Hai diễn viên trên sân khấu đóng cảnh cuối cùng phân đoạn cái chết của Như Yên và Lý thiếu gia.
Trương Dung liếc nhìn đạo diễn Trần Qua đang say sưa thưởng thức màn biểu diễn.
Đây là bộ phim của hắn, có tên là 'Green Bangle'.
Bộ phim này khá giống với 'Rouge Button' nhưng diễn biến và kết thúc của câu chuyện lại hoàn toàn khác. Sự tỉnh ngộ ở phút cuối của Lý thiếu gia và tự sát vì tình yêu đã biến toàn bộ tác phẩm trở nên thô tục, một câu chuyện cẩu huyết bình thường. Nếu đem so với 'Rouge Button "thì không có cửa.
Theo Trương Dung, anh thấy đây là một bộ phim điện ảnh bình thường, thậm chí có thể coi là thối nát. Nhưng có lẽ vì có cảm tình nên phim vẫn được khán giả tán thành, trở thành bộ phim ăn khách, hai mươi năm trước đã làm vỡ lòng không biết chàng trai cô gái thời X.
Bộ phim ban đầu hầu như không đạt chất lượng, các clip trên sân khấu bây giờ càng làm giảm chất lượng đến thảm hại.
Hạ Mộng Di diễn quá quá kém!
Bộ phim này là một đại nữ chủ hí, điểm sáng tất cả tập trung trên nữ chính, là một người phụ nữ dám yêu dám hận, nhưng Hạ Mộng Di đã diễn hoàn toàn thành nữ chính phim thần tượng, cuồng si vì tình.
Nhìn thấy cô ta đã diễn trên sân khấu, thân thể dí sát, không tách rời nam diễn viên, Trương Dung nổi hết da gà.
Anh ta biết kĩ năng diễn xuất của Hạ Mộng Di kém, nếu không thì anh đã chẳng mạo hiểm mà chọn cách khoan giường của Trần Qua.
Một năm sau, cô ta cũng lăn lộn được mấy vai diễn của Trần Qua. Nhưng kĩ năng diễn xuất thì như mèo mửa.
Ngay sau đó, màn biểu diễn kết thúc, đèn bật sáng, và hai diễn viên đi đến trước sân khấu.
" Xin bốn vị cố vấn chỉ giáo "
MC giơ tay lên ra hiệu cho máy quay chĩa vào bốn vị cố vấn.
Sau khi trao đổi qua ánh mắt, Vương Tuyền lên tiếng" Trước tiên hãy nói về chuyện này nhé! Bộ phim này chính là bộ phim khai sáng tình yêu của tôi. Lần đầu tiên xem bộ phim này tôi đã khóc rất nhiều, đến bây giờ tôi vẫn nhớ. Tôi tin rằng đây cũng là kỉ niệm chung của 'người trẻ' ở độ tuổi của tôi.
Vương Tuyền nói vài câu đùa, khuấy đảo bầu không khí trước khi chính thức đưa ra lời nhận xét "Lưu Thanh Tuyền, phong độ của cậu ổn định, nhưng chỉ là hơi ổn. Loại cảm giác rối như tò vò muốn chia tay nhưng không nói được thành lời biểu đạt lại không quá đúng chỗ, nếu có thể kìm nén tâm trạng sẽ càng tốt"
"Hạ Mộng Di tôi cảm thấy bạn diễn rất tốt, thể hiện nỗi đau và nỗi buồn của Như Yên trước mặt người yêu của cô ấy, và cảm xúc rất tốt, ừm, vậy thôi.".
Vương Tuyền dừng lại, chuyển sang lời nhận xét của Từ Chấn.
Anh ta là tên giảo hoạt ngay lập tức bắt đầu lấp đầy những khoảng trống mà Vương Xuân để lại: "Tôi cảm thấy Lưu Thanh Tuyền diễn xuất vẫn tốt. Anh ta luôn ở trong nhân vật. Thiếu gia Lý trong cốt truyện đang nghi ngờ chính mình lúc này Hắn nghi ngờ chính mình, rốt cuộc tình vẫn như mây khói, cảm xúc này tuy rằng giữ ở trong lòng, nhưng ngoài mặt sẽ không biểu hiện ra quá nhiều. Tất nhiên diễn xuất của Hạ Mộng Di cũng rất tốt, nhưng nếu có thể điều hòa cảm xúc thì sẽ rất hoàn hảo".
Quyền phát biểu chuyển dời đến Tạ Giai Kì, cô nhìn lên sân khấu, miệng cười có chút cứng nhắc, lộ vẻ lúng túng.
Cô rõ ràng là có ý kiến với màn biểu diễn này, khi họ đang biểu diễn, Trương Dung nhìn thấy trên mặt cô vẫn tỏ vẻ đầy kinh ngạc và khó hiểu, giống như không hiểu tại sao các diễn viên trên sân khấu lại có thể diễn thành cái dạng này.
Nhưng những nhận xét của hai cố vấn trước làm cô có chút bối rối, suy nghĩ một chút cô chuyển chủ đề, nở một nụ cười "Tôi tham gia chương trình tạp kĩ lần đầu với tư cách là một cố vấn. Tôi vẫn còn ngạc nhiên, hả? Mình được mời làm một cố vấn?"
Cô làm ra một bộ giật mình, vẻ người vui tươi khiến khán giả cười nghiêng ngả.
"Kỳ thực, lần này tôi đến là ôm một bụng học tập, hai diễn viên đều là diễn viên tốt, có nhiều thứ tôi vẫn cần chỉ giáo thêm, mong là sẽ có dịp hợp tác. Xin cám ơn"
Khéo léo bỏ qua phần nhận xét, cô chuyển quyền phát biểu cho Trương Dung.
Kịch hay sắp đến!
Khán giả vô cùng phấn khích, phóng tia nhìn chằm chằm về phía Trương Dung, mong chờ anh hé răng nhận xét.
Tổ đạo diễn dưới sân khấu hưng phấn nhìn chằm chằm Trương Dung, trong lòng thầm than: "Má nó! Má nó".
Trương Dung vô cảm nhìn Hạ Mộng Di trên sân khấu, sau đó bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, nhanh chóng liếc nhìn Trần Qua.
Đột nhiên Trương Dung lên tiếng, giọng nói lan khắp căn phòng "Sau khi xem xong màn biểu diễn này, tôi có cảm giác, như gai ở lưng, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, như nghẹn ở cổ họng. Tôi thấy cuộc biểu diễn này quá kém, nhất là vai Như Yên, diễn quá nát."
Ngay khi anh dứt lời, hiện trường nhất thời một mảnh ồ lên, chỉ một thoáng nổ tung oa!
Hạ Mộng Di sững sờ, sắc mặt tái nhợt.
Vẻ mặt của Trần Qua trong nháy mắt xụ xuống, đen như đáy nồi.
Đạo diễn chương trình chỉ kém nước nhảy cẫng lên.
Đúng! Đúng! Tiêu đề của số đầu tiên nhất định là đây.
Cái tên Trương Dung này quả nhiên không làm mọi người thất vọng, dũng khí cũng đáng kể, không hề giảm sút so với năm đó! Quá đã!
Ở lối ra vào, chị Hạ mặt tối sầm, thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.
Xong! Cái tên tiểu tử thúi này quả nhiên không nhịn được!
Xong thật rồi!
Cơ hộ trở mình cái rắm nha!