Heroine na Imouto, Akuyaku Reijo na Watashi

chương 56

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Các tin đồn thất thiệt có thể lan tràn như một trận cháy rừng.

Những người tầm thường thường dành một sự quan tâm lớn đến những tin đồn xấu. Đôi khi chúng được phóng địa đến mức nực cười và chúng được sử dụng như một phương tiện giải trí vớ vẩn. Khác với mấy tin chính thống, sự thích thú trong mấy lời đồn bắt nguồn từ sự ghen ghét và đố kỵ. Nó không mang cho họ bất kỳ lợi ích nào, nhưng nó lại khiến cho họ có một cảm giác vui mừng giả tạo khi thấy rằng mình trở có vẻ vượt trội hơn trước sự gục ngã của người khác.

Thật vô vị.

Hãy để tôi nói rõ hơn; Không có gì thô tục hơn khi sử dụng từ ngữ để hủy hoại cuộc sống của một người xa lạ . Nó thậm chí còn khó tin hơn nữa, khi họ biết rõ những tin đồn này là vô căn cứ, nhưng họ vẫn lan truyền chúng hết lần này đến lần khác.

Nói nó chỉ là một trò giải trí tầm thường, có những người chỉ có thể hành động như thế mà thôi. Có những người sống cuộc sống của họ theo cách như vậy. Ta cũng không nên phàn nàn với cách của họ. Nhưng đối với một quý tộc, cố tỏ ra cao thượng nhưng miệng lưỡi vẫn lan truyền các lời đồn đó thì họ đang cố gắng đạt được điều gì cơ chứ?

Thậm chí có thể nói rằng khi nó được một quý tộc lan truyền thì những tin đồn đó sẽ trở nên tồi tệ hơn. Tội ác này gây phương hại đến cái xã hội hẹp hòi của chúng ta, một nơi không tồn tại sự thật và tiếng xấu sẽ theo bạn suốt đời một khi nó đã được lan truyền đủ xa.

Nếu nói thẳng vấn đề thì về cơ bản có một tin đồn đang lan truyền trong giới quý tộc rằng: trong bữa tiệc ngày hôm đó thì tôi đã phải chạy trốn vì Charles.

“Hehe, hehe”

Và lúc này tôi đang ngồi đây, trên bàn học của mình, cùng với những lời đồn. Kết nối những thông tin mà tôi có được từ nhiều người khác nhau, cuối thì tôi cũng đã tìm ra của trả lời mà mình đang tìm kiếm.

Những lời đồn chủ yếu vẫn chỉ là sự suy diễn. Có một số người tỏ ra nghi ngờ rằng: cô con gái nhà Noir mà một cô bé được biết đến bởi sự thông minh và sắc đẹp thì làm sao lại có thể hành động kiểu vậy. Một số khác thì lại nghĩ rằng Charles, một vị hoàng tử lập dị, đã làm trò gì đó trong bữa tiệc. Rõ ràng rằng cái hình tượng quý cô mà tôi gây dựng sẽ không dễ dàng bị phá hủy khi bị mấy tin đồn vô căn cứ tác động đến.

Như về cơ bản thì những tin đồn vẫn tiếp tục được lan truyền.

“Hehe, hehe hehe hehe”

Khi tôi lướt bút trên tờ những giấy, tôi phát ra những tiếng cười. Thậm chí ngay cả bản thân tôi cũng cảm thấy rằng tiếng cười đó vang vọng nghe đáng . Mặc dù vậy, tôi cũng chả có chút ý định dừng nó lại.

Cùng với tin đồn xấu của tôi thì cũng tin đồn rằng Michelle được cho là một thiên thần, nhưng đó chỉ là một sự an ủi nhỏ.

Ngay lúc này, tôi khá tức giận.

“Hehehehehehehehehehehehehehe”

Sự sỉ nhục. Tôi không thể chịu đựng những tin đồn đó, tôi không thể chịu những nghi ngờ về sự hoàn của của tôi được lan truyền đi khắp nơi. Và tất nhiên tôi đây, Christina Noir, không phải là loại người thụ động và ngồi chụy đựng nó.

Nếu bạn đang đối mặt với kẻ thù, thì bạn phải nghiền nát chúng hoàn toàn. Không có chỗ cho sự do dự trên chiến trường.

Tiếng cười vang vọng của tôi đột nhiên dừng lại. Lắng nghe những lời thì thầm của họ về tôi, thu thập, ghép nối chúng với nhau và cuối cùng tôi cũng tìm ra được câu trả lời.

“Hehehe được rồi……….cuối cùng đã xong!”

Cùng với niềm vui là một danh sách tổng hợp mọi nỗi ám ảnh và ác cảm mà tôi đã biên soạn với mọi thứ tôi có.

Những gì tôi có trước mặt tôi là một danh sách tên của những kẻ đã dám buôn chuyện và lan truyền tin đồn xấu về tôi. Từ việc nói chuyện với những người được nghe kể về tin đồn, tôi có thể định vị được những người đã cố ý vặn vẹo và bóp méo câu chuyện. Rất khó để xác định chính xác nguồn gốc của tin đồn. Nó cũng rất khó khăn ngay cả với một thiên tài như tôi, nhưng cuối cùng tôi đã hoàn thành nó một cách hoàn hảo và tạo ra một danh sách như thế này.

“Mwuhaha………...đừng bao giờ coi thường tôi. Đây là lý do tại sao có người lại nói rằng lời nói có thể gây ra thảm họa!”

Khi giơ quyển danh sách về phía ánh sáng tôi cảm thấy tinh thần mình tốt hơn bao giờ hết.

Nào bây giờ, những người có tên ở đây, tôi tự hỏi họ sẽ chìm xuồng như thế nào. Ngay cả khi sức mạnh và tầm ảnh hưởng của tôi là của một đứa trẻ mười một tuổi, thì cũng không có giới hạn cho các biện pháp của tôi. Tôi sẽ làm cho nó cho họ không bao giờ có thể quên tên của tôi, Christina Noir.

Để có được danh sách này tôi đã phải hy sinh khoảng thời gian quý báu của tôi dành cho Michelle. Tôi sẽ không để cho sự hy sinh này bị lãng phí.

Sau tất cả tôi sẽ trở về từ cõi chết. Và tôi sẽ trả thù tất cả. Tôi sẽ khiến cho họ hối hận vì đã biến một thiên tài như tôi đây thành một kẻ ngốc.

Ngay khi suy nghĩ đen tối nổi lên trong đầu tôi thì bất ngờ có tiếng gõ cửa.

“Tiểu thư, tôi có thể nào không?”

“Cô nhất định phải vào à.”

Kế hoạch trả thù của tôi có vẻ như bị gián đoạn tôi lúc này không thể có gì hơn ngoài một khuôn mặt chua chát. Hôm nay không có lớp và cũng chẳng phải ngày dọn phòng. Liệu rằng người hầu có thể có lý do nào tốt hơn để làm gián đoạn việc trả thù của tôi cơ chứ. Nếu chuyện đó không phải về Michelie thì tôi sẽ thực sự khó chịu.

“Mà cô chuyện gì vậy?”

“Ông chủ muốn gặp người. Ông ấy đang đợi ở phòng làm việc, tôi đến đây để giúp người chuẩn bị.”

Gì ch….? Cha muốn gặp tôi?

Ngay cả khi nghe nó là một yêu cầu từ người có quyền cao nhất trong biệt thự này là cha tôi thì tôi chỉ gật đầu cho qua mà thôi.

“Nếu như vật thì tôi sẽ không đi đâu. Tôi đang bận làm một cái gì đó. Jãy nói với ông ấy là như vậy.”

“Tôi xin tiểu thư. Ngài ấy sẽ khóc mất.”

Tôi nghĩ rằng hầu này gần đây đã mạnh dạn lên một chút.

Hồi trước cô ấy sẽ thường hoảng hốt trước những câu trả lời của tôi, nhưng bây giờ cánh cửa mở ra mà không hề có sự đồng ý của tôi.

“Xin lỗi tiểu thư, tôi sẽ vào.”

“Chờ…. đã! Tôi còn chưa cho phép cô mà!”

“Tôi buộc phải vào vì đó là lệnh từ ông chủ!”

“Gì….?”

Tôi đã ngạc nhiên trước câu trả lời. Ý tôi là, tôi biết rằng tôi đã đặt người hầu vào một tình thế khó khi từ chối cha, nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng họ sẽ thực sự hành động trước khi xin phép.

Trong khi tôi chết lặng, người giúp việc nhẹ nhàng đi đến tủ quần áo.

“Nào tôi sẽ giúp người thay đồ.”

"….Tôi hiểu."

Mặc dù tôi là một thiên tài, nhưng tôi vẫn có thể bị đánh bại nếu tôi không có sự chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tôi vẫy cờ trắng và trở nên ngoan ngoãn với người hầu, người mà nay đã trở nên sắc sảo đến đáng ngạc nhiên.

Truyện Chữ Hay