Dịch: Bluebell - Biên tập: Bút Lông
Lee Sungkook ngạc nhiên trước thông báo của hệ thống, gã cằn nhằn:
"Lại kịch bản mới nữa à..."
Vào lúc này mà mở kịch bản mới thì đúng là khoai thật. Điều kiện của kịch bản hiện tại còn chưa hoàn thành mà kịch bản mới đã gõ cửa hỏi thăm. Tôi vội đi kiểm tra thông tin về kịch bản vừa mở.
+
[Kịch bản chính #4 - Phẩm chất Đế vương]
Phân loại: Chính
Độ khó: A
Điều kiện thông qua: Chiếm được "Ngai vàng tối thượng" - nằm ở trung tâm Gwanghwamun
Thời gian: 8 tiếng
Phần thưởng: 10,000 xu
Thất bại: ―
* Chỉ những ai đã hoàn thành kịch bản ẩn "Con đường Đế vương" mới được tham gia kịch bản này.
* Vị đế vương chiếm được "Ngai vàng tối thượng" sẽ có quyền tối thượng với các đế vương khác.
* Ngoài ra còn có một số điều kiện đặc biệt khác để thông qua.
+
Xong phim rồi, nhóm tôi vẫn chưa lấy được lá cờ mục tiêu của kịch bản "Cướp cờ". Niềm vui chưa kịp nhân đôi thì nỗi buồn đã nổ hai nháy. Tôi vừa phải hoàn thành kịch bản này vừa phải đánh bại Bạo Quân Vương và chiếm được ga Changsin. Con dokkaebi giở giọng.
[Hô hô, nhìn các khuôn mặt hoang mang kìa! Không phải lo lắng gì đâu, kịch bản này sẽ diễn ra chậm rãi thôi.]
Bầu không khí ở Gwanghwamun vẫn lặng như tờ, mặc dù trong lòng tất cả những người ở đây đều đang dậy sóng. Cũng dễ hiểu thôi, những vị vua đã sống được tới bây giờ chắc chắn phải hiểu được tầm quan trọng của việc lắng nghe dokkaebi.
[Kịch bản thứ tư, như các ngươi đã đoán được, là để tìm ra vị đế vương duy nhất sẽ ngồi lên chiếc ngai vàng kia. Tất nhiên, không phải cứ là vua thì có thể ngồi lên đó được. Chỉ người duy nhất chứng minh được "phẩm chất" của bản thân mới xứng đáng vị trí đó.]
Con dokkaebi trung cấp nở nụ cười ác ý.
[Sau đây, ta sẽ công bố phẩm chất đầu tiên.]
+
[Phẩm chất Đế vương]
[Chủ nhân của Ngai vàng tối thượng phải dũng cảm hơn bất cứ ai.]
- Ngai vàng tối thượng không cần một "đế vương nhu nhược". Để tham gia thử thách của ngai vàng, bạn cần có ít nhất một lá cờ đen.
(Các phẩm chất khác sẽ được tiết lộ sau.)
+
Một lá cờ đen. Mới điều kiện đầu mà đã tởm thế này rồi.
[Hú hú, giờ các ngươi đã có động lực chưa nào. Nhớ tạo ra một câu chuyện thú vị nhá!]
Sau đó con dokkaebi lập tức biến mất. Yoo Sangah tỏ ra lo lắng:
"Nếu muốn có cờ đen... nghĩa là chúng ta phải chiếm được 20 ga?"
"Đúng vậy."
Nhóm của tôi đang có trong tay cờ nâu. Đó là loại cờ xuất hiện khi đã chiếm được 10 ga.
"Phải làm sao bây giờ? Cần thêm 10 ga nữa mới có được cờ đen, nếu gần đây có ga trống thì..."
"Đây là điều kiện chỉ tồn tại khi không còn ga nào trống cả."
"Hả?"
Theo như những gì tôi biết thì tới bây giờ vẫn chưa có vị vua nào sở hữu được cờ đen.
"Cô quên rồi à? Đâu chỉ có cách đó mới thay đổi được màu cờ."
Giá trị của cờ sẽ tăng mỗi khi ta chiếm được ga tàu mới. Tuy nhiên, còn có một cách có thể làm tăng giá trị nhanh hơn rất nhiều.
"Á...!"
Đó là cướp cờ từ tay của những đại diện khác. Và bây giờ, ở Gwanghwamun có cả một đám vua đang cầm cờ theo. Tôi trấn an các thành viên trong nhóm.
"Đừng lo. Đây không phải chuyện ngoài ý muốn. Chúng ta vẫn sẽ tiến hành kế hoạch như đã định."
Như đã định. Nói thì dễ, làm thì khó. Chiến tranh đang diễn ra khắp mọi nẻo đường ở Gwanghwamun. Tuy nhiên, đây chỉ là cơn mưa rào trước cơn bão lớn mà thôi. Đâu đâu cũng là những âm thanh tuốt vũ khí và tiếng hò hét điều binh ngoài chiến tuyến.
Bọn chúng sẽ sớm hành động thôi. Những kẻ muốn thăng cấp sẽ chém giết lẫn nhau bằng những thanh kiếm thật, và những kẻ muốn mở rộng lãnh thổ sẽ tìm cách cướp cờ của kẻ khác để có thêm nhiều ga.
Chém giết lẫn nhau, cướp đoạt vật phẩm tốt hơn. Tất cả là để sinh tồn.
Lee Sungkook quan sát những tòa nhà xung quanh, và thì thào bằng một tông giọng siêu thực.
"Sợ thật. Đây có thật là Hàn Quốc nữa không vậy?"
"Đây chính là Hàn Quốc. Đây vẫn là Hàn Quốc."
"Ngài đại diện, ngài không sợ à?"
"Tôi sợ chứ."
Đó không phải là nói dối. Dĩ nhiên là tôi thấy sợ rồi. Nói thật thì đôi lúc tôi cũng cảm thấy sợ lắm. Kể cả khi tôi đã đọc Bí kíp sinh tồn rồi thì tôi vẫn chỉ là một nhân viên văn phòng quèn mà thôi. Mặc dù không thể hiện ra, nhưng tôi chẳng rõ một ngày tôi đã tự hỏi bản thân bao nhiêu lần cái câu "Liệu mình có sống nổi không?" nữa. Tất nhiên là sự bất an đấy chẳng thể nào kéo dài lâu, bởi vì cứ mãi nghĩ về nó cũng không giúp ích được gì. Dù ở bất cứ thế giới nào cũng thế. Từ Kim Dokja - người đã từng làm việc ở Mino Soft - và cả Kim Dokja ở thế giới của Bí kíp sinh tồn. Cái chết sẽ tới, dù tôi có muốn hay không. Điều quan trọng nhất là...
"Nhưng, ít nhất thì ngay lúc này, tôi cảm thấy mình đang sống."
[Kỹ năng đặc biệt, "Bức tường thứ tư" đã được kích hoạt!]
Tôi bất chợt xoay người và thấy Lee Sungkook đang nhìn mình với ánh mắt tôn kính.
"Khi tôi nhìn ngài đại diện..."
"Tấn công!"
Trước khi Lee Sungkook kịp dứt câu thì tiếng hét của ai đó đã cắt ngang. Cách chỗ tôi khoảng 300m có một vị vua đang tiến công về phía bắc. Anh ta cũng là người có cờ nâu giống như tôi. Tôi không thể thấy rõ mặt vì anh ta đã di chuyển đi quá xa, nhưng chắc đó là vua của một quận nhỏ.
Gần như cùng lúc đó, tên lãnh chúa đang ẩn náu ở Gwanghwamun cũng đã ra mặt. Gã mang theo một đội quân được trang bị với các vũ khí phòng vệ tối tân.
"Hahaha, mấy thằng nhãi tới rồi đấy hả!"
Kẻ đứng đầu đội quân lớn tiếng hét lên. Gã mặc một chiếc kilt[note50401] kỳ lạ cùng một chiếc áo choàng sặc sỡ. Chẳng cần hỏi cũng biết gã ta là ai.
Mục tiêu của chúng tôi, người trị vì Dobong và Seongbuk - Bạo Quân Vương.
"Giết sạch cho ta!"
Được thấy cảnh này ở ngoài đời làm tôi thấy thật mới lạ. Trong Seoul Thất Vương, thì Bạo Quân Vương sở hữu thuộc địa lớn nhất. Một khi gã ta hành động thì chắc chắn tên Đệ nhất Tông đồ và các vị vua của Hậu Tam Quốc cũng sẽ phải hành động thôi. Quan trọng là những vị vua khác sẽ làm gì...
"Chắc là phần lớn bọn chúng sẽ truy tìm Tứ Dần Trảm Tà Kiếm."
Đúng thế, các vị vua đang hành quân về phía bắc của Bảo tàng Cố cung Quốc gia, nơi cất chứa thanh Tứ Dần Trảm Tà Kiếm. Tuy không thấy bóng dáng hắn, nhưng kiểu gì tên đạo văn cũng sẽ đi về hướng đó thôi. Một số đội quân cũng đã mặc kệ thiệt hơn mà chạy thẳng về phía viện bảo tàng.
Điều này cũng dễ hiểu.
Bởi vì các phẩm chất của đế vương vẫn chưa được công bố hoàn toàn, nên bọn chúng sẽ nghĩ rằng kiếm được vật phẩm tốt thì sẽ có nhiều lợi thế hơn. Hơn nữa, chúng cho rằng nếu có được thanh Tứ Dần Trảm Tà Kiếm, thì chúng sẽ dễ dàng bù đắp được số điểm còn thiếu hụt để thăng cấp cờ.
Lee Sungkook lo lắng hỏi. "Chúng ta cũng nên đi chứ? Tứ Dần Trảm Tà Kiếm là một vật phẩm khá tốt đó."
"Giờ mà ta ra đó là bị nghiền chết luôn đấy."
Nhân số nhóm tôi không nhiều. Với lại, có rất nhiều người trong số chúng có sự bảo trợ từ những tinh tọa rất mạnh.
"Đi về hướng tây."
Tôi chỉ huy nhóm của mình di chuyển. Tất cả các vi vua đều đang hướng về phía bắc Bảo tàng Cố cung, thế nên đại lộ phía tây sẽ tương đối vắng vẻ. Gwanghwamun vốn có lịch sử lâu đời nên bảo tàng được phân bố ở khắp mọi nơi. Ví dụ như Bảo tàng Báo chí, Bảo tàng Lịch sử Kinh tế, Bảo tàng Di sản Cảnh sát Quốc gia...
Yoo Sangah hỏi. "Chúng ta không đến những chỗ này sao?"
"Chúng ta nên tránh xa những nơi chứa các hiện vật đương đại."
Cổ vật càng cổ thì càng xịn. Tất nhiên, nếu cổ vật chỉ có nét "cổ" thôi thì vẫn chưa đủ. Cuốc của nông dân thời kỳ đồ sắt cũng là cổ vật nhưng nó chỉ ở cấp F. Cái quan trọng là nó phải có mối quan hệ với một danh nhân hay một huyền thoại nào đó, hoặc là có liên quan tới một “giai thoại” hợp lý.
"Ta sẽ đi đến đó."
Nơi chúng tôi dừng chân là Bảo tàng Lịch sử Seoul, đối diện với Cung điện Gyeonghui. Một tia sáng ánh lên trong mắt Yoo Sangah.
"Chúng ta cần tìm gì ở đây?"
"Chúng ta phải tìm Giản Bình Nghi. Đó là một cổ vật hình đĩa có từ triều đại Joseon, nhưng tôi không biết nó ở tầng nào."
"Được, tôi sẽ cố gắng!"
"Phải tìm được nó càng nhanh càng tốt, chúng ta sẽ chia nhau ra tìm. Gilyoung, em đi với chị Sangah, còn Lee Sungkook--"
Piuuu- Pặc!
Trong lúc tôi đang nói thì một vật sắc nhọn đột nhiên phóng đến từ phía sau. Tôi theo phản xạ kéo cả nhóm cùng ngồi xuống. Tức thì, bức tường bên ngoài tòa nhà cắm đầy mũi tên, trên thân của chúng có dấu vết của ma thuật.
Tôi sởn cả da gà.
[Mũi tên ma thuật cường hóa.]
Kẻ này đã được đào tạo cung thuật bài bản. Là ai vậy nhỉ? Cuộc tập kích bất ngờ khiến luồng suy nghĩ của tôi trở nên rối loạn. Chẳng lẽ có kẻ nào đó đã nắm được đường đi nước bước của chúng tôi sao?
"Mọi người mau vào trong đi! Nhanh lên!"
Những mũi tên khác lại vụt tới.
[Kiếm Tín Niệm đã được kích hoạt!]
Tôi vung kiếm chặn những đường tên bay tới. May mắn thay, lượng ma thuật được sử dụng không nhiều nên cũng không khó để chặn chúng. Vấn đề ở đây là số lượng.
Pặc!
Một mũi tên vụt tới và sượt ngay qua đùi tôi. Tôi nhanh chóng lùi lại và nấp sau vật cản.
"Hahaha! Thằng nhãi vua kia định lẩn đi đâu thế?"
Giọng nói ồm ồm vang vọng đi khắp nơi. Cách khoảng 400 mét, có một nhóm người được trang bị cung và kiếm đang tiến về phía này. Tôi không nhìn thấy cờ của nhóm này. Vậy có nghĩa là vua đã cắt cử riêng một biệt đội đến đây. Vị vua này có vẻ thông minh hơn tôi nghĩ. Hắn định vừa nuốt vật phẩm, vừa cướp luôn cả cờ của những vị vua yếu thế hơn sao?
[Kỹ năng đặc biệt, Danh sách nhân vật đã được kích hoạt.]
Tôi dùng kỹ năng lên người trưởng nhóm.
+
[Thông tin nhân vật]
Họ tên: Chu Wangin
Tuổi: 33
Tinh tọa bảo trợ: Người hùng cuối cùng của Hwangsanbeol
Thuộc tính: Diễn viên phụ (Thường)
Kỹ năng: Rèn luyện vũ khí (Cấp 4), Diễn xuất (Cấp 1), Điều tra sơ bộ (Cấp 1)
Tinh ấn: Kiếm đạo Baekje (Cấp 4), Quyết tử vì Tổ quốc (Cấp 2), Đội Biệt động (Cấp 3)
Chỉ số tổng quát: Thể chất (Cấp 19), Sức mạnh (Cấp 19), Nhanh nhẹn (Cấp 21), Ma lực (Cấp 15)
Đánh giá tổng quan: Đây chính là minh chứng cho việc một kẻ vô danh cũng có thể lớn mạnh nếu anh ta có được nhà bảo trợ xuất sắc. Nhờ có sự đồng cảm sâu sắc với nhà bảo trợ của mình, tinh ấn của anh ta có sức mạnh cực kỳ ấn tượng.
+
Đệt, bị cọp ông ghé thăm rồi. Tôi không mong sẽ gặp bậc thầy chiến tranh của trận Hwangsanbeol ở đây. Những kẻ có thuộc tính diễn xuất thường có dính líu tới những tinh tọa kiểu này.
"Nếu ngươi là một vị vua có danh dự, hãy giao cờ ra đây. Như vậy thì các thành viên nhóm ngươi sẽ không phải bỏ mạng."
Tông giọng cải lương cổ trang phèn phèn kia như nói cho tôi biết vì sao hắn ta chỉ là một diễn viên phụ. Tướng Gyebaek[note39610] - người hùng cuối cùng của Hwangsanbeol thế mà lại nhìn trúng tên này, xem ra đến cả tinh tọa cũng có lúc đen đủi gặp phải đồng đội dỏm.
Nhưng mà tình hình vẫn phức tạp chút.
Nhờ có sự trợ giúp của tướng quân Gyebaek mà kỹ năng Kiếm đạo Baekje và Đội Biệt động có cấp độ quá cao. Cân nhắc số người hiện tại bên phe tôi, nếu không nâng chỉ số tổng quát lên thì sẽ việc đối phó với tất cả bọn họ là rất khó.
[Số xu hiện có: 68,150 xu]
Đệt... Tôi có nên dùng xu không? Nhưng nếu giờ tôi dùng xu để nâng chỉ số tổng quát thì độ khó của phần cuối kịch bản thứ tư sẽ tăng đáng kể, và toàn bộ kế hoạch của tôi sẽ đổ bể. Hay cứ mặc kệ rồi dùng khoảng 20,000 xu...
"Ngươi không thấy xấu hổ khi lấy danh nghĩa Tam Quốc để chèn ép vua của một nước nhỏ à?"
Nghe thấy giọng nói kia, tôi liền dáo dác nhìn xung quanh và bắt gặp một bóng hình quen thuộc đang tiến tới. Trên mặt hóa thân của Gyebaek - Chu Wangin lập tức treo lên một biểu cảm dữ tợn.
"Không biết vị nữ vương chết dẫm này tới đây có việc gì nhỉ?"
"Quả là giọng điệu thô thiển điển hình của chủ nhân bại quốc."
Cô ta bật lại với vẻ mặt tự mãn. Mỹ Hí Vương Min Jiwon, tại sao cô ta lại ở đây? ...Chắc cô ta không theo dõi tôi đâu ha? Không. Chắc không đâu.
Min Jiwon liếc mắt về phía tôi.
[Nhân vật "Min Jiwon" đã có một chút cảm tình với bạn.]
...Thật luôn?
"Câm miệng! Thứ dòng máu hèn nhát của Silla mà đòi thống trị Tam Quốc á? Không bao giờ ta công nhận một con điếm hạ đẳng như ngươi là vua đâu!"
Chu Wangin hét lên đầy phẫn nộ. Có thể hắn ta là một diễn viên phụ thiếu kỹ năng nhưng mồm miệng thì không hề bé chút nào. Dù sao thì thế này cũng thú vị phết. Tướng quân Gyebaek và nữ vương Jinseong sống ở hai niên đại khác nhau nhưng sau khi trở thành tinh tọa, họ lại có dịp đối đầu với nhau như thế này.
Tôi hỏi Min Jiwon, "Tại sao cô lại giúp tôi?"
"Silla sẽ không bỏ mặc các nước yếu."
"Nhưng Silla đã tiêu diệt Gaya."
"... Vậy ra ngươi cũng có điểm tối đa môn lịch sử Hàn à?"
"Bất kỳ đứa học sinh tốt nghiệp cấp 3 nào cũng biết điều này."
Mặt mũi Min Jiwon chợt tối sầm lại.
"Ta không biết vì ta không học cấp 3."
Quả nhiên là vậy. Min Jiwon bắt đầu nghiệp diễn từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường. Vào nghề sớm như vậy thì chắc cô ta chủ yếu học những thứ ngoài xã hội mà thôi.
"Ngươi nói đúng. Tiền không thể mua chuộc người khác. Ta chỉ đang trả giá cho hành động lỗ mãng trước đây của mình. Chỉ thế thôi."
Tôi biết về sự nghiệp diễn xuất của Min Jiwon nên tôi có thể cảm nhận thành ý trong những lời nói đó. Thế nhưng vẫn thật bất ngờ. Cô ta là một hóa thân với lòng tự trọng cao ngất nên tôi không nghĩ cô sẽ cúi mình như thế. Hóa thân của tướng quân Gyebaek cười nhạo cuộc đối thoại của chúng tôi.
"Hahahaha! Một vị vua mà lại bị vấn đề cá nhân làm lung lay ấy hả? Đó cũng là tại sao một con đàn bà như ngươi..."
Đại tướng đội quân Hwarang của Min Jiwon tiến về phía trước, chắn trước người cô.
"Vô lễ! Tại sao một người như ngươi lại có thể trở thành vua của một nước hả?"
Ánh mắt hóa thân của Gyebaek liếc về phía đội quân Hwarang.
"Hwarang...? Hahahaha! Thú vị đấy. Ngươi đã ký kết với tinh tọa đó sao?"
Đại tướng Hwarang giận tím tái mặt mày. Tôi chợt nhớ ra nhà bảo trợ của anh ta là Gwanchang.
"Ngươi cũng muốn bị cắt cổ như nhà bảo trợ của mình à?"
Ai cũng biết rằng trong trận Hwangsanbeol, Gwanchang đã bị Gyebaek chặt đầu.
"Câm mồm!"
Tôi rất biết ơn vì họ đã tới giúp đỡ, nhưng mối quan hệ giữa các tinh tọa mới là điều tệ nhất. Sự đồng cảm sâu sắc giữa hóa thân với tinh tọa chỉ khiến cho tình hình càng tệ thêm mà thôi. Các tinh tọa cấp vĩ nhân được phân cao thấp dựa trên lịch sử của cuộc đời họ. Tướng soái không thể chống lại vua, và thứ bậc sức mạnh giữa các kẻ tử thù cũng đã sớm được lịch sử định đoạt. Ví dụ như Kurushima Michifusa của Nhật sẽ không bao giờ đánh bại được Trung Võ Công[note39611]. Hoặc như việc Gwanchang không thể chiến thắng Gyebaek.
Min Jiwon cũng biết điều này, trông cô ta có vẻ không vui.
Tôi bèn lên tiếng trước, "Phải hạ được đội quân kia, nếu không thì ta không có cửa thắng."
Phía Baekje có lực lượng quân dày hơn một chút. Gyebaek là vị tướng, càng dẫn dắt được nhiều người thì ông ta càng mạnh. Gwanchang không thể sánh sánh được với ông. Sau đó tôi nghe thấy tiếng gọi của Yoo Sangah.
"Anh Dokja! Tôi tìm thấy rồi!"
Tôi xoay người lại và trông thấy Yoo Sangah đang chạy đến với một vật hình đĩa nhỏ trong tay. Cô ấy đã tìm thấy nó rồi?
Giản Bình Nghi. Một cổ vật với hình dạng của chiếc đồng hồ treo tường đang phát sáng trên tay Yoo Sangah. Ngay khoảnh khắc đó, tôi chợt nảy ra một ý định. Tôi nhìn Giản Bình Nghi, rồi tới Min Jiwon và hóa thân của Gwanchang. Và đưa ra một quyết định. Biết đâu tôi có thể thắng trận này mà không cần dùng xu?
"Tấn công!"
[Nhân vật "Chu Wangin" đã sử dụng tinh ấn Đội Biệt động (cấp 3)!]
Các chiến binh Hwarang chết như ngả rạ dưới tay đội quân Baekje. Min Jiwon tuyệt vọng nhìn tôi. Tôi nói, "Tôi nghĩ chúng ta có thể thắng."
"Hả?"
"Chúng ta sẽ tái hiện trận chiến Hwangsanbeol."
Tất cả mọi người đều biết rằng, trong trận Hwangsanbeol, kẻ chiến thắng là Silla.
(*) Giản Bình Nghi