Ánh mắt Cơ Thiên Dịch quét một vòng khắp cung điện tìm kiếm, phát hiện thiếu nữ hắn thầm thương trộm nhớ đang nằm rạp trên cái bàn nhỏ bên cạnh cửa sổ.
Hắn yên lặng si mê nhìn Vãn Vãn, đồng tử ngày càng tối sầm, ngày càng sâu thẳm, bước chân vô thức tiến về phía nàng.
A Tả sở hữu một thân võ nghệ cao cường, bình thường hắn có tâm tư gì cũng chẳng dám vọng động.
Nhưng mà, dường như tối nay A Tả say mất rồi, không hề mảy may phát hiện ra sự hiện hữu của hắn.
Mỹ nhân yêu kiều nằm yên tĩnh trước mặt, Cơ Thiên Dịch chẳng kiềm chế nổi chính mình nữa, bàn tay theo bản năng vươn lên vuốt ve gò má trắng mịn tựa thạch ngọc.
Gò má thiếu nữ ưng ửng đỏ vì men rượu nồng say, gương mặt ấy tinh xảo vô khuyết, diễm lệ động lòng người.
Cơn gió mang theo cái lạnh man mát đêm khuya lẻn qua cửa sổ thổi vào cung điện, ánh nến lập lòe chớp tắt.
Nhịp tim Cơ Thiên Dịch đập rộn như trống trận, đây là lần đầu tiên A Tả thiếp ngủ ngay trước mặt hắn, chẳng hề phòng bị, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn ôm lấy thiếu nữ như họa, chậm rãi bế nàng tới giường.
A Tả say rồi, hắn chỉ bế nàng nằm lên giường, để cho nàng ngủ thoải mái hơn thôi, Cơ Thiên Dịch tự bao biện cho bản thân.
Nhẹ nhàng đặt Vãn Vãn xuống tấm nệm êm ái, Cơ Thiên Dịch ngồi bên thành giường, như kẻ si cuồng ngắm nhìn dung nhan yêu kiều, ánh mắt lưu luyến chẳng muốn rời đi.
Cơn say ngấm vào thân thể, Vãn Vãn nóng nực, mơ mơ hồ hồ kéo phăng áo bào, xiêm y chỉnh tề trở nên xộc xệch, xương quai xanh tinh xảo bại lộ. Cảnh tượng kiều diễm ấy lọt vào mắt Cơ Thiên Dịch, xúc cảm mà hắn gắng gượng kiềm nén bấy lâu trong phút chốc mãnh liệt tuôn trào.
Cơ Thiên Dịch không nhịn nổi nữa, cúi đầu đặt nụ hôn lên cái trán trắng mịn, từng chút từng chút lần xuống, sau đó nhấm nháp đôi môi đỏ mọng hằng ao ước, triền miên thưởng thức.
Hắn như người sa vào vũng lầy, bất tri bất giác chìm đắm trong đôi môi mật ngọt, thiếu niên cạy mở môi nàng toan làm nụ hôn này sâu thêm.
Vãn Vãn khó chịu quay đầu hừ một tiếng, âm cổ mềm mại như mèo con, khiến ngọn lửa dục vọng trong lòng Cơ Thiên Dịch càng bỏng cháy.
Thiếu nữ mở hờ đôi mắt mờ sương, gò má ửng hồng, đồng tử nàng ngân ngấn nước, long lanh hơn tinh tú trên cao, khiến lòng người si mê.
"Ưm.." Vãn Vãn nằm dưới thân Cơ Thiên Dịch vùng vẫy, cánh tay ngọc ngà chống lên lồng ngực hắn.
Thiếu niên chìm đắm vào cơn mê tình, dưới sự sai khiến của bản năng nguyên thủy, đôi bàn tay tinh xảo lần mò vào lớp áo choàng, chạm phải da thịt thiếu nữ mềm mại nhẵn nhụi, còn thoang thoảng hương thơm nhàn nhạt. Dục vọng tuôn trào tựa cơn đại hồng thủy, một luồng nhiệt nóng hổi bốc lên nơi bụng dưới, chen vào giữa cặp chân thon dài của thiếu nữ.
Hô hấp của Vãn Vãn trở nên rối loạn, hắn mới lưu luyến buông tha đôi môi nàng, nằm rạp trên người nàng thở hổn hển.
Ngay cả khi có lòng làm chuyện xấu, thể lực của hắn lại chẳng cho phép.
Thời điểm Cơ Thiên Dịch đang hít thở hồng hộc, Vãn Vãn lại bắt lấy tay hắn, xoay người một cái đè hắn dưới thân, tựa như nữ vương cao cao tại thượng quan sát thiếu niên.
Dưới cái nhìn ấy, Cơ Thiên Dịch có chút chột dạ, bàn tay vò nát chăn gấm, hô hấp lại dồn dập lên.
"A.. A Tả.." Hắn khe khẽ gọi, ánh mắt chăm chú ngắm nghía thiếu nữ giờ phút này tựa nữ yêu câu dẫn nhân tâm.
Đồng tử Vãn Vãn sâu thẳm không thấy đáy, nàng cúi người xuống, vài lọn tóc đen mượt sà xuống lồng ngực thiếu niên, một tay nàng chậm rãi vuốt ve ngực hắn, từ từ luồn vào lớp áo bào, chạm lên da thịt nóng bỏng, cảm thụ nhịp tim đang không ngừng gia tốc.
Đoạn nàng cúi đầu hôn lên đôi môi lành lạnh của Cơ Thiên Dịch, bàn tay hư hỏng lần mò đến chốn bí mật căng cứng kia, khiến kẻ nằm dưới thân nàng ý loạn tình mê. Nàng siết chặt thân thể hắn, lớp vải vóc đơn bạc khó lòng ngăn cản nổi nhiệt ý đang sôi trào không ngừng trên người nam nhân.
Thiếu niên ghì sát mái đầu vào cần cổ nàng, hô hấp nóng bỏng loạn nhịp phả vào xương quai xanh tinh xảo.