God is hungry for games. The ultimate brain battle of a boy who challenges the gods

chương 8

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên trong Căn phòng, Fay và Leo Reche.

Họ ngồi mặt đối mặt với nhau

“Tại sao lại là tôi?"

"Tại sao cô lại quyết định chọn tôi trong khi ngoài kia vẫn còn đầy rẫy các Tông đồ có bậc rank cao hơn để chọn?”

Bậc rank của Fay lúc bấy giờ là III.

Cũng có nghĩa là cậu ấy đã thắng được ba trận đấu trong Trò chơi của các vị Thần,

Nhưng...

Trong số những chi nhánh khác của Tòa Huyền Bí, vẫn còn có nhiều người khác có mức rank cao hơn Fay.

Hơn thế nữa…

“Đặc biệt, nếu cô đi tới trụ sở chính của Tòa Huyền Bí–”

“Phải, nhưng mà, ngươi là tân binh duy nhất đã thắng liền ba trận game đấu mà không hề thua một lần.”

Trên thế giới này, người đời đồn rằng, hằng năm có hơn ngàn người đã trải qua thần thức, ‘Thức tỉnh’ sau khi được chọn lọc bởi các vị thần. Vậy nên, nói cách khác, số lượng tông đồ qua mỗi năm sẽ tăng lên không ngừng.

Tuy nhiên, vẫn chưa ai có thể vượt qua 'chuỗi thắng ba' của Fay trước các vị Thần.

“Cho dù ngươi có nhìn lại hàng trăm năm qua, đâu đó ngoài kia vẫn còn đang tranh luận liệu có tân binh nào phù hợp hay không.”

Nhưng…

“Mặc dù tôi đã mong muốn được tham gia vào… đội hình đáng lý tôi được ghép cùng, thế nhưng, họ đã đều bị loại khỏi Game và đã đi tới nơi nào đó trong suốt sáu tháng nay rồi…

...kể cả Trưởng phòng Miranda cũng gặp rắc rối mà, cô biết không?”

Nhưng…

………

“Không… đúng hơn là.. nhờ có thông tin sai lệch mà bọn trưởng điều hành truyền…”

“CHÍNH VÌ VẬY.”

Gạt hết đi những lá bài đang cản trở, Leo Reche đưa mặt tới trước mặt Fay.

“Ngươi nói ngươi muốn biết thêm về ta mà, phải không? Nếu vậy thì, tốt nhất chúng ta nên hợp tác với nhau.

Thực ra, ta cũng muốn chinh phục ‘Trò chơi của các vị Thần’ này với ngươi~.”

“......’Trò chơi của các vị Thần’.”

Bản thân vị Long Thần Leo Reche được xem là một trụ cột trong số những vị Thần điều khiển ‘Trò chơi của các vị Thần’.

Nói một cách đơn giản, có thể hiểu cô chính là tạo vật cuối cùng, là con trùm của trò chơi.

Theo nghĩa khác, là một con trùm độc nhất, mang trong mình số mệnh sẽ bị đánh bại. Trong một vòng lặp mà công chúa hay nữ chính sẽ đả bại được con trùm độc nhất này và được trao thưởng.

Tuy nhiên,

cô vốn đã không hề nằm trong số những người thách thức.

Và chỉ có bên phía loài Người là được phép thách thức Thần.

Nhưng…

Trong khi nghịch những lọn mái tóc sắc đỏ son quanh ngón tay của mình, cô tiếp tục nói…

“Ngươi biết đấy… Ta đã quá hứng thú với việc cùng chơi với con người đến nỗi mà ta đã giáng thế xuống cõi trần gian, để lại sau lưng là cõi thượng linh và lấy cơ thể phàm trần này. Nhưng rồi… hồi sau ta nhận ra là chuyển từ thể tâm linh thành thể vật chất này thực chất là một chuyến đi một chiều.”

Nói vậy… cô nở một nụ cười ngượng xấu hổ.

“Hehehe...thế là, ta lại không thể trở lại thành Thần nữa do chút sai sót.”

“......Trời ạ, BẤT CẨN NÓ CŨNG VỪA VỪA PHAI PHẢI THÔI CHỨ!...”

“Không sao… Không sao… Vậy thì ta chỉ cần thách thức Trò chơi của các vị Thần thôi~”

“Chi vậy?”

“Ta chỉ cần thắng được 10 trận game đấu đối đầu với các vị Thần thôi. Nếu được vậy, ta sẽ lại có thể trở lại làm Thần.”

Bảy quy tắc trong trò chơi của các vị thần.

Luật 7: Nếu ai đó thành công thắng trận 10 trận game đấu đối đầu với các vị Thần, người đó sẽ trở thành người chinh phục trò chơi này. Cũng có nghĩa là người đó sẽ phá đảo trò chơi này.

Những ai chinh phục được trò chơi này sẽ được trao tặng cho ‘Lễ Vinh Quang' của Thần.

Nhưng, cho đến nay, vẫn chưa có ai biết được ‘phần thưởng’ thực chất là thứ gì…

Dù vậy……

Nếu cô ấy là một cựu thần, vậy thì câu chuyện sẽ trở nên khác biệt đôi chút.

“......Lẽ nào.. Reche biết sự thật về ‘Lễ Vinh Quang’ của Thần ư?” Fay hỏi cô.

“Tất nhiên rồi."

"Mà, những gì con người các ngươi hình dung về nó cũng đã một phần đúng. Thần sẽ ban cho một người điều ước tùy vào mong muốn. Ít ra thì điểm đó con người các ngươi không hề sai.”

“Có thật là chỉ có bấy nhiêu đó không? …...Đợi đã. Nếu cô nói, nó ‘không hề sai’ , thì có nghĩa là nó cũng chưa chắc đã đúng, phải không?”

Chà…

“Điều ước không chỉ giới hạn ở một. Hàng trăm, hàng nghìn, ngươi thích bao nhiêu, sẽ có bấy nhiêu.”

“LŨ THẦN CÁC NGƯỜI BỊ ĐIÊN HẾT RỒI SAO!?... CÁC NGƯỜI ĐANG ĐỊNH THỂ HIỆN ĐỘ HÀO PHÓNG CỦA MÌNH ĐẾN MỨC NÀO VẬY!?”

“Nhưng mà, đã có ai đạt được cái gì đâu.”

“......Ờ thì… quả thật, ...Tôi hiểu rồi.”

Câu trả lời Reche đưa ra hợp lí đến mức làm cho mình bình tĩnh lại ngay.

Phải, nếu ai đó có thể thành công đạt được kì tích bất khả thi này, theo thể thức hợp lệ duy nhất (giành lấy 10 chiến thắng theo luật) và hoàn thành tất cả tham vọng của họ.

Hay nói theo cách khác là trao đổi tương đương.

Thế nhưng, mục tiêu này lại quá khó, chưa một ai thành công đạt được.

Tất nhiên, theo như cán cân thần linh, cả hai bên đều được hưởng lợi như nhau; Cân bằng.

“Cũng vì vậy mà… Ta muốn cặp với ngươi. Đúng hơn, ta muốn sát cánh cùng ngươi.”

“Ý cô là, hai người chúng ta tạo đội?”

“...Không muốn sao?”

“Không… Đúng hơn là, tôi rất vinh dự.”

‘Trò chơi của các vị Thần’ là nơi diễn ra những trận đấu trí giữa Thần linh và con người, và nội dung của trận đấu đều do các vị Thần quyết định.

Nói đơn giản lại là, Trận chiến giữa Thần và Con người.

Nhưng… với Fay mà nói, cậu không hề yên tâm về việc lập đội chút nào...

…...Thành thật, mình vẫn đang lưỡng lự về việc có nên chọn đội hay không.

…...Nhưng mà, đội mình gia nhập lúc trước, đã bị giải tán mất rồi; điều đó hẳn đã xảy ra trong sáu tháng sau khi mình rời đi.

Nhưng để có thể tham gia vào được trò chơi, mình không còn cách nào khác ngoài việc kiếm được một đội, thay vì chọn một đội muốn có được mình.

Nhưng, trong thời điểm lúc này đây, khi mình vẫn đang cân nhắc liệu mình nên tham gia vào đội nào, không ngờ lại nhận được một lời mời.

Vô thức, Fay đã thắt chặt nắm đấm cậu lại.

“Tôi rất sẵn lòng tham gia cùng.”

Game là để cùng nhau giải trí.

Rõ ràng là Fay rất coi trọng ‘Người Đó’, vì cậu đã được người đó dạy trong quá khứ.

Dù vậy, lập đội với thiếu nữ đã từng là một vị Thần.

Kể cả có muốn cũng dễ gì có được trải nghiệm thú vị như vậy.

“Được quan sát trực tiếp một Cựu Thần-sama chơi gần hơn bất cứ ai khác, chỉ cần nghĩ về nó thôi đã khiến tôi hứng khởi cực kỳ.”

“......Ehehehe.”

Thiếu nữ, vị cựu Thần này ngượng nở một nụ cười khúc khích dễ thương.

“Ta thích điểm này ở ngươi đấy. Ta biết mà, dẫu sao thì, ngươi đúng là người như ta nghĩ. Vậy thì, quyết đị–”

“Ahh, đợi đã!”

Vừa lúc Reche định dứt câu, hai từ vừa phát ra đã chặn họng cô.

“Chúng ta chỉ mới vừa gặp nhau mà. Và cả, mặc dù tôi đã có một ít kinh nghiệm làm việc theo đội rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tôi lập đội với một cựu Thần nên tôi muốn chuẩn bị kĩ càng.”

Nếu là một cựu Thần, thì tất nhiên, kĩ năng của cô ấy là không thể phủ nhận được.

Nhưng nếu phải nghĩ về những thứ đáng quan ngại, thì trước hết chắc chắn sẽ là, liệu chúng tôi có thể lắng nghe… thấu hiểu lẫn nhau hay không.

Vì Reche vốn đã từng là một vị Thần, cách cô ấy suy nghĩ, những lý tưởng của cô, quyết định của cô, tất cả sẽ rất khác so với một người thường vốn có. Hơn nữa, liệu cô ấy có chịu lắng nghe mình và những quyết định của mình…

“Teamwork; việc những người chơi cùng phối hợp với nhau là cực kì quan trọng, cô biết đấy. Chẳng hạn, khi chơi đấu đôi trong Tennis hay kể cả Bóng bàn; đồng nhất ý chí, có cùng lý tưởng, hòa chung một nhịp thở… lắng nghe thành viên trong đội… là điều cực kì quan trọng.

Hơn nữa, tôi chỉ mới thách thức Trò chơi của các vị Thần có ba lần–”

“Chẳng phải ngươi đã thắng hết tất cả sao?”

Đúng là vậy… Nhưng…

“Mấy lần, lần nào cũng suýt thua.

Giờ nghĩ lại, nếu không nhờ có may mắn của mình, tôi đã không thể trở thành người chiến thắng.

...Kể cả nếu điểm số có là 0 thắng 3 thua thay vì 3 thắng 0 thua, thì tôi cũng chẳng bất ngờ đâu.”

Game là gì?

Là sử dụng toàn bộ trí khôn của bản thân để tạo nên chiến thuật hiệu quả nhất nhằm giành lấy chiến thắng.

Một số trò cần đến sự thỏa hiệp giữa những người chơi. Số khác yêu cầu khả năng thông hiểu luật lệ để giành chiến thắng. Bên cạnh đó, thử nghiệm và thất bại cũng cực kì cần thiết để tìm ra con đường đúng đắn nhất. Và cuối cùng, hãy chắp tay cầu nguyện và hi vọng may mắn sẽ mỉm cười. Có tất cả, chiến thắng ắt sẽ về tay.

Đó mới chính là Game, và trong đó

Không thể không khẳng định ‘Trò chơi của các vị Thần’ chính là một hình thức Tối thượng của Game.

“Cô thấy đấy, tôi muốn nghiêm túc thách đấu với họ hơn nữa. Không phải chỉ với bất kì những team ngẫu nhiên nào.”

…………

“...Giống như…, ví dụ -- một nam nhân và một nữ nhân chỉ mới vừa gặp mặt nhau trên đường, liệu họ có tiến tới kết hôn ngay sau đó không?”

DĨ NHIÊN LÀ KHÔNG.

“Trước hết, họ sẽ trở thành bạn bè của nhau… rồi sau đó họ trở nên thân thiết với nhau hơn và phát triển một mối quan hệ say đắm ngọt ngào, hơn cả tình bạn, từ đó mới… Tôi đoán là đầu cô đang quay mòng mòng ha…”

“Không, không sao, ta hiểu được chứ.”

“À! Vậy thì rất tốt. Cho nên, trước tiên, ta cần phải dành ra thời gian để tìm hiểu lẫn nhau kĩ càng. Chúng ta nên dành thời gian đó ra và xây dựng một mối quan hệ và–”

“Đi thách thức Trò chơi của các vị Thần ngay thôi~”

……

“...Tôi ...vừa ...mới ...nói ...gì...

CÔ CÓ NGHE KHÔNG VẬY!???”

“Ta sẽ đi ngay bây giờ và nói với Miranda!”

“LẮNG NGHE NGƯỜI KHÁC ĐI, CHẾT TIỆT.”

ugh

Hóa ra vị cựu Thần này còn rắc rối hơn cả những gì Fay nghĩ...

Cảnh tượng người thiếu nữ với mái tóc sắc đỏ son chạy đi với đôi mắt lấp lánh… và chàng trai Tông đồ tuyệt vọng đuổi theo cô, lọt vào trong tầm mắt của những người xung quanh.

Truyện Chữ Hay