[Makihara Taiga]
Sau khi Chika-san rời đi, tôi lại lôi cuốn từ vựng Ả rập ra đọc tiếp. Tôi phải tận dụng thời gian rảnh để học thật tốt.
A, tí thì quên. Tôi lấy viên bổ sung kẽm từ trong túi ra là ném vào miệng. Khi tôi không có thời gian nấu các món bào ngư hay tương tự vậy, tôi thường cố bổ sung kẽm theo cách này.
Chika-san kêu tôi ngồi đợi, nhưng mà vì lí do gì mới được? Hm? Điện thoại tôi nháy lên một tiếng. Tôi bật lên xem thông báo, là tin nhắn LINE.
Là Chika-san, chị ấy nhắn là “Xin lỗi nhưng giờ cậu hãy đến văn phòng đi”.
Vẫn còn việc phải làm cho lễ hội à. Tôi cất cuốn sổ đi và đi đến văn phòng.
Đến nơi, tôi mở cửa phòng, và thứ đang chờ sẵn tôi bên trong khiến tôi hoàn toàn bị bất ngờ…
Trên trần nhà hở ra một chiếc lỗ, và từ đó có một chiếc thang
đã được hạ xuống sẵn. Đúng lúc đó, lại có tin nhắn hiện lên, “Cậu trèo lên cầu thang đi”.
Tôi chỉ biết nuốt nước bọt sau khi đọc dòng tin nhắn đó. Chika-san… chị định thú nhận toàn bộ sự thật với em à. Như thế thì ước mơ của em không thành hiện thực được đâu.
Tâm trạng còn hồi hộp hơn lúc thi đấu ở trận chung kết giải quốc gia nữa. Tôi chà bàn tay đầy mồ hôi lên quần và bắt đầu bước lên từng bậc thang.
Tôi ngó đầu từ trần lên và phát hiện ra một căn phòng rộng thênh thang và còn bắt mắt nữa ở nơi không ngờ tới này. Trong phòng có bàn, có tủ lạnh, có giá sạch, có đệm, có cả chiếc màn hình to đùng và điều hòa. Và rồi ở góc phòng, tôi thấy…
Cả Fuuko-san, Mitsuri-san, Maihime-san và Ai-san đều đứng ở đó. Họ, như những đứa trẻ vừa bị ăn mắng, nhìn tôi với ánh mắt khá gượng gạo. Tôi là người đầu tiên phát hiện ra năm chị em nhà họ, nên tôi cần sử dụng những gì Maihime-san đã dạy cho tôi để tỏ ra thật sửng sốt.
- Hể…?
Tôi nghĩ là mình phản ứng đạt đấy chứ. Chika-san chậm rãi giải thích.
- Taiga-kun, bây giờ, tớ sẽ tiết lộ cho cậu hai sự thật vô cùng quan trọng.
Sau khi mỗi người lần lượt thay phiên nhau giới thiệu bản thân, Chika-san thú nhận rằng: vụ năm nhân cách kia hoàn toàn chỉ là bịp bợm, và sự thật là cả năm người bọn tớ cùng chung một vai Konoe R. Chika.
- Nên là…
- Không thể tin được…
- Xin lỗi vì đã lừa dối cậu.
Cả năm chị em đều cúi đầu tạ lỗi. Chika-san tiếp tục.
- Còn một điều nữa là bọn tớ...
Chị ấy ngừng lại, đưa tay lên ngực với đôi gò má ửng hồng.
- Có vẻ như đều đã thích cậu mất rồi.
Homerunnnn!!! Cơn khoái cảm đang xâm chiếm lấy tâm trí tôi. Điều kiện tiên quyết đã được hoàn thành! Nhưng từ từ đã, tôi chưa được biểu lộ hết niềm vui sướng ra mặt được.
Mà thay vào đó, tôi đang cố tạo kiểu mặt “chẳng hiểu gì đang diễn ra cả”.
Chika-san lúng ta lúng túng đảo đi đảo lại đôi mắt biếc.
- C-Cậu đã tiếp xúc với tất cả bọn tớ rồi, n-nên là bọn tớ muốn biết là… Cậu muốn hẹn hò với ai?
- Chị đúng không?
Fuuko-san tự trỏ vào mình.
- Hay là mị?
Mitsuri-san nói với tông giọng tràn đầy tự tin, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt thì lộ rõ vẻ lo lắng.
Maihime-san thì chỉ giữ im lặng, nhưng chị ấy không hề rời mắt khỏi tôi.
- Nếu là mình thì mình sẽ vui lắm.
Ai-san vừa gãi má vừa nói nhỏ nhẹ. Còn Chika-san nhìn tôi với ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Năm sự lựa chọn đang bày ra trước mắt tôi… Nhưng tôi không định chọn một trong năm người họ đâu. Tôi sẽ hốt tất.
Tôi giả bộ trầm ngâm khoảng ba phút đồng hồ… Sau đó khuỵu xuống và lấy tay ôm mặt như thể đang phải gánh trên lưng toàn bộ quả đất vậy.
- Quả thật, em không thể chọn nổi.
Tôi dùng hết sức đấm thật mạnh xuống đất.
- Dù đúng là em bị dắt mũi chuyện năm nhân cách kia, thì em vẫn yêu tất cả mọi người! Nên là, em không thể chọn được!
Nước mắt tôi không ngừng rơi và nghẹn ngào không ra lời. Đó là ước muốn chân chất nhất của tôi.
- Em yêu tất cả các chị… Em muốn được ở bên cả năm chị!
Căn gác mái hoàn toàn lặng yên như tờ. Chika-san và Ai-san trông có vẻ vô cùng hoang mang.
- Ch-Chờ đã Taiga-kun… Cậu có biết mình đang nói gì không vậy?
- Em biết chứ. Em biết là những gì em nói nghe cũng chẳng được tử tế cho lắm...
Fuuko-san khoanh tay đứng nhìn.
- Nhưng mà...
Rồi chị ấy gãi đầu nói tiếp.
- Lí do Taiga-kun trở nên như vậy là do năm chị em mình mỗi người một vai rồi cả tỉ tỉ mấy thứ phức tạp nữa đúng không? Nên là em cũng không phàn nàn nhiều được...
Hay lắm, Fuuko-san. Chị ấy lại gần kế bên tôi… duỗi thẳng lưng và nói.
- Chính vì vậy! Em không có ý kiến gì về việc Taiga-kun sẽ chăm sóc chúng ta.
Cứ thế mà phát huy chị ơi! Chà, tôi chưa gì đã có một đồng minh rồi. Miệng tôi cứ dãn ra vì sung sướng, nhưng tôi cắn vào má thật đau và cố gắng kiềm chế lại. Vị máu đang lan tỏa khắp khoang miệng tôi.
Người tiếp theo gia nhập liên minh là Maihime-san. Dù sao thì chị ấy cũng có một tính cách khá khác người.
- Em cũng không phiền đâu, em cũng muốn chị em mình được ở bên nhau, chưa kể có khi nó còn có ích khi em được vào vai một người phụ nữ trong dàn harem nữa chứ.
Đúng như dự đoán, cái tính khắc kỷ đây rồi. Tôi không nghĩ lí do là vì chị ấy vẫn yêu tôi hay gì, nhưng điều đó sẽ sớm thay đổi thôi.
Lại có thêm quân tiếp viện tới, lần này là Mitsuri-san.
- Hmm. Chuyện này chẳng làm em bất ngờ chút nào. Đằng nào chúng ta cũng bày đủ trò vì cùng yêu một người còn gì.
Tai tôi tự nhiên bị cắn. A A A A.
- Nên em nghĩ mình nên đỏi gió tí và xem ai nhận được sự sủng ái của Taiga-kun hơn ✩
Fuuko-san phản đòn bằng cách ngoạm lấy bên tai còn lại của tôi.
Vậy bây giờ chỉ còn Chika-san và Ai-san thôi.
- Không được không được, sao mọi chuyện lại rối tung như thế này!
Chika-san lắc đầu lia lịa. Dẫu vậy, Ai-san bất ngờ lên tiếng.
- Không… Ngay từ đầu bọn mình đã sai rồi. Bọn mình đã sai khi thay nhau đóng một vai rồi.
Ai-san nhắm mắt lại.
- Vì vậy, chúng ta phải tin và thành thật với chính cảm xúc của mình. Mình đã học được điều đó từ cậu đấy Taiga-kun.
- A-Ai…
- Mình muốn biết thêm về cậu, mình muốn ở bên cạnh cậu, Taiga-kun...
Ai-san sà vào lòng ngực tôi. Maihime-san thì từ ôm từ sau lưng.
Tôi đang bị bao vây bởi bốn chị em mỹ nữ này. Cả cơ thể tôi bị bao trùm bởi cảm giác mềm mại ấm áp khó tả. Tôi nghĩ mình sắp thăng thiên đến nơi rồi.
Chỉ còn lại…
- Chika-san.
- … Taiga-kun.
- Nhìn lại thì em thấy mình đã trúng tiếng sét ái tình từ hôm chị cứu em khỏi vũng bùn đấy rồi… Làm ơn hãy làm bạn gái của em!
Dù cho tôi có là tên bịp bợm, cảm xúc của tôi vẫn rất chân thật.
- Em hứa sẽ khiến chị thật hạnh phúc!
Chika-san từ từ tiến lại gần chỗ tôi. Đôi mắt biếc mở to ra cũng như đôi tay đang chầm chậm dang rộng.
Tuyệt cú mèo! Cuối cùng thì dàn harem của tôi cũng hoàn thiện. Tôi đã phá đảo trò chơi để đời này rồi!
- … Chờ đã.
Bất chợt có một giọng nói sởn gai ốc vang lên. Ai vậy? Tôi ngó quanh căn phòng. Năm chị em cũng nhìn ngang nhìn dọc, ám chỉ không ai trong số họ lên tiếng hết.
- E-Em ở đây.
Có tiếng phát ra từ trong góc phòng. Là từ một chiếc thùng các tông khá lớn. Nắp thùng mở phanh ra và… Một cô gái từ trong chui ra.
!?
Chuyện phát hiện ra Konoe R.Chika thực ra là do năm chị em nhà Konoe thay phiên nhau đóng đã cho tôi một phen sốc lắm rồi.
Và điều bất ngờ hơn nữa là có thêm một cô gái với gương mặt giống y hệt năm chị em họ xuất hiện. Cô ấy chui ra khỏi chiếc thùng các tông và lết tới chỗ chúng tôi như thể zombie vậy.
Cô ấy mặc chiếc áo phông xệ xuống hẳn dưới, gương mặt thì hoi hóp tái mét một cách vô cùng bất thường. Tóc thì dài lê thê chạm xuống cả sàn nhà. Fuuko-san vô vùng ngạc nhiên.
- Sugoroku… Sao em lại ở đây?
Sugoroku… Có số sáu trong tên… Em sáu?
Vậy là không phải chỉ sinh năm, mà là… sinh sáu hả?
Nhắc mới nhớ… Hôm trước Ai-san có mua tận sáu chiếc bánh korokke cho bữa tối ở khu phố mua sắm lận. Lúc đó tôi cứ nghĩ là Fuuko-san sẽ chén hai…
Tôi lẽ ra nên suy nghĩ kĩ hơn! Mỗi người một chiếc vừa tròn luôn.
- Để chị giới thiệu cho chú, Taiga-kun, đây là Sugoroku, em sáu tụi chị đó.
Fuuko-san dõng dạc nói.
- Con bé không thích đến trường cho lắm và cũng không giỏi giao tiếp với đám đông, nhưng con bé có đoạt giải trong giải đấu thể thao điện tử đó, ghê chưa. Con bé vừa là một học sinh giỏi, vừa là người quản lý trang web của nhà trường đó.
Giờ thì tôi hiểu tại sao lại không hề có lấy một bình luận nào dám công kích Konoe-san cả, chỉ đơn giản là Sugoroku-san sẽ không để ai động đến các chị của mình thôi. Đây đúng là một bước ngoặt đấy.
Tuy nhiên, tôi đang rất gần ước mơ của mình rồi. Tôi không được phép lùi bước vào lúc này.
- Xin chào… Sugoroku-san!
- … Ừmmmm.
Sugoroku-san nấp sau Chika-san như cún con vậy. Có lẽ là vì chị ấy ngại và không thích có người lạ trong phòng. Chị ấy cứ lườm tôi trong run rẩy. Bọng mắt thâm quầng cho thấy con người này như lúc nào cũng trong tình trạng thiếu ngủ.
- Không, không, không. Tôi sẽ không để cậu có được các chị của tôi đâu.
Fuuko-san và Ai-san nhanh chóng đáp lại trước tuyên bố ấy.
- Không phải như em nghĩ đâu! Taiga-kun là một chàng trai chính trực!
- Đúng, đúng vậy.
Sugoroku-san lắc đầu.
- Tên Makihara Taiga này đã biết được chuyện của năm chị trước khi được tiết lộ sự thật rồi. Liệu có ai chính trực lại đi nói dối người khác không?
Tim tôi nhảy mất một nhịp. Trong khi các chị vẫn còn chưa kịp tiêu hóa, Sugoroku-san đã lấy chiếc điều khiển và bật màn hình lên. Và trên đó là…
Một tấm rèm đen to đùng, đang được bàn tay của Fuuko-san nâng niu… Cảnh quay được ghi lại dưới góc nhìn của Fuuko-san.
Đó là hôm mà Fuuko-san đã ép tôi phải mặc mấy bộ trang phục mà chị ấy đã tự tay thiết kế, cùng là hôm sự cố trần nhà và thảm họa mang tên gián xảy ra. Chika-san chạy xộc từ trên gác xuống trong khi Fuuko-san vẫn còn đang ở trong phòng.
- Em có thể dùng điện thoại để xem lại tất cả những gì có trên camera trên người chị Fuuko hôm đấy.
Fuuko-san giật bắn trước lời khẳng định thẳng thừng của cô em gái.
- Nhưng, Sugoroku, video đó thì có gì lạ chứ? Taiga-kun bị mất kính thì làm sao nhận ra chị và Chika đồng thời ở trong phòng được.
Sugoroku-san tua lại đến đoạn tôi vẫn còn đeo kính, và chị ấy phóng to vào tận khu vực quanh tròng mắt.
Tim tôi tí thì ngừng đập. Tôi biết là mình đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng. Lường trước mọi tình huống để chuẩn bị là một trong những thế mạnh của tôi… Vậy mà sao tôi lại để nó gậy ông đập lưng ông thế này?
- Kính cận khiến cho mắt của người đeo trông có vẻ nhỏ đi trong mắt của người đối diện, và ảnh được tạo ra có thể khiến khuôn mặt trông mất cân xứng. Tuy nhiên, như trong hình này, kính của cậu ta không có vẻ gì là giống như mô tả.
- !
- Nói cách khác, Makihara Taiga đang đeo kính giả. Vì thế mà vào thời điểm đó, hắn đã nhìn thấy rất rõ cả chị Fuuko và chị Chika và biết là không hề có vụ năm nhân cách nào ở đây cả.
Sugoroku-san chậm rãi tiếp cận tôi. Tôi bước lùi lại theo phản xạ… Cứ động đó chứng minh rằng Sugoroku-san đã đúng. Căn gác mái lại một lần nữa rơi vào im lặng. Lòng tin tôi đã gây dựng bấy lâu nay chợt sụp đổ chỉ trong tích tắc.
Ai-san rầu rĩ gượng hỏi tôi.
- Taiga-kun, sao cậu lại nói dối về việc bị cận vậy?
- Vì em muốn giả vờ tin vào việc bọn chị là năm nhân cách khác nhau. Như vậy, giả sử các chị có cùng xuất hiện cùng một nơi, cùng một thời điểm đi chăng nữa, em vẫn có thể làm rơi kính và giả vờ như không thấy gì.
Thôi bỏ mẹ…
- Hehehehehe. Cậu có nóng vội quá không đấy. HÌnh như cậu mất bình tĩnh rồi thì phải, Makihara Taiga.
Sugoroku-san cười thâm như mụ phù thủy vậy.
- Vậy “để đề phòng trường hợp các chị xuất hiện cùng một lúc”, sao cậu lại phải chuẩn bị một thứ như thế trong kì lễ hội vừa rồi chứ?
- !!
Tôi cảm thấy như mình đang dần rơi vào hố sâu vậy. Cảm giác dưới đáy tuyệt vọng này còn kinh khủng hơn khoảnh khắc tôi bị xe cán tàn luôn cánh tay phải. Chika-san, người bình thường luôn giữ vẻ điềm tĩnh, lại tỏ vẻ sốt ruột đến lạ thường.
- Ý em là sao Sugoroku?
- Ý em là tên Makihara Taiga này đã biết rõ mồn một chuyện năm người bọn chị thay nhau đóng vai Konoe R.Chika
từ lâu rồi. Còn vì sao thì em vẫn chưa biết.
Chị ta chỉ vào tôi như thể một điều tra viên đang buộc tội hung thủ vậy.
- Nhưng hôm nay hắn lại dõng dạc là không thể chọn ai vì hắn tin vào chuyện năm nhân cách, và đã lấy cái cớ này để lập ra dàn harem cho bản thân.
Toàn thân tôi trở nên bủn rủn. Fuuko-san dùng cả hai tay bấu vào tôi và kéo tôi lại.
- Nè, Taiga-kun, chú nói gì đi...
Cú lắc khiến cho tấm tờ gấp của câu lạc bộ thiên văn rơi ra ngoài. Fuuko-san cố nhặt nó lên nhưng… Cùng với tấm tờ gấp, “thứ đó” đã rơi ra ngoài.
- Hm? Gì đây? Sổ từ vựng với cả… lọ thực phẩm chức năng à?
- A, là cuốn sách mà Taiga-kun hay đọc. Chị cá là chú lúc nào cũng chăm chỉ trong hội Quý tộc hết.
Fuuko-san đưa cuốn sổ cho Chika-san xem.
- Nhưng mà thứ ngôn ngữ gì đây? Có trong bài kiểm tra nào không vậy?
Sugoroku-san cũng ngó vào xem.
- Đây là tiếng Ả Rập mà. Còn đây là… viên bổ sung kẽm.
Thấy vậy, chị ta cười vào mặt tôi.
- Ôi chà, cậu có vẻ hứng thú với tiếng Ả Rập ghê. Đây đâu phải thứ được dạy trên trường, cũng đâu có trong đề thi đại học hay ngành y dược đâu. Mà dù sao thì chuyện đa thê cũng được hợp pháp hóa ở xứ Ba Tư này.
Sugoroku nghiêng đầu về phía trước với vẻ mỉa mai và tiếp tục.
- Hơn nữa, kẽm giúp người ta có những cuộc tình đêm vô cùng sung sức. Đúng chuẩn cho ước mơ harem của tên Makihara Taiga này luôn.
- Ể...
Chi trừ Sugoroku-san ra, cả năm cô chị đều đồng thanh thốt ra tiếng ngạc nhiên, như thể họ chưa bao giờ gặp phải cú sốc lớn đến vậy.
Cô em sáu, Sugoroku-san… Chỉ với một sai lầm nhỏ của tôi, mà chị ta đã có thể đưa toàn bộ kế hoạch của tôi ra ngoài ánh sáng. Cuối cùng, sau một quãng thời gian dài nặng trĩu và yên lặng, có ai đó đã phá vỡ bầu không khí này.
- Mình xin lỗi nhé, Taiga-kun.
Ai-san biểu hiện rõ sự thất vọng ra mặt và bước xuống khỏi căn gác mái. Nối đuôi theo là Chika-san Fuuko-san, Mitsuri-san và Sugoroku-san.
- Thật không thể tin được là tui không nhận ra được diễn xuất của cậu. Đây là một sự sỉ nhục đối với một diễn viên như tui.
Sau khi trút giận lên tôi, Maihime-san cũng rời khỏi căn phòng này.
Tôi là người duy nhất còn ở trên đây.
Haaaaaa...
Mục đích cao cả của đời tôi. Lập dàn harem với cả năm chị em. Dù tôi đã gần như năm chắc trong lòng bàn tay rồi, nhưng… nó đã bị hủy hoại hoàn toàn bởi sự xuất hiện đột ngột của Sugoroku-san và sau đó mọi thứ đều bị đảo lộn hết lên.
Uuuuuuu… aaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!
Tôi gục đầu xuống khóc đến nỗi khô cả nước mắt.