Truyện được đăng và cập nhật tại: ln.hako.re
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
“Hraah!!”
“GROBR?!”
Trong khu vực chật hẹp của hang động, mũi giáo mithril của Spearman đang đâm xuyên qua cổ họng của lũ goblin. Món vũ khí trên tay anh tấn công theo từng nhịp độ với những âm thanh ma thuật. Vô số xác chết xuất hiện xung quanh người thương thủ.
Một nhát là một mạng. Bốn nhát là bốn mạng.
Những con goblin giơ những tấm gỗ mỏng manh thay thế cho những tấm khiên, mặc dù chúng chỉ có vài tấm.
Chỉ có kẻ nghiệp dư mới cho rằng một ngọn giáo thì không có tác dụng gì trong không gian chật hẹp như thế này. Dù trên thực tế, Spearman đã khiến cho nó trông như có khả năng làm được tất cả mọi việc.
Quét, công kích, chặn, đâm. Đâm, đâm, lùi lại, và tiếp tục đâm.
Hàng loạt các đòn tấn công được lặp đi lặp lại một cách dữ dội, đủ để kiểm soát những gì đang diễn ra trước mặt họ.
Ngọn thương được tăng cường sức mạnh bởi ma thuật di chuyển với tốc độ như một cơn lốc, sơn lên những vách tường xung quanh bằng máu và não của lũ goblin.
Đoạn dốc hướng xuống nhẹ nhàng này không là vấn đề gì với những mạo hiểm giả dày dặn kinh nghiệm.
“Đừng có mà nghĩ đến việc luồn ra phía sau lưng ta!”
“Phía trong! Tôi thấy sáu – không, ba con!”
Trong khi Spearman đang tạo một tư thế đầy ấn tượng để giữ cho những con quái vật lùi ra xa, High Elf Archer trượt tới bên cạnh anh và tung ra một loạt phát bắn. Ba mũi tên bay nhanh như ma thuật, cắm sâu qua ba con mắt của ba sinh vật đang chia nhau ra ẩn nấp trong cái đường hầm.
“GORRB?!”
“GROB! GROORB!!”
Không phải là ‘có sáu’ mà là ‘còn ba’. Một phép tính đơn giản. Nếu không có lòng tin, bạn sẽ không thể bắn trúng.
“Một con…!”
Đó là khi Goblin Slayer tiến vào.
Thanh kiếm bay khỏi tay anh và đâm phập vào cổ họng của con goblin, kể cả khi anh đang lao tới.
“GRRRO?!”
Con quái vật đặt tay lên cổ họng mình như thể đang chết đuối, Goblin Slayer lờ nó đi, nhặt lấy con dao găm từ xác của một con goblin vừa bị tên bắn chết. Sau đó, anh dùng nó để cắt cổ con goblin thứ năm vẫn chưa hết bằng hoàng khi chứng kiến bốn tên đồng bọn của mình bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Máu phun ra từ cổ của sinh vật này kèm một tiếng vút, Goblin Slayer gạt nó sang một bên bằng chiếc khiên của mình và phóng con dao găm đi.
Cú phóng có vẻ hơi mạnh, lưỡi dao bị lệch khỏi mục tiêu và ghim chặt vào vai của con goblin.
“GORB!!”
“Thế là ba con.”
Goblin Slayer, không một chút nao núng, chụp lấy cây rìu tay từ con goblin đang gục trong vũng máu, và bổ nó thẳng vào hộp sọ của con goblin cuối cùng.
Một tổ đội các mạo hiểm giả cấp cao chỉ cần duy nhất một lượt để tiêu diệt mười con goblin.
Spearman thậm chí còn không hề thở gấp, anh hạ vũ khí của mình xuống và nhìn Goblin Slayer với vẻ bực tức. “Này, ngươi.” Anh cất lời. “Ngươi cần phải bỏ ngay cái trò quăng vũ khí của mình đi. Nó lãng phí quá đấy!”
“Chúng chỉ là vật dùng một lần.”
“Thử kiếm xung quanh thị trấn đi. Ngươi biết là người ta có bán loại dao ném tay ma thuật – thứ có khả năng quay lại sau khi phi, phải không?”
“Lũ goblin cũng có thể sử dụng chúng.” Goblin Slayer nói. “Sẽ ra sao nếu chúng bị trộm?”
“Chúng ta không có thời gian cho việc này đâu!” High Elf Archer kêu lên. “Mấy người im lặng và giúp tôi nhặt tên đi được không?” Spearman bận rộn với vẻ khó chịu, trong khi Goblin Slayer lục soát đống xác chết để tìm kiếm trang bị.
Cả ba người họ dường như khá là vô tư, nhưng không ai làm một hành động thừa thãi nào cả.
Họ không ngừng rà soát khu vực, kiểm tra vũ khí, chuẩn bị những thứ cần thiết.
Goblin Slayer khẽ lẩm bẩm. Lũ goblin đã không đối xử tử tế với dụng cụ của chúng, tất cả mọi thứ chúng có đều ở trong trạng thái tồi tệ. Không có món nào tốt ở đây cả.
“Tạ ơn thánh thần.” Lizard Priest cất lời với một cái gật đầu ảm đạm khi chứng kiến cảnh tượng này. “Thật là một cảm giác an toàn dễ chịu khi chúng ta có đến hai chiến binh ở tuyến trước.”
“Xem con thằn lằn lúc nào cũng đứng tuyến trước nói kìa.”
“Quả thật… là vậy.” Witch lẩm bẩm một cách thản nhiên. “Mỗi, chiến binh… cho, mỗi người chúng ta, nhỉ?”
Họ đã để đám tân binh ở sân tập cho Heavy Warrior lo, và hướng thẳng xuống dưới mặt đất qua một trong số những cái lỗ.
Không giống như việc chia thành hai tổ đội: năm người và hai người như thông thường, lần này họ hợp lại thành một tổ đội sáu người duy nhất. Thế có nghĩa là đội hình cũng sẽ có phần khác biệt. Goblin Slayer và Spearman đứng ở tuyến trước, trong khi High Elf Archer đứng phía sau họ, và những ma thuật sư đứng ở dưới cuối cùng.
Điều gì quan trọng hơn? Các mũi tên của High Elf Archer hay các phép thuật của Lizard Priest? Câu trả lời quá hiển nhiên.
“Tôi lấy được rồi.” Goblin Slayer lên tiếng, quăng đống cung nhặt được về phía sau.
High Elf Archer nhìn vào chúng và chậc lưỡi. “Ôi, vì thánh – Mấy cái đầu mũi tên bị mất hết rồi!” Cô giận dữ ném chúng trở lại ống tên. Chả có gì để làm với chúng cả. “Còn cậu thì sao, Orcbolg? Tìm được món nào tốt không?”
“Ăn xin thì không nên đòi hỏi.”
“Mà sao cậu lại để con bé đi mà không có tôi?”
“Cô thất vọng à?”
“Không hẳn.” High Elf Archer đáp lại, quay mặt đi. “Nhưng cậu không lo cho con bé à?”
“Nếu lo lắng mà giúp ích cho em ấy thì tôi sẽ làm.”
Xìiiii…
Ngay sau khi thở ra một hơi dài, bất chợt đôi tai của High Elf Archer vểnh lên và co giật.
“Chúng đang đến.”
“Hướng và số lượng?” Goblin Slayer hỏi lại ngay lập tức, trong khi lấy ra một chiếc túi da nhỏ từ túi đựng đồ của mình.
Đó là túi đựng tiền của anh: những đồng tiền kêu leng keng phía trong nó. Chiếc túi này mang hoa văn thêu hình hoa và có vẻ khá cũ. Anh thắt chặt miệng chiếc túi lại, tạo ra một âm thạnh sắc bén.[note34958]
“Tôi chịu… Chỗ nào cũng có tiếng ồn…!”
“Chà, chúng ta không thời gian để thảo luận đâu!” Spearman lên tiếng, rũ đống máu và mỡ dính trên vũ khí của mình. “Bất kể thế nào thì cũng đừng để chúng chạy lên trên.”
“Không còn nhiều lựa chọn. Có muốn ta sử dụng ma thuật không?”
Là những mạo hiểm giả lão luyện, họ nhanh chóng phản ứng lại với tình huống. Ngay cả khi đang nói, Dwarf Shaman cũng không quên đưa tay vào trong túi đựng ma cụ, chuẩn bị sẵn ma thuật của mình. Witch điềm nhiên giơ cây trượng của mình lên và bắt đầu tập trung niệm phép. Còn Lizard Priest thì đan hai bàn tay của mình vào nhau.
“Thánh thần ơi, việc tiêu diệt goblin lúc nào cũng dính dáng tới mấy thứ tồi tệ nhất của cả rắc rối lẫn bất ngờ nhỉ?”
“Khá, đúng.” Witch cất lời với một nụ cười mơ màng. Sau đó, đôi môi quyến rũ của cô thì thầm những từ ngữ chứa đựng sức mạnh. “Sagitta… sinus… offero. Ban tặng sự lệch hướng cho những mũi tên!”
Thần chú của một pháp sư là những từ ngữ có khả năng viết lại logic của thế giới.
Như một dòng chảy vô hình bảo vệ cả nhóm, High Elf Archer và Spearman cùng hét lên.
“Chúng đang đến! Từ cả hai bên tường!”
“Lùi lại!”
Những cơn mưa đất đá và bụi bẩn đột ngột xuất hiện từ cả hai phía của các mạo hiểm giả. Gần như cùng một lúc, toàn bộ tổ đội giật lùi trở lại.
“GRORB!! GROOROOBB!!”
“GROOBRR!”
Thật sự thì cái ý nghĩa chính xác của từ đàn là gì?
Những mạo hiểm giả thông thường có thể sẽ không trông chờ được thấy mười đến hai mươi con goblin trong cuộc đời mình.
Nhưng giờ đây, một số lượng goblin lớn hơn thế rất rất nhiều đang đổ dồn về phía những mạo hiểm giả rank Bạc. Lũ goblin gầm rú lên một cách hoang dại, quá dễ để đoán được chúng có ý nghĩa gì.
Giết chúng. Cướp sạch của chúng. Trả thù. Trả thù cho những người anh em của chúng ta. Chết đi, bọn mạo hiểm giả, chết đi!
Nếu là đàn ông, chúng sẽ tàn sát ngay lập tức. Nếu là đàn bà, chúng sẽ cướp đi cho đến nhân nhẩm cuối cùng, trước khi giết chết họ.
Chúng sẽ lấy cây trượng của con pháp sư kia, trói chân nó lại, và biến nó thành máy đẻ cho đến khi không còn giá trị sử dụng. Thịt elf, với chúng là một thứ mềm và giữ được lâu. Vì vậy, chúng có thể chặt tay chân con elf đó ra, từng chút một, và ăn dần.
Bọn phụ nữ đó sẽ khóc, sẽ cầu xin tha thứ, nhưng lũ goblin sẽ lờ đi.
Giết chúng, như những gì chúng sẽ làm với ta!
“Hãy uống thật nhiều, hát thật to, để cho những tinh linh dẫn dắt! Hát thật to, bước thật lẹ, và khi phải ngủ, chúng sẽ thấy ta, có thể là một vò hỏa tửu trong giấc mơ của ta để chào đón ta!”
Không nghi ngờ gì, một trong số những con quỷ nhỏ chắc chắn sẽ không bao giờ tỉnh dậy khỏi giấc ngủ đó. Ngập chìm trong màn sương mù được Dwarf Shaman tạo ra, chúng thấy mình đang chịu ảnh hưởng của phép Stupor.
Va phải đám quân tiên phong đang rơi vào trạng thái vô thức, lũ goblin bắt đầu đổ nhào như những quân cờ domino. Một số con đã bị giẫm đạp đến chết khi những con đằng sau cố gắng tiến lên.
Vô số tiếng hét đau đớn xuất hiện. Đây đúng là một sự hỗn loạn.
“Ngu ngốc.” Không hề do dự, Goblin Slayer quay chiếc túi dựng tiền của minh, tấn công vào con quái vật gần nhất. Tốc độ và lực ly tâm của những đồng xu trong chiếc túi da nhỏ là quá đủ để chẻ đôi hộp sọ của một con goblin.
Và như vậy, số tiền mà những người dân làng đã chăm chỉ tiết kiệm để trả cho các mạo hiểm giả - những người sẽ giải quyết đám goblin rắc rối cho họ, đã thực sự được dùng để giết những con goblin. Báo ứng ở cảnh giới cao nhất.
“GRB?!”
“GRORB?!”
Con quái vật nhận thấy nhãn cầu của mình phọt ra như bong bóng, trong khi bộ não của nó đang bị đâm xuyên qua từ bên phía thái dương.
Cản bước một hoặc hai con goblin tương đối là dễ.
Goblin Slayer đá cái xác con đầu tiên sang một bên và đồng thời cầm lấy thanh kiếm ở hông của nó.
“Hrgh…!”
Chớp lấy khoảnh khắc, một con goblin lao vào anh với một con dao găm tẩm độc. Goblin Slayer liền cho sinh vật này một cú đập với chiếc khiên của mình, khiến cho nó bay đi.
Một loạt các cơn mưa tên bay tới, nhưng chúng ngay lập tức chuyển hướng bởi một thứ sức mạnh vô hình. Người chiến binh lờ chúng
đi, chúng không phải là mối lo ngại với anh.
“Nhờ anh xử lí giúp tôi!”
“Aw, đừng có mà mua việc cho ta!”
Mặc cho lời phàn nàn của bản thân, Spearman vẫn thể hiện những kĩ thuật tuyệt vời của mình. Chỉ với một nhát đâm, anh đã xử lí được nhiều kẻ địch trước mặt. Và khi anh rút vũ khí lại rồi thọc mạnh về phía sau, mũi thương đâm thẳng vào đầu của con goblin vừa bị chiếc khiên đẩy bay, nghiền nát hộp sọ và giết chết nó.
“Chúng ta sẽ không để cho bất kỳ con goblin nào lọt qua được đây!”
“Từ đầu nó đã là ý định của tôi rồi.”
Hai người chiến binh đứng dựa lưng vào nhau. Lũ goblin ùn ụt kéo tới như một cơn thủy triều hắc ám
Xét về sức mạnh và sự hoa mĩ, Spearman rõ ràng vượt trội hơn hẳn so với Goblin Slayer. Anh gặt từng con goblin dễ như gặt lúa với mỗi cú quét thương của mình.
Như một điều tự nhiên, Goblin Slayer tự giới hạn hành động của mình lại, tập trung đảm bảo Spearman không bị đánh lén từ phía sau. Anh kết liễu bất kỳ con quỷ nhỏ nào mà người thương thủ bỏ sót, tiêu diệt những con quái vật xuất hiện trước mặt, và chuyển cho Spearman những con anh không thể xử lí một mình.
Họ hầu như không quan tâm đến việc phòng thủ, vì Deflect Missile[note35127] đã làm rất tốt nhiệm vụ của nó.
Họ chỉ đơn giản là dành hết tâm trí vào món vũ khi trên tay mình.
Nhưng đương nhiên, kể cả là với Goblin Slayer, mọi thứ không phải lúc nào cũng dễ dàng như vậy
“Có shaman!”
Tiếng hét High Elf Archer cắt ngang trận chiến. Ở phía sau đội hình của lũ goblin, một con goblin shaman với cây trượng trên tay, đang đọc lên một câu thần chú.
Một luồng ánh sáng phát ra từ cây trượng đang giơ cao của nó.
Đây là phép cơ bản nhất trong tất cả các phép tấn công, Magic Arrow.
Mặc dù sát thương của nó không lớn lắm nhưng nếu trúng thì trong một số trường hợp, thế trận có thể trở nên đảo chiều. Hơn nữa, vì nó là ma thuật nên Deflect Missile sẽ không thể kháng lại nó.
Với một con goblin thì nó khá là thông minh, nhưng Spearman hứng hởi hét lên. “Nhờ cô!”
“Magna… remora… restinguitur! Dấu chấm hết cho ma pháp!”
Witch mỉm cười chiều ý và đọc một câu thần chú như đang hát một bài ca. Đó là phép Counterspell – một phép có khả năng chống lại những từ ngữ chứa đựng sức mạnh mà con shaman kia vừa thốt ra.
Thời điểm những mũi tên bắt gặp những từ ngữ của Witch, phần lớn trong số chúng liền biền mất, chỉ có một số nhỏ là bay được tới chỗ Spearman và Goblin Slayer.
“Liệu tôi, có thể phiền, mấy người, không, kiếm thêm, việc cho tôi, được… không?”
“Đó là việc của cô!”
Cợt nhả đi đôi với đùa cợt. Spearman băng qua đám goblin, kể cả khi vết thương đang chảy máu ở trên má dường như làm phiền anh không ít.
“Chúng muốn tên đến thế à? Vậy thì tôi sẽ cho chúng tên.” High Elf Archer gầm gừ, buông sợi dây cung làm từ tơ nhện ra và để cho những mũi tên làm phần còn lại.
Một trong số chúng bay xuyên lớp bụi không khí dày dặc, cắm phập vào cổ của con shaman, đúng như cô dự tính.
“Đằng đó!”
“Mọi người có ai bị thương không?” Câu hỏi đến từ Lizard Priest, người đang cảm thấy buồn chán ở phía sau, đuôi ông đập xuống mặt đất một cách nóng vội. Không có Priestess, ông là giáo sĩ duy nhất của nhóm, người duy nhất có khả năng chữa thương bằng lời cầu nguyện. Lizard Priest có vẻ không cảm thấy hài lòng khi phải ở lại phía sau hậu phương như vậy, nhưng ông vẫn giữ gìn cẩn thận các phép của mình.
“Không sao.” Goblin Slayer trả lời ngắn gọn, trong khi kiểm tra lại tình trạng bản thân. Có vài chỗ trong bộ áo giáp da với lớp giáp xích của anh đã bị xuyên thủng, máu rỉ ra từ những chỗ đó, và anh cảm thấy đau đớn.
Nói cách khác thì mình vẫn còn sống.
Anh tiếp tục dùng kiếm để chống lại lũ goblin, trong khi lục lọi túi đựng vật phẩm của mình bằng cách cảm nhận qua những nút thắt. Người mạo hiểm giả rút ra một lọ dược phẩm, uống cạn trong một hơi, rồi bóp nát chiếc lọ rỗng bằng bàn tay trái.
“GROORB!!”
“Chết đi.”
Con goblin loạng choạng lùi lại trước đòn đánh bất ngờ, Goblin Slayer ngay lập tức cắt cổ nó không thương tiếc. Máu phun ra liên tục từ cổ của sinh vật này, Goblin Slayer đá nó sang một bên, rút lại thanh kiếm của mình, và rũ cho sạch máu.
“Cô còn phép không?” Anh cất tiếng hỏi, cùng lúc ổn định lại nhịp thở của bản thân.
“Vâng, còn… đủ.” Witch đáp lại với một nụ cười.
“Bọn ta cũng thế.” Dwarf Shaman nói.
“Liệu tại hạ có cần triệu hồi Chiến Binh Nanh Rồng không?”
“Không.” Goblin Slayer trả lời những người đồng đội của mình, lắc đầu trầm ngâm. Anh khẽ lầm bầm, nhìn lên trần hang của đường hầm bọn goblin đã đào.
“Orcbolg.” High Elf Archer lên tiếng với một giọng bất lực. “Cậu lại đang nghĩ đến một điều gì đó tồi tệ phải không?”
“Đúng.” Goblin Slayer gật đầu. “Tồi tệ với lũ goblin.”