"Vệ ca, đến anh." – Người phụ trách chạy tới cung kính nói.
Tân ảnh đế Vệ Tây Lẫm nhìn dây cáp cách đó không xa không hiểu sao trong lòng lại thấy bất an. Hắn có bệnh sợ độ cao nhẹ, mỗi lần nhìn dây cáp treo phía trước là lòng lại thấy hơi căng thẳng. Nhưng hắn không mấy để tâm đến chút khác thường này, chỉ không nhanh không chậm đi đến, vô tình đối diện ánh mắt Trương Sâm.
Trương Sâm cười cổ vũ hắn, vẻ mặt vừa kính trọng lại vừa thân cận.
Trương Sâm là học đệ của Vệ Tây Lẫm, tiến vào cùng một công ty quản lý với Vệ Tây Lẫm, Vệ Tây Lẫm rất chiếu cố gã mà Trương Sâm cũng rất tôn trọng hắn. Nhưng không biết vì sao hôm nay Vệ Tây Lẫm lại cảm thấy Trương Sâm có chút lạ lạ nhưng cụ thể là chỗ nào lạ thì hắn lại không nói ra được.
Đợi nhân viên cột chắc dây cáp, Vệ Tây Lẫm chậm rãi di chuyển lên cao.
Trương Sâm quan tâm hắn hô một tiếng: "Vệ ca, cố lên!"
Vệ Tây Lẫm mới vừa lấy ra chút tự tin mỉm cười thì đột nhiên cảm giác dây cáp trên người buông lỏng, tâm bỗng trầm xuống, sau đó nghe được vài tiếng thét chói tai, gần như chỉ trong nháy mắt, hắn liền đụng vào sàn nhà, đại não bị một trận đau nhức ập đến thổi bay. Trong một giây cuối cùng trước khi mất đi ý thức, hắn hoảng hốt thấy Trương Sâm trên mặt hiện lên nét cười đắc ý vặn vẹo, còn hé miệng làm khẩu hình nói ra bốn chữ...
"Đau......" Vệ Tây Lẫm mở mắt, thấy vách tường màu trắng, mũi ngửi được mùi nước sát trùng nhàn nhạt. Nơi này là bệnh viện? Ngã xuống từ nơi cao như vậy mà hắn không chết? Trong lòng mới vừa vui mừng một trận, đầu đột nhiên đau xót, hắn ôm đầu nằm trên giường, trong đầu vụt qua rất nhiều kí ức không thuộc về hắn, đấu đá lung tung trong đại não.
Ước chừng năm sáu phút sau, Vệ Tây Lẫm mới xắp sếp kí ức rõ ràng, sắc mặt hòa hoãn lại. Hắn chậm rãi nằm lại trên giường, nét mặt mang một phần mê mang, hai phần ngạc nhiên, ba phần trào phúng, còn có bốn phần ý chí chiến đấu.
Hắn đã chết, nhưng lại trọng sinh ở một thân thể cùng tên cùng họ với hắn. Năm nay chủ nhân thân thể này mới tuổi, nhân cơ hội nghỉ hè tham gia [Đệ nhất ca sĩ] mà một khúc thành danh, vừa tiến vào top tám đã được người đại diện công ty giải trí Hoa Dung Huynh Đệ nhìn trúng, hẹn hắn gặp mặt nói chuyện.
Buổi tối trước ngày hẹn, bạn học cùng lớp đồng thời cũng là một trong những người thuộc top tám một hai phải kéo hắn đi ra ngoài chúc mừng. Trùng hợp là đèn trong hành lang bị hỏng, lúc đi xuống không biết nguyên chủ bị cái gì vướng chân, ngã lăn xuống lầu. Chờ sau khi nguyên chủ tỉnh lại, bên trong đã thay người.
Vệ Tây Lẫm kiểm tra thân thể của mình một chút, xác định trên người không có thiếu bộ phận nào, chỉ là cánh tay phải bị gãy xương. Hẳn là nguyên chủ đã chết, vì nguyên nhân nào đó không rõ, linh hồn của hắn nhập vào thân thể nguyên chủ, trọng sinh.
Lâm Đống......
Vệ Tây Lẫm có một loại trực giác cho rằng việc hắn té ngã nhất định không thể không có quan hệ với Lâm Đống. Hắn đưa ngón trỏ sờ sờ mặt, bên môi hiện lên nét cười nhạt lạnh lùng. Giới giải trí, vĩnh viễn là như thế. Kiếp trước trước khi chết, Trương Sâm dùng khẩu hình nói với hắn bốn chữ rõ ràng là 'lên đường bình an', một màn này khắc sâu trong đầu hắn. Hắn chết tuyệt đối là do một tay Trương Sâm tạo thành. Còn về nguyên nhân, chỉ có thể là hắn cản đường Trương Sâm. Hắn lớn lên anh tuấn, âm giọng cũng lợi hại, vẫn luôn là người công ty mạnh mẽ bồi dưỡng. Công ty chỉ cần có tài nguyên là sẽ ưu tiên dùng trên người hắn. Khó trách Trương Sâm sẽ ghen ghét hắn, thậm chí không tiếc gϊếŧ chết hắn.
Mà đằng này...... Vệ Tây Lẫm không rõ động cơ của Lâm Đống. Trong trí nhớ hắn có được, hắn và Lâm Đống cũng không có thâm cừu đại hận gì, thậm chí quan hệ còn không tồi, lúc dự thi cũng luôn cổ vũ cho nhau. Lần này chỉ là trao đổi kí hợp đồng, có thể kí hay không còn chưa chắc chắn, chẳng lẽ cái này lại phiền phức tới Lâm Đống?
Mới vừa tỉnh lại liền nghĩ nhiều như vậy, đầu lại đau lên, Vệ Tây Lẫm xoa xoa huyệt thái dương, bỗng nhiên nghe được một giọng nói trẻ con: [Hệ thống thiên hoàng của siêu sao kí kết thành công, kí chủ có muốn kiểm tra ngay bây giờ hay không?] Vệ Tây Lẫm nhìn quanh cũng không thấy cái gì khác thường, trong lòng hơi động, 'Hệ thống thiên hoàng của siêu sao' nghe qua có vẻ rất to lớn.
Hắn thử đọc thầm trong lòng: [Được]
[Hệ thống thiên hoàng của siêu sao số xin hân hạnh phục vụ vì ngài.]
Tiếp đó, ánh sáng nhạt chợt lóe lên trước mắt Vệ Tây Lẫm, một màn ảnh sáng xuất hiện, trên đó hiển thị rõ các hàng tiêu chuẩn.
Tổng thể:
Kí chủ: Vệ Tây Lẫm
Tuổi:
Dáng người: /+
Ngoại hình: /+
Thể chất: /+
Mị lực: +
Trí nhớ: +
Độ khai phá não bộ: %+
Âm giọng: +
Sáng tác:
Danh vọng:
Thuộc tính:
Đánh giá tổng hợp: không biết
Đạo cụ:
Kho hàng:
Cấp bậc:
Đây có nghĩa là hắn chiếm được một cái hệ thống như vai chính trong tiểu thuyết sao? Vệ Tây Lẫm vui mừng ngồi dậy.
Bảng hệ thống có chút giống bảng điều khiển game, có chỗ hắn hiểu cũng có chỗ hắn không hiểu, hỏi: ['+' có ý gì?]
: [Kí chủ có thể lợi dụng việc gia tăng điểm thuộc tính để chỉnh giá trị lại.]
Vệ Tây Lẫm càng vui mừng. Nói như vậy, chẳng lẽ bề ngoài mình có thể xuất sắc hơn sao? Xã hội ngày nay chính là xã hội xem mặt, đương nhiên là bề ngoài càng xuất sắc càng tốt.
[Làm sao mới có thể có thêm điểm thuộc tính?] Vệ Tây Lẫm nhìn phía sau điểm thuộc tính vẫn là số .
: [Điểm thuộc tính có được thông qua danh vọng, danh vọng có thể đổi điểm thuộc tính. Danh vọng chính là mức độ nổi tiếng, ví dụ như một người có ấn tượng tốt với kí chủ có thể đạt được danh vọng, fan bình thường cũng có thể đạt được danh vọng, fan cuồng nhiệt có khả năng đạt nhiều hơn danh vọng.]
[Làm sao để nhận được đạo cụ?]
[Để tôi giải thích từng cái cho anh. Kho hàng là nơi lưu trữ phần thưởng hệ thống và đồ vật riêng tư của kí chủ. Kí chủ tiêu danh vọng hệ thống tự động tăng cấp, kí chủ có thể nhận được khen thưởng ngẫu nhiên từ hệ thống; tiêu danh vọng hệ thống tăng cấp, đồng thời cũng nhận được phần thưởng ngẫu nhiên từ hệ thống, cứ thế mà suy ra. Cấp bậc càng cao, khen thưởng càng phong phú. Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên cũng có thể nhận thưởng.]
[Thương thành ___ kí chủ có thể mua bất cứ vật dụng gì ở Thương thành, tất nhiên cũng cần trả lượng giá trị danh vọng nhất định. Đặc biệt nên lưu ý, có bán luôn sáng tác bao gồm cả biên kịch, viết lời và soạn nhạc. Còn về đánh giá tổng hợp là không biết vì tổng điểm sáng tác và âm giọng của kí chủ quá thấp, còn không bằng một vị minh tinh tuyến mười tám nữa.] Giọng hệ thống có chút bất đắc dĩ, Vệ Tây Lẫm gần như có thể thấy một thằng nhóc đang buông tay bộ dáng bất đắc dĩ.
[Chỉ là có hệ thống tôi ở đây, tương lai kí chủ nhất định có thể trở thành Thiên hoàng siêu sao đệ nhất!]
Đôi mắt đen nhánh của Vệ TâyLẫm càng ngày càng sáng, khóe môi nhếch lên độ cung càng ngày càng cao. Không tồi,hắn nhất định sẽ trở thành Thiên hoàng siêu sao, bất luận kẻ nào cũng không thểngăn cản hắn bước trên con đường này!