Từ nay sẽ là 2 tuần/chương vì mình có pj khác là Akuyaku reijō wa, shomin ni totsugitai! !
----------------
Tôi đang ngâm nga một khúc hát trong miệng.
Sau khi Charles ra về, cuộc sống của tôi trở lại bình thường. Ngâm nga một khúc hát trong miệng làm cho tâm trạng của tôi trở nên tốt hơn.
Nhờ những giai điệu này tôi đã có thể vượt qua buổi khiêu vũ đầu tiên. Ngày hôm đó tôi đã nghe thấy nó, một giai điệu nhẹ nhàng giữa không gian ồn ào đó. Một bài hát được chơi với tiết tấu chậm rãi và êm đềm, một giai điệu đáng nhớ.
“..................hưm”
(TN: nghe thử Cossack Lullaby sẽ biết
:v )
Mishuly đang nhìn tôi vì lý do nào đó.
“Có vẻ chị đang cảm thấy hạnh phúc”
“Heh, đúng vậy”
Tôi mỉm cười và xác nhận lời của Mishuly. Tôi chân thật bộc lộ cảm xúc của mình mà không hề giấu diếm. Tâm trạng của tôi lúc này tốt hơn bao giờ hết.
Tôi vừa nghĩ vừa xoa đầu Mishuly.
“Cảm ơn em, Mishuly !”
“......Còn chuyện với Charles ?”
“Ừ thì…”
Mặt của Mishuly lúc này có vẻ như đang háo hức mong chờ điều gì đó.
“Em đã nói với chị về chuyển giữ khoảng cách với Charles. Chị đã nói vấn đề đó với cậu ấy và mọi chuyện đã diễn ra theo hướng tốt đẹp”
Theo cách nhìn nào đó tôi cảm thấy khoảng cách giữa tôi và Charles đã thu hẹp đáng kể. Không hiểu vì sao tôi lại cảm thấy vui vì điều đó. Nhưng có lẽ là do tình bạn của tôi và cậu ấy đã thêm sâu đậm hơn, tôi cảm thấy khá xấu hổ khi nhớ đến nó, nhưng xét cho cùng tôi cũng cảm thấy rất vui.
Điều này là nhờ sự gợi ý của Mishuly. Em ấy quả là một cô bé tốt bụng, tôi vuốt ve mái tóc vàng và mềm như mật ong của em ấy,.
“.................ummmmmmm”
Trái với niềm vui của tôi thì đôi mắt của em ấy có biểu hiện hơi lạ.
“Mishuly ?”
“Chị có gì đó rất khác ?”
Ý em ấy là sao. Tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi không thể hiểu ý em gái mình.
“......ý em là…. ?”
“Không, không có gì đâu, chị đừng để tâm “
Tôi định hỏi em ấy như bị cắt ngang lập tức. Cứ như em ấy định nổi loạn vậy, sau đó em ấy lại gần và tựa vào tôi.
Em ấy từ từ tựa sát vào người tôi, điều này hoàn toàn trái ngược với sự “nổi loạn”, chỉ với một cử chỉ em ấy đã thu hút toàn bộ sự chú ý của tôi, tôi thực sự cảm thấy bối rối.
Tôi không thể đoán trước hành động của em ấy. Tôi tự hỏi nó là sao. Có lẽ đây là giai đoạn nổi loạn của em ấy. Một kiểu nổi loạn dễ thương chăng.
Nó có thể là bất cứ điều gì.
Mishuly lúc này đang dựa sát vào người tôi. Tôi có lẽ nên bỏ qua những câu hỏi đó và ôm chặt lấy em ấy.
“ Em thật dễ thương”
“......chị thật là tuyệt vời”
Chúng tôi như hai chị em ruột vây. Tôi luôn cảm thấy hạnh phúc với những tình cảm của em ấy dành cho tôi, chúng luôn khiến tôi mỉm cười.
Trong “Mê cung số phận” em ấy có một số phận không may mắn. Theo câu truyện để đến được với hạnh phúc em ấy sẽ phải chịu rất nhiều đau khổ.
Nhưng lúc này thi sao ?
“Mishuly, em có cảm thấy hạnh phúc không ?”
“Có ”
Tôi ôm lấy em ấy, tận hưởng những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi.
Nếu chúng tôi hạnh phúc thì có lẽ số phận chúng tôi sẽ thay đổi. Sẽ không có cô con gái nuôi của công tước bị bắt nạt, sẽ không có bất cứ hôn ước nào được sắp đặt.
Sau cùng thì, số phận sẽ không đi theo điều được định sẵn.
Tôi ôm chặt là Mishuly và gật đầu đáp lời.
“Chị cũng vậy ! Chúng ta sẽ luôn là cặp chị em mạnh mẽ nhất ! “
“Em cũng nghĩ vậy!....Oh, mà chị biết đấy……….”
Mishuly bất ngờ xác nhận lại những lời tôi nói.
“Bởi vì em sẽ cố gắng hết sức”
“....Gì cơ ?”
Liệu điều sẽ giúp tôi vượt qua những khó khăn. Liệu rằng chỉ cần nhìn vào đôi mắt của em ấy và ôm em ấy có đủ cho tôi.
“Sẽ không gì có thể cản bước chúng ta, bởi vì chị em mình là những người mạnh mẽ nhất !”
Trước sự ngờ vực của tôi, Mishuly tiếp tục khẳng định mọi thứ.
Động lực của em ấy là gì ?? Chó dù là gì đi chăng nữa, nó cũng thật tốt, vì nó đã giúp em ấy cố gắng hết mình.
“Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng nhé, Mishuly !”
“ Vâng, em sẽ cố gắng hết sức !”
Khi nhìn thấy nụ cười của em ấy tôi thấy mình bị thuyết phục hoàn toàn.
Ở thời kỳ niên thiếu và thời kỳ nổi loạn, các cặp chị em thường
sẽ có mâu thuẫn. Nhưng nếu họ có mối liên kết mạnh mẽ với nhau, thì sẽ không có bất cứ mâu thuẫn nào có thể len lỏi vào mối quan hệ của họ.
Số phận cũng như vậy.
Hai năm kể từ lần đầu chúng tôi gặp nhau. Tôi chưa bao giờ cảm thấy bản thân mạnh mẽ đến thế. “Mê cung số phận” có lẽ nó chỉ là chuyện của kiếp trước, một dòng chảy số phận không hề liên quan đến dòng chảy số phận của chúng tôi lúc này. Xét cho cùng, những hồi ức đó chỉ làm cho tôi trở nên do dự hơn.
Cho đến ngày hôm sau, đến hôm sau có vẻ là như vậy..
Người đó đến thăm nhà chúng tôi theo đúng cái được gọi là số phận.