Trans: Bluepumpkin
Edit: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂
◇ ◈ ◇
Chương 11
“Thế có vấn đề gì ạ?”
“Chà đừng có hoảng lên thế chứ. Đây, uống chút trà đi đã.”
Ngay khi trưởng làng vừa dứt lời, bà Midia liền mang ra chiếc khay chứa 2 tách trà.
Hai người ấy cư xử hoà hợp làm cho tôi nhớ lại rằng họ đã gắn bó với nhau trong nhiều năm trời.
“Itadakimasu.”
Nhấp một ngụm, hương thơm tươi mát mang đến một cảm giác sảng khoái cùng với vị ngọt nhẹ nhàng làm cho tâm trí tôi dịu lại.
Tuy tôi không phải là một người sành về trà nhưng tôi có thể cảm nhận được đây là hàng cao cấp.
“Nhìn mặt cậu là biết cậu khoái nó rồi. Để có thể tạo ra được hương vị như thế này, trà phải được thu hoạch sao cho thật tươi. Đây cũng là một lợi thế khi định cư ở đây vì hương vị của lá trà khi được vận chuyển qua nơi khác chắc chắn sẽ giảm đi ít nhiều.”
Đúng là trưởng làng có khác, ông ấy quảng cáo cho làng giỏi thật.
“Mmm~~ trà do Midia pha lúc nào cũng ngon nhất cả.”
“Sao ông không ngừng việc tám nhảm này lại và bắt đầu vào chính chuyện đi.”
Sau khi bị bà Media nhắc nhở, trưởng làng bắt đầu đi vào vấn đề chính.
“Lars, cậu hãy nhìn bản đồ đi.”
Tôi im lặng chờ đợi, chuyện này sẽ khá là rắc rối cho mà xem.
“Có những dấu X đỏ ở trên đó.” [note38293]
“Đó là những nơi được báo cáo lại rằng có sự xuất hiện của bọn quái vật.”
Ồ hóa ra là vậy. Tôi cứ nghĩ dấu X được dùng để đánh dấu những chỗ dân làng bị sát hại bởi quái vật chứ. Tình hình có vẻ khả quan hơn tôi tưởng.
“Kể từ khi ngôi làng này được thành lập, chẳng hề có bất cứ bóng dáng một con ma vật nào lảng vảng gần khu rừng quanh đây cả. Nhưng đã có hơn chục con xuất hiện từ đầu năm nay.”
“Ý ngài là một dungeon đã xuất hiện gần đây sao?”
Có vài nguyên nhân cho sự xuất hiện của bọn ma vật, một trong số đó chính là sự khai sinh của các hầm ngục.
Hầm ngục, nơi trú ngụ của nhiều loài quái vật, đột nhiên xuất hiện và nhả bọn chúng ra thế giới bên ngoài.
Mọi chuyện sẽ thật rắc rối khi các hầm ngục vẫn liên tục thả các quái vật ra, trừ khi chúng ta đánh bại được con trùm ở tít tận sâu bên trong chúng. Nhưng chúng đáng được trân trọng khi cung cấp nguồn tài nguyên từ bọn quái vật.
“Ta đã gửi yêu cầu nhờ các mạo hiểm giả đi tìm hiểu thử rồi, nhưng họ chẳng tìm được gì cả. Lãnh chúa chỉ yêu cầu ta tìm ra nguyên nhân nhưng đến nay mọi chuyện vẫn chưa có tiến triển gì cả.”
Đúng là nếu không tìm ra được nguyên nhân hay bất cứ hầm ngục nào thì khó có thể điều động binh lính được. Tôi hiểu được những yêu cầu của lãnh chúa.
“Tức là ngài muốn cháu đi điều tra và cố gắng hạn chế số lượng của bọn chúng?”
“Đúng vậy, ta muốn cậu làm hộ vệ và bảo vệ ngôi làng. Tất nhiên là cậu sẽ được trả lương đầy đủ. Thế nào? Cậu nhận chứ?”
Tuy tôi đã quyết định lập nghiệp nhưng không có nghĩa là tôi không muốn chiến đấu nữa.
Đúng hơn tôi khá thích việc chiến đấu ấy chứ. Thế nên tôi định là sẽ nhận việc này.
“Ngài có thể cho cháu biết thêm thông tin về chủng loại quái vật đã xuất hiện được không?”
“Bọn chúng toàn là những con quái cấp thấp như goblin hay slime.”
“Nếu thế thì chẳng có vấn đề gì cả. Cháu muốn cứ hai ngày thì được nghỉ một hôm và tận hưởng các hoạt động trong ngôi làng."
"Nhưng nếu như bọn quái vật tấn công vào ngày nghỉ thì sao? Cháu vẫn sẽ phải đi xử lý chúng đúng chứ?”
“Tất nhiên ạ, cháu sẽ cố hết sức bảo vệ ngôi làng.”
“Nếu vậy thì được rồi.”
Tôi đã dự định tránh xa khỏi các trận chiến và sống một cuộc đời bình lặng. Nhưng có vẻ như lối sống như vậy không phù hợp ở đây rồi.
Yêu cầu thuê mạo hiểm giả sẽ có các giá khá là chát và không thể linh động với tình hình được. Thế nên một dân làng kiêm cựu mạo hiểm giả như tôi đây sẽ là một nước đi hữu dụng, một mũi tên trúng hai đích.