Chương
“Dù có nguy hiểm thì cháu cũng muốn ở cùng với mẹ!” Mạn Nhi lập tức tỏ rõ lập trường của mình.
Kỳ Thiên Nam nói: “Không được”
“Tại sao?”
làm sao cô có thể để con bé ở cùng được?”
Ở đó có rất nhiều người xấu, nên chú không bảo vệ được cháu đâu.
Lỡ cháu bị người xấu giết chết thì phải làm sao?” Kỳ Thiên Nam đưa ra một lý do cứ như thật.
Đúng như dự đoán.
Mạn Nhi sợ hãi đến run rẩy.
Sau lưng Vân Giai Kỳ cũng toát mồ hôi lạnh: Anh đừng dọa chúng tôi như vậy nữa được không?”
Lúc này cô liếc nhìn Mạn Nhi, cô bé cũng là ‘một đứa trẻ” nên quả thật Mạn Nhi sợ đến rợn tóc gáy trước lời nói của Kỳ Thiên Nam.
“Em đang sợ sao?”
“Tôi không đi đâu”
Vân Giai Kỳ nói: “Vừa nãy anh cũng đã nói rồi đó, có rất nhiều người xấu ở Mexico nên tôi không muốn đi đâu.”
Kỳ Thiên Nam nói: “Em thấy tôi không bảo vệ được em sao?”
“Vậy tại sao anh bảo vệ được tôi mà không bảo vệ được Mạn Nhi?”
Vân Giai Kỳ nghỉ ngờ nói: Lế nào anh muốn bán tôi sao?
Càng ngày cô càng cảnh giác hơn.
“Bán?” Kỳ Thiên Nam bật cười thành tiếng: “Em đắt như vậy thì ai mà mua nổi”
Vân Giai Kỳ đâu thể ngờ rằng người đang ngồi trước mặt bọn họ mới là “người xấu xa” nhất trên thế giới.
Những tên buôn bán thuốc phiện ở Mexico dù có hung dữ tàn ác thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng phải giữ chừng mực khi nhìn thấy Kỳ “Thiên Nam.
Thật ra Kỳ Thiên Nam có suy nghĩ riêng của mình.
Anh ta không muốn mang Mạn Nhỉ theo.
Anhta đưa Vân Giai Kỳ đi là vì lo cô sẽ xảy ra chuyện gì mà thôi.
Chắc chân cô sẽ nghĩ cách đế đưa Mạn Nhi rời khỏi khi anh ta không có ở đây.
Nhưng đây lại là hòn đảo tư nhân của anh ta.
Toàn bộ hòn đảo cũng đều có lực lượng vũ trang của anh ta.
Khi Kỳ Thiên Nam không có ở đây, nếu cô chạy linh tỉnh thì cũng khó tránh khỏi mà xảy ra chuyện.
Để Mạn Nhi ở lại một mình trong tòa thành sẽ có người trông coi Hơn nữa.
Mạn Nhi ở lại cũng là một con Chip để anh ta bắt chẹt Vân Giai Kỳ.