Tại phòng đặt ngai vàng của Chúa Quỷ.
Để tới được đó, người ta phải đi qua cánh cửa màu đen tuyền được
trang trí với những họa tiết bằng bạc. Những cánh cửa tráng lệ dường như nói lên rằng Chúa Quỷ là người đứng đầu thế giới.
Mở cánh cửa ra, cô bước vào căn phòng và ngồi lên ngai vàng được đặt ở cuối gian phòng. Chờ đợi những
Anh Hùng tới là công việc cuối cùng mà Chúa Quỷ Cecilia có thể làm.
--- Hôm nay, mình sẽ bị tiêu diệt bởi các anh hùng.
Mặc dù cô ấy không muốn chết,nhưng
vì một lý do nào đó cô ấy lại không hề run sợ trước nó.
Mặc dù lẽ ra cô ấy đang sợ hãi, nhưng cô ấy vẫn giữ lưng thẳng, vẫn ra vẻ quý phái và nhìn chằm chằm về phía trước.
Mặc dù cô ấy đang run rẩy và sợ sệt, nhưng một khi cô ấy đã ở một mình...... như thể đầu mình đã nguội đi, cô ấy cảm thấy như mình đã bình tĩnh lại.
"Mọi thứ sẽ ổn thôi."
- Mình là một Chúa Quỷ.
Mặc dù cô ấy chưa làm bất cứ việc gì giống các Chúa Quỷ đời trước-cho đến tận bây giờ,Nhưng cô ấy vẫn là con ruột của Chúa Quỷ tiền nhiệm. Cho nên đâu đó vẫn còn một chút niềm tự hào trong trái tim cô.
- Nhóm anh hùng,họ đã chiếm xong lâu đài của Chúa Quỷ.
Trong vô thức, cô nuốt ực một cái.
Phòng ngai vàng là rất yên tĩnh và thật khó mà tin nổi là có trận chiến đang diễn ra. Nhưng, như thể giáng sự thật phũ phàng về phía Cecilia, cánh cửa sang trọng của căn phòng từ từ mở ra.
Chỉ có một người duy nhất sẽ bước vào đây. Cô ấy nắm chặt tay lại, và nhìn chằm chằm vào cánh cửa.
“…………Anh Hùng”
Một cách nhỏ nhẹ, giọng nói đó phát ra từ đôi môi nhỏ nhắn của Cecilia.
Người xuất hiện trước cánh cửa đang mở toang, là anh hùng Oliver, cầm thanh kiếm thánh. Đằng sau anh ấy là bốn thành viên khác trong nhóm của anh ấy đã vào vị trí sẵn sàng.
Quần áo của họ đã bị vấy bẩn nhiều chỗ và có vài vết thương trên người họ. Là bằng chứng cho thấy họ đánh nhau với các quỷ nhân trong lâu đài. Cecilia nghĩ thầm, ' Xin lỗi vì đã là một Chúa quỷ vô dụng nhé '.
- - Mọi người,đã cố gắng hết sức rồi
Không lâu nữa, cô ấy có thể gặp lại những quỷ nhân bị đánh bại. Kìm nén những nước mắt đang rỉ ra ở khóe mi mình, Cecilia gặp anh hùng.
" Có phải ngươi là Chúa Quỷ không?
Kẻ kiểm soát tất cả quỷ nhân, là Chúa tể của chúng."
Giọng nói rõ ràng của Oliver vang vọng khắp phòng ngai vàng. Nghe âm thanh ồn ào đó, cơ thể của Cecilia ấy co rúm người lại trong chốc lát. Một lúc sau, cô ấy trả lời.
"…….Thì sao? "
" Không có gì. Chỉ hỏi thế thôi, nhưng vì ta là Anh Hùng nên ta đã không giết bất kì một quỷ nhân nào trong lâu đài này."
“——!!”
' Ta khác với ngươi, Ta sẽ không giết khi không cần thiết. '
Cô ấy cảm thấy rằng anh ấy đang nói bóng gió chuyện gì đó. Nhưng, cô ấy không có thời gian rảnh rỗi để quan tâm đến ngay bây giờ. Cecilia mở to mắt trước lời nói của anh hùng.
Và sau lớp mặt nạ, từ đôi mắt đẹp như ánh bình minh,những giọt nước mắt dần tràn ra.
- - - Mọi người,vẫn còn sống?
Chỉ cần như thế,là trái tim của Cecilia đã thấy được thanh thản.
Đối với cô ấy, những điều khinh khủng nhất là những quỷ nhân đáng quý của cô ấy bị giết. Cô ấy không bận tâm đến các quỷ nhân khác bên ngoài lâu đài, nhưng cô ấy muốn ít nhất sẽ cứu được các quỷ nhân dưới quyền của cô ấy.
" Nhưng, Ta đã nhận yêu cầu của Hoàng Gia- - Là giết ngươi đấy, Chúa Quỷ."
“!”
Bước lên một bước, anh hùng cầm sẵn thanh kiếm thánh của mình.
Như thể đáp lại điều đó, Cecilia đứng lên và cầm cây gậy phép của mình. Trong lúc suy nghĩ ở một góc độ nào tâm trí của mình, cô ấy cảm thấy như mình là một kẻ yếu thế hơn ở đây,nhưng cô ấy vẫn cam chịu thực tế không thể tránh khỏi đó.
Cecilia là một chuyên gia về ma thuật.
Nhưng điều đó chẳng là gì cả, khi đánh nhau với kiếm sĩ,điều đó là bất khả thi.
Trước hết, Cecilia là người thường nằm ườn dưới ánh mặt trời. Chống đẩy ba cái là giới hạn tối đa của cô ấy và cô ấy phải mất tận ba mươi giây chỉ để chạy năm mươi mét.(nhớ hồi xưa trong giờ thể dục trans mất 10.67s để chạy 100m mà nhỏ tốn 30s để chạy 50m thì ae tự biết ẻm chạy chậm cỡ nào nhé)
Về thể lực thì cô ấy hoàn toàn vô vọng. Cô ấy không thể chuyển động một cách nhanh nhẹn và dĩ nhiên cô ấy không có cái gì tiện lợi như có thể ý thức được cái gì nguy hiểm và chuyển động theo phản xạ.
' Mình bị dồn vào thế bí rồi ' Cecilia nghĩ.
Cô ấy ước rằng cô ấy đã rèn luyện cơ thể của mình chăm chỉ hơn, nhưng đã quá trễ. Tất nhiên, cô ấy cũng không có ý định bỏ mạng tại đây.
- - Nếu triển khai được ma thuật phòng thủ, mình có khả năng câu thêm được ít thời gian!
" Bóng tối sâu thẳm hơn cả màn đêm, hãy bảo vệ ta."
Sức mạnh của bóng tối lao xuống và bọc lấy thân hình Cecilia. Cùng lúc, thanh kiếm thánh của Oliver chém vào Cecilia - - nhưng, cô ấy đã cố ngăn chặn nó bằng ma thuật bóng tối.
“……nn!”
- - - Nhanh đấy!
Không một chút sơ hở,có thể Cecilia đã không kịp tránh hoặc ngăn chăn được đòn đánh đó nếu chỉ sử dụng khả năng vật lý của mình. Cú chém đó không phải là chỉ nhanh, mà còn dễ dàng phá vỡ lớp ma thuật bóng tối của Cecilia.
- - Không thể nào,lớp phòng thủ của mình bị phá vỡ chỉ trong một đòn đánh sao?.
Nếu mọi chuyện cứ như thế này, cô ấy thậm chí còn không thể kéo dài thêm thời gian cho những người khác. Mọi người vẫn còn sống, nhưng cô ấy vẫn muốn họ thoát khỏi đây,khi anh hùng đang đánh nhau với cô.
“Heh…….”
Miệng của Oliver khẽ cười. Trước vẻ ngoài đắc chí của anh ấy, Cecilia cau mày.
“Có thể chặn được đòn tấn công của ta sao,đúng như mong đợi của ta về một Chúa Quỷ."
“!”
Ngay cả với Cecilia,đó cũng là điều đáng ngạc nhiên là cô ấy có thể đỡ được đòn đánh đó không chỉ một một lần. Với cái nhìn thoáng qua, Oliver khen ngợi rằng điều đó thật tuyệt vời. Với nụ cười duyên dáng, anh ta giễu cợt cô ấy.
- - Tại sao anh ta lại mạnh như thế này,có một sự chênh lêch quá lớn giữa sức mạnh của mình và sức mạnh của anh hùng.
Nó còn lớn hơn nhiều so với cô ấy đã nghĩ nữa, Cecilia đã ở thế bất lợi rồi. Vẫn có khả năng, cô ấy có thể chiến thắng bằng ma thuật - - Nhưng khả năng đấy rất nhỏ.
Cô ấy cũng không thể ngăn chặn thêm đòn tấn công nào nữa. Sau đó, cô ấy chỉ có thể tiếp tục tấn công.
" Sức mạnh của bóng tối, hãy bùng nổ đi!"
“Ta sẽ không cho phép ngươi——-!”
Cecilia niệm chú và triệu hồi những quả cầu bóng tối ra xung
quanh mình.
Cô ấy sẽ tấn công bằng cách ném những quả này vào họ - - nhưng với tốc độ nhanh hơn, Oliver áp sát Cecilia.
Trước mặt cô ấy, Oliver cầm chặt thanh kiếm thánh.
“——ku, uah”
Nhát chém của thanh kiếm thánh, dễ dàng chém đứt cơ thể nhỏ nhắn của Cecilia.
Cảm giác như có một cơn đau nóng như thể đang bị thiêu đốt, cô ấy rênh rỉ.
" Thật đáng xấu hổ. Đúng là một sự thất vọng, Chúa quỷ. - - - Đây là kết thúc của ngươi."
Ngã xuống tại chỗ đó, Cecilia cảm thấy cái chết đang dần đến gần mình.
" Eeeeeh! Đó là lời nói dối, Chúa Quỷ là tên yếu đuối này sao? "
" Bình tĩnh lại nào. Cô sai rồi, Irina.Chỉ là vì Oliver-sama quá mạnh."
Xem trận chiến của họ, những thành viên trong nhóm rất ngạc nhiên. Họ rất thất vọng vì không nghĩ Chúa Quỷ sẽ bị đánh bại trong một thời gian ngắn như thế.(trans :Rốt cục là cái nhóm đó đi tiêu diệt Chúa Quỷ hay đi xem đánh nhau thế?)
Elna liền khen ngợi sức mạnh của Oliver với nụ cười tươi trên mặt.
" Chắc chắn Oliver là người mạnh nhất mà.Nhưng nếu……….. như thế này, thì chẳng phải là bọn quỷ nhân trong lâu đài còn mạnh hơn cả Chúa Quỷ sao? "
- - - Không thể nhầm lẫn được,thậm chí các quỷ nhân còn mạnh hơn…..
Điều duy nhất mà Cecilia có thể hơn bọn chúng, chính là ma thuật.
Ngay cả với ý thức mơ hồ của cô ấy, Cecilia tự trả lời trong đầu của mình. Trong quá khứ cô không bao giờ có có thể đánh bại Goblin trong cuộc chạy đua năm mươi cuộc đua mét đi cho dù tâm trí của cô ấy có tập trung như thế nào đi chăng nữa.
' Nếu được chuyển sinh, mình sẽ tập luyện nhiều hơn…… có lẽ thế ', cô ấy nghĩ vậy.
Không phải mất chút sức lực nào, Oliver dễ dàng đánh bại Chúa Quỷ Cecilia.
Tra thanh kiếm thánh của mình vào bao kiếm, anh ấy cằn nhằng trong đầu vì chuyện này hết sức lố bịch. Sau chuyện này, anh ấy cần báo cáo lại cho Đức vua, và nhiệm vụ này sẽ kết thúc.
Đáng lẽ , mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy .Nhưng~
Nhìn Chúa quỷ đang nằm dưới chân mình, anh ấy cảm thấy rằng Chúa quỷ nhỏ hơn so với tiêu chuẩn. Từ khi biết Chúa Quỷ là quỷ anh ấy nghĩ rằng Chúa Quỷ sẽ có hình dáng như con người, nhưng nếu nó là con người, thì không lạ nếu nó là một đứa trẻ.
". Fuu. Vì Chúa quỷ sắp chết rồi, nên mọi chuyện chắc chắn sẽ ổn thôi."
" Chúng ta đã làm được! Một khi chúng ta trở lại, hãy tổ chức một lễ hội ăn mừng thật lớn! !"
" Ờ. Và, chúng ta cũng nên nhìn qua khuôn mặt của Chúa quỷ…"
(Đừng ! Đừng làm thế , dừng lại đi…..)
Trong khi mỉm cười, Oliver gỡ mặt nạ của Cecilia ra.(Thôi rồi…)
Trong khoảng khắc đó - -có một cơn sốc chạy qua người anh ấy như thể có dòng điện chạy qua vậy.
Chúa Quỷ thật là – super kawaii
Oliver trong vô thức lấy tay che miệng anh ấy lại và cố giữ bình tĩnh.
Trên đôi mắt đang nhắm hờ của cô ấy,hàng mi mắt dài của cô ấy đang hơi run. Không thể xem được cặp mắt của cô ấy ngay bây giờ vì điều đó vô cùng bất lịch sự.
Quần áo
nhìn từ dưới lớp áo choàng trông rất thoải mái với một cái quần đùi ngắn ngủn không giống như cái gì đó Chúa quỷ sẽ mặc khi tham gia một cuộc chiến quan trọng. Sự mềm mại của lớp ren quần chẻ ba trên đùi của cô ấy dường như có một sự hấp dẫn lạ kì.
Cho dù không hề bị thương trong trận chiến,như anh ấy cảm thấy trái tim mình đập lênh một cách điên loạn và cảm thấy khó thở hơn bao giờ hết.
(Bình tĩnh lại nào…)
". Hả?
Đây là, Chúa Quỷ sao ? "
" Đó là một cô gái."
" Hàng Fake sao? "
" Không.Tôi thấy ma thuật bóng tối của hắn rất mạnh, vì thế nên chắc chắn hắn Chúa quỷ."
Bốn thành viên khác nhìn lén vào Cecilia từ đằng sau Oliver và bắt đầu bàn luật. Và kết luận là, vị pháp sư đánh giá đó là Chúa Quỷ dựa trên lượng mana của cô ấy.
"…………."
?
Oliver từ từ lấy từ cái túi của mình một cái bình riêng của anh ấy.Chỉ còn một ít chất lỏng trong cái bình ấy,thuốc hồi phục loại cao cấp nhất, - -. Khi anh ấy sắp sửa mở nắp, Aorith chụp cổ tay và chặn anh ấy lại.
(Đừng...)
" Này, Oliver. Anh đang làm cái quái gì thế. Anh bị đập đầu vào đâu đó rồi phải không? "
" Nếu anh bị thương ở chỗ nào đó,thì anh có cần tôi dùng Chữa Lành cho anh không? "
(Cho con nhỏ đang nằm ở đằng kia kìa…)
Khi Elna lo lắng và bắt đầu nói những chẳng hạn như," Tôi vẫn còn nhiều mana lắm", Oliver lặng lẽ lắc đầu.
Xoay cổ tay mình, anh ấy dễ dàng thoát khỏi bàn tay của Aorith - - và mạnh dạn đổ lượng thuốc hồi phục còn lại vào miệng Chúa Quỷ ,Cecilia.
"Trời ! Chẳng lẽ anh không biết là thứ này rất quan trọng không,chúng rất mắc tiền, và cũng là thuốc Hồi–Phục đấy! ?
" Tại sao anh lại làm thế chứ! ?
Mặc dù cô ta là một cô gái, nhưng cô ta vẫn là Chúa Quỷ đấy!"
(Bởi vì cô ấy là dễ thương chăng…)
Trước hành động bất thường của anh ấy, thành viên trong nhóm bảo Oliver Chúa Quỷ là một sự tồn tại nên bị tiêu diệt.
Nhưng, anh ấy không hề nghe họ.
Rốt cuộc,nếu có một người dễ thương đẹp như vậy xuất hiện trước mắt anh ấy. Làm sao anh ấy có thể bình tĩnh được?
“Mình phải cứu cô ấy! “
" Tôi sẽ về trước đây."
" Hả?
Vậy là sao, Oliver! ? "
Giả vờ không nghe những lời khuyên can từ đồng đội của mình, anh ấy nhẹ nhàng ôm cơ thể nhỏ nhắn của Cecilia trong tay của mình. Điều chỉnh lại để chắc chắn rằng sẽ không làm rơi cô ấy, anh ấy mỉm cười một cách thỏa mãn.
Sau đó - - để lại đồng đội của mình sau lưng, Oliver sử dụng ma thuật dịch chuyển để trở về kinh thành.