Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 12: góc nhìn thứ nhất của nhân vật chính (5).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Luna - Biên tập: Bút Lông

Nhà văn là một trong số ít các nghề có thể đạt được kỹ năng Avatar[note39605] trong Bí kíp Sinh tồn. Việc gã là một nhà văn sẽ phần nào giải thích được lý do vì sao gã có thể thực hiện những việc tưởng chừng như kỳ tích đó.

Đệ nhất Tông đồ hơi mím môi khi nghe câu hỏi của tôi.

"Nhà văn... Ý ngươi là người viết ra Sách Khải huyền? Bị ngươi phát hiện ra rồi. Đúng đấy, ta chính là tác giả của Sách Khải huyền."

Tôi đâu có hỏi cái này, tên khốn này lại bắt đầu xàm xí quanh co rồi đấy. Đối với tôi thì đây là một câu nói mà tôi không cách nào phân biệt được thật giả. Tôi bèn liếc Yoo Junghyuk.

[Kỹ năng đặc biệt, “Góc nhìn của độc giả toàn tri” đã được kích hoạt!]

[Nhân vật Yoo Junghyuk đang sử dụng kỹ năng “Phát hiện nói dối”(Cấp 6).]

Biết ngay mà. Thằng cha này lúc nào cũng thận trọng như vậy. Tôi lại hỏi lần nữa, "Ngươi là người viết Sách Khải huyền đúng không?"

"Đúng. Không những thế, ta còn là người duy nhất sở hữu Sách Khải huyền."

Nhìn nụ cười tự tin của gã, tôi cười khẩy. Thế cơ đấy? Để rồi xem.

[Nhân vật Yoo Junghyuk đã sử dụng kỹ năng“Phát hiện nói dối”(Cấp 6).]

[Nhân vật Yoo Junghyuk đã xác nhận đó là lời nói thật.]

... Cái gì? Gã ta nói thật? Tôi kinh hãi đến mức mạch não xoắn cả vào nhau. Càng nghĩ càng thấy vô lý hết sức!

Tôi làm bộ thản nhiên như không và hỏi lại lần nữa, "Sách Khải huyền mà ngươi nói rốt cuộc là thứ gì?"

"Ngươi biết rồi còn hỏi chi vậy? Tất nhiên là một cuốn sử thi vĩ đại tiên đoán những thần thoại sẽ xảy ra trong tương lai!"

[Nhân vật Yoo Junghyuk đã xác nhận đó là lời nói thật.]

Lạ thật. Chẳng lẽ trong những gì gã vừa nói, có một phần là thật sao?

"Giờ đến lượt ngươi. Làm sao ngươi biết được kế hoạch của ta và các Tông đồ? Hay ngươi cũng là một Tông đồ?"

"Ngươi sáng tác ra Sách Khải huyền cơ mà? Sao ngươi lại không biết?"

"Nào, làm một tác giả toàn tri thì còn gì là thi thú?"

Gã cười khùng khục như một nhân vật phản diện thứ thiệt, nhưng nhờ vậy mà tôi cũng bình tĩnh lại. Nhìn ngang nhìn dọc thế nào thì gã cũng không giống tác giả của Bí kíp Sinh tồn.

Nếu gã đúng là tác giả của Bí kíp Sinh tồn thì không thể nào lại không nhận ra tôi là người ngài ấy đã từng tặng bản text cho được.

"Mà cũng hay đấy. Ta tưởng người phụ nữ ở Nhà tù Seodaemun đã là Tông đồ cuối cùng rồi. Không ngờ vẫn còn một kẻ như ngươi đang ẩn nấp ở đây..."

"... Nhà tù Seodaemun?"

"Hửm, ngươi chưa biết à? Vậy trao đổi đi. Nói cho ta ngươi là ai, ta sẽ tiết lộ cho ngươi một vài thông tin."

"Nói thật thì ta không nghĩ là ngươi biết những tin tức mà ta muốn."

"Trông thì có vẻ các ngươi như đang nắm đằng chuôi, nhưng thật ra đây chẳng phải bản thể của ta. Nếu mà ta không xui như vậy thì..."

"Ta cũng biết trước tương lai."

Tôi cố tình ngắt lời gã. Yoo Junghyuk nhìn nãy giờ trong lòng chắc cũng dậy sóng lắm rồi đấy, cho hắn sốc thêm chút nữa nào.

"Không những vậy, ta còn biết nhiều hơn ngươi."

[Nhân vật Yoo Junghyuk đã xác nhận lời bạn nói là thật.]

Nét mặt Đệ nhất Tông đồ đanh lại. "Vớ vẩn. Ngươi sao có thể biết nhiều hơn ta được..."

Đúng lúc ấy, có thứ gì đó xẹt qua trong mắt gã.

"Chờ chút, chẳng lẽ?"

Trong nháy mắt gã ngộ ra điều gì đó, tôi cũng nhận ra một vấn đề. Gã này, lẽ nào chính là "kẻ đó"? Hiện tại, có năm điều mà tôi biết chắc chắn là thật.

Thứ nhất, gã đã đọc Bí kíp Sinh tồn. Thứ hai, nghề nghiệp của gã là một nhà văn. Thứ ba, hắn không phải tác giả của Bí kíp Sinh tồn. Thứ tư, hắn đã viết ra một "cuốn sách" kể về những sự kiện sẽ xảy ra trong tương lai. Và thứ năm, những gì hắn biết đến chỉ có "một phần" chính xác.

Nghĩa là hắn biết "một phần" của những sự kiện xảy ra xuyên suốt 3149 chương của Bí kíp sinh tồn.

Theo như tôi biết thì Bí kíp Sinh tồn flop cực kỳ, nên cũng chẳng có bản text lậu của nó trôi nổi trên mạng. Nhưng nếu Đệ nhất Tông đồ là kẻ mà tôi nghĩ... thì tôi đã hiểu tại sao gã lại sở hữu một "cuốn sách" trong đó có rất nhiều chi tiết của Bí kíp Sinh tồn rồi.

Tôi bật thốt lên.

"Ngươi kiếm sống bằng cách đạo văn đấy à?"

"C-cái gì?"

"Không thể tin nổi ngươi vẫn chứng nào tật nấy. Lại còn "Sách Khải huyền" nữa cơ... Cha nội sống lỗi như vậy cũng được nữa hả? Mỗi lần nghĩ đến việc tác giả đích thực của "Sách Khải huyền" lại thua bởi một kẻ như ngươi là ta lộn hết cả tiết."

"Gì chứ...?"

"Vốn ta cũng cảm thấy quái quái. Những tin tức ngươi biết được và sử dụng có vẻ khá sơ sài."

Mặt gã tái hẳn đi.

"Ngưng hút máu người khác đi cha nội. Tận thế rồi mà vẫn kiên trì làm "đạo sĩ" quá nhỉ?"

"Yoo Junghyuk!"

Gã sốt ruột nhìn Yoo Junghyuk.

"Yoo Junghyuk! Hợp tác với ta đi!"

Oops.

"Ta nói rồi, ta nắm rõ toàn bộ nội dung của Sách Khải huyền. Trên thế giới này, chỉ có ta có thể giúp ngươi hoàn thành chặng đường này thôi!"

[Kỹ năng đặc biệt, "Góc nhìn của độc giả toàn tri"(Bậc 2) đã được kích hoạt!]

[Do mệt nhọc quá độ, bạn không thể kích hoạt kỹ năng "Góc nhìn của độc giả toàn tri"(Bậc 2).]

Đậu má, đúng lúc này luôn?

"Nghĩ kỹ mà xem! Anh không thể vượt kịch bản #46 một mình được. Nếu muốn đánh bại Anna Croft và Hiệp hội Zarathustra, thì anh phải hợp tác với tôi!"

Hỏi sao nghe cứ quen quen, tên khốn này copy y chang lời tôi từng nói. Nhưng mà, Yoo Junghyuk lắc đầu.

"Ta chẳng biết Sách Khải huyền nào hết."

"Nó giống như những lời tiên tri ấy! Ngươi chỉ cần nhìn thông tin của ta là sẽ hiểu. Thuộc tính của ta chính là kẻ "cuối cùng"!"

[Nhân vật "Yoo Junghyuk" đã sử dụng kỹ năng "Con mắt của hiền giả" Cấp 8.]

Tôi cũng kích hoạt kĩ năng của mình.

[Không tìm thấy thông tin về người này trong "Danh sách nhân vật".]

[Người này không được đăng ký trong "Danh sách nhân vật".]

Chết tiệt thật, tôi không đọc được thông tin của gã. Yoo Junghyuk đã xác nhận được điều gì đó bằng "Con mắt hiền giả", sau đó nhìn sang tôi. Cái đầu của Đệ nhất Tông đồ lại nói tiếp.

"Giết hắn! Ngươi cũng biết là hắn rất nguy hiểm mà. Hắn chẳng những mạo danh ngươi, mà còn đảo lộn mất một phần tương lai rồi. Nếu cứ để mặc cho hắn tiếp tục như vậy, kiểu gì cũng xuất hiện hiệu ứng bươm bướm phá hỏng hết kế hoạch của ngươi!"

Tôi điên mất. Thằng ngu này muốn cả lũ chết chùm hay gì?

"... Thế gì khác gì với ngươi đâu?"

"Ta khác chứ! Yoo Junghyuk, hãy bắt tay với ta. Ngươi muốn ta thề độc hay gì cũng được! Ta sẽ không bao giờ phản bội ngươi!"

Gã nói rất thuyết phục. Yoo Junghyuk cân nhắc một lát rồi cất lời.

"Được. Hợp tác thì hợp tác."

Ánh mắt Yoo Junghyuk nhìn tôi dần dần dâng đầy sát khí. Dù không biết hắn nghĩ gì nhưng tôi chắc chắn là hắn đang cáu điên lên được. Yoo Junghyuk rút kiếm, từ từ tiến về phía tôi. Đệ nhất Tông đồ kích động hét lên.

"Mau giết hắn! Giết hắn!"

"Một kẻ là "Nhà tiên tri". Một kẻ là tác giả của "Sách Khải huyền"..."

"Giết hắn đi!"

Bụp.

Yoo Junghuyk đạp lên cái đầu của Đệ nhất Tông đồ.

"Khục... gì...?"

"Nếu ngươi thực sự biết trước tương lai, vậy trả lời ta một vấn đề."

"Cái gì?"

Hắn gác kiếm lên cổ tôi. Chính "thanh kiếm" mà tôi được cảm nhận khi đóng giả Yoo Junghyuk giờ đang được dùng để đối phó chính tôi. Cổ họng tôi nhói lên, có chất lỏng ấm nóng chảy dọc xuống yết hầu.

"Ơ kìa! Anh làm cái trò gì vậy?"

Jung Heewon hốt hoảng chạy về phía chúng tôi. Tôi giơ tay ngăn lại các đồng đội đang chạy đến. Tôi cũng đang run lắm, nhưng kích động Yoo Junghyuk lúc này thì không phải ý hay.

Yoo Junghyuk hỏi Đệ nhất Tông đồ.

"Ta hỏi ngươi, ta có giết hắn hay không?"

"Gì cơ?"

"Nếu ngươi thực sự có thể dự đoán tương lai thì ngươi hẳn phải biết lựa chọn của ta là gì."

... Thằng cha này có một cái tật xấu. Hắn lại định chơi trò này lần nữa à?

Tôi thấy mặt mũi Đệ nhất Tông đồ lúc này trông thật đau khổ, chắc lúc ở trên "Cây cầu chẵn" trông tôi cũng chán đời như thế. Ai dè hắn lại trả lời rất nhanh chóng.

"Dĩ nhiên ngươi sẽ chọn giết hắn! Ngươi chắc chắn sẽ giết hắn!"

Bây giờ trông hắn lại tràn đầy tự tin. Đây là vẻ mặt của kẻ đang mang suy nghĩ "nếu đó là Yoo Junghyuk mà mình biết thì hắn chắc chắn sẽ hành động như vậy".

"Nhanh lên, mau giết hắn đi! Và..."

Lưỡi kiếm lóe lên. Nhưng âm thanh theo sau nó lại không phải âm thanh da thịt bị cắt xẻo.

Rộp!!

Thủ cấp của Đệ nhất Tông đồ bị dẫm bẹp dúm một cách tàn nhẫn.

Vì đây chỉ là một avatar nên gã sẽ không chết, nhưng chắc sẽ bị sang chấn tâm lý kha khá.

Yoo Junghyuk không biết đã nhét kiếm lại vào bao từ khi nào.

"Tên này ồn ào muốn chết."

Tôi ngẩn người nhìn hắn. Yoo Junghyuk chọn tôi? Tôi thấy lòng rối như tơ vò, thực ra chính tôi cũng không dám tin...

Yoo Junghyuk trừng mắt lườm tôi một cái rồi quay lưng bỏ đi một mạch.

"Ớ! Anh đi đâu đấy?"

Đồ cà chớn chết tiệt, hắn nghĩ mình ngầu lắm chắc?

... Nói thật, đúng là cũng hơi ngầu.

"Chờ đã! Anh đi thì Lee Jihye cũng đi cùng anh sao?"

"Tương lai đã biến đổi thì kế hoạch của tôi cũng phải thay đổi theo."

"Sao anh không hợp tác với tôi? Tôi có thể giúp anh."

Yoo Junghyuk quay lại nhìn tôi. Ánh mắt lạnh lùng của hắn làm tim tôi hẫng một nhịp.

"Tôi đã trả xong nợ. Tôi không cướp cờ của anh đã xem như là báo đáp anh rồi."

Tên khốn này? Đừng tưởng thế là tôi bỏ cuộc nhé.

"Dù sao đi nữa, nếu tôi không khai trừ anh khỏi đội thì anh cũng đâu rời ga được. Đừng để tôi phải phạt anh!"

Yoo Junghyuk chậm rãi đưa tay về phía chuôi kiếm. Tôi vội nói tiếp.

"Tôi biết kế hoạch của anh là gì. Không phải anh định đến Junggu tham gia trận chiến đoạt cờ sao? Anh muốn đạt được "cờ đen" bằng cách hoàn thành "Con đường Đế vương". Tôi sẽ giúp anh."

"Tôi thà cướp cờ của anh ngay bây giờ."

"Vậy thử xem. Xem kiếm của anh nhanh hơn, hay lưỡi tôi nhanh hơn."

Thực ra tôi đang đánh cược, bởi vì với tốc độ tay của Yoo Junghyuk thì hắn hoàn toàn có thể thọc một nhát cho tôi máu tươi ba thước trước cả khi hiệu quả trừng phạt xuất hiện ấy chứ.

"Đừng đến Junggu. Hãy đi về phía Bắc, tôi sẽ giúp anh đoạt được lãnh thổ và cờ của Bạo Quân Vương. Như vậy, anh vừa có thêm cờ, vừa tiêu diệt được kẻ thù, một mũi tên trúng hai đích rồi còn gì."

"Việc đó mình tôi cũng làm được."

"Chỉ còn 48 giờ là kết thúc kịch bản chính thứ tư. Liệu anh có thể chiếm được 20 ga và hoàn thành "cờ đen" kịp thời chỉ với chừng đó thời gian không?"

Tay Yoo Junghyuk ngừng lại. Tóm được rồi nhá.

"Với cả... Đằng nào anh chẳng phải đến khu phía Bắc? Anh không định bỏ rơi gia đình mình đúng lúc này đấy chứ?"

"... Anh!"

"Bình tĩnh đi. Tôi không có ác ý, tôi chân thành muốn giúp anh mà."

Yoo Junghyuk tức tối nhìn tôi một lát. Bầu không khí căng như dây đàn không biết kéo dài bao lâu, cuối cùng sát khí từ phía Yoo Junghyuk cũng biến mất.

"Trần đời chẳng có thứ gì là miễn phí cả. Điều kiện của anh là gì?"

Quả nhiên, tên hồi quy giả này luôn tinh ý như vậy. Tôi nhếch mép cười bảo, "Rất đơn giản, tôi muốn hỏi anh một vấn đề. Điều kiện của tôi chỉ có vậy thôi."

"Hỏi đi."

"Cái gã vừa bị anh dẫm bẹp kia, thuộc tính của gã là gì? Tôi biết gã có một thuộc tính là "Kẻ bỏ ngang cuối cùng", cái còn lại là gì?"

Một lát sau, Yoo Junghyuk mở miệng.

***

Mười mấy phút sau đó, tôi gọi Jung Minseob và Lee Sungkook. Tôi có việc muốn giao cho bọn họ làm. Nhưng tôi chưa kịp nói gì, Jung Minseob đã lên tiếng trước.

"Rốt cuộc Đệ nhất Tông đồ là ai vậy?"

Tôi chần chừ một lát rồi hỏi.

"Anh có biết tiểu thuyết "Hồi quy giả vô hạn đẳng cấp SSSSS" không?"

"Có có, tôi đã từng đọc truyện đó rồi!" Lee Sungkook giơ tay.

"Đó chẳng phải là tiểu thuyết xếp hạng top 1 bạch kim trên Textpia sao? Đọc bánh cuốn lắm..."

"Đúng đúng, chính nó. Tôi đọc xong chẳng nhớ gì nhưng anh nói tôi cũng thấy quen quen. Kết truyện thế nào ấy nhỉ?"

Hai người bọn họ vừa nhớ lại vừa thảo luận khí thế ngất trời. Đúng như tôi đoán, nếu hai tay này đã đọc Bí kíp Sinh tồn thì hẳn phải là người nghiền tiểu thuyết mạng rồi.

"Tác giả thêm nhiều thiết lập quá nên thành ra hơi loạn... nhưng tóm lại đọc vẫn hay."

Thực ra tôi cũng đọc bộ tiểu thuyết đó rồi. Lúc tôi đang đọc Bí kíp Sinh tồn thì trượt tay ấn nhầm vào truyện đó, lúc ấy nó đang chễm chệ trên danh sách "Truyện đề cử trong ngày". Tôi đã rất bất ngờ với bối cảnh và hướng phát triển nội dung của nó.

- Một gã thái nhân cách có thể hồi quy vô hạn.

- Sự bảo trợ của các vì tinh tú trên cao.

- Một hệ thống phát sóng trực tiếp.

- Một trò chơi sinh tồn với các nhiệm vụ bất khả thi.

Những thiết lập này thực ra khá thường thấy. Vấn đề nằm ở các chi tiết và cách kết hợp những "thiết lập thông thường" trong bộ tiểu thuyết này. Vừa đọc truyện là tôi bình luận ngay.

- Truyện này rõ ràng là đạo nhái Bí kíp Sinh tồn mà.

Tôi nhớ rất rõ. Bình luận của tôi chẳng những không khơi lên được bê bối đạo văn của tác giả bộ "Hồi quy giả vô hạn đẳng cấp SSSSS", mà tôi còn bị fans bộ đó chửi bới thậm tệ vì "dám so sánh Đẳng cấp SSSSS với cái thứ văn rác". Tôi thậm chí còn phải nhận không biết bao nhiêu tin nhắn khủng bố của fans bộ đó nữa.

-Thiết lập kiểu này đầy truyện có mà? Bớt làm chiến binh công lý mạng đê -_-

Tôi điên tiết đến mức gửi cả tin nhắn mách tác giả Bí kíp Sinh tồn. Lúc ấy tác giả Bí kíp Sinh tồn nói gì nhỉ. À phải rồi, ngài ấy bảo "may nhờ thế mà lượt đọc tăng lên, không phải nên vui sao?"

Nghĩ đến tác giả lại cảm thấy ngài ấy đáng thương hết sức, đột nhiên muốn khóc quá.

Lee Sungkook hỏi, "Mà sao tự nhiên anh nhắc đến bộ truyện đó làm gì?"

"Đệ nhất Tông đồ là tác giả bộ "Hồi quy giả vô hạn đẳng cấp SSSSS"."

"Hả? Thật á?"

Tác giả Bí kíp Sinh tồn mà biết chắc là tức khóc.

Truyện mình sáng tác biến thành hiện thực, thế mà cái thằng đạo văn mình lại xuất hiện nhận vơ nó có quyền tác giả với thế giới này. Đã thế, nó còn bịa ra thiết lập ngu xuẩn như kiểu "Sách Khải huyền" gì đó nữa chứ.

Sau khi nghe tôi giải thích, Jung Minseob cuối cùng cũng hiểu, rồi lại buông một câu hỏi ngu người.

"Bộ đó là đạo phẩm á?"

"Chính xác."

"Hừm, nghĩ kĩ lại thì tình hình hiện giờ đúng là hơi giống tình tiết bộ đó thật... lâu quá rồi nên không nhớ rõ nữa... nhưng sao tôi lại không nghĩ đến bộ tiểu thuyết ấy trước nhỉ? Bộ ấy lúc trước nổi thế cơ mà."

"Hay là tại thuộc tính "Kẻ bỏ ngang" nhỉ? Có lẽ ta chỉ nhớ được những chi tiết trong phần truyện mà mình đã đọc? Với cả, thiết lập kiểu SS linh tinh cũng khó nhớ lắm, có cả ti tỉ truyện với cái thiết lập kiểu đó lận."

"Chắc là vậy? Mà Đệ nhất Tông đồ là "đạo sĩ"? Thế cái bản text mà gã có..."

Tôi gật đầu rồi bảo, "Đó có thể là bản text cái truyện đạo của gã. Bởi vì gã đạo nội dung của tiểu thuyết gốc nên mới phần nào biết trước tương lai của thế giới này."

Nghĩ mà đau, đạo phẩm thì thành công rực rỡ, ngay cả lúc này cũng thế, tận thế rồi mà mấy thằng đạo văn vẫn sống sướng phơi phới ra. Cũng đến lúc nên thực thi công lý rồi.

"Thế thì thằng đó bất bại rồi còn gì nữa? Nếu gã sao chép đến tận kết thì..."

"Không đến mức. Hắn chỉ dám sao chép một phần ở đầu truyện thôi, về sau kiểu gì hắn cũng phải ngừng để tránh bị bốc phốt là đạo văn. Vậy nên, chẳng mấy chốc nữa những thông tin hắn có sẽ ngày càng hạn chế."

"Sao ngài biết rõ thế."

"Biết là biết thôi chăng sao gì."

Đương nhiên là vậy, bởi vì tôi là độc giả duy nhất còn tiếp tục đọc Bí kíp Sinh tồn từ khoảng chương 100 trở về sau.

"Cho tôi hỏi một chút, ngài đại diện đọc đến chương nào của tiểu thuyết gốc rồi vậy ạ...?"

"Bây giờ tôi có một việc rất quan trọng muốn giao cho các anh làm. Nói đúng ra là có một việc tôi cần hai anh làm cùng tôi."

Nghe đến phải làm việc là bọn họ cứng cả người lại.

"Trước đây các anh từng bảo tôi là các Ngôn sứ bị Bạo Quân Vương tấn công rồi nhỉ?"

"À... Bây giờ chắc vẫn còn vài người đang bị bóc lột bởi gã."

"Thật hả? Càng tốt!"

"Hả?"

Chỉ còn 48 giờ là kịch bản này sẽ kết thúc. Nếu muốn xử lý được Bạo Quân Vương trước khi hết thời gian, chỉ dựa vào vũ lực thôi thì chưa đủ.

"Tôi muốn nhiễu loạn thông tin của bọn họ." Nếu Bạo Quân Vương muốn lợi dụng các Ngôn sứ, thì tôi sẽ lợi dụng điều này để chơi gã một vố.

"Chúng ta sẽ phát tán một số lời tiên tri trong Sách Khải huyền."

"Hả? Làm kiểu gì...?"

Xem ra bọn họ vẫn chưa hiểu ý tôi, tôi đành phải giải thích kĩ hơn một chút.

"Từ bây giờ, chúng ta sẽ chế ra các bản text của "Hồi quy giả vô hạn đẳng cấp SSSSS" rồi phát tán rộng rãi cho mọi người."

Nếu bạn có rất nhiều kẻ thù, tốt nhất là khiến bọn họ trai cò đánh nhau, còn bạn làm ngư ông đắc lợi.

.

Truyện Chữ Hay