- Phương Chính đại nhân, đây chính là mật thất, mời ngài vào.
Trong đường hầm dưới lòng đất u tối, một lão già cổ sư nhị chuyển đi ở phía trước, dẫn đường cho Phương Chính.
Căn mật thất cất chứa cổ phương hợp luyện cổ trùng của gia tộc ở ngay phía trước không xa.
Phương Chính thăng chức gia lão, thân phận địa vị biến đổi long trời lở đất, cổ phương hợp luyện mà gia tộc cất giữ, chỉ cần không phải là tứ chuyển, ngũ chuyển, thì hắn đều có quyền tuỳ ý kiểm tra.
Nếu là cổ sư nhất chuyển, nhị chuyển thông thường muốn xem cổ phương, vậy thì nhất định phải dùng nguyên thạch và chiến công đổi lấy.
Mật thất này nằm ở bên dưới sơn trại, vô cùng bí mật, cho dù là sơn trại bị xoá sạch thì chỗ mật thất này vẫn có thể tiếp tục tồn tại.
Trước đây, người sáng lập Cổ Nguyệt sơn trại, tức tộc trưởng đời thứ nhất, chính là ở trong hang động dưới đất này mà phát hiện nguyên tuyền, từ đó mới quyết định dựng trại tại đây.
Trải qua nhiều thế hệ tộc trưởng kinh doanh và phát triển, hang động ngầm bên dưới Cổ Nguyệt sơn trại đã trở thành căn cứ bí mật của tộc Cổ Nguyệt.
Thường ngày thì cổ sư bình thường không có tư cách ra vào nơi này, chỉ có gia lão, tộc trưởng và những cổ sư ám đường phụ trách canh gác nơi này mới có quyền lợi như vậy.
Nhiều cổ sư đến cuối đời cũng chỉ có thể đến đây một lần.
Đó chính là khi đại điển Khai Khiếu, các thiếu niên sẽ đi đến biển hoa chỗ nguyên tuyền, thông qua hy vọng cổ mà mở ra không khiếu.
Trừ lần đó ra, nếu không có nguyên nhân đặc thù, hang động ngầm sẽ tuyệt đối cấm người không phận sự tiến vào, ngay cả cổ sư canh gác nơi này cũng đều phải trải qua tuyển chọn nghiêm ngặt.
Dù sao nguyên tuyền trong hang động ngầm này cũng là nền móng của cả Cổ Nguyệt sơn trại, một số lượng lớn nguyên thạch sẽ ngưng kết ra từ trong đó, chèo chống tu hành cho tất cả cổ sư trong tộc Cổ Nguyệt.
Hai người bước đi trong đường hầm, tiếng bước chân không ngừng vang vọng.
Xung quanh mơ hồ có tiếng nước chảy róc rách truyền đến, chính là dòng nước chảy bên trong hang.
Một lát sau, cổ sư nọ dẫn Phương Chính đi đến một cánh cửa đá.
Lão vỗ vào bụng, từ trong không khiếu chợt bay ra một con cổ, nháy mắt đụng vào cửa đá.
Mặt trên cửa đá dập dờn nổi sóng, như thể mặt nước bị ném vào một hòn đá.
Ngay sau đó, mặt ngoài cửa đá biến ảo một phen rồi từ từ biến mất, mật thất bên trong hiện ra.
Diện tích mật thất cũng không nhỏ, khoảng một mẫu, cách mỗi vài bước sẽ có một cái bàn đá cao cỡ nửa người, trên mấy chục cái bàn đá này bày những cái khay bằng bạch ngọc, bên trong lẳng lặng nằm một con cổ trùng.
Những con cổ trùng này đủ loại màu sắc, đại khái lớn bằng một nắm tay, ngoại hình cũng tương tự nhau, giống như con tằm.
Trên đầu của chúng nó có một đôi mắt kép như chuồn chuồn hoặc ong mật, màu sắc sặc sỡ, như tráng men nhiều màu.
Chỉ là bề mặt những con cổ trùng này cũng không mềm mại mà phủ một lớp vỏ mờ sáng, trên vỏ còn hiện lên ánh kim.
- Phương Chính đại nhân, ngài lần đầu tới mật thất này, thuộc hạ sẽ giới thiệu cho ngài một chút.
Trong những nhị chuyển chiếu ảnh cổ này đều ghi lại cổ phương.
Chiếu ảnh cổ màu xanh lục lam có gần như tất cả cổ phương nhất chuyển trong gia tộc, chiếu ảnh cổ màu đỏ đen thì là cổ phương nhị chuyển, trong những con cổ màu trắng là cổ phương tam chuyển, trong chiếu ảnh cổ màu vàng cam thì là cổ phương tứ chuyển.
Về phần cổ phương ngũ chuyển, nó đương nhiên ở trong con chiếu ảnh cổ màu tím trên bệ đá ở trung tâm kia.
Lão già cổ sư đứng bên cạnh kịp thời giới thiệu.
Chiếu ảnh cổ là một loại cổ trùng có thể ghi lại hình ảnh, tiến thêm một bước chính tam chuyển lưu ảnh tồn thanh cổ.
Sau khi hợp luyện thành lưu ảnh tồn thanh cổ, nó không chỉ có thể ghi lại hình ảnh mà còn có thể ghi lại tiếng động.
Ở hang động trong khe đá, Hoa Tửu hành giả là dùng một con lưu ảnh tồn thanh cổ lưu lại di ngôn về truyền thừa.
Nhưng ghi lại cổ phương cũng không cần âm thanh, do đó chiếu ảnh cổ cũng là đủ rồi.
Thứ như cổ phương hợp luyện này vô cùng quý giá, dùng giấy trúc bình thường ghi lại, một khi bị người ta trộm đi, chẳng những sẽ để người khác có thể hợp luyện ra cổ trùng đặc hữu của tộc Cổ Nguyệt, mà còn là một tiết lộ tình báo nghiêm trọng đối với gia tộc.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, từ trong một cổ phương, một cổ sư kinh nghiệm phong phú là có thể nhìn ra ưu khuyết điểm của cổ trùng được hợp luyện ra.
Nếu cổ phương bị tiết lộ, đó sẽ là một tổn thất trọng đại với gia tộc, sau này khi tác chiến, cổ sư của bản tộc rất có thể bị quân địch nhằm vào mà khắc chế.
Cho nên từ trước đến nay, cổ phương được kiểm soát nghiêm ngặt theo từng cấp, đồng thời còn lưu giữ bằng cách đặc thù.
Chiếu ảnh cổ tương đối dễ dàng luyện chế, giá thành không cao, là một loại phương thức lưu giữ cổ phương thường thấy nhất.
- Phương Chính đại nhân, những con chiếu ảnh cổ này đều là của gia lão bí đường nhưng cũng không cản trở ngài phát động chân nguyên để xem.
Chỉ là với thân phận hiện nay của ngài vẫn chưa thể xem cổ phương tứ chuyển, ngũ chuyển.
Còn có hai điều này, mật thất là nơi quan trọng của gia tộc, mỗi một hành động của ngài ở đây đều bị âm thầm theo dõi.
Ngài mỗi ngày một lần chỉ có thể nán lại trong một khắc chung ở mật thất này, khi hết thời gian, ngài phải đi ra.
Bây giờ lão già cổ sư mới nói.
- Ừ, ta hiểu được.
Phương Chính gật đầu.
- Phương Chính đại nhân, thuộc hạ không quyền vào nên sẽ đứng ở cửa.
Thời gian đến, thuộc hạ sẽ gọi ngài ra ngoài.
Lão già khom người nói.
Phương Chính rảo bước tiến vào mật thất, vừa đi vào, cửa đá phía sau liền từ hư chuyển thực, nhốt một mình hắn vào trong mật thất.
Hắn bước đi trong mật thất, không gian tĩnh lặng.
Tiếng bước chân vang vọng bên tai, trên những vách tường xung quanh thì khảm nạm mấy con thuỷ quang cổ.
Ánh sáng phát ra từ trên người chúng nó dập dờn bềnh bồng như nước, ánh sáng biến ảo, lớp lớp lan toả, lúc mờ lúc tỏ.
Thời gian có hạn, Phương Chính cũng không muốn lãng phí nó, cho nên chỉ chọn xem những con chiếu ảnh cổ màu trắng.
Trong chiếu ảnh cổ màu trắng đều ghi lại cổ phương hợp luyện của cổ trùng tam chuyển.
Đại bộ phận cũng không thích hợp Phương Chính, cổ trùng cần thiết để làm nền tảng đều là nguyệt toàn cổ, nguyệt ngân cổ vân vân.
Phương Chính không nhìn kỹ, chỉ xem qua đại khái để tiết kiệm thời gian.
Trước kia hắn lấy nguyệt quang cổ phối hợp với ngọc bì cổ luyện thành nguyệt nghê thường, rồi lấy nguyệt quang cổ hợp luyện cùng tiểu quang cổ thành nguyệt mang cổ.
Trên cơ sở của nguyệt nghê thường và nguyệt mang cổ, cổ phương hợp luyện Phương Chính có thể xem cũng chỉ có vài cái.
Với nguyệt nghê thường, cổ phương hợp luyện phù hợp chỉ có duy nhất một cái, chính là tam chuyển quân lam nguyệt.
Quân lam nguyệt là do nguyệt nghê thường và yên lam cổ hợp luyện thành.
Trong quá trình còn kèm thêm một số phụ liệu khác.
Bên trong chiếu ảnh cổ đầu tiên ghi lại ưu khuyết điểm của quân lam nguyệt.
Quân lam nguyệt vẫn là cổ trùng phòng ngự, so với nguyệt nghê thường phòng ngự của nó tốt hơn, nhưng số lượng người có thể cùng lúc bảo vệ vẫn không thay đổi, như cũ là năm người bao gồm cả người dùng.
Sau đó ghi lại chi tiết cổ phương, bao gồm cổ trùng và các nguyên liệu cần thiết khác, tiếp theo là các bước luyện chế.
Thứ hai là các hạng mục cần lưu ý, tỉ như khi cho vào nguyên liệu nào sẽ có phát sinh vấn đề gì.
Cuối cùng là kinh nghiệm tâm đắc của những người đi trước để lại.
Phần nội dung này là nhiều nhất trong toàn bộ ghi chép, dạt dào đa dạng.
Nhưng so với những cổ phương khác thì có phần ít hơn.
- Cũng khó trách, ngọc bì cổ khó đạt được, tuy lộ tuyến có thể đi tới ngũ chuyển nhưng cũng không phải ai cũng đi được.
Còn chưa nói, yên lam cổ tuy cũng không quá hiếm hoi, nhưng phụ liệu lại tốn một bút tiền.
Chỉ riêng ngọc thạch cần đến cả cân chứ chẳng đùa.
Phương Chính thầm nghĩ.
Luyện chế quân lam nguyệt cổ trùng không khó tìm, nhưng nó quả thật rất đốt tiền.
Mặc dù vậy, Phương Chính vẫn sẽ luyện chế nó.
Kế hoạch tương lai có thay đổi, Phương Chính phải đi cùng hai người Thanh Thư, Dược Hồng.
Cổ trùng một người có thể dùng không nhiều, cho nên việc phòng ngự rất cần có loại phòng ngự tập thể.
Hơn nữa, trước mắt hắn vẫn còn trong sơn trại, nguyệt nghê thường cũng mang danh nghĩa là bản mệnh cổ của hắn, dù thế nào hắn cũng phải đưa nó lên tam chuyển mới hợp lẽ thường.
Nên Phương Chính lúc này đang tập trung học thuộc cổ phương của quân lam nguyệt.
Gia tộc không cho phép sao chép cổ phương, cho nên người đến xem phải tự mình ghi nhớ lấy, không được phép lưu giữ lại nội dung.
Phương Chính học đi học lại, còn vài lần nhắm mắt tự trả bài, đảm bảo không nhớ sai cái gì.
Ngoài cổ phương ra, hắn cũng xem thật kỹ những tâm đắc bên dưới.
Mỗi một dòng đều là kiến thức, đối với quá trình tu Hành của hắn sau này nhất định sẽ có trợ giúp.
Cho dù là Phương Nguyên có năm trăm năm kinh nghiệm, đứng trước những ghi chép này hắn cũng phải nghiêm túc học tập.
Phương Chính chỉ là một con gà con vừa bước ra khỏi vỏ trứng, hắn càng không dám xem thường.
- Phương Chính đại nhân, đã qua một khắc chung, tin rằng ngài đã có một chút thu hoạch.
Cho dù như thế nào cũng mời ngài ngày mai trở lại thôi.
Đúng lúc này, cửa đá lại biến thành hư vô, lão già cổ sư đứng ở cửa kính cẩn nói.
- Được.
Phương Chính khẽ gật đầu, hắn đặt chiếu ảnh cổ trong tay xuống rồi bước ra khỏi mật thất.
Trước mắt hắn phải tập trung luyện chế quân lam nguyệt, còn về nguyệt mang cổ vẫn cần gác lại một thời gian.
- Nguyệt mang cổ cũng không quá mức cần thiết.
Trong lang triều, mũi tên cổ đã đủ để đảm nhận vị trí tấn công.
Đối phó cuồng điện lang, ta vẫn là cứ ưu tiên phòng ngự trước.
Tạm thời cũng không cần quay lại đây.
Ý nghĩ như vậy thoáng quá trong lòng hắn..