Sau một thời gian quyết chiến với lão béo không biết đếm đến số 3, mình đã trở lại
---------------------------
Christina mày cần suy nghĩ thấu đáo hơn. Tôi đang cố đánh giá lại tình hình lúc này và trong tương lai bằng một góc nhìn khách quan và thấu đáo nhất.
Tại sao tôi lại tức giận khi Mishuly và Leon nói chuyện với nhau.
Nó cứ như kiểu cảm giác một ông bố đang trao tay con gái mình cho chú rể vậy. Sự ghen tuông phát sinh từ sự ham muốn độc chiếm. Ham muốn độc chiếm niềm tin của tôi, niềm tin cho rằng tôi là người gần gũi nhất với em ấy và đã lớn lên cùng em ấy.
Nhưng, đó là một chiều hướng sai lầm.
Lúc đó tôi nên phải thấy vui mừng. Mishuly đã sẵn bước ra thế giống rộng lớn, tôi phải ủng hộ và cảm thấy vui mừng với sự trưởng thành của Mishuly, em ấy sẽ bắt đầu rời khỏi vòng tay tôi. Lý do tôi không thể làm điều đó là do sự ích kỷ và vô lương tâm tồn tại trong cái bộ óc thiên tài này.
Vì vậy, tôi sẽ đi đến một quyết định.
“Tôi sẽ không níu giữ Mishuly nữa ”
Tôi đang ở trong căn phòng của cô con gái thứ ba nhà Cariblachore. Đương nhiên là tôi đang ngồi chơi board game với Saffinia.
Tôi đối mặt Saffinia với suy nghĩ nặng trĩu trong lòng. Về mặt tổng quát thì trò chơi đang ở thế cân bằng. Tuy nhiên, thực tế thì ưu thế đang nghiêng một chút về phía Saffinia.
Có vẻ Saffinia đã nhận ra tình hình lúc này, mắt cô ấy bất ngờ sáng lấp lánh.
“.........không phải là cậu rất yêu em gái mình sao. Câu không thể rời bỏ em gái cậu đâu nhỉ ?”
“Đúng, mình rất yêu quý Mishuly, nhưng mình không muốn trở thành kẻ độc chiếm em ấy”
Trong thời gian tới tôi có lẽ nên cẩn thận hơn một chút, thận trọng giấu giếm suy nghĩ của bản thân nhiều hơn nữa. Khi cảm thấy tôi đang bị dồn vào thế bí khuôn mặt của Saffinia càng trở nên rạng rỡ.
“Ồ vậy à ? Mình tưởng rằng cậu sẽ nghĩ thế giới chỉ cần có cậu và em gái cậu là đủ hạnh phúc rồi”
“Mình chỉ muốn Mishuly được hạnh phúc. Muốn Mishuly luôn mỉm cười, muốn em ấy có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Nhưng mình cảm thấy mình chưa đủ sẳn sàng để cho em ấy những điều đó”
Saffinia nhẹ nhàng chiếm lấy ưu thế lên trong trò chơi. Tôi giả vờ cảm thấy thất vọng với nó, có lẽ tôi nên mạnh tay hơn trong trò chơi này. Saffinia nhếch mép cười bằng một điệu cười rất xấu xí.
“Mình đã luôn cảm thấy hạnh phúc khi ở bên Mishuly và với mình cái hạnh phúc đó là một điều nghiễm nhiên. Có lẽ mình đã không nhận ra mình phụ thuộc vào Mishuly nhường nào. Vì cái cảm giác cám dỗ ấy, mình đã tuyệt vọng cho rằng em ấy sẽ ở bên mình mãi mãi. Vì vậy, sự ghen tuông đó đến từ ham muốn độc chiếm em ây”
“Hehe, hehe. Đúng vậy đó. Mình lấy làm tiếc về chuyện đó. Nhưng không có gì phải lo lắng cả”
“..............................hôm này mình sẽ không nói lại nó nữa”
Saffinia cô nàng đang có lợi thế trong cuộc chơi hôm nay đang nói một cách vui vẻ.
Tôi đang phải đối mặt với thái độ hay ho của của người bạn thân nhất. Nếu mọi việc ổn thoải, tôi sẽ trở thành người chị gái lùi ra sau Mishuly và hỗ trợ em ấy. Không may thay nó phải trả giá bằng hạnh phúc. Thế giới này rất rộng lớn, rộng lớn hơn nhiều cái bàn chơi game nhỏ bé này, những thứ bạn mong muốn cũng vậy.
Tôi phải cho Mishuly thấy thế giới rộng lớn này. Lúc đầu tôi sẽ dắt em ấy đi, rồi đi song song với em ấy và cuối cùng để cho em ấy tự đi trên con đường mà em ấy chon.
“Vì vậy, mình muốn cho Mishuly có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn, mình muốn em ấy có thể thấy nó ngay bây giờ, mình muốn chúng mình không chỉ còn nhìn thấy nhau nữa, mà còn có thể thấy nhiều điều hơn nữa. Vì vậy mình muốn làm cái gì đó vào ngày kỷ niệm thành lập liên bang lần này…………...cậu sẽ giúp mình chứ Saffinia”
Tôi đã được trở thành một người chị gái trong bốn năm quá. Cuối cùng tôi cũng đã hiểu điều đó là một điều vô giá. Bỏ qua trò chơi kia qua một bên, tôi nhìn thẳng về phía đối diện.
Nếu như thường lệ thì cô ấy sẽ từ chối lời đề nghị của tôi. Nhưng lần này cô ấy lại đồng ý và rất hoan nghênh đề xuất của tôi.
“Hehehe. với mình thì điều đó là không thể, mình tự hỏi mọi thứ có ổn không nếu đi cùng chị gái. Ngày kỷ niệm thành lập ư ? Tốt thôi………………….Mình chưa rõ mình có thể làm gì, nhưng nếu cậu thắng được mình hôm nay, thì mình sẽ giúp cậu hết sức có thể.”
Saffinia đang có tâm trọng rất tốt và cô ấy đang giành lợi thế lớn trong cuộc chơi lần này. Chiến thắng đã gần như chắc chắn trong tầm tay của cô ấy. Đứng vậy, thay vì từ chối thẳng thừng bằng câu nói kiểu “điều đó là một mớ rắc rối”, thì cô ấy lại đặt cược vào cuộc chơi gần như chắc chắn sẽ thắng.Tôi đã cười rất nhiều khi nghe thấy lời hồi đáp của cô ấy.
“Mình muốn nói một điều, cậu thực sự là một người bạn tốt !”“...........cậu nghĩ cậu có thể thắng ?”
Saffinia đột nhiên trở nên căng thẳng và nhìn vào mắt tôi. Đôi mắt đó tự hỏi rằng liệu tôi có thể lật ngược tình thế bất lợi hiện tại.
Đầu Saffinia vẫn chỉ toàn hoa mà thôi. Cậu ấy nên biết rằng thế giới này chả bao giờ vận hành theo cách cậu ấy muốn. Ngay là cả thiên tài đi nữa cũng dễ dàng bị lừa bởi những thứ mông lung.
Chả cần mưu mẹo, lừa phỉnh bằng lời nói ở đây, tôi chỉ mỉm cười và im lặng chơi tiếp.
“A”
Có vẻ như Saffinia đã nhận ra sai lầm của bản thân. Đôi mắt của cô ấy nhìn thẳng vào nước đi sang lầm với vẻ choáng váng.
“Saffinia. Cậu muốn làm gì tiếp theo nào ? Hãy nghĩ kĩ, bởi gì cậu đã hứa sẽ làm bất cứ điều gì có thể.”
Nhờ trò chơi ngày hôm nay, mà người bạn thân nhất của tôi Saffinia sẽ phải làm bất cứ điều gì cô ấy có thể làm cho tôi.