God is hungry for games. The ultimate brain battle of a boy who challenges the gods

chương 7

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên trong căn phòng cùng với Leo Reche.

Với những lá bài vẫn đang không ngừng nhảy múa xung quanh hai người họ.

Được rồi~

“Vậy ~ tiếp theo là lượt của ta.”

Vén mái tóc màu đỏ thẫm tựa như ngọn lửa đang cháy rực sang một bên , Leo Reche chỉ về hướng một lá bài đang bay nhảy phía trên mặt đất.

“Lá đó!”

Lá đầu tiên cô ấy lật lên là một lá bài trắng.

Và không ngờ lá thứ hai cũng tương tự như vậy.

Fay há hốc miệng.

“Ah!”

Mình bị chơi rồi.

Lá bài mà Leo Reche đã lật lên, cũng chính là lá mà Fay đang nhắm tới.

Đời nào có chuyện trùng hợp như thế.

Một lá Wild Card. [note32758]

Là bài tương tự với lá Joker trong trò Toranpu. [note32764]

Người nào có được lá bài này, một lá bài trắng, tức là không hề ghi bất kì phần giới thiệu nào bên trên, thì theo luật của trò chơi, người đó sẽ được quyền hỏi bất kì một câu hỏi nào mà mình muốn, bất chấp chủ đề là gì.

Hỏi tùy ý. Không ràng buộc.

“Hehe, ta đã luôn muốn lấy được cặp bài này~.”

Cô ấy vui sướng đưa ra cho Fay thấy cặp Wild Card cô vừa giành được.

“Giờ thì~, ta nên hỏi ngươi cái gì đây ta?

Phải rồi~, con người, ngươi vẫn còn nhớ thỏa thuận đầu tiên của chúng ta chứ?”

“......À ...vâng.”

Phải trả lời tất cả những câu hỏi một cách trung thực nhất có thể.

Đó là điều luật đã được thống nhất trước khi trò chơi bắt đầu. Một thỏa thuận có thể nói là mang tính quyết định giá trị của trận đầu lần này.

Lời cam kết trước khi bắt đầu cuộc chơi vậy.

Để đảm bảo rằng không ai trong hai người có thể nói dối.

“Vậy, con người, câu hỏi của ta dành cho ngươi đây, đó là~

Hãy nêu mục đích ngươi tiếp cận ta, con người.”

……

'Rùng mình'

Một cảm giác giống như bị lưỡi dao lạnh giá đâm xuyên vào xương sống.

Đó cũng chính là những gì Fay đang cảm thấy lúc này.

Liệu có phải là ảo giác không?

Cô ấy vẫn đang sờ sờ trước mặt cậu.

Thế nhưng…

Khi những lời nói của cô ấy vừa vang lên, thì gần như ngay lập tức, toàn bộ bầu không khí xung quanh cô trở nên nóng như lửa đốt.

Đôi mắt ngây thơ mà cô hướng về cậu lúc trước giờ đây đã được thay thế bằng đôi mắt của Rồng.

Đôi mắt của một tồn tại vượt lên trên cả nhân loại.

Những gì hiện hữu lúc này đây đã không còn là đôi mắt của một thiếu nữ loài người nữa. Mà đó là đôi mắt thể hiện bản chất thực sự của cô ấy. Một ánh nhìn mang nặng sự soi xét.

Của một con Rồng.

Thiếu nữ với mái tóc đỏ thẫm tiếp tục…

“Trả lời ta, con người. Ta sẽ không dung thứ cho bất cứ sự dối trá nào trong câu trả lời của ngươi.”

Chỉ bằng giọng nói của cô, cái giọng nói quá đỗi khiếp đảm ấy, là đã đủ để khiến cho bất kì người bình thường nào cũng tưởng rằng bản thân đã hóa thành hạt bụi trước cô ấy.

Thình thịch – Thình thịch –Thình thịch –Thình thịch

Fay cũng không phải ngoại lệ. Mặc cho sở hữu trong mình thần chú Thức tỉnh bất tử, cậu hiện giờ cũng không thể kiềm hãm trái tim đang đập dồn dập của mình.

Nếu là người khác ngoài cậu, thì chắc chắn đã gục ngã ngay tại nơi này rồi, thậm chí còn không thể thở nổi.

Đúng vậy...

Đây chính là lí do tại sao Tòa Huyền bí đánh giá cô ấy là một 'tồn tại không thể kiểm soát'.

……'Cựu Thần' cái gì chứ?! Mặc dù mang hình dáng của một con người...?!

.......Những gì mình đang được chứng kiến lúc này đây chắc chắn là hào quang của một vị Thần!!

Trước đây, Fay đã từng đánh bại ba vị Thần bằng một Game đấu trí trong ‘Trò chơi của các vị Thần’.

Nhưng, kể cả là với Fay, người đã từng thành công dành chiến thắng trước ba vị Thần kia, thì đây vẫn là lần đầu tiên cậu cảm thấy bị đe dọa đến nhường này.

…...Ngay từ đầu, mục tiêu của mình và cô ấy là như nhau.

…...Mục tiêu của cả hai chúng ta khi chơi, chính là tận hưởng và đùa cợt với bản thân. Mục tiêu của cả hai thực chất là một. Là để chạm tay vào lá Wild Card ấy...

Fay đã ghi nhớ tất cả các cặp bài trùng từng được lật lên, cũng như vị trí tương ứng của chúng.

Song.

Tất nhiên, cô ấy chắc chắn cũng đã nhớ hết.

Vì vậy, việc một trong hai người họ ai rút được lá Wild Card trước hoàn toàn dựa vào vận may.

Đó chính xác là lí do tại sao~

“Hahaha, chúng ta quả thực rất giống nhau! Hahahaha”

Fay không khỏi cười phá lên.

“Tôi đã cố để lấy được lá Wild Card từ nãy đến giờ, nhưng không ngờ rằng cả người cũng nhắm tới nó đấy ~ ahahaha.”

“Hể?”

Vị Long Thần kinh ngạc.

...

Tại sao con người này lại có thể tiếp tục cười sau khi nhìn thấy khảo nhãn? Mặc dù đó là đôi mắt của một vị thần?

“Ối da, coi bộ mục đích ban đầu của trưởng phòng Miranda đã bị nhìn thấu trước đôi mắt của Thần rồi~.”

"Chà, cũng nhờ đó mà tôi mới có thể được thưởng thức một trận đấu thú vị như vậy. Vì thế tôi cũng chẳng có gì để phàn nàn cả~”

Câu hỏi khi nãy của vị thần chất vấn về mục đích thật sự của cậu khi tiếp cận cô.

Nếu đột nhiên bị hỏi thẳng như vậy, Fay có thể chỉ cần đáp lại rằng,

“Tôi đã được nhờ để trở thành cố vấn của người.”

Tuy nhiên, ngay từ lúc mà câu hỏi đó được nêu lên trong trò chơi này, một trò chơi bị ràng buộc bởi các điều luật buộc cậu phải nói toàn bộ sự thật, thì sự tình đã đi theo một hướng hoàn toàn khác.

“Vậy thì, để tôi trả lời câu hỏi của người. …...Về mục đích của tôi thì… chà, thành thật mà nói, đó là để quan sát người. Việc một vị thần từ linh thượng giới đột nhiên giáng thế xuống Trái Đất. Thân nó vốn đã là một hiện tượng mà con người chưa thể lý giải rồi. Do vậy mà tôi đã được yêu cầu phải tìm hiểu rõ ràng ý định thực sự và bản chất của người.”

“-----”

Không biết cơ thể mình có sắp sửa bị xé tan thành từng mảnh không nhỉ?

Những lời cậu nói ra có thể dễ dàng gây ra Cơn thịnh nộ của Thần.

Dẫu biết rõ như vậy, Fei vẫn vén màn những mục đích thực sự đó trước mắt cô.

Cũng chẳng ngạc nhiên nếu cô gái trước mắt cậu, vị Long Thần này không hiểu được điều đó.

Bởi vì nếu cô có thể hiểu được, cô sẽ chỉ liên tục nhìn cậu mà không chớp mắt, hay thậm chí cả nhích một ngón tay.

“Và cả...cách đối xử của Tòa Huyền bí nữa, có lẽ người cũng đã nhận ra; bọn họ, Tòa Huyền bí không hề có ý định làm hại người. Tôi mong người hãy thông cảm cho họ, rằng họ chỉ đang vì toàn thể nhân loại mà thôi. Bởi họ là một trong những tổ chức hiện đang gánh vác trên mình gánh nặng và số phận của loài người.”

“............”

Một tay vẫn đang chải mái tóc đỏ thẫm tựa ngọn lửa của mình, Leo Reche cất lời

“Chà, cốt việc hỏi ngươi cũng là vì ta ít nhiều có cảm giác về trường hợp như thế này~.”

Thiếu nữ trước mắt Fay mỉm cười vui vẻ.

“Được rồi~, cảm ơn ngươi~. Ngươi đã trả lời ta thật lòng nhỉ. Ngươi cũng đã cùng ta chơi trò chơi này một cách nghiêm túc. Giờ thì ta đã có thể chắc chắn. Ngươi là một 'người' tốt.”

“Ngay cả khi người đột nhiên nói thế…”

“Ta đã nói ngay từ đầu rồi mà phải không~, rằng cá nhân ta thích ngươi. Nếu không thì ta sẽ không hỏi ngươi một câu hỏi như vậy đâu. Nó đâu phải câu hỏi mà ngươi có thể vô tư đưa ra với bất kì ai ngay lần đầu gặp mặt đúng chứ, mà chỉ với những người mà ngươi có thể tin tưởng thôi.”

Đôi mắt rồng mới nãy còn nhìn cậu chằm chằm, giờ đã dần dịu lại và đang biến mất. Cứ như thể nó đang hòa trở lại vào ánh nắng mặt trời.

Những gì còn sót lại tại nơi này là thiếu nữ ngây thơ trước đó.

Thiếu nữ mang tên Leo Reche đó, khẽ nở một nụ cười dịu dàng.

Tuy nhiên,

Sự biến mắt của đôi mắt đó không phải là thứ khiến Fay ngạc nhiên.

Thay vào đó,

Chứng kiến sự thay đổi đột ngột trong cách ứng xử của cô ấy với cậu đã khiến cho tim Fay lỡ mất một nhịp.[note32765]

“Vậy, từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Fay nhé~. Ah phải rồi! Thế nên ngươi cũng gọi ta là Reche đi ha~. Và cả, ngươi cũng không cần phải tỏ ra tôn trọng thái quá hay cố gắng nói chuyện lẽ phép với ta đâu. Chơi game mà không phải bận tâm đến thường thức về địa vị sẽ khiến mọi thứ trở nên vui vẻ hơn~.”

“......Chẳng hiểu sao mà… có cảm giác khoảng cách giữa đôi bên dường như thu hẹp lại ngay tức khắc vậy...Liệu có ổn không khi thân thiết với tôi như vậy?”

“Tất nhiên rồi! Ngươi đã thể hiện tốt đúng như mong đợi từ trò chơi này.”

Cô ấy nói trong khi quăng cặp Wild Card trong tay đi.

Sau đó bước tới và nhặt các cặp bài trùng đặt trên mặt bàn bên phía của Fay lên.

“Những lá bài mà ngươi nhắm đến bao gồm ‘giới tính’, ‘gốc gác’ và ‘sở thích’. Ngay từ lúc trò chơi bắt đầu, ngươi đã không hề nghĩ đến việc chiến thắng đúng chứ~”

Phải…

“......Quả đúng là vậy~.”

Ngay từ đầu, mục đích chính của Fay vốn đã không phải là thắng trò chơi bằng cách tìm được số cặp bài trùng nhiều hơn.

Cậu đã hiểu được bí ẩn thực sự đằng sau trò chơi cách tân này.

‘Kể cả nếu có một bên phát hiện được vị trí của một cặp bài trùng, thì cũng không nên vội vàng lấy nó ngay. Cho đến khi nó đáp ứng được mục đích của họ’

Đó là vì, trận đấu này đã không còn giống như những trò chơi bình thường mà bạn phải ghi nhớ các cặp bài trùng và lấy nó ngay khi tới lượt mình.

Kể từ lúc luật bổ sung có hiệu lực, đã không còn cơ hội thứ hai mỗi khi thành công chọn được một cặp bài trùng.

Điều này đã làm thay đổi hoàn toàn tính chất vốn có của trò chơi này.

Giờ đây sẽ là cân nhắc giữa thứ gì nên chọn và thứ gì nên bỏ.

Ví dụ, với lá bài ghi: ‘Tên’.

Đó là một trong những lá mà Fay sẽ không bao giờ lấy. Với cậu, nó hoàn toàn vô dụng bởi vì cậu đã biết tên của cô ấy ngay từ đầu rồi.

Cũng bởi trò chơi này đã không còn hoạt động theo những luật chơi vốn có của nó, việc sử dụng một lượt để lấy lá bài này cũng có nghĩa là cậu đang lãng phí một lượt của mình.

…...Tất cả là vì điều luật ‘hệ thống một lượt tuyệt đối’ được thêm vào trò chơi.

…...Luật này đã bỏ qua thường thức trước đây rằng cứ bên nào tìm được nhiều cặp bài trùng hơn thì sẽ chiến thắng; vậy nên sau khi điều luật này được thêm vào, cái lý thuyết phổ thông đó đã trở nên hoàn toàn vô dụng.

Lúc này đây, việc đánh giá xem liệu nó có đáng để bỏ ra một lượt để lấy cặp bài trùng đó hay không mới là điều cần thiết.

Trò chơi tìm cặp bài trùng giờ đây đã trở thành trò chơi phân loại thông tin, trong đó, bạn luôn phải đưa ra những phán đoán cho mỗi lượt tiếp theo, cân nhắc cẩn thận những lá bài bạn đã ghi nhớ và dựa theo thông tin đó để quyết định xem liệu bạn có nên lấy cặp bài trùng đó hay không.

Một trò chơi mà bạn sẽ phải lựa chọn nên giữ lại cái nào và loại bỏ cái nào trong số những thông tin mà mình tìm được.

Fay đã sớm hiểu ra điều này. Cũng vì vậy mà cậu chỉ dán mắt vào những lá bài chứa thông tin cậu cần, những thông tin cậu muốn có được.

Tới mức quên đi luôn suy nghĩ muốn chiến thắng trận đấu này bằng việc thu thập được số lượng cặp bài trùng nhiều nhất.

“......Ah, phải rồi! Ta muốn hỏi ngươi vài thứ~”

“Ngươi cũng nhắm tới lá Wild Card đó đúng không~”

“Vậy ngươi đã định hỏi ta điều gì thế?”

“Liệu người sẽ trả lời câu hỏi đó chứ…?”

“Ahh, do người đã bảo tôi không cần dùng cách nói lễ phép nữa nên tôi sẽ nói chuyện bình thường vậy.”

Nhưng.

“Tôi sẽ nói lí do tại sao tôi nhắm đến lá bài đó ,nhưng chỉ khi cô trả lời cho câu hỏi mà cô đã bảo tôi nói.”

“Ta sẽ trả lời, nhưng mà, còn phải phụ thuộc vào câu hỏi mà ngươi đưa ra nữa.”

và thế là Fay hỏi

[*Đó có lẽ là câu nói sáo rỗng nhất trong lịch sử thế giới.]

[*Câu thoại quan trọng nhất của Tất cả các Nhân vật chính]

“Tại sao lại là tôi?”

Truyện Chữ Hay