Chương : Màn hình vi tính
"Phàm ca, em chỉ mới vừa về trong một buổi tối mà anh đã khiến Điệp Mộng tỷ chịu đồng ý kết hiệp lữ với anh luôn rồi. Anh thật lợi hại!"
"Quá khen quá khen, có điều anh chỉ nói với cô ấy là vì muốn cuộc thi PK giữa các cặp hiệp lữ thôi. Có thể do ID của anh là Hắc Dạ Vũ Phàm nên cô ấy mới đồng ý." Ngô Vũ Phàm vừa khoáy tách cà phê vừa nói với Phiêu Tuyết.
"Sao em có cảm giác anh vẫn bỏ qua mất cái gì ấy nhỉ?" Cô chống tay: "Đúng rồi, sở dĩ Điệp Mộng tỷ chia tay với Chiến Thiên Hạ là vì cô Tiểu Vũ Thanh Thanh kia mà. Hơn nữa, anh ta cũng không có ý định trả lại Bích Hải Triều Thanh Các do chị ấy sáng lập ra. Ngày nào cũng đeo trên người cái danh nghĩa bang chủ ấy đi tới đi lui."
Vũ Phàm ngẩng mặt lên nhìn Phiêu Tuyết: "Gia tộc Tiểu Vũ?"
"Phải, sao thế?"
"Hôm qua khi anh vừa đăng nhập thì thấy bốn cô gái tên Tiểu Vũ gì đó xuất hiện ngay bên cạnh. Cô Tiêu Vũ Thanh Thanh đó nói với anh là mong anh có thể giúp các cô ấy đánh boss, nhưng anh không đồng ý rồi đi tìm Điệp Mộng. Đúng lúc hôm qua cô ấy cũng login, còn không thì chắc anh đã bị cái cô Tiểu Vũ Thanh Thanh đó làm phiền đến chết mất. Sau đó bạn của anh giải thích thêm về cô ta trong gia tộc Tiểu Vũ. Em cũng biết là kể từ ngày anh đến Prague thì đã không còn chơi Thiện Nữ U Hồn nữa nên làm sao biết gia tộc Tiểu Vũ là ai."
"Nhưng mà, tại sao anh vừa mới login là gia tộc Tiểu Vũ đã xuất hiện ngay bên anh vậy?" Cô khó hiểu nhìn Vũ Phàm.
Anh suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Chuyện này... Chắc chỉ là trùng hợp thôi?"
"Anh ngốc quá! Kiến thức bốn năm đại học của anh đâu cả rồi? Anh mau tra máy tính cho em, em không tin đây là trùng hợp đâu." Suýt chút nữa là Phiêu Tuyết đập bàn.
Ngô Vũ Phàm hình như cũng nghĩ đến điều gì đó, lập tức lấy máy tính ra kiểm tra. Qua một hồi sau, anh mới thở ra: "Cũng may người mà mấy cô ta tìm là hacker sơ cấp, chẳng qua là hack game trong máy thôi. Bây giờ chỉ cần anh đăng nhập Thiện Nữ U Hồn thì các cô sẽ biết."
"Thật quá đáng! Không được, em phải cho các cô ấy đẹp mắt một tí. Phàm ca, cho em mượn máy chút đi." Cô lôi máy vi tính của mình ra rồi lấy máy của Vũ Phàm ra bắt đầu làm việc.
Lát sau Phiêu Tuyết mới nói: "Giải quyết xong rồi!"
Vũ Phàm bị điệu cười xấu xa của cô làm cho tò mò: "Em đã làm gì vậy?"
"Chẳng làm gì cả, em chỉ hack máy tính của mấy người gia tộc Tiểu Vũ, đổi màn hình vi tính của các cô thành hình em với Tiêu Nại mặc trang phục hiệp lữ bảy màu, hơn nữa không thể đổi thành hình cũ được. Ngoài ra, em còn lắp đặt thêm một chương trình, chỉ cần các cô ấy đổi máy chủ thì khi đăng nhập tài khoản trong Thiện Nữ U Hồn, màn hình sẽ tự động thay đổi, cho dù có muốn cũng không đổi lại được. Quan trọng nhất là em đã xóa hết dấu vết chuyện này, mấy cô đó cho dù có tìm người tra cũng không tra ra hai cái máy này đâu."
Anh hơi run rẩy nhìn Phiêu Tuyết một chốc, sau đó mới bình tĩnh nói: "Đúng là không gì độc hơn lòng dạ đàn bà!"
"Cảm ơn, quá khen rồi." Cô gật đầu với anh một cái.
Ngô Vũ Phàm cười mỉm: "Em cũng thật là, có phải học từ cái cậu Tiêu Nại kia của em không?"
"Đúng đấy, anh có ý kiến à?" Phiêu Tuyết kiêu ngạo nhìn anh.
"Không dám, anh làm sao có ý kiến gì với đề xuất của em chứ. Đề xuất của em tốt vậy mà, anh nào có ý kiến." Anh nói, có chút ý muốn lấy lòng.
"Hừ!" Mặt Phiêu Tuyết tràn đầy ý cười hừ một tiếng rồi hỏi thêm: "Vậy anh đã nghĩ ra sính lễ cho Điệp Mộng tỷ chưa?"
"Đã nghĩ kỹ rồi, anh sẽ tặng lại Bích Hải Triều Thanh Các cho Điệp Mộng."
"Cái gì?" Cô mờ mịt nhìn Vũ Phàm.
Anh nhìn Phiêu Tuyết một cái: "Ý anh là sẽ PK với tên Chiến Thiên Hạ kia, cướp lại Bích Hải Triều Thanh Các rồi đưa cho Điệp Mộng, đuổi hết mấy người gia tộc Tiểu Vũ với anh ta đi."
"Đừng mà Phàm ca, khoan đuổi gia tộc Tiểu Vũ với Chiến Thiên Hạ đã. Em muốn gặp mặt bọn họ, hung hăng tra tấn một trận xong rồi mới đuổi đi. Nếu không thì em sẽ thấy có lỗi với chị và với bản thân khi phải rút khỏi bang lắm." Cô cản Vũ Phàm lại, nói chi tiết kế hoạch mình vạch ra cho anh nghe.
Anh gật đầu: "Ý này không tệ, đợi các em được nghỉ thì anh sẽ đề nghị bang ra gặp mặt, chúng ta phải cố gắng dằn mặt họ một chút. Đúng rồi, gần đây trông Vy Vy có vẻ rất bận, hẹn em ấy ra ngoài thì đều trả lời không rảnh."
"Chị ấy à? Gần đây không phải đi hẹn hò với Ngu Công sao? Đầu tiên là cùng nhau nói chuyện về chương trình máy tính, kế đó ôn tập thi cử, cuối cùng thì đi đánh boss chung với anh ấy, luyện tập." Phiêu Tuyết bỏ một miếng khoai lang ra.
"Tuyết nhi, em nói xem, trải qua vụ Chiến Thiên Hạ lần này, nếu anh lấy danh nghĩa Hắc Dạ Vũ Phàm mời cô ấy ra ngoài thì cô ấy có chịu gặp anh hay không?"
"Khó nói lắm, anh thử thường xuyên đến nhà chị ấy đi, đợi đến lúc chị ấy chấp nhận anh rồi thì hãy nói cho Điệp Mộng tỷ biết anh là Hắc Dạ Vũ Phàm." Cô suy nghĩ một lúc rồi nói.
"Ý hay đấy, ý kiến này không tồi đâu, quyết định thế đi. Nếu như thành công thì anh sẽ mời em ăn cơm."
"Được thôi, em chờ!" Sau đó hai người hàn huyên đủ thứ chuyện ở đó.
Gia tộc Tiểu Vũ
"Yêu Yêu, cậu mau nhìn xem, tại sao màn hình của cậu lại biến thành hình này chứ?"
"Cái gì thế?"
"Trời ạ, Yêu Yêu, màn hình vi tính của mình cũng bị đổi nữa!"
"Cái gì!? Các cậu mau kiểm tra màn hình vi tính của các cậu xem!" Vũ Dao thấy màn hình mình với của Mục Miên đều bị đổi thành hình Nhất Tiếu Nại Hà và Khuynh Tuyết Phiêu Thành mặc trang phục hiệp lữ bảy màu, hơn nữa không thể đổi lại, liền nhanh chóng bảo Lâu Thanh Thanh và Nhan Phi bật máy tính lên.
"Màn hình vi tính bên mình cũng bị đổi!"
"Mình cũng thế!" Lâu Thanh Thanh đập bàn một cái, hung dữ nói với Vũ Dao: "Yêu Yêu, chuyện này nhất định do con Khuynh Tuyết Phiêu Thành đó làm ra!"
"Phải phải, Yêu Yêu, chúng mình không thể bỏ qua cho Khuynh Tuyết Phiêu Thành được." Mục Miên cũng tức giận không kém.
"Vậy chúng ta nên làm gì đây? Chúng ta đánh thì đánh không lại cô ta, càng không sánh bằng cô ta. Chúng ta có thể làm gì?" Vũ Dao hỏi Lâu Thanh Thanh đứng bên cạnh. Lâu Thanh Thanh vốn đã xấu xí mà còn giận như thế, gương mặt vặn vẹo càng thêm xấu.
Lâu Thanh Thanh vặn vẹo khuôn mặt: "Tụi mình sẽ quấy nhiễu, nói xấu cô ta!"
"Như vậy không được đâu, hãm hại người khác là phải ngồi tù đó."
"Yêu Yêu, cậu quá lương thiện. Cái loại như Khuynh Tuyết Phiêu Thành này thì chắc chắn bên ngoài xấu xí mà nội tâm cũng ghê tởm không kém, chúng ta không thể bỏ qua." Lâu Thanh Thanh hung tợn nói.
"Không phải Khuynh Tuyết Phiêu Thành phỏng vấn ở công ty Chân Thủy Vô Hương sao? Chúng mình bảo Chân Thủy đá cô ta ra khỏi đó, hoặc sau khi các cô đi thực tập thì bọn mình gây sự. Nhưng nếu như bọn mình bịa chuyện, cô ta thẹn quá hóa giận đi báo cảnh sát thì làm sao?" Nhan Phi lo lắng hỏi.
"Nhan Phi nói rất đúng, chúng ta chỉ muốn trả thù Khuynh Tuyết Phiêu Thành thôi mà. Nếu vì cô ta mà ngồi tù thì cho dù có thể làm chuyện đó bao nhiêu lần cũng không thể bù đắp lại cho chúng ta." Vũ Dao tán thành ý kiến này.
"Vậy cũng được, nghe theo Vũ Dao với Nhan Phi đi. Nếu như còn có lần sau, bọn mình sẽ không bao giờ để lòng dạ tiếp tục mềm yếu như thế nữa." Lâu Thanh Thanh nắm chặt nắm đấm trong tay.
-oo-
(•Sam•): haiz, tui cứ tự hỏi mãi tại sao có mấy người đầu óc hoạt động không hoạt động bình thường như gia tộc Tiểu Vũ vậy trời ( ˙꒳˙ )