Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

được chiều chuộng một cô bạn gái dễ thương như tớ chính là phần thưởng cho cậu đó

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vài ngày sau.

Tôi đã có thể bình tĩnh ngẫm về thất bại của bản thân. Cùng lúc đó, trường học đã bắt đầu bước vào giai đoạn thi cử.

“Chào buổi sáng Yamato-kun!”

Yuzu bước đến khi tôi đang đứng chờ ở chỗ quen thuộc vào buổi sáng.

“Yo!” Tôi vẫy tay chào lại rồi chúng tôi rảo bước cùng nhau.

Hôm trước tôi không thể giải quyết hiểu lầm là vì tôi đã bất ngờ đề cập đến nó, để rồi cuối cùng mọi thứ chẳng đâu vào đâu. Vậy nên lần này tốt hơn hết là tôi nên căn thời gian chuẩn xác.

“Ta-da! Nhìn nè, tớ làm nó hôm qua đó!”

Yuzu lấy ra một tập flashcard với những từ tiếng Anh ở mặt trước và bản dịch tiếng Nhật ở mặt sau. Đây là một cách khá phổ biến để ôn lại bài.

“Flashcard? Cô không tự tin với tiếng Anh hả?”

Việc Yuzu làm vậy chứng tỏ nhỏ biết mình đang yếu ở môn nào.

“Một chút. Yamato-kun thì sao?”

“Hmm… Chắc là tôi cũng vậy. Việc ghi nhớ từ vựng trước khi thi cũng là một ý tưởng không tồi.”

Con người sẽ thấy đôi chút khó chịu khi thấy người khác áp dụng cùng một phương pháp nhưng hiệu quả hơn mình.

Nhận thấy tôi đang khó chịu, Yuzu vỗ vai để giúp tôi thư giãn. “Cậu chỉ cần nhớ cụm ‘Tớ yêu cậu’ là đủ rồi.” [note56753]

“Tôi chẳng được tí lợi ích nào khi học mấy từ đó cả!”

“Đâu có? Cậu có thể nói vậy với tớ bất kì lúc nào đó.”

“Okay. Kể từ giờ mỗi khi nhắc đến game, tôi sẽ nói vậy.”

“Đó là cách tồi tệ nhất đó! Chẳng phải chỉ có mấy tên ngốc mới làm thế hay sao? Dùng những lời như vậy để đánh lừa người mà mình không thật sự quan tâm?”

“Tôi có lừa gì cô đâu.” Tôi đảo mắt sang hướng khác.

“Đáng nghi quá…” Yuzu nhìn chằm chằm vào tôi, nhưng rồi chợt nhớ ra gì đó, nhỏ đập nắm đấm vào lòng bàn tay còn lại.

“Ồ phải rồi. Sau khi thi xong, tụi mình đi chơi đâu đó đi.”

“Hm? Cái giọng đó là sao? Nghe có mùi death flag.”

Khi tôi đang hoài nghi, Yuzu cười hớn hở.

“Cậu không nhớ là đã hứa sẽ đi mua khăn quàng cùng nhau sao?”

À đúng rồi, tôi nhớ là mình có hứa như vậy. Việc mong chờ điều gì đó vui vẻ trong tương lai có thể tiếp thêm động lực cho tôi, vậy nên không có lí do để tôi từ chối cả.

“Tôi không phiền đâu… Thế khi nào chúng ta đi?”

“Một ngày sau khi thi?”

Tôi hơi lưỡng lự.

“Ừm… Hôm đó tôi định đi mua game.”

Đó như một phần thưởng cho tôi vì đã sống sót qua kì thi. Riêng cái này thì tôi không thể thỏa hiệp được.

“Cậu có thể mua bất kì lúc nào mà. Trong phòng cậu hẳn phải có vài game rồi chứ?” Yuzu cảm thấy khó chịu.

“Làm ơn đi mà Yuzu. Tớ yêu cậu.”

“Tớ đã bảo đó là cách tồi tệ nhất để dùng những từ đó rồi mà! Cậu đang làm cái gì vậy hả?! Áp dụng kiến thức vào thực tế càng sớm càng tốt à?!”

Chậc… Không có tác dụng rồi.

Không còn lựa chọn nào khác. Đành phải mượn mấy trò mình thích từ câu lạc bộ vậy.

“Được rồi. Dù gì tôi cũng hứa rồi.”

Khi thấy tôi đồng ý, gương mặt Yuzu sáng lên.

“Yay! Quyết định vậy nha. Chúng ta phải nỗ lực hết mình khi làm bài để có thể thoải mái tận hưởng sau đó.”

“Đồng ý. Vì thế nên tôi muốn giải quyết một mối lo ngại trước đã.”

Chính là bây giờ! Tôi sẽ nói ngay tại đây!

“Nghe này Yuzu. Thật ra…”

“Ừm, từ này…”

Đã quá muộn màng. Yuzu đã quay trở lại nhìn vào tấm flashcard. Có vẻ như nhờ có kế hoạch sau đó nên động lực học tập của nhỏ đã tăng lên thì phải.

“Yay, chuẩn luôn. Cơ mà mình vẫn muốn nhớ kĩ từ này hơn…” Yuzu lẩm bẩm trong khi đang nhìn vào tấm flashcard.

“…Này.”

Tôi kéo tay và ôm chặt lấy Yuzu.

“Kya! Tự nhiên cậu làm gì vậy? Cậu muốn âu yếm tớ đến vậy ư? Ôi trời, xin lỗi vì tớ quá dễ thương nha.” Yuzu mở to mắt ngạc nhiên nhưng vẫn không quên tự luyến.

Tôi chỉ vào cột điện trước mặt nhỏ.

“Đam mê học tập là điều tốt. Cơ mà để ý phía trước đi chứ.”

Nếu tôi không kéo lại thì chắc nhỏ đã đập đầu vào cột điện rồi.

Dường như đã nhận thức được điều gì đang xảy ra, Yuzu ủ rũ. “Nguy hiểm thật đó. Suýt chút nữa thì thế giới đã có một mất mát to lớn khi khuôn mặt tớ bị thương rồi.”

“Thế giới sẽ chẳng tổn thất cái quái gì cả! Cơ mà cẩn thận giùm con đi mẹ trẻ!”

Khi bị tôi mắng, nhỏ xấu hổ quay mặt đi.

“Tớ xin lỗi. Việc nâng cao điểm kiểm tra cũng là cách để duy trì hình tượng của tớ. Lúc nãy tớ chỉ bất cẩn chút thôi.”

Do bình thường chỉ có hai đứa bọn tôi ở cùng nhau nên tôi đã quên mất Yuzu mang vẻ ngoài là một học sinh danh dự. Nhỏ nỗ lực cho bài thi nhiều hơn tôi tưởng.

“Tôi biết, nhưng nếu cô bị thương vì điều đó thì thật không tốt chút nào.”

Khi nói vậy, trong lòng tôi bỗng có chút do dự. Nếu bây giờ giải thích về chuyện Giáng Sinh, hẳn là Yuzu sẽ rất thất vọng dẫn đến kết quả thi bị ảnh hưởng.

Điều đó… không tốt chút nào.

“Ồ phải rồi. Như này sẽ tốt hơn!”

Khi vẫn còn đang chìm trong suy nghĩ, Yuzu bất ngờ khoác lấy tay tôi.

“Tự nhiên làm gì thế?!” Tôi kinh ngạc kêu lên.

Yuzu tự mãn giải thích. “Nếu làm vậy thì kể cả tớ có tập trung vào flashcard đi nữa thì Yamato-kun sẽ tự động dẫn tớ né tránh những chướng ngại vật. Quả là chiến lược hoàn hảo!”

“Đừng có coi tôi như bảo mẫu chứ?”

Tôi có chút xấu hổ, nhưng cuối cùng trong thâm tâm tôi đã quyết định. Tôi sẽ đợi đến khi bài thi kết thúc rồi mới giải thích cho Yuzu.

Tôi có cảm giác nếu càng để lâu thì nó sẽ trở thành một vũng lầy, nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Đành chấp nhận vậy.

“Yamato-kun thì sao? Cậu có tự tin vào điểm số của mình không?”

“Vẫn như bình thường thôi. Chắc là điểm của tôi sẽ giống như mọi lần.”

Về căn bản thì điểm của tôi thường nằm ở khoảng giữa hoặc hơn một chút. Nhưng kể từ khi tôi hẹn hò với Yuzu, nó đã được cải thiện đôi chút vì tôi học nhiều hơn cùng nhỏ. Cơ mà, kể cả vậy tôi vẫn là một thằng con trai không có gì nổi bật.

“Vậy hả? Nhớ cẩn thận đừng để bị điểm kém đó. Nếu cậu phải tham gia các lớp phụ đạo thì… tất cả kế hoạch Giáng Sinh sẽ thành công cốc.”

Vẻ mặt vui vẻ thường ngày không còn nữa. Thay vào đó, Yuzu đỏ mặt nhìn xuống dưới trong khi cảnh báo tôi.

Nhỏ đang nghĩ là tôi sẽ tỏ tình chắc luôn.

“O-Okay… Tôi sẽ cố gắng.”

Cái cảm giác gì đây? Sao tự nhiên mình lại cảm thấy tội lỗi thế này? Mình cần phải giải quyết hiểu lầm ngay!

Thế nhưng làm vậy thì điểm số của Yuzu sẽ bị ảnh hưởng… Chết tiệt.

“Được rồi. Tớ đang rất mong chờ tới Giáng Sinh đó. Tớ cũng sẽ cố gắng hết sức!” Yuzu cho tôi thấy động lực của nhỏ với một nụ cười sảng khoái.

Thật sự đấy… ai đó cứu tôi với!

Truyện Chữ Hay