"Ranta! Đừng có mà đi xa quá!" - Haruhiro cảnh báo.
Mặc dù thốt ra những lời như thế, hiện tại chính cậu ta cũng canh me đằng sau lưng con Kobold thủ lĩnh mà Moguzo đang giao đấu, và tìm kiếm cơ hội để kết liễu nó.
Phải, những cơ hội. Chúng nhiều vô số kể.
Vừa có một dịp cách đây vài khắc. Và lại nữa, liền kề một cái khác. Chúng ta có thể làm được. Chắc chắn làm được.
Con thủ lĩnh đang quẫy đuôi điên cuồng và di chuyển tán loạn nhưng Haruhiro đã nhanh chóng nắm bắt hết từng cử động của nó. Mỗi khi bị Moguzo tấn công theo phương đó, cậu biết ngay nó sẽ chống đỡ như thế nào và điều đó làm cậu nảy ra một ý tưởng tuyệt vời. Cậu có thể kết thúc trận đấu với một đòn [Backstab] hoặc [Spider], những kĩ năng mà cậu đều rất tự tin.
Nhưng Haruhiro vẫn cứ chần chừ. Xử lí nó thì chả thành vấn đề, cậu đang chờ đợi một thứ khác.
Mình sẽ thấy nó chứ? - cậu tự hỏi - Dòng kẻ đó.
Một đường mơ hồ, mập mờ chỉ thoáng lấp lánh lên trong phút chốc.
Giá mà nó xuất hiện...
"Dòng kẻ cậu thấy là thứ mà bất cứ ai đạt đến một kinh nghiệm nhất định đều nhìn được - thi thoảng một, hai lần - nói đúng hơn là cảm nhận được. Đó có vẻ là cách giải thích chính xác để mô tả về nó." Barbara-sensei đã bảo cậu như thế. "Đôi lúc tôi cũng thấy, đôi lúc thì không. Nó không phải là thứ sẽ lộ diện chỉ bằng việc tập trung đơn thuần."
"Và nó cũng không phải là một điềm xấu, tuy nhiên, đừng lầm tưởng nhiều, nó chẳng có quá ư đặc biệt gì", cô ấy nhận định dứt khoát như vậy.
Một hai lần, nhưng với Haruhiro, số lần cậu trải nghiệm nó đã lên đến một con số đáng kể. Vào thời khắc cậu lấy mạng Death Spots -
không, ở lần đó, nó thậm chí còn rõ ràng hơn và dễ xác định hơn. Không nhờ dòng kẻ ấy, cậu biết chắc mình không bao giờ hạ gục nổi con quái thú kia. Và Death Spots sẽ làm gỏi cả nhóm cậu.
Nếu điều đó xảy ra, hẳn có người đã phải nằm xuống.
Haruhiro được - à không, Haruhiro và cả nhóm, được cứu rỗi nhờ nó.
Lẽ nào chỉ là một trùng hợp thuần túy? Ngay đúng thời điểm đó, giây khắc đó, cậu tình cờ thấy nó. Mọi sự chung quy là "tình cờ"?
Vậy có nghĩa là Thần May Mắn đang đứng về phía cậu. Haru-siêu-may-mắn. Một tấm bùa hộ mệnh bảo vệ họ khỏi bàn tay Tử Thần.
Tôi... không muốn nghĩ rằng đây chỉ là nhờ vận may của mình.
Haruhiro thật sự không rõ thực hư chuyện này, nhưng cậu chắc chắn một điều, dòng kẻ ấy vô cùng hữu ích. Cậu khao khát được thấy nó.
Nếu có thể, tôi muốn làm chủ khả năng này.
Bất kể khi nào tôi muốn, bất luận khi nào tôi cần, thì có lẽ - chỉ là có lẽ,
Tôi sẽ bất khả chiến bại.
Không phải là tôi ao ước được vô địch thiên hạ, hoàn toàn không. Nhưng nếu tôi mạnh hơn, nếu tôi có được sức mạnh quyết định tính sống còn trong trận đấu...
"Chân thành cảm ơn...!" - Moguzo hét lớn.
Trong khi Haruhiro cứ mải nghĩ về dòng kẻ, không gì khác ngoài dòng kẻ, Moguzo đã dùng [Thanks Slash], còn được biết đến dưới cái tên phổ biến hơn là [Rage Blow] nhằm tạo ra nhát chém đầy uy lực lên con thủ lĩnh. Lưỡi kiếm cắm sâu vào vai nó đến dễ hơn 15cm. Bộ giáp con Kobold mặc như thể đồ bỏ.
Sức mạnh khủng bố của Moguzo là điều dễ thấy, Haruhiro nghĩ. Tuy nhiên, còn có một thứ khác quan trọng hơn. Đó là thanh kiếm.
Lưỡi xẻ thịt - The Chopper.
Sau khi thảo luận với nhóm, họ đã theo lời đề nghị của Ranta mà đặt cái tên ấy cho nó.
Dài độ 1.2m, không hẳn là quá dài, nhưng đổi lại, thanh kiếm cực dày. Mặc cho cán kiếm có phần bảo hộ, nó vẫn mang lại cho ta ấn tượng đậm nét về một con dao điêu khắc cỡ đại.
Nó vốn dĩ là của Death Spots. Thật phi thường khi Moguzo sử dụng thuần thục đến thế.
"Hungh...!" Moguzo đá tên thủ lĩnh lăn ra nền đất. Không để lỡ nhịp nào, cậu tiếp tục nhấn mạnh thanh Chopper vào đầu nó, nghiền nát sọ và khiến chất nhờn văng tung tóe. "Thêm nữa này...!"
Có cảm giác rằng mình có thể trông cậy vào cậu ta.
Trong lúc cậu ấy vẫn còn đang bận chiêm ngưỡng Moguzo...
"Haru!" Merry hét lên.
"Huh?! G-Gì.. gì ?!" cậu lắp bắp.
"Ý cậu là sao, ngài "G-gì..?!'" Ranta nhấn giọng.
Tớ chẳng muốn nghe cậu nói vậy đâu Ranta. Có điều, hẳn là tớ xứng đáng bị như thế.
Haruhiro và mọi người đang ở tầng 3 của Mỏ Cyrene, chỗ trú của Kobold công nhân và mục tiêu săn bắt của họ là những con Elder Kobold thủ lĩnh. Các tấm bùa trên chúng khi bán đi có thể giúp họ trúng lớn. Giờ đây, Death Spots không còn là mối đe dọa nữa nên tầng 3 này đã trở thành nguồn thu nhập đều đặn cho nhóm.
Dù vậy, đây là lãnh địa của Kobold, một chủng loài thù địch nên lúc nào tính mạng họ cũng cập kề nguy hiểm. Nếu mất cảnh giác, họ sẽ phải trả giá đắt.
Moguzo đã hạ gục thủ lĩnh và trên chiến trường chỉ còn mỗi 2 con. Ranta đang xử lí tên A và nhóm Yume chiến đấu với tên B. Thật dễ nghĩ rằng trước sự mất mát của thủ lĩnh, chúng sẽ sợ hãi mà sớm thua cuộc. Tuy nhiên, thế giới luôn biết tìm cách phản bội lại những kì vọng của ta.
Trong phút chốc, một tên thủ lĩnh khác lại xuất hiện, kèm theo nó là ba tay sai đầy hung hăng.
"Sáu..." Haruhiro lẩm bẩm, làm vài phép tính nhanh trong đầu nhưng Moguzo liền rống lên:"Thanks...!" và bổ một cú trời giáng vào tên B.
"-Ah, năm."
"Còn đứng đó!" Ranta hét lần nữa.
Kobold A đang áp sát và khóa kiếm của Ranta - hoặc nhìn qua thì có vẻ như thế ; rất nhanh chóng Ranta hất xa nó ra.
Đó là một kĩ năng mới của cậu ấy, Reject. Khi kẻ địch tiến lại quá gần, Ranta sẽ dùng kiếm để đẩy ra và nhờ thế mà giữ được khoảng cách. Hết sức đơn giản. Đánh giá theo tính cách của Ranta, có khá bất ngờ khi cậu ấy chọn học kĩ năng này. Dù vậy, nếu biết kết hợp Reject cùng một số kĩ năng khác, cậu ta sẽ có những combo hoàn hảo.
"[Anger]!"
Ngay lúc tên A loạng choạng, Ranta phóng tới và cắm lưỡi dao vào cuống họng nó một nhát thật ngọt.
Thất vọng về mình quá đi mất. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Haruhiro trộm nghĩ Ranta ngầu bá cháy.
Ranta không chỉ có kĩ năng mới ; bởi cái mũ ưa thích không dùng được nữa, cậu ấy đã tậu một cái mới kiểu bascinet. Trông cái phông màu tối xám đến kì quặc nhưng cậu ta hẳn đã nghĩ rằng những thứ ngu ngốc đại loại vậy rất chi là phù hợp với một "Hắc Kị Sĩ". Nhưng nói gì thì nói, có lẽ nó làm Ranta ngầu lên đôi chút thật.
"-Cẩn thận, đến bốn con lận đấy!" Haruhiro mau mắn thống kê lại lực lượng đôi bên. Suy cho cùng, cậu vẫn là đội trưởng.
"Moguzo, giao cho cậu tên thủ lĩnh! Ranta, một trong hai tên tay sai là của cậu! Hãy xử lí nó nhanh nhất có thể! Hai con còn lại cứ giao cho Yume và tớ..!"
"Guaagghh!"
Với tiếng hét lớn, Moguzo xông vào tên thủ lĩnh, lia mũi kiếm vào nó. Cậu dùng [Wind] để rút kiếm ra, rồi lại đâm tới, lại rút ra, rồi đâm tới. Liên tiếp không ngừng.
"Hatred..!" Ranta nhảy vọt lên người con C. Nó né được cú chém đầu tiên nhưng liền nhận lấy một đấm của Ranta, và như thế cậu làm chủ trận đấu.
Con D nhắm thẳng vào người Yume, nó huơ huơ cái xẻng trước mặt, Yume thì cứ như một cô mèo mít ướt và nhảy nhót khắp nơi để tránh.
Đấy là kĩ năng [Weasel Somersault] cô ấy vừa mới học. Một chiêu thức chiến đấu kèm theo rựa. Mặc dù là tôi thấy nó chả có liên can gì tới rựa.
Con D nhìn bắt đầu lúng túng và Yume dần tiếp cận. Cô hoàn tất combo với [Brush Clearer] và [Diagonal Cross]. Nó đã hơi chùn bước.
"Tớ cũng có thể làm được!" Haruhiro gào lên.
Cậu không có ý khoe khoang gì, đấu trực diện với kẻ địch không phải là chuyên môn của một Đạo Tặc. Con E tiến lại với cây xẻng trong tay - không chỉ đơn thuần là xẻng xúc thông thường mà nó đã thiết kế lại thành một vũ khí đầy nguy hiểm. Cậu ra sức gạt đòn đánh sang một bên bằng con dao găm.
[Swat].
[Swat].
[Swat].
Là một kĩ năng dạng phòng thủ, nhưng khi có cơ hội, nó còn được dùng như sau.
Con Kobold tiếp tục tấn công, lần này cậu cố gắng né chứ không dùng [Swat] nữa. Nó dễ dàng cảm nhận có gì đó bất thường nên lập tức múa may quay cuồng thanh xẻng. Con Kobold E này đã giảm uy lực đòn đánh lại mà tập trung vào tốc độ.
"Ngh...!"
Cậu đột ngột sử dụng [Swat]. Chiếc xẻng nặng nề bị hất tung ngay khỏi tay nó.
Và như thế, một cơ hội mở ra.
Haruhiro chớp thời cơ, khóa tay nó lại, giáng một đòn mạnh vào cùi chỏ, đồng thời gạt chân và dứt điểm.
Barbara-sensei đã dạy cậu chiêu ấy - nói đúng hơn là, đã luôn đánh cậu bầm dập theo cách ấy - .
Thật tốt khi hạ được đối thủ, dẫu rằng nó chẳng phải là thứ hay ho gì cho cam để mà phô trương.
Haruhiro đâm dứt khoát vào hàm, khiến khoang miệng nó nứt toác ra. Kobold có cấu trúc xương đầu giống loài chó, mang lại một lực cắn đáng nể nhưng kì thực xương hàm khá yếu. Con Kobold E này đã chết, hoặc chí ít cũng phải là hấp hối.
"Ohm, rel, ect, palam, darsh!" Một nguyên tố bóng tối hình thành, trông như đống tảo biển khổng lồ được phóng ra từ gậy phép của Shihoru, bay về phía trước theo đường xoắn ốc.
"Yume!"
"Ui da! Huhuhu.." Yume khóc lóc, co rúm người lại khi luồng phép vuột qua đầu cô, đập vào người con Kobold D, len sâu vào mũi và tai nó. Dường như tức thì, con D đứng ngây ra như trời trồng.
Màn đêm hoang mang, [Shadow Complex].
Dù cô ấy đã nói rằng bản thân muốn nâng cao khả năng tấn công lên, kĩ năng mới này rõ ràng là tác động vào não bộ của kẻ địch và khiến họ gặp ảo giác. Nó cũng hao hao giống [Sleepy Shadow] nhưng sẽ có hiệu lực lên đối phương bất kể hắn đang cảnh giác cao độ. Một sự lựa chọn hữu hiệu như cậu đã mong đợi từ Shihoru.
Yume đang đứng ngay trước mặt nó, nhưng con Kobold đã quăng cái xẻng đi mà ôm chặt lấy đầu mình.
"Meow, meow, meow, meow, meow!" Yume tung ra hàng loạt đòn tấn công vào người con D. Nó bắt đầu ngộ ra nhưng đã quá trễ để có thể làm bất cứ điều gì.
"Này thì ngoan cố!" Ranta thi triển [Reject] + [Anger] và hạ con C.
"Ungh...!"
Moguzo đang gặp khó với con thủ lĩnh ư? Không, không phải như bạn nghĩ đâu.
Tưởng chừng thanh gươm của con Kobold đã đánh trúng tay trái của Moguzo, nhưng thực sự thì cậu ấy cố tình làm thế.
Moguzo đã chi tiền để mua hàng đống giáp tay và giáp bụng, cũng như thuê thợ rèn lành nghề để điều chỉnh chúng sao cho vừa vặn với thân hình của mình. Cậu ta còn học cả kĩ năng chiến đấu dành cho Amor hạng nặng.
Ngay khi chạm vào tay trái Moguzo, thanh gươm của con thủ lĩnh bị bật ra kèm theo một tiếng rít dữ dội. Đó không chỉ là đòn làm chệch hướng thông thường.
[Steel Guard].
Haruhiro không tường tận lắm về những kĩ năng thuộc lớp chiến binh nhưng có thể hiểu nôm na là nó giúp cường hóa sức phòng thủ đến từ bộ giáp của người mặc, và biến lượng đề kháng đó thành sức mạnh.
Bỗng nhiên, cả nhóm nhận thấy rõ một luồng sinh khí chạy khắp cơ thể, cả thể chất lẫn khả năng chịu đòn đều tăng lên đáng kể. Ấy lại là một kĩ năng mới nữa của Merry, [Protection]. Không biết có mối liên quan gì giữa biểu tượng của Thần Ánh Sáng Lumiaris mang hình lục giác
hay không nhưng phép ấy thực sự hữu hiệu với nhóm sáu người bọn họ và kéo dài đến 30 phút. Với những ai được niệm, một ấn chú hình lục giác sẽ hiện lên trên cổ tay trái và giúp họ di chuyển thanh thoát hơn hẳn.
Nhờ điều đó, Moguzo có thể thực hiện tiếp chuỗi phản công đầy hoa mĩ của mình. Tất nhiên lại là [Thanks Slash]. Vô cùng mạnh mẽ và ổn định, nó được ưa dùng đến nỗi đã trở thành thương hiệu của nhóm trong mọi trận đấu có Moguzo.
The Chopper lạnh lùng nghiến vào vai con Kobold thủ lĩnh. Y hệt như cách tên đầu tiên ra đi.
Moguzo có lẽ là không biết nhưng thực sự cậu ấy sở hữu một kĩ năng rất điêu luyện, đồng thời không bao giờ khoe mẽ hay cường điệu hóa ba cái mánh vặt như Ranta. Cậu ấy thẳng thắn theo chiều hướng tốt. Cậu ấy thích bám víu vào những thứ cổ điển, và mỗi khi nhìn cậu ấy lặp đi lặp lại những hành động đậm chất Moguzo ấy - trong tôi không ngừng ca tụng cậu. Nói có hơi quá, nhưng chiêm ngưỡng [Moguzo's Thanks Slash] đã khiến tôi nghĩ mai này nó sẽ trở thành một biểu tượng cho nghệ thuật giết chóc.
Không chỉ mang trong mình sức mạnh hủy diệt, đường kiếm bóng bẩy, chất lượng hoàn hảo của vũ khí, khả năng canh giờ của cậu ấy còn chuẩn xác đến từng giây từng khắc. [Thanks Slash] luôn được tung ra vào thời điểm then chốt. Điều đó làm tôi muốn vỗ tay bồm bộp. Chắc tôi sẽ làm thật.
Trong khi Haruhiro còn bận cân nhắc việc vỗ hay không vỗ, Ranta đã lẻn ra sau lưng con D - mục tiêu của Yume và thực hiện đòn KS trước mũi cô nàng.
"Yeah! Xí Vice của tớ nhé! Muahahahah...!"
"Trời đất! Gruugh! Yume có thể giải quyết một mình mà!"
"Tớ mới nghe gì cơ? Cậu muốn tự xử nó à? Hah! Cậu có thể bị ngực phẳng nhưng quả thực là một cô sói khát máu đấy. Hãy chuyển Class và quay sang thờ phụng Lord Skullhell như tớ đi, thấy sao hửm?"
"Ứ ừ, không bao giờ. Yume là một Thợ Săn. Và Yume cũng rất mến Nữ chúa tể Elhit-chan của cô ấy nữa. Chính tay Yume đã sôla với con Kobbie nên đáng lí ra người kết liễu nó phải là cô ấy, không phải cậu! Mà trên hết, đừng có luôn miệng bảo ngực tớ phẳng!"
"-- Ý cậu là solo nhỉ..." Haruhiro chỉnh cho Yume, nhưng như mọi khi, cậu hoàn toàn bị bơ đi.
"Hầy, nó chỉ cho thấy rằng những cô gái ngực phẳng chẳng làm được gì hết ráo. Nếu không muốn bị gọi thế nữa, hãy thử làm chúng to lên xem nào!"
"Nhưng, Yume... Yume không biết cách nào làm ngực to lên hết á!"
"Huh!? Vậy sao? Cậu cứ làm theo thế này này.." Ranta xoa xoa tay lên ngực mình.
Shihoru liếc Ranta với cái nhìn đầy khinh bỉ, vô cùng khinh bỉ. "...Như thế là quấy rối tình dục đấy."
Merry thở dài ngao ngán. "Cậu, đồ rác rưởi."
"Damm!" Ranta hiên ngang phát biểu. "Tớ chấp nhận là một kẻ quấy rối! Rác rưởi cũng được! Tới luôn đê! Đừng nghĩ tớ sẽ chùn chân chỉ vì những lời lẽ đó! Nếu đã dám gọi tớ như thế, tớ sẽ cho các người thấy thế nào là một ông hoàng rác rưởi đê tiện biến thái thực sự!"
"Nè nè, có thật là xoa nó sẽ giúp Yume to ra chứ? Như vậy cũng khá dễ nhỉ?" Yume ngây thơ vừa hỏi vừa xoa bầu ngực cô.
"BuWh!" Moguzo cạn lời để nói.
"Y-Yume.." Shihoru chộp tay cô ấy lại. "Tớ... tớ không nghĩ là cậu nên hành động như vậy trước mặt mọi người..."
"Huh? Vậy là nó sẽ có hiệu quả hơn khi Yume làm một mình à?"
"Ớ.. Không, vấn đề không phải ở đó..."
Ranta toe toét cười :"Phải, nguyên do chính là vì ngực cậu bé tẹo đến nỗi chẳng thể xoa bóp gì được hết, dù có cố đến mấy đi nữa. Gwuahaha!".
"Augh! Ranta, cậu thật bỉ ổi!" Yume phát cáu lên.
"Này, tớ đính chính lại là tớ không hề bỉ ổi nhé. Tớ là ông hoàng quấy rối cơ mà! Vừa mới nhậm quyền luôn! Nào, các thần dân, hãy sấp mình đi!"
"Đừng có mà đi xa quá đấy..." Haruhiro lẩm bẩm.
Cậu đang kiểm tra lại các xác Kobold. Trang thiết bị và vật phẩm từ người chúng rơi ra phần lớn vô giá trị nên phần kiếm tiền phụ thuộc vào các bùa may trên nó.
Khi cậu nhẹ nhàng tháo chiếc bông tay từ một trong số chúng, Ranta chạy lại và giựt ngay cái khuyên mũi bằng vàng của con bên cạnh.
Thôi nào, sự thô lỗ đó chính là điều mà người ta đâm ra ghét cậu đấy, Ranta. Mặc dù là cậu còn nhiều khuyết điểm khác nữa. À, mà nói cho thực tình thì người ta ghét hầu hết tính cách con người cậu đấy.
"Hừ? Trông cậu sao thế?" Ranta nhìn chằm chằm Haru. "Có bức bối gì trong người sao?"
"...Không hẳn."
"Thế sao, tớ thì có chút chuyện."
"Huh?"
"Về cậu, Haruhiro." Ranta búng chiếc khuyên mũi hồi nãy lên rồi chụp lại. "Dường như cậu đang có hiểu nhầm gì đó."
"Hiểu lầm? Hơ..? Là sao?"
"Theo cách nói khác, nó sẽ như thế này: tớ hi vọng cậu không đang ôm mộng anh hùng các kiểu."
"Anh hùng?"
Hai từ ấy vừa mới phun ra từ miệng của Ranta. Theo thường lệ, cậu sẽ lờ đi. Lúc đầu Haruhiro đã toan nghĩ thế. Nhưng sức nặng của hai từ ấy lại nhanh chóng đè nén dạ dày cậu, khiến cậu cồn cào cả người.
Một anh hùng.
Tôi không phải anh hùng.
Thậm chí tôi còn chả dám nghĩ đến việc trở thành người như thế. Tôi thật sự không - nhưng...
Tôi thật sự không hề có ý muốn thành anh hùng, một chút cũng không. Chỉ là...
Chỉ là - Là thế nào nhỉ?
"Trước hết..." Ranta hạ thấp giọng, chỉ đủ hai người nghe. Ranta đang quan tâm tới người khác, thật sao? Có một Ranta như thế? "...cậu di chuyển quá tệ, anh bạn."
"Đâu có."
"Không, nghiêm túc đấy. Nói cho kĩ càng hơn, cậu là người duy nhất có những hành động kì lạ. Giống như là cậu cố tình hạ nhịp độ xuống vậy. Hoặc cũng có thể không phải. Chả biết diễn đạt sao cho đúng nữa. Thôi kệ. Có điều, tớ biết chắc rằng cậu muốn làm gì. Cậu đang cố hạ sát kẻ địch chỉ với một đòn, đúng chứ?"
Haruhiro chỉ nhún vai, không trả lời. Cậu đang vận hết sức để khuôn mặt không lộ ra bất cứ cảm xúc nào, trong khi đó, hàng loạt giọt mồ hôi chảy ngầm dưới lớp áo cậu. Ranta của ngày hôm qua nay đã chết.
Là Ranta thật sao? Có cách nào xác nhận không trời?
"Chẳng giống cậu chút nào hết, Haruhiro. Hmm? Cậu nên biết thân biết phận chứ? Được không?" Ranta vỗ vỗ vai cậu.
Haruhiro muốn dần cu cậu một trận ngay lập tức, nhưng đã kiềm chế lại được.
Nếu tớ có nói với cậu, cũng chẳng giúp ích gì đâu. Hiểu không Ranta? Chẳng giúp được gì.
Ranta tất nhiên không thể hiểu nổi cảm giác của Haruhiro.
Haruhiro đã có thể chết, cậu đã cầm trong tay tờ vé một chiều đến Tử Thần. Cậu đã định hi sinh thân mình nhằm cứu lấy đồng đội.
Ấy vậy mà, chẳng có ai phải chết. Thậm chí người thế mạng cậu lại là Death Spots. Trên cả giấc mơ.
Nhưng Haruhiro không thể nói rằng:"Mọi sự đều kết thúc êm đẹp". Sau cùng thì đó chỉ là nhờ may mắn.
Nhưng tôi đã thấy nó, có gì đó đã xảy ra, vậy nó là gì? Tôi không thể chấp nhận dễ dàng như thế được.
Nếu rơi vào tình huống tương tự lần nữa, cậu có bị trao một tấm vé khác?
Cậu không thể để điều đó xảy ra. Thế cậu phải làm gì?
Có hai điều để xem xét.
Một là né tránh hết những tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" như thế. Tất nhiên đó là việc căn bản.
Hai là: Biến đường kẻ đó thành một tuyệt kĩ.
Nhưng đời đâu có dễ ăn. Barbara-sensei đã nhận định:"Không phải cứ tập trung là thấy được." Nó không đáng tin cậy, sẽ dễ dàng thành tai họa nếu cứ cố thử. Tôi biết.
Nhưng Haruhiro vẫn luôn ươm hi vọng, đó không phải là may mắn. Mà là một dạng tài năng.
-Nếu thế thật, tôi hẳn sẽ tuyệt lắm.
"Haru?"
"Huh?"
Khi ngước nhìn lên, cậu bắt gặp ánh mắt của Merry.
"G-gì? ...C-có gì sao?"
"Tớ mới là người phải hỏi cậu câu đó đấy," Merry mỉm cười, "Lo lắng điều gì à?"
"Nah-"
Nếu nơi đây không phải là tầng Ba của Mỏ Cyrene và chỉ mỗi mình Merry bên cạnh, liệu cậu có mở lòng thú nhận toàn bộ sự thật với cô ấy?
Hừm, chắc là không.
"Không có gì." cậu đáp.
"Ừm, thế thì ổn rồi."
Nét mặt Merry mách bảo cho cậu rằng cô vẫn còn nhiều vướng bận trong lòng. Haruhiro cảm thấy đau nhói nơi lồng ngực, như thể vừa mới làm một điều tội lỗi.
Bạn thấy đấy, thật không công bằng. Tất cả mọi thứ.