. Phần gần mặt phẳng giữa được gọi là phía trong, và phần xa mặt phẳng giữa được gọi là phía ngoài."

Farma chỉ vào mẫu xương và giải thích, thỉnh thoảng Claude cũng góp ý.

"Nhân tiện, trong thực hành, mỗi hai sinh viên sẽ có được một thi thể để giải phẫu. Chúng ta phải cảm ơn Hoàng đế Elizabeth, người đã ra lệnh sắp xếp thi thể của những tử tù và những người tử vong do tai nạn để các cô cậu có thể học tập từ cơ thể của họ. Hãy tôn trọng những thi thể ấy và học hỏi nghiêm túc vào."

Claude đã yêu cầu mỗi sinh viên một thi thể để thực hành, nhưng do khó khăn trong việc tìm thi thể, mỗi thi thể sẽ được chia cho hai đến ba sinh viên.

"Những thi thể này đã được bảo quản theo phương pháp mới của Giáo sư de Médicis, sẽ giữ được trong gần một năm. Khác với các buổi thực hành giải phẫu trước đây, thi thể này sẽ không bị phân hủy trong quá trình giải phẫu. Các cô cậu có thể thực hiện giải phẫu một cách cẩn thận."

Claude nhấn mạnh sự khác biệt và yêu cầu một tinh thần nghiêm túc khi đối mặt với thi thể giải phẫu.

Sau khi tất cả các sinh viên quan sát bề mặt cơ thể như Farma đã chỉ dẫn, buổi giải phẫu cơ thể người chính thức bắt đầu.

Claude khích lệ các sinh viên.

"Không ai có thể dạy chúng ta về cơ thể người. Bất kỳ sách giáo khoa nào của các danh y nổi tiếng trong quá khứ cũng chỉ là giấy vụn. Như ta đã nói trong bài giảng trước, Kiến thức về giải phẫu học phải được làm mới hoàn toàn. Câu trả lời không nằm trong sách vở, mà nằm trong cơ thể người. Vậy thì hãy giải phẫu cơ thể và khám phá sự thật đi."

Claude bắt đầu rạch một đường trên da thi thể bằng dao.

Công việc giải phẫu bắt đầu với việc bóc lớp biểu bì.

"Nhiệm vụ đầu tiên của các cô cậu, những sinh viên khóa đầu tiên của Đại học Y Dược Đế quốc, là tạo ra những bức vẽ giải phẫu xuyên thấu cơ thể người đầu tiên trên thế giới. Đó là một nhiệm vụ to lớn, hãy cố gắng hết sức."

Các sinh viên nín thở dõi theo màn trình diễn giải phẫu của Claude.

-------------------------------------------------

"Vì Giáo sư Bonfoy bị thương ở vai nên hôm nay tôi sẽ phụ trách buổi thực hành này,"

Farma thông báo cho hàng chục sinh viên của khoa Dược học Tổng hợp đang tập trung tại đấu trường sau khi kết thúc bài giảng giải phẫu vào buổi sáng, họ thay trang phục thực hành để tham gia buổi thực hành thần thuật vào buổi chiều.

Buổi thực hành về thể thuật cho thường dân sẽ được đảm nhiệm bởi một giáo viên khác, vì vậy không có thường dân nào ở đây cả.

Ellen đã nhận công việc tại hiệu thuốc thay cho Farma nên cô ấy cũng không có mặt tại buổi thực hành này.

"Ơ kìa, đùa thôi phải không vậy?"

Các sinh viên xôn xao khi thấy Farma đến làm giảng viên cho buổi thực hành.

"Giáo sư Farma sẽ dạy buổi thực hành thần thuật hôm nay á?"

"Ơ híc, tớ bắt đầu cảm thấy đau bụng rồi đây nè."

Có người thậm chí còn lùi lại để chạy trốn.

"Sẽ có người chết cho mà xem!"

"Chắc chắc có người phải nhập viện bệnh viện sau buổi giảng hôm nay! Gọi Y sư đi."

Nói vậy thì cũng thật là quá đáng đấy.

Farma nhận ra ảnh hưởng của trận chiến thần thuật trước đó đối với sinh viên.

"Nếu cần y sư thì trong tòa nghiên cứu có rất nhiều, hãy gọi một người tới đây ngay và luôn!"

Những sinh viên đã chứng kiến cảnh Farma đánh bại Emeric lần trước đang nhớ lại và gây náo loạn. Farma cảm thấy như bị khơi lại vết thương cũ nhưng vẫn tiếp tục hướng dẫn.

"Ờ, hôm nay Cô Bonfoy yêu cầu chúng ta thực hành chiến đấu, nên hãy lập thành cặp như tôi hướng dẫn và bắt đầu với các bài tập khởi động, sau đó..."

"Xin hãy đấu thần thuật với chúng em, thưa Giáo sư!"

Emerich, người không đọc được bầu không khí, lại một lần nữa yêu cầu được đấu với Farma mà không hề nản lòng.

"À, Bauer, để dịp khác nhé,"

Farma không muốn đấu với Emeric nữa nên từ chối khéo.

"Đừng từ chối vậy chứ, thưa Giáo sư!"

"Anh biết mà, tôi và anh có Thủ Hộ Thần không hợp nhau. Đấu với tôi chỉ lãng phí thần lực thôi."

Thủ Hộ Mệnh của Emerich là Dược Thần, nên nếu đấu với Farma, toàn bộ thần lực của anh sẽ bị Farma hút sạch hết. Không phải là phóng đại đâu, đấu xong thì Emerich chỉ tổ mệt mỏi vô ích mà thôi.

"Nhưng dù sao em cũng muốn thử! Lần này em đã nghĩ ra khoảng hai mươi chiến lược khác nhau rồi ạ."

Emerich ánh lên tia sáng trong mắt, có vẻ như anh đã nghĩ ra một kế hoạch gì đó. Anh đã dành rất nhiều thời gian ở phòng nghiên cứu của Farma để nghiên cứu thuốc mới cho căn bệnh Mất Ngủ Gia Đình di truyền Gây Tử Vong, nên anh cũng muốn vận động một chút.

"Đợi đã!"

Một nữ sinh viên mạnh mẽ đẩy Emerich sang một bên.

"Bauer đã được đấu với Giáo sư lần trước rồi, thật không công bằng. Giáo sư Farma! Em là thuộc tính Hoả của Lửa Thần, và Thủ Hộ Mệnh của em không phải là Dược Thần. Xin hãy đấu với em!"

"Ôi, cô ta định tranh thủ lên trước kìa! Em cũng muốn được Giáo sư hướng dẫn."

Trong khi một số sinh viên sợ hãi, một số khác lại nhiệt tình vây quanh Farma. Farma giơ tay lên và lập rào cản trước.

"Ờ, tôi sẽ không đấu. Tôi nói trước rồi, tôi sẽ không chiến đấu. Như một số người đã biết, lần trước tôi đã đấu riêng với Bauer và đã phải thay toàn bộ sân đấu. Chuyện đó đã gây phiền toái cho nhiều người. Nếu tôi phá hủy sân đấu lần nữa, Hiệu trưởng de Médicis, cũng tức là cha tôi, sẽ sa thải tôi. Và thêm nữa, thư ký Zoë của tôi sẽ ngất xỉu mất."

"Nhưng..."

Các sinh viên không biết nên học gì trong buổi thực hành này, liền trở nên im lặng. Farma nhìn thẳng vào từng khuôn mặt của họ.

"Giờ tôi sẽ chỉ dẫn các anh chị về những điểm mà mọi người gặp khó khăn trong thần thuật sau buổi thực chiến hôm nay," Farma nói.

Cậu để các sinh viên ghép đôi với những người có trình độ tương đương và thực hiện trận đấu thần thuật. Nếu có vấn đề gì, họ sẽ báo cáo để cậu có thể hướng dẫn cụ thể.

"Bây giờ, tôi sẽ gọi tên các cặp đôi để bắt đầu thực chiến. Bauer cặp với Alfan, Auric cặp với Benetou," Farma thông báo.

Việc ghép đôi rất quan trọng vì nếu chọn sai đối thủ, có thể dẫn đến chấn thương nghiêm trọng. Farma nhìn vào sổ ghi chú của Ellen, quyển sổ tổng hợp các thuộc tính và kỹ năng thần thuật của từng sinh viên, nhìn vào đó rồi cậu mới quyết định các cặp đôi.

Có bốn sân đấu trong đấu trường, ba sân được sử dụng cho các trận đấu thực chiến đồng thời. Một sân còn lại dành cho luyện tập. Sau khi xác nhận các quy tắc cấm của trận đấu, các sinh viên nhanh chóng vào thực chiến. Để tránh chấn thương, các sinh viên dán các bùa chú giảm sức mạnh thần thuật lên gậy của mình.

Các kỹ sư chuyên nghiệp đã triển khai thần thuật trận tạo tường chắn xung quanh sân đấu, tạo ra các bức tường hình trụ xanh bảo vệ trong khi trận chiến thần thuật diễn ra. Trong khi giám sát các trận đấu và ghi chú vào sổ của Ellen, Farma cảm thấy lo lắng.

(Thật vô lý khi thực hiện các trận chiến thần thuật trong khuôn viên trường đại học và trên sân đấu như thế này. Không gian và chiến thuật đều không phù hợp. Phải sử dụng môi trường tự nhiên mới thực sự là huấn luyện hiệu quả chứ.)

Dù không có sinh viên nào phá vỡ trận pháp phòng thủ, nhưng Farma vẫn cảm thấy không yên tâm.

(À, sinh viên này gặp khó khăn với việc niệm chú. Sinh viên kia thì phòng thủ sau khi niệm chú còn yếu, đứng bất động như thế sẽ bị tấn công đấy.)

Farma phát hiện các vấn đề của từng sinh viên trong thực chiến. Dù kiến thức về chiến đấu thần thuật của cậu chủ yếu từ Palle và Ellen, cậu vẫn nhận ra những thiếu sót cơ bản. May mắn thay, không có chấn thương lớn nào xảy ra và các trận đấu kết thúc suôn sẻ.

"Thực chiến tốt lắm. Bây giờ tôi sẽ nêu ra những vấn đề của từng người mà tôi nhận thấy trong trận đấu vừa rồi. Khi được gọi tên, hãy lần lượt tiến lên," Farma nói.

Những sinh viên không được gọi sẽ tự tập luyện.

"Josephine Barrier."

"Có em đây, giáo sư," Josephine, một sinh viên có chứng chỉ Y Sư Thú Y, đáp. Dù nhỏ nhắn, cô ấy mang theo một cây gậy lớn chạy tới.

"Ờ, vấn đề của em là... Em dù đã nắm vững cơ bản về thần thuật, nhưng em vẫn nên thực hiện thêm nhiều kỹ thuật thần thuật khác. Em có gì khó khăn à?"

Trong trận chiến, Josephine chỉ sử dụng một loại thần kỹ duy nhất, mặc dù cô ấy đã khéo léo sử dụng võ thuật và gậy để phòng thủ. Nhưng kỹ năng thần thuật của cô ấy còn yếu.

"Dạ, vấn đề của em là... Em không phải không biết các thần kỹ khác, nhưng sức mạnh của chúng rất yếu. Vì vậy, em không thể sử dụng chúng trong thực chiến và cảm thấy mất dần tự tin ạ."

Có nhiều sinh viên giỏi về thần thuật trong điều chế thuốc nhưng lại kém trong chiến đấu. Josephine là một trong những người như vậy. Farma cũng tự hỏi liệu có nhất thiết phải đào tạo dược sư cách chiến đấu không, nhưng đó là chương trình học chung của trường rồi, nên điểm thần thuật của Josephine có thể bị ảnh hưởng đến điểm cả khoá học.

"Cô Bonfoy nói rằng em niệm tụng thần lực không tốt và cần luyện tập thêm, nhưng em không biết phải làm thế nào cả."

Josephine có những vấn đề cụ thể.

"Hiểu rồi. Vậy em hãy phát động thần kỹ của mình cho tôi xem."

Josephine là người sử dụng thần thuật thuộc tính Phong với Thủ Hộ Mệnh là Phong Thần.

"Dạ, thật ngại quá..."

Cô ấy ngượng ngùng, sau đó cầm gậy. Tóc và quần áo của Josephine phồng lên do cơn gió.

"Bạo Phong của Thần Gió" (Tempête de Dieu du vent)

Kỹ năng thần thuật mà Josephine phát ra rất yếu, đến mức nó hoàn toàn bị tường chắn của trận pháp thần thuật hấp thụ.

Mặc dù cô ấy niệm chú là "bạo phong," nhưng kết quả chỉ là một làn gió nhẹ. Cô ấy đỏ mặt vì cảm thấy xấu hổ trước ánh mắt của các sinh viên xung quanh. Farma quan sát kỹ năng thần thuật của cô và gật đầu.

"Có phải em sợ phải giải phóng một lượng lớn thần lực không? Em lo lắng hết thần lực chăng? Có vẻ như em không thể truyền thần lực vào gậy sao cho nó hiệu quả nhỉ?" Farma hỏi.

Josephine không phải là người thiếu thần lực, và thần mạch của cô cũng đã khai mở. Tuy nhiên, cô ấy có vẻ do dự trong việc sử dụng thần lực.

"Dạ, em sợ sẽ cạn kiệt thần lực và em không tự tin trong việc kiểm soát nó ạ." Josephine thừa nhận.

"Vậy hãy cùng tập trung vào cảm giác kiểm soát thần lực. Chỉ cần cầm gậy và đứng yên thôi," Farma nói.

Cậu gỡ bỏ lá bùa trên gậy của cô, rồi giúp cô nâng gậy hướng lên trời, đồng thời đặt tay lên lưng cô.

"Bắt đầu nhé." Farma nói.

Cậu bắt đầu truyền thần lực của mình vào thần mạch của cô, như một nguồn nước chảy kích thích dòng chảy thần lực.

Cảm giác ấm áp lan tỏa từ tay của Farma vào lưng của Josephine, và cô có thể cảm nhận thần lực của mình bắt đầu tuôn trào mạnh mẽ hơn. Lúc này, cô cảm giác như mình có thể kiểm soát được thứ sức mạnh ấy vậy.

"Bạo Phong của Thần Gió" (Tempête de Dieu du vent)

Sau đó, cậu niệm chú chính xác với giọng điệu vừa phải, thông qua thần mạch của Josephine, chuyển hóa thần lực thành kỹ năng thần thuật thuộc tính Phong và phóng nó lên trời.

Với tiếng gầm rú, cơn bão dữ dội thổi vút vào thiên không, xé toạc những đám mây trên bầu trời u ám. Mặt trời lạnh lẽo của mùa đông ló rạng từ kẽ hở giữa các đám mây."Cái... cái gì...!"

Josephine thả rơi cây gậy, mắt mở to kinh ngạc.

"Em đã hiểu được cảm giác sử dụng thần thuật, cách giải phóng thần lực từ thần mạch và điều chỉnh dòng chảy của nó chưa?"

Cô ấy không nói nên lời, chỉ gật đầu mạnh mẽ. Từ cây gậy của mình, cô vừa phóng ra một kỹ năng thần thuật với sức mạnh chưa từng có.

Trăm nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một lần trải nghiệm.

"Ngay cả khi em phóng ra kỹ năng thần thuật mạnh như vậy, thần mạch của em vẫn chịu được. Em không cần lo lắng về việc hết thần lực đâu nếu chỉ làm điều này một lần mỗi ngày."

Ngay lập tức, các sinh viên khác không thể ngồi yên thêm nữa.

"Thưa giáo sư! Xin hãy làm như vậy với em nữa!"

Sinh viên vây quanh Farma ngay lập tức. Trong số đó, Emmerich, người luôn muốn trở thành đệ tử số một của Farma, tỏ ra đặc biệt quyết liệt.

"Thưa giáo sư! Giáo sư! Giáo sư! Em có một kỹ năng thần thuật muốn thử!"

"Bình tĩnh nào, Bauer. Anh đang quá khích đấy."

Các sinh viên khác cố gắng kiềm chế Emmerich. Tuy nhiên, từng người một, họ đều đến gần và xin được hướng dẫn từ Farma.

"Làm ơn...!"

"Được rồi, nhưng mọi người, đừng áp sát quá. Chúng ta sẽ làm theo thứ tự, từng người một cho đến khi hết giờ học nhé."

Farma không ngại hướng dẫn từng sinh viên.

"Em muốn thử kỹ năng thượng đẳng gọi là 'Hoa Băng' (Fleurs de glace)," một sinh viên nói.

"À, cái đó à. Ellen đã từng làm rồi. Hãy cầm gậy lên. Tôi sẽ phóng kỹ năng thông qua cơ thể em," Farma đáp.

"Vâng, em sẽ học tập chăm chỉ ạ!"

Những sinh viên khác cũng hào hứng xin Farma giúp họ trải nghiệm cảm giác sử dụng thần thuật và thần kỹ, lần lượt học hỏi và thành thạo những kỹ năng mới. Buổi thực hành trở nên sôi động hơn bao giờ hết.

"Em vừa thành thạo một kỹ năng mới! Thật tuyệt vời, thưa giáo sư. Em đã luyện tập suốt một năm mà không làm được." một sinh viên reo lên.

"Còn em đã bỏ cuộc sau năm năm bất lực ạ." một sinh viên khác nói thêm.

Nhìn thấy niềm vui hân hoan của các sinh viên, người ngạc nhiên nhất chính là Farma.

"Các em thật giỏi. Chỉ trong ba giờ mà đã tiến bộ thế này," cậu vừa nói, vừa cảm phục.

"Giáo sư quả nhiên là bậc thầy, vừa có thể sử dụng mọi thuộc tính, lại thành thạo mọi kỹ năng thần thuật." Josephine thì thầm.

Farma cười gượng gạo, lảng tránh lời khen.

Đến khi tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên, hầu hết các sinh viên đều đã thành thạo những kỹ năng thần thuật mà họ chưa từng làm được trước đây. Họ vui mừng đến mức không muốn rời khỏi đấu trường dù đã hết giờ.

"Đừng quên đến lớp học tiếp theo đúng giờ nhé," Farma nhắc nhở.

"Cảm ơn giáo sư rất nhiều!" họ đồng thanh cảm ơn.

"Hy vọng Ellen sẽ vui khi thấy các em tiến bộ như vậy," Farma nghĩ thầm khi cậu ghi chép vào cuốn sổ của Ellen.

Khi trở về hiệu thuốc và kể lại buổi thực hành cùng sự tiến bộ của các sinh viên, Ellen cười nói:

"Thực ra, có lẽ để chị dạy thần thuật không bằng em đâu, Farma-kun. Em nên phụ trách những buổi thực hành thì tốt hơn."

Cô đẩy kính lên cười bối rối.

Truyện Chữ Hay