Chuỗi ngày khổ cực của Tiêu Hùng lại bắt đầu, tựa như trước kia bị Lai Ân đại thúc thao luyện vậy.
Nhất Nhãn Quan Vạn Pháp, Nguyệt Thần Tiễn, Tiêu Hùng tu luyện đã rất mệt mỏi rồi. Mục Nhĩ lại như u linh vậy xuất hiện bên người Tiêu Hùng đem nội dung học tập đã sớm chuẩn bị nhét vào trong tay Tiêu Hùng làm cho Tiêu Hùng thừa dịp thời gian thở dốc học tập lý luận tri thức, đợi đến phiên Mục Nhĩ dạy dỗ hắn giúp Tiêu Hùng đem lý luận áp dụng vào thực tiễn.
Tiêu Hùng rất là bất đắc dĩ nhưng vì phụ thân có thể khôi phục lại thực lực, lần thứ hai bay lên mà trả bất cứ giá nào.
Có đôi khi, Tiêu Hùng mình cũng thấy mình vô cùng thần kỳ, có Lai Ân là liền có thể có vô số tiền bối để mình học tập, chỉ cần có Hư Nghĩ Không Gian thì mình có thể cả đời đều không gián đoạn học tập, không biết tối hậu mình có thể đạt đến cảnh giới gì đây?
Kỹ đa bất áp thân, Tiêu Hùng cũng biết đạo lý này, hơn nữa hắn dám khẳng định, đợi khi mình từ Mục Nhĩ lão sư xuất sư thì sợ rằng mình lại có thêm cường đại kỹ năng hạng nhất.
Bất quá cũng tốt, mình có thể có càng nhiều thứ, giá trị của mình cũng lại càng lớn, cũng lại càng dễ được người khác tôn trọng.
...
Tiêu Hùng kéo dây cung trong tay, dây cung căng như trăng tròn. Tiêu Hùng vẫn duy trì động tác này hồi lâu, trên người hắn khí thế cũng không có bởi vì thời gian dài mà suy nhược, trái lại còn đang ngưng tụ thêm và không ngừng tăng cường.
Trên dây cung cũng không có tiễn. "Ông".
Dây cung chấn động mãnh liệt, khí thế trên người Tiêu Hùng súc tích một lúc lâu kia bỗng nhiên như là mũi tên nhọn dĩ nhiên bị "Bắn" đi ra ngoài.
Phía trước Tiêu Hùng trăm mét, trên một cây đại thụ có một con hỏa hồng sắc đại điểu, đây là Hỏa Ưng, là một loại ma thú, lúc chiến đấu nó có thể bộc phát ra năng lượng có nhiệt độ phi thường cao mà công kích đối thủ, sức chiến đấu có chút không tầm thường.
Tiêu Hùng nhắm vào con Hỏa Ưng này, khi dây cung chấn động mãnh liệt thì Hỏa Ưng kia cũng bị thanh âm làm kinh động, nó bỗng nhiên quay đầu muốn vỗ cánh bay đi.
Chỉ bất quá hai cánh nó còn chưa vung lên thì tích súc khí thế trên người Tiêu Hùng đã "Bắn" đến, trong nháy mắt bắn trúng Hỏa Ưng. Động tác của Hỏa Ưng bỗng nhiên đình trệ, con mắt bỗng nhiên trợn to, thân thể ngừng lại rồi từ trên cây rơi xuống, trong mắt, lỗ tai, trong miệng đều chảy ra tiên huyết!
Hỏa Ưng rơi trên mặt đất không động đậy, dĩ nhiên đã chết.
Thân thể Tiễn Si nhoáng lên rồi xuất hiện ở trước mặt Hỏa Ưng kiểm tra một chút, trên mặt luôn luôn lãnh tĩnh của Tiễn Si rốt cục toát ra vài phần hưng phấn nói: "Hảo, sát tiễn của ngươi rốt cục đã luyện thành! Kế tiếp có thể bắt đầu đệ tứ giai đoạn, cũng chính là giai đoạn lạc thần tối hậu nhất, chờ khi ngươi hoàn toàn lĩnh ngộ thì liền có thể xuất sư”.
Tiêu Hùng thở phào một hơi thật dài, tu luyện đệ tam giai đoạn sát tiễn này đã tiêu hao của hắn không ít thời gian, hôm nay cuối cùng cũng đã luyện thành.
Tính toán thời gian thì thời gian đến cái hẹn với Mộ Dung Uyển Nguyệt càng ngày càng gần, thực lực của mình cố nhiên đang không ngừng tiến bộ thế nhưng nếu như Nguyệt Thần Tiễn không thể đại thành thì muốn lấy tiễn thuật đánh bại Mộ Dung Uyển Nguyệt vẫn có khả năng không lớn, không biết hiện tại thực lực Mộ Dung Uyển Nguyệt đã đạt đến tiêu chuẩn nào rồi?
Chỉ cần Mộ Dung Uyển Nguyệt bất nhập thánh, nói vậy mình vẫn có thể đối phó được, nếu như nhập thánh thì phiền phức rồi.
Tiêu Hùng thu liễm tâm thần bắt đầu nghe Tiễn Si giảng thuật về quá trình hắn lĩnh ngộ Lạc Thần, tuy nhiên cái này cũng chỉ có thể là một loại kinh nghiệm tham khảo mà không có tính chỉ đạo thực chất. Mỗi người tính cách bất đồng nên khi tu luyện tiễn thuật cũng thường thường có phong cách bất đồng, như giai đoạn lạc thần này là giai đoạn dung hợp tối hậu. Một khi dung hợp hoàn thành, Nguyệt Thần Tiễn liền trở thành chính ngươi, có được tính cách của chính ngươi, có thể nói cái đó chính là sự lơi hại của Nguyệt Thần Tiễn so với Lạc Nhật Tiễn.
Nguyệt Thần Tiễn giống như là vật sống, mười người tu hành Nguyệt Thần Tiễn thì có thể tu luyện ra thập loại phong cách khác nhau.
...
Một tháng thời gian đi qua, đã tới ngày khai giảng năm học thứ hai Cuồng Sư Học Viện. Thực lực của Tiêu Hùng vẫn dừng lại tại Chiến linh lục trọng thế nhưng cự ly đến Chiến Linh thất trọng cảnh giới đã gần hơn không ít. Trù Thần cửu đao đệ thất đao, Nhất Nhãn Quan Vạn Pháp có chút tiến bộ, thế nhưng vẫn không quá rõ ràng, còn đi theo Mục Nhĩ học tập dược tề tri thức một tháng nay đã có thể phối trí được vài loại đê đẳng cấp dược tề rồi, trong một tháng này, Tiêu Hùng chủ yếu dành thời gian đi theo Mục Nhĩ học tập các loại dược tề tri thức.
Có Hư Nghĩ Không Gian nên Mục Nhĩ vô cùng hưng phấn, bởi vì ở chỗ này, các loại dược tề cần thiết đều có thể trực tiếp sáng tạo ra, cái tiêu hao bất quá là năng lượng tinh thạch mà tinh thạch hiện tại đối với mình có vô biên nên căn bản là không thành vấn đề.
Sau khi ly khai Cuồng Sư Học Viện hắn đi Thú tộc hơn ba tháng, về nhà tu luyện mất bốn tháng, tính toán hắn ly khai Cuồng Sư Học Viện đã được hơn nửa năm rồi, coi như là đám Gia Cát Phong cũng đã mấy tháng không gặp, không biết bọn họ hiện tại ra sao.
Khi Tiêu Hùng xuất hiện tại cửa Cuồng Sư Học Viện, rất nhanh đã bị nhận ra, đám học viên này đều dùng nhăn quang kinh ngạc kính úy nhìn Tiêu Hùng.
Hồi tưởng khi đó, khi kinh mạch mình bị Lục Đạo Tỏa Mạch Thuật phong bế thì ở trong Kim Vân học viện bị đông đảo học viên khinh bỉ, nay thì đối lập nên trong lòng Tiêu Hùng cũng không khỏi có vài phần hưng phấn.
Tiêu Hùng sở dĩ một mực đợi khai giảng đó là bởi vì hắn chuẩn bị tại ngày khai giảng trực tiếp khiêu chiến Tiêu Vân Sinh! Sư Vương Bảng đệ nhất!
Lấy được vị trí Sư Vương Bảng đệ nhất sau đó gặp mặt Gia Cát gia gia chủ, chí ít phải cho hắn biết, mình đáng để tín nhiệm, đáng giá đợi chờ và đáng giá đầu tư!
Khi Cao Phi nhìn thấy Tiêu Hùng thì khó nén sự vui vẻ nói: "Cáp, ngươi mấy tháng nay đều bế quan tu luyện hả, thực lực sợ rằng lại có đề thăng đi?.
"Chiến Linh lục trọng rồi!" Tiêu Hùng cười cười, thấy Cao Phi hắn cũng thật cao hứng.
"Ta thực sự là phục ngươi, bốn tháng tấn chức lưỡng cấp, tốc độ này cũng thực sự quá nhanh, thật không biết ngươi làm sao mà được vậy”.
Cao Phi vẻ mặt sợ hãi than thở, hiển nhiên đối với tốc độ tấn cấp của Tiêu Hùng cảm thấy vô cùng giật mình nói: "Ai, cũng may ta bình thường đều bị ngươi làm khiếp sợ nên cũng quen rồi”.
"Ngươi, hơn bốn tháng không gặp, ngươi có đột phá gì không?".
Nghe Tiêu Hùng hỏi mình, hắn không khỏi rung lên hắc hắc cười nói: "Đột phá rồi, tháng thứ hai sau khi trở về đà đột phá, cũng nhờ vào tâm pháp ngươi cho ta kia, nếu như dựa vào tâm pháp nguyên bản thì cũng không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa”.
Tiêu Hùng cũng mừng cho Cao Phi, hắn vỗ vai Cao Phi nói: "Đi thôi, kẻ kia hiện tại thực lực thế nào?".
"Chiến Linh nhị trọng”.
"Không tệ, không tệ." Tiêu Hùng cười hì hì nói: "Chờ một chút, ngươi có thể tiến vào Sư Vương Bảng”.
Cao Phi nhìn thoáng qua Tiêu Hùng ngửa mặt lên trời thở dài nói: "Ai, tại trước mặt ngươi ta căn bản không có bất luận cảm giác thành tựu nào, ta nghĩ ngay cả Gia Cát Phong là thiên tài mà nhịn không được phải kinh ngạc, đừng nói ta, thực sự là mệnh khổ rồi, sao lại gặp phải quái vật như ngươi vậy
"Gia Cát Phong hiện tại ra sao?" Tiêu Hùng không phản ứng mà trực tiếp hỏi về Gia Cát Phong.
"Gia Cát Phong?" Cao Phi trên mặt toát ra vài phần bội phục nói: "Hắn cũng là một thiên tài chân chính, nếu như thời gian trước hắn không phải đi hoang thì Sư Vương Bảng đệ nhất của Cuồng Sư Học Viện đâu đến phiên Tiêu Vân Sinh chứ. Hắn sau khi trở về đã tấn chức nhất cấp, hiện tại là Chiến Linh lục trọng rồi, đã tiếp cận với Chiến Linh thất trọng, ta nghĩ khả năng thực lực của hắn và ngươi không sai biệt lắm, bất quá ta nghĩ nếu các ngươi giao đấu thì hắn khẳng định không phải là đối thủ của ngươi... Ân, ngươi chính là một quái vật, vẫn nghìn năm không thấy”.
"Được rồi, ngươi sao trở về học viện, nghe Gia Cát Phong nói thì ngươi không phải muốn gặp mặt Gia Cát gia gia chủ sao, vì sao vẫn chưa đi?".
Tiêu Hùng cười cười nói: "Ta còn muốn về học viện, trước tiên bàn bạc việc sau đó mới đi gặp hắn”.
Cao Phi sửng sốt rồi như chợt nghĩ đến cái gì phấn chấn nói: "Sư Vương Bảng đệ nhất?".
Tiêu Hùng thản nhiên gật đầu nói: "Ta cũng không có bất luận điều kiện nào để đả động Gia Cát gia nên đành tranh thủ để lấy cho mình điều kiện có lợi”.
Cao Phi hưng phấn nhảy dựng lên vẻ mặt phấn chấn nói: "Cái này sẽ khiến cả học viện oanh động đây, ta bỗng nhiên nghĩ tới, mỗi lần ngươi xuất hiện trong học viện là có kẻ không may”.
"Tiêu Vân Sinh bây giờ còn chưa nhập thánh chứ?".
Cao Phi cười nói: "Nhập thánh đâu dễ dàng như vậy, Chiến Linh đến Chiến Thánh, cái bậc thang này không biết đã ngăn cản bao nhiêu người rồi. Lịch sử Cuồng Sư Học Viện cũng có không ít học viên khi còn tại học viện đã đạt đến Chiến Linh cửu trọng đỉnh thế nhưng tại học viện năm năm nhập thánh cũng rất ít mà từ nhập thánh sơ kỳ muốn tấn cấp lại càng khó hơn”.
Tiêu Hùng thở phào một hơi: "Chỉ cần không có nhập thánh là tốt rồi... Đi thôi, đi tìm Gia Cát Phong, chúng ta đã lâu không gặp”.
Khi hai người ly khai ký túc xá đi về chỗ Gia Cát Phong ở thì bỗng nhiên một thanh âm lãnh lệ vang lên.
“Tiêu Hùng!”.
Tiêu Hùng ngạc nhiên dừng lại nhìn về phương hướng thanh âm thì thấy một thanh niên đang sải bước đi tới, trong mắt hắn đầy ngạo khí cùng sự tức giận. Cao Phi liếc mắt liền đã nhận ra người này.
"Tiêu Thanh, tôn tử của Tiêu gia trưởng lão Tiêu Lệ Tôn, trước đây đám Ngô Đông Hạo cũng do hắn sai sử đó”.
Tiêu Hùng khóe miệng hơi nhếch lên, người này chính là Tiêu Thanh hả?
Tiêu Hùng cũng đã nhận ra, khi mình và đám Ngô Đông Hạo chiến đấu thì cũng có mặt, lúc đó theo trực giác hắn nghĩ việc đám người Ngô Đông Hạo xuất thủ sợ rằng có liên quan đến người này, nghĩ không ra hắn là Tiêu Thanh.
Trước đây Tiêu Hùng cũng coi Tiêu Thanh là đối thủ thế nhưng hơn một năm thời gian đi qua, bây giờ Tiêu Hùng đã hoàn toàn vượt qua Tiêu Thanh rồi.
Tiêu Lệ khi đó làm nhục phụ tử mình, thậm chí không để ý thân phận xuất thủ với mình, sau đó Tiêu Thanh lại sai sử người trong học viện làm khó mình, Tiêu Hùng đã từng trước mặt Tiêu Lệ nói qua, cái nhục này tương lai nhất định phải đòi lại. Hôm nay, không ngại trước tiên đòi lại một chút lợi tức đi?
Nhìn Tiêu Thanh trước mặt, Tiêu Hùng bỗng nhiên nghĩ đến, mình sắp sửa khiêu chiến Sư Vương Bảng đệ nhất Tiêu Vân Sinh cũng đồng dạng là người Tiêu gia.
Như vậy cũng tốt, ngày hôm nay, tại Cuồng Sư Học Viện để mặt mũi người Tiêu gia mất đi.
Tiêu Thanh đâu nghĩ đến, mới vừa thấy mặt, mình căn bản cái gì cũng chưa nói thì trong lòng Tiêu Hùng đã có chủ ý mà việc mình đưa lên cửa căn bản là tự rước lấy nhục.
Tiêu Thanh hiện tại cũng tới chỉ trích và thoá mạ Tiêu Hùng bởi vì Tiêu Hùng cự tuyệt trở về Tiêu gia.
Tiêu Thanh cũng không muốn Tiêu Hùng trở về Tiêu gia, mặc kệ Tiêu Hùng xuất sắc thế nào, mặc kệ Tiêu Hùng lợi hại ra sao, trong mắt Tiêu Thanh thì hắn thủy chung đều có huyết mạch Yêu Tộc nên hắn không có tư cách trở về Tiêu gia!
Huống chi trước đây gia gia mình và Tiêu Hùng còn xảy ra xung đột, với thân phận Tiêu gia trưởng lão mà dĩ nhiên bị Tiêu Hùng trước mặt mọi người chống đối và nói cái gì muốn báo thù, điều này làm cho Tiêu Thanh vô cùng phẫn nộ, chỉ bằng Tiêu Hùng mà cũng dám đối phó Tiêu gia sao.
Theo thực lực của Tiêu Hùng không lên cao, hắn tại Áo Cách Thành bỗng nhiên nổi tiếng rồi lại triển lộ ra Song Thánh thú huyết mạch chưa từng xuất hiện, điều này làm cho người Tiêu gia xuất hiện sự chia rẽ. Rất nhiều người tán thành đem Tiêu gia phụ tử một lần nữa tiếp nhận trở về, dù sao Song Thánh thú huyết mạch sau này thành tựu đã định trước là phi thường cường đại, cho dù vô pháp nhập thần thế nhưng tập hợp lực lượng Tiêu gia thì đưa Tiêu Hùng nhập thánh cũng không thành vấn đề.
Tiêu Hùng lấy thực lực Chiến Linh tứ trọng liền có thể đánh bại Chiến Linh cửu trọng, nếu như hắn nhập thánh thì sao?
Huống chi thành tựu của Tiêu Hùng không chỉ là như vậy, hắn còn là Phó Tổng hội trưởng Dược Thiện Công Hội, tại Dược Thiện Công Hội có lực lượng nhất ngôn cửu đỉnh, hắn mở Bách Thiện Đường ngày kiếm đấu vàng, bây giờ đại lý thương mại của Bách Thiện Đường đã trải rộng toàn bộ đại lục, nếu như Tiêu Hùng quay về Tiêu gia, nói vậy Tiêu gia cũng có thể được phân một chén canh đi.
Tuy rằng gia nghiệp của Tiêu gia rất lớn thế nhưng đồng dạng tiêu dùng cũng lớn, Bách Thiện Đường kia lợi nhuận cực lớn đủ để cho bất luận kẻ nào phải động tâm kể cả Tiêu gia.
Thế nhưng... Tiêu Hùng dĩ nhiên cự tuyệt!
Mặc dù Tiêu gia nguyện ý xuất ra khỏa Tục Mạch Tái Tạo Đan trân quý để mời chào Tiêu gia phụ tử trở lại Tiêu gia nhưng vẫn bị cự tuyệt! Điều này làm cho rất nhiều người Tiêu gia cảm thấy phẫn nộ! Sao có thể cự tuyệt chứ?
Tại Tiêu gia trong mắt rất nhiều người việc bọn họ nguyện ý tiếp nhận Tiêu gia phụ tử trở về Tiêu gia đã thuộc là khai ân rồi, đã là thiên đại ban ân, ngươi dám cự tuyệt sao? Cái này là vô cùng nhục nhã!
Tuy rằng có một bộ phận người nhỏ hiểu phụ tử cách làm của Tiêu Hùng thế nhưng tuyệt đại đa số đều đã coi phụ tử Tiêu Hùng là địch nhân, tuy rằng không phải là sinh tử địch nhân thế nhưng tuyệt đối không thể tha thứ được.
Cũng xuất phát từ loại tâm tính này nên khi Tiêu Thanh thấy Tiêu Hùng liền nhịn không được trực tiếp vọt tới. Hắn căn bản là không lo lắng đến cảm thụ của Tiêu Hùng vì có lẽ nói, người Tiêu gia cơ bản không ai lo lắng đến suy nghĩ của phụ tử Tiêu Hùng, bọn họ chỉ nghĩ là mình bị vũ nhục thôi.
Tiêu Hùng bình tĩnh nhìn thanh niên trước mặt, trong ánh mắt toát ra vài phần tàn khốc nói: "Tiêu Thanh?".
Tiêu Thanh dừng chân trước mặt Tiêu Hùng hừ lạnh nói: "Tiêu Hùng, nghĩ không ra ngươi dĩ nhiên còn dám nghênh ngang xuất hiện tại học viện”.
Tiêu Hùng nở nụ cười nói: "Ta vì sao không thể nghênh ngang xuất hiện tại học viện, ta thật ra kỳ quái, ta bị học viện khai trừ rồi sao?".
Trên mặt Tiêu Thanh lộ ra vẻ phẫn hận nói: "Ngươi là gia hỏa tự đại, cư nhiên dám cự tuyệt Tiêu gia, ngươi quả thực chính là to gan lớn mật!".