Chương
Sáng hôm sau.
Lúc người giúp việc đến gõ cửa thì hành lý đã được sắp xếp ổn thoả.
Mặc dù Vân Giai Kỳ không tình nguyện nhưng cô vẫn miễn cưỡng mà bước lên máy bay tư nhân đi đến Mexico.
Bay đến Mexico mất khá nhiều thời gian.
Trên máy bay, Vân Giai Kỳ ngủ không biết trời trắng gì Lúc cô tỉnh lại thì máy bay đã hạ cánh rồi.
Lúc này ngoài trời đang là rạng sáng.
“Tỉnh rồi à?”
Kỳ Thiên Nam bước tới rồi đắp lên người cô một chiếc áo khoác.
“Nhiệt độ ở Mexico xuống thấp lầm, nên em đừng để bị cảm lạn!
Trong lúc máy bay hạ cánh có hơi lắc lư một chút Vân Giai Kỳ ngồi dựa vào ghế, cô hơi ngạc nhiên hỏi: ‘Anh tới Mexico làm chuyện gì sao?”
Kỳ Thiên Nam đáp: ‘Đưa em đến gặp cha tôi”
“Cha anh? Sao lại đưa tôi đến gặp cha anh?”
” Vân Giai Kỳ hơi nghỉ hoặc: “Vậy cha ruột của anh đâu?”
“Cha môi “Cha nuôi “Chết rồi”
Nhất thời Vân Giai Kỳ không nói được gì.
Kỳ Thiên Nam cười: “Lúc tôi còn nhỏ, nhà họ Kỳ làm ăn phá sản nên bị bọn cho vay nặng lãi lùng tìm rồi đốt nhà, giờ chỉ còn lại mỗi mình tôi thôi”
Vân Giai Kỳ chết lăng Không ngờ cuộc đời của người đàn ông này lại đáng thương như vậy.
“Tôi không nên hỏi về việc này”
“Không sao đâu, đều là chuyện từ rất lâu rồi” Vậy nên, đến ngay cả dáng vẻ của cha mẹ ruột mình thế nào anh ta cũng không còn nhớ rõ nữa.
Chỉ còn lại nỗi hận thù vẫn khắc sâu trong lòng mà thôi ất cả mọi thứ đều là món quà mà nhà họ Bạc ban tặng đấy!” Kỳ Thiên Nam cười rồi nói: “Nếu không phải nhà họ Bạc đuổi cùng giết tận, khiến nhà họ Kỳ chúng tôi phải đến bước đường cùng thì cha tôi cũng không chết đâu.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lúc ấy, bọn cho vay nặng lãi rất hung hãng ngang ngược.
Cha Kỳ Thiên Nam rơi vào cảnh túng quẫn và không còn cách nào nên ông ta đành phải vay nặng lãi, sau cùng vì không thể trả nợ mà suýt chút nữa đã hại cả nhà họ Lâm bị giết chết.
Kỳ Thiên Nam là huyết mạch duy nhất còn sót lại của nhà họ Lâm.
Anhta cố gắng sống đến ngày hôm nay chỉ vì muốn trả mối thù này mà thôi “Sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ khiến nhà họ Bạc nợ máu phải trả bằng máu!”
Vân Giai Kỳ nghe anh ta nói vậy thì sởn da gà, nhưng cô vẫn nói tiếp: “Nhưng mà, kẻ hại chết người nhà họ Kỳ không phải là nhà họ Bạc, sao anh lại hận họ chứ?”
Kỳ Thiên Nam nhìn cô, khóe miệng anh ta khẽ nhếch lên: “Em đang cầu xin cho bọn họ à?”
“Không phải, tôi chỉ cảm thấy anh hận sai người thôi, người hại chết cha mẹ ruột của anh đâu phải nhà họ Bạc”
“Nhà họ Kỳ vì nhà họ Bạc mà chết hết, cứ cho là người ra tay không phải nhà họ Bạc đi, nhưng cũng là cấp dưới nghe theo lệnh bọn họ cả thôi”Ánh mắt Kỳ Thiên Nam thoáng lạnh lẽo: ‘Em có biết ngọn lửa thiêu cháy nhà của tôi lớn đến cỡ nào không? Trong vòng một đêm, nhà họ Kỳ chỉ còn lại mình tôi sống sót, những người còn lại.. đều chết hết.”
Vân Giai Kỳ nhìn khuôn mặt lạnh như băng của anh ta: “Vậy nên.. anh vẫn luôn ôm mối hận này trong lòng suốt bao năm qua sao?”
“Chẳng lẽ tôi không được làm vậy à?”