Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 13: cuộc chiến vương vị (3).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Bluebell - Biên tập: Bút Lông

[Tinh tọa "Mị Cẩm chi Tôn" đang chờ đợi câu trả lời của bạn.]

Tôi nhún vai trước dáng vẻ tự tin của Min Jiwon và đưa ra câu trả lời, "Tôi không muốn."

Ánh mắt Min Jiwon run rẩy. Các Hwarang đứng xung quanh cũng há mồm kinh ngạc, và đến cả một diễn viên như Min Jiwon cũng không thể kiểm soát biểu cảm của mình được nữa. Cô ta sững sờ cất tiếng hỏi:

"... Hả?" Thay vì chấp nhận sự thật, cô ta lại chọn cách nghi ngờ đôi tai của chính mình, "Ta nghĩ mình vừa nghe nhầm... Ngươi có thể lặp lại lần nữa không?"

"Tôi không muốn trở thành thuộc hạ của cô."

Muốn tôi làm thuộc hạ cho cô ta với cái giá 2,000 xu á, định đóng phim hài à. Tôi quay sang nói với các thành viên còn đang đứng đợi, "Đi thôi. Chúng ta có việc gấp đấy."

Nhìn thấy chúng tôi quay đi không chút do dự, Min Jiwon vội hét lên bằng một giọng điệu gấp rút.

"Từ từ đã! Nếu ngươi muốn thì ta có thể có ngươi nhiều hơn. Ta sẽ nói chuyện với nhà bảo trợ..."

"Không cần đâu."

"Ta đã nói là đợi đã mà!" Cô ta vội vã chạy đến chắn trước mặt tôi. Tốc độ còn nhanh hơn chỉ số nhanh nhẹ của cô ta nữa, "Ngươi không biết 2,000 giá trị cỡ nào à?"

Chắc cô ta không biết rằng, tôi có thể kiếm 2,000 xu dễ như ăn kẹo. Min Jiwon nheo mắt nói.

"Ngươi có chắc mình trả giá nổi cho cái thái độ vờ vịt đó không?"

"... Vờ vịt?"

"Cuộc chiến giữa tam quốc sẽ diễn ra sớm thôi. Ta không biết nhà bảo trợ của ngươi là ai, nhưng chắc chắn những nhóm vừa và nhỏ trong khu này đều sẽ bay màu thôi. Thành thật mà nói, chắc ngươi nghĩ rằng chỉ có 2,000 xu thì không đủ đúng không? Nhưng ngươi đừng quên, ta là nữ vương của Silla. Chính ta sẽ là người sẽ thống nhất tam quốc!"

Dường như cô ta đã nhập tâm vào vai diễn đến mức quên luôn hiện thực. Dù sao thì Min Jiwon cũng vốn là người như vậy. Tài năng diễn xuất thiên bẩm kết hợp cùng sự đồng cảm sâu sắc với "Nữ vương Jinseong", chỉ qua một thời gian thôi, mà cô ta đã có thể sống với suy nghĩ rằng mình thật sự là nữ vương cuối cùng của Silla. Đó là sự đáng sợ của phương pháp diễn xuất này.

"Hình như cô đi lộn thời rồi thì phải, đây đâu phải là thời kỳ Hậu Tam Quốc."

"Ngươi mới là người lộn thời đấy. Đại Hàn Dân Quốc đã sụp đổ rồi, chẳng lẽ ngươi vẫn đang chờ được chính phủ giải cứu chắc?" Cô ta bắt đầu lảm nhảm, "Một kỷ nguyên mới đã mở ra. Và kỷ nguyên này sẽ được mở đầu bởi ta - Min Jiwon."

Có lẽ tôi đã nhầm. Mấy thứ nhảm cứt này cũng có thể nghe có lý nếu nó được đặt vào đúng bối cảnh. Ngay khi tôi vừa định tìm cách thoát khỏi người phụ nữ này thì may sao, Yoo Sangah đã giúp tôi làm chuyện đó.

"T-thưa nữ vương?"

"... Gì?"

"Theo như tôi biết thì... Silla là quốc gia được đánh giá là yếu nhất trong Hậu Tam Quốc... Nếu dựa theo lịch sử thì chẳng phải việc ngài thống nhất tam quốc sẽ rất khó xảy ra sao? Ngài định sẽ làm..."

Mặt mày Min Jiwon tái mét trước màn phản công bất ngờ:

"N-ngươi thì biết gì chứ?"

"Tôi... tôi được điểm tối đa môn lịch sử Hàn Quốc."

"Điểm tối đa môn lịch sử Hàn..." Min Jiwon lắp bắp đầy xấu hổ, "Điểm tối đa môn sử thì có gì mà khoe chứ?"

"Đi thôi cô Yoo Sangah. Cô ta chẳng biết gì về lịch sử đâu." Khuôn mặt Min Jiwon trở nên đỏ lựng trước lời tôi nói.

"Chờ đã! Ta vẫn còn chưa trả giá xong mà. Vậy 3,000 xu thì sao?"

Tôi xoay người quay đi, giả như chẳng hề nghe thấy gì.

"3500 xu! Ta sẽ cho ngươi 3500 xu!"

Đơn vị mặc cả đã xuống hàng trăm rồi cơ à. Thế là tôi đã ước tính được khối tài sản của vị nữ vương này rồi. Quả nhiên là vậy, độ giàu có của mỗi tinh tọa tỉ lệ thuận với độ nổi tiếng của họ. Tôi mặc kệ cô ta, vẫn cứ đi.

"3600, không, 3700...!"

Bước chân tôi dừng lại. Tôi quay lại, trông thấy Min Jiwon đang trưng ra biểu cảm "có thế chứ".

Thật ra tôi cũng xấu tính lắm đấy. Đáng ra tôi có thể mặc kệ nó rồi bỏ đi, nhưng mà giờ tôi chỉ muốn đập nát cái sự kênh kiệu đó thôi. Tôi nói bằng một giọng điệu lạnh tanh.

"Thay vào đó thì tôi lại muốn đưa ra lời đề nghị khác."

"Ý ngươi là sao?"

"1,0000, có được không?"

"... 1,0000?"

"Ồ, chắc ít quá nhỉ? Dù sao thì cô cũng là nữ vương mà... Thế thì tăng lên 2,0000 nhé."

Biểu cảm trên mặt Min Jiwon dần cứng đờ. Cô ta khoanh tay lại, nheo mắt trừng tôi.

"Ngươi đùa với ta chắc? 2,0000 xu? Ta không nghĩ là ngươi đáng giá tới mức đó..."

"Không, ý tôi là tôi sẽ mua lại cô với giá 20,000 xu."

"Hả?"

"Chính xác hơn là cô và đội quân của cô."

Cô ta ngạc nhiên tới không khép nổi mồm, phải qua một lúc mới lấy lại được bình tĩnh.

"N-Ngươi làm gì có nhiều xu đến thế."

"Tôi chẳng hiểu sao người ta lại có cái suy nghĩ rằng, mình không có thì người ta cũng không thể nào có được ấy."

Tôi ấn ngón trỏ và ngón cái lại với nhau. Rồi sau đó, một phần số xu của tôi được hiện lên ở đốt cuối ngón trỏ.

[20,000 xu.]

Min Jiwon không thể duy trì vẻ mặt bình tĩnh của mình được nữa.

"T-thật nực cười!"

"Giờ thì cô đã tin tôi chưa?"

Chắc mấy chốc mà sự nghi ngờ biến thành kinh ngạc, và từ kinh ngạc chuyển hóa thành tham lam. Đây là chuyện bình thường thôi. 2,0000 xu có thể dùng để tăng các chỉ số tổng quát lên rất nhiều cấp. Mặc dù nó không thể thay đổi toàn bộ cục diện của Hậu Tam Quốc, nhưng nó cũng có thể tạo nên một sự ảnh hưởng không nhỏ. Tiếc rằng, sự tham lam lại không thể đánh đổ lòng tự tôn của cô ta.

"Ngươi đang định dùng tiền để mua ta?"

"Sao? Như thế không được à? Cô là người đưa ra lời đề nghị trước mà."

Vị tướng trong đội quân Hwarang của cô ta liền tiến lên phía trước, đưa ra lời cảnh cáo.

"Ngươi dám!"

Người đàn ông đó có thân hình mảnh khảnh và vẻ ngoài điển trai. Nhìn những đường nét cơ bắp lờ mờ hiện ra dưới lớp áo, có vẻ anh ta cũng này nọ phết đấy. Yoo Sangah nói, "Anh Dokja, người này..."

Tôi nhận ra ngay khi Yoo Sangah vừa mở miệng. Đúng thế, Silla có một vị tinh tọa này, họ không phải hoàn toàn bất lợi trong cuộc chiến giữa tam quốc. Nếu ngược lại dòng lịch sử thì vương quốc này cũng có một vài người tài giỏi, ví dụ như Kim Yushin... Nhưng vấn đề là trong lần hồi quy này, Silla lại không có Kim Yushin.

"Gwanchang cũng là một tinh tọa tốt, nhưng mà ngài ấy lại rất hay khinh suất. Nhỡ đâu tinh tọa của tôi là Gyebaek thì sao? Tôi không nghĩ là mình muốn tái hiện lại trận Hwangsanbeol[note39617] đâu,"

Người đàn ông trợn tròn mắt vì kinh ngạc.

"Có...có phải ngươi tới từ Baekje?"

[Tinh tọa "Hwarang[note39619] lâm chiến không lùi" đang tức giận trước lời bình phẩm của bạn.]

Quả nhiên, người này chính là nhà bảo trợ của anh ta. Hwarang lâm chiến không lùi, Gwanchang. Tinh ấn của ông không quá nổi trội nhưng lòng trung thành với vương quốc đã lụi tàn kia lại rất đáng nể.

"Tôi không phải người Baekje. Tôi chỉ là một người dân Hàn Quốc bình thường mà thôi."

"Mày!"

"Tôi nể trọng lòng yêu nước của anh, nhưng dù sao anh cũng nên cân nhắc cẩn thận. Tôi không chỉ có 2,0000 xu trong tay thôi đâu."

Tôi búng ngón tay một lần nữa và số xu bắt đầu tăng dần. Gương mặt anh ta lập tức trở nên tím tái. Sự giàu có sẽ thu hút lòng tham của những kẻ nghèo khó. Tuy nhiên, sự giàu sang vượt bậc lại đem đến lòng tôn kính và sợ hãi, đặc biệt là với những người nắm rất rõ quyền lực của đồng "xu".

Min Jiwon, người đã đứng hình được một lúc, mở miệng hỏi:

"Ngươi...ngươi là ai?"

Cô hỏi câu này sớm quá nhỉ. Dĩ nhiên, tôi không có ý định trả lời.

"Cô Min Jiwon, cô không thể dùng tiền để giải quyết mọi vấn đề trên thế giới đâu. Tôi nghĩ từ vị thế của một diễn viên, cô phải biết rõ điều đó chứ, thật là đáng thất vọng."

Cuối cùng thì tôi cũng quay người đi, những người còn lại trong nhóm cũng nhanh chóng theo chân. Âm thanh của Min Jiwon vẫn còn vọng lên từ phía sau.

"Đ-đợi đã!"

Thế nhưng cô ta cũng không bám theo bọn tôi nữa. Khi cả nhóm đã cách đội quân Silla một khoảng kha khá thì Yoo Sangah mới nhỏ giọng cằn nhằn.

"Anh Dokja, tôi có thể hỏi câu này không?"

"Được chứ."

"Cô ta có phải là người nổi tiếng không?"

Tôi do dự một lát trước câu hỏi ngoài ý muốn.

"Hả? Ừm... Chắc là vậy?"

"Tôi hiểu rồi. Anh Dokja và anh Sungkook đều nhận ra...Tôi cũng từng xem rất nhiều phim cổ trang, sao tôi lại không nhớ ra cô ta nhỉ?"

Vậy ra đây là lý do khiến cô ấy cáu kỉnh nãy giờ?

Lee Gilyoung cất tiếng cắt ngang: "Chị ơi, em cũng không biết cô ta."

"Ahaha, thật sao? Tốt quá."

Chuyện này cũng không có gì lạ. Nếu như "Min Jiwon" là nhân vật chỉ có trong tiểu thuyết thì dĩ nhiên Yoo Sangah và Lee Gilyoung không thể nào biết cô ta được. Người có vấn đề là Lee Sungkook.

"Anh Lee Sungkook."

"A, vâng."

Lee Sungkook từ rìa cuối nhóm lên tiếng đáp lời. Có vẻ như nét đẹp của Min Jiwon đã để lại ấn tượng sâu đậm trong gã.

"Nghe nói anh là fan của Min Jiwon...?"

"Hả? Haha, đúng thế. Ngài không biết cô ấy à? Cô ấy là một nữ diễn viên nổi tiếng... Ớ?" Vẻ mặt Lee Sungkook trở nên kỳ quái.

"Ừ thì... tôi là fan... nhưng Min Jiwon...? Quái? Min gì ấy nhỉ...?"

Tôi lặng lẽ kích hoạt Danh sách nhân vật.

[Kỹ năng đặc biệt, Danh sách nhân vật đã được kích hoạt.]

+

[Thông tin nhân vật]

Họ tên: Lee Sungkook

Tuổi: 25

Tinh tọa bảo trợ: Quản lý của chiếc Đồng hồ quả lắc cổ

Thuộc tính: Nhà Thôi Miên (Hiếm)

Kỹ năng: Thôi miên (Cấp 3), Nói dối (Cấp 4), Rèn luyện vũ khí (Cấp 3), Phát hiện thuộc tính (Cấp 2)...

Tinh ấn: Giấc ngủ ngon lành (Cấp 1)

Chỉ số tổng quát: Thể chất (Cấp 13), Sức mạnh (Cấp 13), Nhanh nhẹn (Cấp 17), Ma lực (Cấp 18).

Đánh giá tổng quan: Đánh giá hiện đang được tiến hành.

+

Đây là lần thứ hai tôi xem thông tin của Lee Sungkook. Không có thay đổi gì đáng kể ngoại trừ một thứ. Thuộc tính "Kẻ bỏ ngang thứ 9" của Lee Sungkook đã biến mất.

"Anh Lee Sungkook?"

"Dạ... vâng?"

"Không, không có gì."

Tôi quyết định giữ im lặng để không gây ra những hoang mang không đáng có. Trong thế giới của Bí kíp sinh tồn, một thuộc tính chỉ biến mất khi những tiêu chuẩn của thuộc tính đó không còn được thỏa mãn nữa.

Tất cả những kẻ "bỏ ngang" đều biết trước "tương lai" của thế giới này.

Tuy nhiên, tương lai mà Lee Sungkook biết chỉ nằm trong những kịch bản đầu. Quá trình tiến triển của kịch bản hiện tại đã vượt quá lượng thông tin mà anh ta có được.

Một giả thuyết bỗng xuất hiện trong đầu tôi.

Có lẽ những kẻ "bỏ ngang" sẽ biến thành một nhân vật khi họ chạm đến giới hạn "tương lai" mà họ biết? Nếu đúng là thế thì việc thông tin Lee Sungkook và Jung Minseob xuất hiện cũng là điều dễ hiểu.

Nếu sự thật là thế...

Có lẽ một ngày nào đó tôi cũng...?

[Nhân vật "Min Jiwon" đã có một chút cảm tình với bạn.]

...Tất cả những suy nghĩ của tôi đều bị đánh bay bởi cái thông báo ngớ ngẩn này. Tôi quay đầu lại theo phản xạ tự nhiên. Tôi có thể thấy được bóng hình lờ mờ của Min Jiwon, cô ta vẫn đứng đó và nhìn về hướng này. Mặc dù không thể nhìn rõ mặt, nhưng nhìn điệu bộ của cô ta thì rõ ràng là đang tức giận.

Vậy thì thông báo này... Không, chờ đã.

Tại sao tôi lại quên mất chương đấy chứ?

Tôi chợt nhớ ra, vào lần hồi quy thứ 11, cô ta đã tặng cho Yoo Jonghyuk một cái bạt tai ngay khi vừa gặp mặt. Và trong suốt lần hồi quy đó, Min Jiwon đã...

Đệt, tự dưng tôi có linh cảm xấu.

Chắc không đâu nhỉ...

Thôi, ít ra thì tôi không bị ăn tát.

***

Một giờ sau, chúng tôi tìm cách băng qua những tòa nhà gần Gwanghwamun một cách nhanh nhất có thể. Dù không thấy bóng dáng ai nhưng tôi dám chắc những vị vua đã mua bộ truyện của tôi vẫn đang ẩn náu đâu đây.

–Chú ý thời điểm họ di chuyển, chúng ta sẽ đi cùng lúc với họ.

Tôi vừa nói với các thành viên trong đội vừa thận trọng bước đi. Dù gì đi nữa, tôi đã biết rõ mục tiêu của các vị vua này.

["Khoảnh khắc bước chân vào cổng Bảo tàng Cung điện Quốc gia, trống ngực hắn bắt đầu đập liên hồi. Hầu hết các di tích ở đây đều là rác rưởi, chỉ có duy nhất một thứ là hàng xịn.

Tứ Dần Trảm Tà Kiếm[note39618].

Vật phẩm cấp SSSSS mạnh nhất đang ẩn giấu tại đây, Gwanghwamun!"]

Mặc dù chính tay tôi đã viết dòng chữ đó, nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn thấy rùng mình khi đọc nó. Đúng là Tứ Dần Trảm Tà Kiếm được giấu ở Bảo tàng Cung điện Quốc gia thật, nhưng dĩ nhiên là nó không phải là cấp SSSSS. Ngay từ đầu cấp độ đó đã chẳng tồn tại rồi. Tuy nhiên Tứ Dần Trảm Tà Kiếm vẫn mang lại hiệu quả tương đối xuất sắc và trên thực tế thì Yoo Junghyuk đã dùng nó ở giai đoạn đầu đầu của lần hồi quy thứ 3.

–Anh ơi, nếu nó xịn như vậy thì chẳng phải ta nên lấy nó trước sao?

–Không cần đâu.

Tứ Dần Trảm Tà Kiếm cũng là một thanh kiếm tốt, nhưng hiện tại nó không cần thiết.

Thế nhưng chắc chắn kẻ đạo văn và các vị vua sẽ nghĩ khác. Chúng cho rằng Thanh Tứ Dần Trảm Tà Kiếm sẽ giúp chúng có lợi thế vượt trội về lực chiến trong giai đoạn đầu. Vậy nên chắc chắn chúng sẽ phải đi tìm nó.

Kế hoạch của tôi rất đơn giản. Trong lúc hội kia đang nháo nhào lên tìm thanh kiếm, thì tôi sẽ tranh thủ cuỗm các di tích khác. Vấn đề còn lại là khi nào thì bọn chúng sẽ hành động...

Thật ra tôi cũng chẳng cần phải lo. Trong cái thế giới chết tiệt này, một khi kịch bản bị đình trệ, thì kiểu gì thứ đó cũng sẽ xuất hiện thôi.

[Ô wao, thật luôn đó hả? Không cần yêu cầu của ta mà các ngươi đã tụ tập đủ ở đây luôn rồi.]

Đó, biết ngay mà. Những tia sáng chớp nháy trên không trung, hé lộ bóng hình con dokkaebi trung cấp.

[Ta có nên thưởng cho các bé ngoan đây một món quà không nhỉ?]

Tiếng rầm rầm bắt đầu vọng lại, dường như có thứ gì đang trồi lên từ giữa trung tâm Gwanghwamun. Đó là một chiếc ngai vàng được dát vàng kim lấp lánh. Tôi có thể nghe được tiếng hít vào quanh khắp Gwanghwamun. Mặc dù chưa có một chỉ dẫn chính thức nào, nhưng vào lúc này, tất cả các vị vua đều nhận ra được sự thật rằng.

Chỉ duy nhất một vị vua được ngồi lên chiếc ngai vàng kia.

[Kịch bản chính đã được cập nhật!]

[Kịch bản chính #4 - "Phẩm chất Đế vương" đã bắt đầu.]

Truyện Chữ Hay