Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 21: những điều chẳng thể nào thay đổi (4).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Kin - Biên tập: Bút Lông

[Rất tiếc, nhưng tôi e rằng chuyện đó sẽ khó đấy ạ.]

Cũng đã đến lúc để gã xuất hiện rồi, cái tên dokkaebi trung cấp quỷ tha ma bắt này. Dù sao thì không đời nào kẻ quản lý toàn bộ các kịch bản ở Seoul lại không hành động trong trường hợp này được.

Nhưng tôi vẫn khá là tự tin, "Ngươi nói khó là có ý gì? Bọn ta đâu có vi phạm luật lệ nào của kịch bản."

[Ngài bảo để cho "tai ương" sống là sao? Ngài điên rồi hả? Hẳn là ngài muốn tự đi tìm tường chết rồi đó ạ.]

"Nào có chuyện đó, ngươi nhầm rồi. Ta đang làm thế để sống sót ấy chứ."

Nghe thấy câu trả lời của tôi, giọng của con dokkaebi trung cấp đanh thép hơn chút.

[Ngài có biết đó là phạm luật không ạ? Kịch bản yêu cầu các ngài “tiêu diệt tai ương”, nếu không tuân theo...]

"Cứ yên tâm đi, bọn ta sẽ giết tai ương." Mọi người đồng loạt nhìn về phía tôi.

"Ông chú có làm sao không thế...?" Lee Jihye nhìn tôi như thằng dở người.

Cũng chẳng lạ lắm. Dù sao thì vừa nãy tôi mới nói là sẽ không giết tai ương, vậy mà giờ lại quay xe bảo giết, đúng là cứ như ngã cây thật. Ấy vậy nhưng hầu hết mọi người trong nhóm vẫn đang đợi tôi nói tiếp, sự im lặng đầy tín nhiệm này khiến tôi có chút ngượng ngùng.

"Chỉ là không phải bây giờ."

[Cái gì...?]

"Chẳng phải kịch bản đã ghi rõ là “không giới hạn thời gian” sao? Thế nên bọn ta có quyền quyết định nên loại bỏ tai ương vào lúc nào." Mặt tên dokkaebi trung cấp méo xệch.

"Bởi vậy, đừng có giục bọn ta làm gì."

Shin Yoosung ngơ ngác nhìn tôi, dường như cô không thể ngờ rằng cái ý tưởng đó lại có thể khả thi.

[Tinh toạ “Người ghi chép của Thiên đàng” nhìn bạn với ánh mắt kỳ lạ.]

Tôi có thể cảm nhận được sự dao động của các tinh tọa. Kể cả trong “Bí kíp sinh tồn” cũng chẳng được mấy tình tiết phản kháng lại kịch bản như thế này, vậy nên đảm bảo nó sẽ thu hút được rất nhiều tinh tọa. Đặc biệt là trong một tình huống thiện ác khó phân như bây giờ, lượt đăng ký của cả hai bên chí thiện và chí ác sẽ tăng một cách chóng mặt. Bởi vì đó là cách mà họ sống, họ ưa thích việc tranh nhau phán xét bản chất của một nhân vật là tốt hay xấu theo suy nghĩ chủ quan của mình.

[Tôi không thể cho phép điều này diễn ra được ạ.]

"Ngươi lại định can thiệp vào kịch bản lần nữa? Chẳng lẽ ngươi quên chuyện lần trước rồi sao?"

[...]

Lý do tôi vẫn còn tự tin được tới vậy là vì kịch bản này là một kịch bản chính chứ không phải phụ. Với một kịch bản cỡ toàn vòm như kịch bản thứ năm này, thì đến cả dokkaebi trung cấp cũng khó mà có thể thay đổi điều kiện của kịch bản. Với lại, lần trước tên này cũng đã nhận một vài hình phạt kỷ luật từ chỗ Cục quản lý rồi. Chắc hẳn gã sẽ ngoan ngoãn hơn không ít vì sợ bị phạt, nên kiểu gì tôi cũng sẽ có cửa thắng.

Tôi nhìn Bihyung đang thảnh thơi cắn móng tay gần đó, ‘Này chuẩn bị đi. Nếu có biến xảy ra thì ta chỉ có thể trông cậy vào ngươi thôi đấy.’

– Đậu má, mắc gì là ta?

‘Đừng quên là ta mà đi đời thì ngươi cũng đi theo luôn đó.’

Ngay khi Bihyung chuẩn bị mếu máo thì tên dokkaebi trung cấp mở miệng.

[Thú vị thật đấy. Nhưng ngươi sẽ không được như ý muốn đâu.]

Biết ngay là không có ngon ăn vậy mà.

[Bởi vì không phải mọi hoá thân ở Vòm Seoul đều nghĩ như ngươi.]

Gã búng ngón tay, và rồi thông báo của hệ thống xuất hiện ngay lập tức.

[Một kịch bản phụ mới đã được cập nhật.]

Tôi biết gã ta đang suy tính chuyện gì. Nếu không thể đụng vào kịch bản chính, vậy thì gã sẽ thêm thắt kịch bản phụ.

[Từ giờ phút này trở đi, ta sẽ nhân đôi tiền thưởng cho người diệt được tai ương.]

Tiền thưởng ban đầu là 100,000 xu và bây giờ gấp đôi lên, nghĩa là sẽ được tận 200,000 xu. Số tiền có khả năng giúp cho bất kỳ ai leo lên top đầu của Vòm Seoul trong tích tắc. Quá đủ để khiến các hoá thân phải liều mạng...

Nhưng không biết vì sao, chẳng có ai bước ra cả.

"Xin mọi người đừng đừng di chuyển."

"Hãy quý trọng tính mạng của bản thân, trừ phi các ngươi muốn chui đầu vào đường chết như mấy con thiêu thân!"

Những vị vua cầm quyền đang ra lệnh cho các hóa thân. Mỹ Hý Vương Min Jiwon, Di Lặc Vương Cha Sangkyung, và cả Trung Lập Vương Jeon Ildo đều có mặt.

[Tinh toạ “Hải quân chiến thần” tự hào về các hoá thân của bán đảo Triều Tiên.]

Tất nhiên vẫn có những thế lực mà các vị vua không thể kiểm soát được, nhưng bọn họ cũng biết tiếc mạng sống của mình. Mọi người đều đã chứng kiến sức mạnh của một tai ương khủng khiếp đến mức nào. Chỉ với một vài người thì làm sao có thể đối phó được một thứ như vậy, thế nên họ cũng đành phải từ bỏ, dù tiền thưởng có là 100,000 hay 200,000 đi chăng nữa. Đấy là chưa kể tới việc nhóm bọn tôi vẫn còn đang bảo kê cho Shin Yoosung tai ương...

[... Thất vọng quá ạ. Tôi không thể ngờ các vị hoá thân của Vòm Seoul lại là một lũ nhát cáy.]

Bầu không khí dần trở nên ngột ngạt, hẳn là tên dokkaebi trung cấp này đang tính cách để làm cho chúng tôi phải khốn khổ. Tôi nhanh chóng xen vào. Lúc này, tôi buộc phải thắng.

"Ngươi không thể nhượng bộ chút được sao? Bởi nói thật thì chắc hẳn mọi người đều cảm thấy hài lòng rồi mà?"

[... Tất cả mọi người?]

Tôi không nói gì thêm nữa, tôi biết gã sẽ hiểu ý của tôi.

[Haha, ra vậy. Hoá ra đó là mục đích của ngươi? Đúng như những gì ta đã nghe kể từ Dokgak, ngươi quả là một nhà đạo diễn bậc thầy.]

Dokkaebi sinh ra là để cho các kịch bản, để các kịch bản có thể thu hút và nhận được sự hưởng ứng của các tinh tọa. Trong Tinh Hà, chí có duy nhất một lần phép màu đã xảy ra và lật ngược tình thế của kịch bản. Đó là khi đại đa số các tinh toạ đang theo dõi kịch bản muốn thay đổi diễn biến của nó.

[... Đúng vậy, bạo lực không phải là cách kích thích duy nhất.]

Để có thể cứu được Shin Yoosung tai ương, tôi đã cố gắng tìm cách chiều lòng các tinh tọa ngay từ đầu. Tôi cố gắng lựa chọn và sử dụng những câu từ không bị kiểm duyệt, và liên tục nhấn mạnh những câu nói để tiết lộ thêm thông tin cho các tinh tọa.

Tôi khiến họ đồng cảm với Shin Yoosung tai ương.

Tôi khiến họ phải ủng hộ sự phản kháng của tôi. Và kết quả là tôi khiến họ phải than thở trong suốt những tính huống như thế này.

Mà thực tế thì các tin nhắn gián tiếp từ các tinh tọa vẫn đang vang lên ầm ầm bên tai tôi.

[Tinh toạ “Thủ lĩnh của nghĩa quân trọc đầu” tôn trọng mong muốn của bạn.]

[Tinh toạ “Người hùng cuối cùng của Hwangsanbeol” cảm phục ý chí của bạn.]

Mọi chuyện đều diễn ra như dự đoán.

"Nếu đã hiểu rõ tình cảnh hiện giờ, thì sao ngươi cũng nên ra quyết định luôn đi chứ nhỉ? Hoặc là trao phần thưởng hoặc là tiếp tục với kịch bản thứ năm."

Thực ra thì kịch bản thứ sáu có thể bắt đầu luôn mà không cần đợi kịch bản thứ năm kết thúc, các kịch bản chính có thể đè lên nhau. Nếu như tên dokkaebi biết điều thì gã sẽ dừng tại đây khi các tinh toạ vẫn còn đang cảm thấy hài lòng.

[Hoá thân Kim Dokja. Ngài là một trong những hóa thân thông minh và đáng sợ nhất mà tôi từng biết.]

Tôi đánh hơi được điều gì đó bất thường từ biểu cảm khó dò của gã.

[Tuy nhiên, lần này gậy ông lại đập lưng ông rồi.]

"... Sao cơ?"

Những lời tiếp theo của gã không còn dành cho tôi.

[... Kính thưa các vị tinh toạ. Tôi xin phép được giới thiệu câu chuyện mà quý vị vẫn luôn mong đợi.]

Rẹt rẹt rẹt!

Các tia sét bắt đầu xuất hiện trên không trung, tên dokkaebi trung cấp đang tác động vào kịch bản.

[Dokkaebi trung cấp đã can thiệp vào kịch bản.]

[Dựa theo hợp đồng kịch bản, quyền kiểm soát “Tai ương Lũ Lụt - Shin Yoosung” đã được chuyển giao cho dokkaebi trung cấp.]

Theo tin nhắn của hệ thống, biểu cảm của Shin Yoosung tai ương lập tức thay đổi.

"K-không được, chờ đã. Ta... Aaaaaaaaaaaaa!"

Một luồng khí đen tỏa ra từ cơ thể của Shin Yoosung tai ương.

Tôi vội vàng hét lớn, "Này! Ngươi đang làm cái quái gì vậy?"

[Chuyển đổi hợp đồng, của một bánh răng kịch bản.]

Tôi nhận ra gã đang làm gì rồi. Quyền cưỡng chế kịch bản, nó cho phép người thi hành chi phối số phận của mọi thứ “đi kèm” với kịch bản. Tôi từng đọc về nó trong “Bí kíp sinh tồn”, nhưng tôi lại không lường được rằng nó sẽ được sử dụng vào lúc này.

[Thiết lập tính cách của nhân vật bị cưỡng chế thay đổi.]

[Thiết lập của nhân vật “Shin Yoosung” đã được cố định thành “ác”.]

Shin Yoosung tai ương mất đi quyền kiểm soát cơ thể của mình và hóa thành một con quái thú. Tôi cắn môi. Quyền cưỡng chế kịch bản thường ít được đám dokkaebi dùng, bởi nó tốn một lượng lớn độ hợp lý. Nhưng nếu đã dùng thì...

[Nhiều tinh toạ đang phấn khích với diễn biến của kịch bản.]

[Nhiều tinh toạ ghét cách bạn bán thảm.]

Có nhiều tinh tọa ủng hộ độ hợp lý của cái hành động này tới vậy cơ hả? Mấy người có bị làm sao không vậy?

"Anh Dokja?"

"Anh ơi!"

Mọi người trong nhóm lo lắng lại gần tôi, họ cũng đã nhận ra là mọi chuyện đang đi chệch hướng. Nhưng mà tôi vẫn không thể hiểu được. Tại sao các tinh toạ bỗng dưng lại trở mặt?

Tôi ngẩng lên nhìn Bihyung đang ủ rũ.

– Xin lỗi, ta đã cố khuyên họ nhưng vô ích.

‘Tại sao…’

– Danh tiếng của ngươi tệ hơn ta nghĩ nhiều.

Tên dokkaebi trung cấp hả hê, [Hỡi hoá thân ngạo mạn kia, ngươi nghĩ các tinh toạ sẽ bị ngươi dắt mũi dễ dàng như vậy sao?]

… Vậy những tin nhắn gián tiếp cổ vũ lúc trước là sao chứ?

[Chà, suy cho cùng thì nhân loại có thường tin vào những gì họ muốn thấy.]

Tôi chợt nhận ra sai lầm của mình, khi chỉ đánh giá tình huống bằng những tin nhắn gián tiếp kia. Quả vậy, không phải tất cả các tinh tọa đều gửi tin nhắn gián tiếp, chỉ có một vài người trong số họ làm vậy mà thôi.

[Nhiều tinh toạ đang cười cợt về nước đi của bạn.]

[Một số tinh toạ đã không còn ủng hộ bạn nữa.]

[Nhiều tinh toạ đang dè chừng ý đồ của bạn.]

Cũng không lạ gì khi dư luận muốn hạ bệ tôi, dù sao thì tôi cũng đã từng dùng mánh để lừa họ trong sự kiện trước. Các tinh toạ có lẽ đã biết kênh của Bihyung có giới hạn 9,999 người. Dẫu vậy, họ vẫn tiếp tục theo dõi tôi. Chỉ là, lần này họ sẽ không bị gạt thêm lần nào nữa.

[Các tinh toạ từ bán đảo Triều Tiên đang buồn rầu nhìn bạn.]

[Tinh toạ "Tù nhân của vòng Kim Cô" tỏ ra thương hại bạn.]

Có lẽ tôi đã quá nông cạn khi đánh giá thấp các tinh toạ.

[Dường như vận may của ngươi sẽ kết thúc tại đây, hoá thân Kim Dokja.]

"Aaaaaaaaaa!"

Một luồng sức mạnh khủng khiếp tỏa ra từ cơ thể của Shin Yoosung - người đang bị cưỡng chế hóa ác, sát khí dày đặc tưởng chừng như có thể thiêu cháy cả da thịt. Các hoá thân gào thét chạy tán loạn. Yoo Junghyuk đứng cách đó một đoạn đã rút Chấn Thiên Bội Đao ra.

[Tôi mong rằng ngài sẽ cho mọi người được chiêm ngưỡng một kịch bản hay cho đến giây phút cuối cùng.]

Tôi lùi dần ra khỏi phạm vi của tai ương.

Nét mặt Shin Yoosung vặn vẹo đến đau lòng.

… Chuyện đã đến bước đường cùng rồi sao.

Tôi vội vã tìm bóng dáng của Yoo Junghyuk. Nếu tình hình mất kiểm soát, hắn nhất định sẽ dùng đến cách đó.

"Gượm đã, Yoo Junghyuk."

"Anh đã thất bại."

"Không được phép động đến cô bé." Tôi giấu Shin Yoosung nhỏ ra sau lưng, "Nếu anh dám động tới cô bé, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh."

Yoo Junghyuk nheo mắt nhìn tôi, "Không còn cách nào khác."

Cách ư... Tôi cắn mạnh môi đến mức bật máu.

"Có một cách. Ta sẽ cho các tinh toạ thấy một kịch bản mà họ thích nhất."

"Ý anh là gì?"

"Đánh bại tai ương."

Yoo Junghyuk đanh mặt, "Đó là tự sát đấy Kim Dokja. Bớt ngông cuồng lại đi."

Tôi im lặng nhìn Shin Yoosung đang mất kiểm soát và huỷ diệt mọi thứ xung quanh cô. Tôi không hề muốn nó thành ra thế này. Đây tuyệt đối không phải kết thúc mà tôi mong muốn. Vậy nhưng, ở cái thế giới chó má này, ngay cả việc chống lại kịch bản cũng trở thành một kịch bản khác.

[Nhiều tinh toạ phấn khích với lời nói của bạn.]

[Nhiều tinh toạ muốn xem một cuộc hỗn chiến máu lửa.]

Được rồi, nếu mấy người thích xem cái này.

"Yểm trợ tôi, Yoo Junghyuk. Tôi sẽ ngăn tai ương lại."

Thì tôi sẽ diễn cho mấy người xem.

"Kim Dokja, anh định.."

"Tôi sẽ làm được."

Chỉ trong chớp mắt, lựa chọn mà tôi đã cho hoãn lại từ trước đang nhấp nháy trước mặt.

[Bạn đã trải nghiệm góc nhìn thứ nhất của nhân vật phụ.]

[Bạn có thể nhận một trong các kỹ năng của nhân vật phụ mà bạn nhập vào.]

[Danh sách các kỹ năng có thể nhận.]

[Xin hãy lựa chọn kỹ năng muốn nhận.]

Tôi mở danh sách, không chút do dự nói ra một cái tên.

"Số 3, Cảm thụ của Dã Thú vương."

[Đã nhận được kỹ năng đặc biệt “Cảm thụ của Dã Thú vương”!]

Như thể đã chờ đợi từ lâu, một cơn bão aether nổi lên từ tay của Shin Yoosung. Nó chính là thứ đã đục cái lỗ to đùng ở bụng tôi và làm cho Yoo Junghyuk không thể chiến đấu tiếp.

Vù vù vù vù!

Tôi đối đầu trực diện với cơn bão và che chắn cho những người còn lại trong nhóm.

[Kỹ năng đặc biệt “Cảm thụ của Dã Thú vương” (Cấp 3) đã được kích hoạt.]

Một chiếc áo lông trắng muốt. Mềm mại và bền bỉ, đây là kỹ năng độc nhất vô nhị của Chúa tể Quái thú Shin Yoosung. Tôi tốn hơn nửa thanh ma lực để kích hoạt nó nên có chút choáng váng, nhưng tôi đã đỡ được đòn tấn công của Shin Yoosung. Cảm thụ của Dã Thú vương không chút hề hấn gì trước cơn bão kinh hồn kia.

Yoo Junghyuk cau mày, ".... Anh đã lấy cắp kỹ năng của cô ta. Nhưng chỉ thế thôi thì không đủ."

"Tôi biết."

Tôi quan sát Shin Yoosung tai ương. Dù cô bị buộc phải hoá ác và mất quyền kiểm soát cơ thể, nhưng những cảm xúc vẫn còn nguyên nơi ánh mắt. Đôi mắt ấy như đang nói với tôi.

「...Không sao đâu. Cứ giết tôi đi.」

Ai có thể vung kiếm sau khi nhìn vào đôi mắt đó chứ? Một người con gái lạc lối và gắng chịu đau khổ suốt hàng ngàn năm. Vậy mà giờ đây chính tôi phải chấm dứt cuộc đời cô.

Đây là cái giá mà tôi phải trả… khi thất bại trong việc thay đổi câu chuyện. Đây là lần đầu tiên, tôi cảm thấy oán giận vì “Bí kíp sinh tồn” đã trở thành “hiện thực”.

"Mở mắt ra và xem cho kỹ." Tôi ngước nhìn bầu trời, sẵng giọng, "Đây là kịch bản mà các người muốn."

[Kỹ năng đặc biệt “Thẻ dấu trang” đã được kích hoạt.]

Từ khi Shin Yoosung tiến vào hình thái cuối cùng, đây đã trở thành một cuộc chiến không thể thắng được. Vậy nên kết cục là chẳng một ai có thể thắng cả.

[“Thẻ dấu trang nhân vật” đã được kích hoạt]

[Số thẻ dấu trang hiện có: 4.]

[Danh sách nhân vật đã đánh dấu bằng thẻ dấu trang.]

"Gỡ thẻ “Ác Ma Cuồng Vọng Kim Namwoon” ra khỏi danh sách và thêm thẻ “Thẩm phán của sự hủy diệt Jung Heewon”."

Truyện Chữ Hay