Tsugumi nghiêng đầu khó hiểu khi bước ra khỏi trường và đi vào một con phố vắng người. Lý do là vì sự kỳ lạ của Suzune lúc đó.
「-Mình thật chẳng hiểu nổi cô ấy」
Người phụ nữ tên Suzune Nagisa này với tư cách là một giáo viên thì không đáng tin cậy lắm, nhưng với tư cách là một người lớn thì ngược lại . Nếu bạn hỏi ý kiến của cô ấy về một vấn đề nào đó, cô ấy sẽ nhiệt tình giúp đỡ bạn và không bao giờ nói điều gì vô lý cả. Có lẽ vì tốt bụng như vậy nên cô ấy vẫn được tôn trọng bởi lớp của Tsugumi dù cho mấy đứa ở đấy toàn lũ kì quặc.
-Tuy nhiên, cô ấy gần như chả bao giờ đi đứng đàng hoàng. Với lại mình có cảm giác dù cô ấy đang nhìn mình nhưng thật ra không phải nhìn mình.
-Thêm vào đó, có nhiều tin đồn kì bí xung quanh giáo viên tên Suzune Nagisa này.
Những tin đồn về cô rất đa dạng,từ cô ấy là một Ma Pháp Thiếu Nữ đã giải nghệ cho đến cô là một vu nữ của một ngôi đền nổi tiếng nào đó, hay cô là một nhà ngoại cảm rất mạnh.
Gần đây, trong lớp có bàn tán về việc cô ấy đã dự đoán trước cái chết của ai đó và sau đó người đó đã chết vì tai nạn thật, nhưng vì là từ miệng của Yukitaka nên Tsugumi cũng không bận tâm lắm.
Trên thực tế, đã có tin đồn rằng từ lâu về trước trường cao trung Saegami, nơi mà Tsugumi đang học, đã bị ám. Cho tới giờ, cậu vẫn còn nghe người ta kể rằng có người đã thấy những điều kỳ lạ vào nửa đêm.
Mặc dù Tsugumi chưa bao giờ trải nghiệm mấy thứ như vậy , nhưng chị gái của cậu Chidori thường nói rằng thi thoảng chị ấy có cảm giác có gì đó ở trường . Tsugumi không tin và nghĩ rằng là do chị cậu tưởng tượng thôi nhưng cậu cũng không nói gì vì cậu cũng không thể chứng minh ma quỷ không tồn tại được.
-Chà, dù gì tốt nhất vẫn nên cẩn thận.
Trong khi chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Tsugumi bước tới nhà ga để về nhà, khi đó cậu bỗng dưng cảm thấy mình quên việc gì đó quan trọng.
「....À,đúng rồi. Mình phải đi lấy cuốn sách」
Cậu đột nhiên nhớ rằng chủ tiệm đồ cổ đã liên lạc với cậu để nói rằng cuốn sách mà cậu đặt vài tháng trước đã về ngày hôm qua.
Chidori, chị của Tsugumi, có sở thích sưu tầm sách văn học nước ngoài, đặc biệt là sách thiếu nhi. Vào những ngày cô ấy không phải đến trường hay tham gia hoạt động của câu lạc bộ, cô thường sẽ đến mấy tiệm sách cũ. Tsugumi cuối cùng đã có được cuốn sách mà chị cậu đã ao ước từ lâu.
Cậu nhớ mình đã rất khó khăn để tìm được cửa hàng có cuốn sách cổ nước ngoài này. Nhờ có thằng bạn Yukitaka tốt bụng tìm giúp cậu mà cậu cũng tìm được cửa hàng đó.
「Mốt là sinh nhật của Chidori rồi. Mà mình lại có kế hoạch với Yukitaka sau tan trường ngày mai nên lấy nó hôm nay là tiện nhất rồi」
Ngày hôm đó sẽ là sinh nhật thứ 17 của cả Tsugumi và Chidori. Họ không hay tổ chức mấy sự kiện đặc biệt mỗi năm nhưng vào sinh nhật của họ, họ thường ăn bánh kem và tặng quà cho nhau.
-Cậu đáng lẽ đã về nhà sớm hơn, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào đã làm cậu bỏ đi ý định đó.
Dù cho cậu đã được cô giáo chủ nhiệm nhắc rằng phải về sớm và đi đường vòng sẽ khiến cậu về muộn. … Tuy nhiên giờ là khoảng thời gian thuận tiện nhất để lấy cuốn sách. May mắn thay, cửa hàng này chỉ cách nhà ga gần nhất một đoạn, nên có lẽ sẽ không vấn đề gì.
「Chà, mình đoán là sẽ ổn thôi」
-Em xin lỗi, Suzune-sensei.
Tsugumi xin lỗi Suzune trong lòng. Cậu cảm thấy khó mà có chuyện gì xảy ra được.
Dù sao đi nữa, thể trạng của cậu không có gì xấu nên nếu có tiếng báo động thì cậu vẫn tự tin mình có thể chạy tới nơi an toàn mà không phải đụng độ với bất kì Ma Thú nào. Ngoài điện thoại, Tsugumi còn mang thiết bị báo động theo nên chắc chắn rằng cậu không thể bỏ lỡ tiếng báo động được .
Báo động thường reo lên trước khi Ma Thú xuất hiện 30 phút. Nên nếu bạn có lỡ tiếng báo động đầu tiên thì bạn vẫn có đủ thời gian để rời khỏi nơi mà Ma Thú xuất hiện. Tsugumi lạc quan nghĩ vậy nên cậu đã phá vỡ lời hứa của mình với Suzune và đi về phía bên kia nhà ga.
-Mà không hề hay biết rằng lựa chọn đó đã khiến cuộc sống tương lai của cậu bị xáo trộn.
◆◆◆
-Hiện giờ cậu đang cố cầm máu lại. Cậu biết điều đó sẽ chẳng mang lại kết quả gì nhưng thế vẫn tốt hơn là không làm gì cả.
Vượt qua đống đổ nát, Tsugumi
kéo lê đôi chân đang run rẩy của mình trốn sau một tòa nhà vẫn chưa sập. … Đau muốn ngất luôn rồi.
「Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ....?」
Tsugumi nhớ lại chuyện đã xảy ra với mình.
Ngay khi cậu làm trái lười Suzune-sensei và đi tới tiệm cửa hàng đồ cũ sau nhà ga, cậu đã có một cảm giác khó chịu kì lạ.
Cậu vừa đi vừa tự hỏi có khi nào mình bị cảm lạnh thật không thì cậu biết được vì sao có cảm giác đó.
-Không phải nơi này quá vắng vẻ hay sao?
Nếu mọi người đã đi sơ tán thì thật kì lạ.Chuông báo động của cậu không hề reo và mới khi nãy vẫn có vài người ở đây.
Bỗng dưng mọi người biến mất? Khác gì Mary Celeste giữa đời thực đâu.
-Không,đợi đã, hình như có vấn đề lớn hơn.
-Chỗ này là chỗ nào vậy?
Tiệm đồ cổ đó đáng lẽ đi thẳng từ nhà ga tới ngôi đền gần đó là tới thôi mà. Cậu đã ghé chỗ đó rất nhiều lần nên không đời nào cậu nhầm đường được, và nơi mà cậu đang đứng hiện tại, cậu chưa bao giờ tới chỗ này trước đây.
Cảm thấy lo âu , Tsugumi vội vàng quay trở lại. Cậu không chắc vì sao , nhưng cậu cảm thấy không ổn khi đứng đây.
-Vào thời điểm đó, cậu đã nghe tiếng gì đó như tiếng nổ ở trên đầu cậu. Nghĩ rằng điều đó không thể nào, cậu nhìn lên bầu trời. Ở đó, cậu đã thấy một điều không thể tin được.
Một Ma Pháp Thiếu Nữ và một sinh vật trông như một con gargoyle khổng lồ đang đánh nhau trên không với tốc độ chóng mặt. Đó là kiểu trận chiến mà bạn sẽ không bao giờ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy trực tiếp.
「Đùa à!? Thế quái nào mình lại ở trong kết giới được!!」
Kết giới là một không gian biệt lập được Ma Pháp Thiếu Nữ dựng lên . Bằng cách nhốt Ma Thú ở trong đó, họ có thể ngăn các ngôi nhà bị phá hủy hay con người bị thương nếu họ quá muộn để sơ tán .
-Sẽ chẳng có nghĩa lí gì nếu bạn phá hủy một thành phố mỗi khi đánh bại một Ma Thú cả. Ma Pháp Thiếu Nữ đầu tiên đã cầu khẩn Yatagarasu về điều này.
Đối với những con Ma Thú đã xuất hiện từ 30 năm trước, chỉ có những Ma Pháp Thiếu Nữ được phù hộ bởi các vị thần mới có thể chiến đấu với chúng. Tuy nhiên mỗi lần họ đánh nhau, họ đều gây ra thiệt hai kinh khủng cả người và của.
-Nhận được báo cáo từ Yatagarasu, Amaterasu đã thêm một hệ thống để tạo một không gian biệt lập bên trong kết giới『Amano Iwato』. Bằng cách này, mỗi khi những Ma Pháp Thiếu Nữ tạo một kết giới ,đơn giản là họ đưa bản thân họ và Ma Thú tới 『Thế giới khác』.
Ma Pháp Thiếu Nữ mượn sức mạnh của vị thần đã lập khế ước với mình và đưa Ma Thú đến không gian song song này. Nhờ đó, họ có thể giảm thiệt hại tới thực tại.
Những gì bị Ma Thú phá hủy trong kết giới sẽ trở về nguyên dạng một khi Ma Thú bị đánh bại. Bằng cách này, thiệt hại có thể gần như không có .
-Vậy nên trong kết giới dù trận chiến của họ có kịch liệt tới đâu, thành phố có bị hủy hoại như thế nào đi chăng nửa thì cũng không có vấn đề gì.
Tuy nhiên, có vẻ như kết giới cũng có một lỗ hổng chết người.
Kết giới được tạo ra bởi Ma Pháp Thiếu Nữ sẽ không thể giải trừ cho đến khi một trong hai bên thiệt mạng.
Vậy nên, nếu người chết là Ma Pháp Thiếu Nữ chứ không phải là Ma Thú, thiệt hại gây ra sẽ được đưa trở lại thực tại ngay sau khi kết giới biến mất. Đó là lý do nên sơ tán bất cứ khi nào Ma Thú xuất hiện để tránh những trưởng hợp như thế xảy ra.
-Đó là lí do Ma Pháp Thiếu Nữ không thể rút lui. Thắng hoặc chết. Họ chỉ có một sự lựa chọn mà thôi.
Không hề có trường hợp ngoại lệ nào, nếu một Ma Pháp Thiếu Nữ khác thiết lập lại kết giới trước khi nó tan rã, họ có thể trì hoãn việc thiệt hại bị đưa trở lại thực tại .
Trong quá khứ, có những trường hợp Ma Pháp Thiếu Nữ hỗ trợ không đến kịp gây thiệt hại cho thành phố. Nhưng hiện giờ, vì hoạt động của các Ma Pháp Thiếu Nữ có tổ chức hơn rất nhiều nên thiệt hại hiếm khi xảy ra.
....Giải thích dài dòng là vậy, nhưng tình huống hiện giờ của Tsugumi là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Những trận chiến của các Ma Pháp Thiếu Nữ có thể được xem thông qua các màn hình đặc biệt được đặt khắp nước Nhật, nhưng chính xác thì cảnh tượng mà Tsugumi đang nhìn thấy là gì?
Thông thường, không một người bình thường nào có thể vào không gian biệt lập đó- hay còn gọi là kết giới.
Cậu chưa từng nghe qua trường hợp người bình thường đi vào kết giới của Ma Pháp Thiếu Nữ. Chắc chắn có chuyện bất thường gì đó đã xảy ra với Tsugumi.
「Đừng đùa như thế chứ! Mình nên làm gì đây!?」
Cậu không thể không gào lên, vào những huống như thế này thì không hoảng loạn mới là lạ.
...Có vẻ như cái 『cảm giác xấu』 của Suzune đã đúng theo một cách tồi tệ nhất từ trước đến nay.
-Bây giờ cậu phải rời khỏi khu vực này ngay lập tức. Nếu cậu bị cuốn vào cuộc chiến, chắc chắn rằng cậu sẽ không có cơ hội sống sót.
Ngay khi Tsugumi định chạy đi, cô gái Ma Pháp Thiếu Nữ kia bị đánh văng bởi cánh tay dày, cứng như đá của con Ma Thú. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cậu.
-Ah, không xong rồi. Khi cậu nghĩ vậy thì tất cả đã quá muộn.
-Con Ma Thú nhìn chằm chằm vào Tsugumi đang đứng giữa đường.
....Sau đó cậu không nhớ rõ làm thế nào mà cậu có thể trốn vào con hẻm nữa.
Tsugumi dựa mình vào tường mà thở gấp. Thành thật mà nói, cậu chẳng còn sức mà đứng nữa.
Cậu không thể di chuyển, và hơn hết cậu chảy máu rất nhiều. Nếu cậu không cố hết sức để tỉnh táo thì cậu sẽ ngất rồi thành ma.
-Cậu hối hận vì đã không làm theo lời khuyên của cô Suzune , nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp tình huống như thế này. Nếu cậu sống sót về nhà, cậu muốn hỏi lúc đó cô ấy có ý gì. Ừ, đấy là nếu cậu có thể sống sót về nhà thôi.
Tsugumi cắn chặt môi mình. Khả năng xấu nhất thoáng qua suy nghĩ của cậu, rằng cậu sẽ chết ở một nơi như thế này.
Tại sao lại không có tiếng báo động? Và chính xác thì đây là đâu? Cậu cảm thấy như mình đang ở trong một thế giới xa lạ vậy.
「-Chết tiệt」
Chẳng thể làm được gì, cậu nguyền rủa số phận của mình. Đây là kết giới của một Ma Pháp Thiếu Nữ, cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Trừ khi trận đấu ngã ngũ, Tsugumi không thể thoát khỏi nơi chiến trường này.
Nếu cậu không bị thương, cậu đã có thể thoát khỏi khu trung tâm của cuộc chiến , nhưng không may mắn là cậu bị Ma Thú đuổi theo và những mảnh vỡ từ các ngôi nhà bị phá hủy sau trận chiến đâm xuyên qua chân và bên hông cậu.
Cậu kiệt sức và ngã xuống mặt đất. Dần dần, cậu cảm thấy khung cảnh xung quanh mình trở nên mờ ảo.
-Mình chắc không chịu nổi nữa rồi. Cậu mơ hồ nghĩ
Ngày nay, hàng chục Ma Thú ngẫu nhiên xuất hiện mỗi ngày, cũng không hiếm những trường hợp tử vong do Ma Thú cấp thấp tấn công và không được chữa trị kịp thời. Nói cách khác, số người chết và bị thương cũng không khác lắm so với tai nạn giao thông.
Mặc dù tình huống như của Tsugumi là một trường hợp hiếm, nhưng kết quả có lẽ cũng chẳng khác mấy.
Khi nhìn lại, cậu cảm thấy mình đã sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ. Cậu tự hỏi điều gì đã khiến mình nhìn lại đời mình theo cách này.
-Nanase không có bất cứ kí ức nào trước năm 7 tuổi. Kí ức đầu tiên mà cậu nhớ được là cậu nhìn thấy chị gái của cậu , đằng sau là đống tro tàn, kéo tay cậu chạy ra khỏi biển lửa.
Một thảm hoạ do một Ma Thú đặc biệt hạng A gây ra 10 năm trước. Hai trong số ít người sống sót sau sự sụp đổ của thành phố khi đó là Tsugumi và chị cậu Chidori.
Dù Tsugumi hay Chidori đều không nhớ gì về bản thân, nhưng họ biết chắc chắn rằng họ là một gia đình. Cả hai người họ được một ông già nhận nuôi và sống chung và giúp đỡ nhau như hai chị em.
-Nếu cậu chết, Chidori sẽ nghĩ gì?
Cô ấy liệu có buồn không? Hay cô sẽ vui vì đứa em rắc rối của mình đã chết?...Cậu cười gượng khi nghĩ tới cảnh chị cậu khóc.
「-Chà, mình không thể chết ở đây được」
-Bởi vì nếu cậu chết, chị gái của cậu Chidori sẽ bị bỏ lại một mình. Nghĩ tới cảnh chị ấy khóc một mình trong căn nhà rộng lớn đó, cậu không thể chịu nổi.
Hơn nữa, nếu Tsugumi chết một cách bí ẩn như vậy, cô ấy có thể sẽ cố tìm ra sự thật . Khi cậu nghĩ rằng chị mình sẽ trở thành một Ma Pháp Thiếu Nữ để trả thù, cậu rùng mình. Cô chị tốt bụng đó chắc chắn không phù hợp với việc chiến đấu.
-Nhưng mình nên làm gì đây? Làm thế nào để mình có thể sống sót trong tình cảnh tồi tệ này đây?
Từ âm thanh đánh nhau phát ra từ phía trên, rõ ràng rằng trận chiến giữa Ma Pháp Thiếu Nữ và con Ma Thú sẽ không kết thúc sớm. Nhưng Tsugami không thể trụ tới khi trận chiến kết thúc được.
Cậu lấy móng tay cào vào mặt đất, buồn bực trước sự bất lực của mình.
Nhưng mà, cậu vẫn chưa thể chết được. Cậu không thể chết.
Bởi vì-cậu vẫn chưa trả ơn người chị của mình.
-10 năm trước, cô ấy đã kéo tay Tsugumi, người đang đứng khóc trước đống đổ nát của thành phố đang cháy. Cô chắc chắn cũng rất sợ hãi nhưng cô đã cố gắng mỉm cười để khích lệ cậu.
Sự mạnh mẽ và tốt bụng đó, với Tsugumi quý cô hơn tất thảy mọi thứ.
Chị cậu đã ở bên cậu qua tất cả mọi chuyện, cả khoảng thời gian tốt đẹp và khó khăn. Và Tsugumi vẫn chưa làm gì để đáp trả lại cho cô. Nếu cậu chết như thế này, cậu sẽ hối hận mãi mãi. Cậu ghét việc đó-Cậu ghét nó.
Trong khi những cảm xúc như vậy đang tuôn trào, Tsugumi nói như thể đang khích lệ bản thân mình.
「Mình sẽ sống-Không có chuyện mình không làm gì và chết ở nơi khỉ ho cò gáy này được...!」
Cậu cố gắng nâng cơ thể yếu ớt của mình lên, gượng dậy với đôi chân đang run rẩy. Dù sao cũng chẳng còn cách nào khác, đồng phục của cậu trở nên nặng hơn do chúng đã ngấm đầy máu của cậu. Mặt đất nơi mà cậu đang đứng toàn là máu. Nhưng cậu vẫn còn sống.
Tình hình hiện tại rất tồi tệ và cậu không biết khi nào mình sẽ bị cuốn vào trận chiến lần nữa. Dù hoàn cảnh như vậy, Tsugumi vẫn mỉm cười. vẻ mặt cậu cho thấy rằng cậu vẫn chưa có ý định từ bỏ mọi thứ.
-Có một cái bóng đen nhìn chằm chằm vào Tsugumi trong khi cậu đang lê lết với cơ thể đầy thương tích của mình.
Cái bóng đen ve vẫy cái đuôi bóng bẩy của nó như thể như nó đã thấy điều gì đó thú vị .
「-Đó là lí do nhân loại đều là một lũ đần độn. 」
Nói xong, cái bóng đen bắt đầu chậm rãi đi theo Tsugumi.