Garudeina Oukoku Koukoku ki

chương 06: sức mạnh áp đảo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Ngài lãnh chúa đang đợi ngài ở đây.]

Người cảnh vệ nói sau khi đưa tôi qua một loạt các hành lang dài để đến một cánh cửa trông có vẻ rất đắt tiền.

[Hou…Ông ấy đã đợi ta rồi sao?. Ta tưởng ta mới phải là người đợi chứ.] (Georg)

[Không không, chúng thần không thể để một người như ngài đợi được.]

[Oh, hiểu rồi, vậy ta bước vào được rồi đúng không.] (Georg)

[Vâng thưa ngài!!]

Sau khi trả lời Georg một cách ngắn gọn, người cảnh vệ bước đến cánh cửa.

[Ngài Grefenberg, thần đã dẫn khách đến rồi ạ.]

Ngay khi anh ta thông báo như vậy, một giọng nói như bị bóp nghẹt vang lên từ bên trong rồi anh ta mở cửa.

[Mời vào.]

[Anh đã vất vả rồi, ta cũng không muốn đổ máu một cách vô ích nên..]

[Dạ vâng, dạ vâng, Thần sẽ đảm bảo mọi việc như yêu cầu của ngài!]

[Vậy thì tốt. Sau này hãy đi mà yêu cầu Thần linh một cuộc sống tốt hơn cho ngươi và mấy tên đồng nghiệp của ngươi.] (Georg)

Sau khi nói xong, tôi bước vào căn phòng. Bên trong có một người đàn ông trung niên mảnh khảnh trông hơi tái nhợt và một người phụ nữ có mái tóc đỏ rực cùng một đôi mắt sắc bén.

[Hmm, nghĩ lại thì… ta vẫn chưa biết lãnh chúa là nam hay hay nữ. Vậy trong hai ngươi ai là lãnh chúa ở đây.] ( Georg)

Cảm thấy cửa đã được đóng lại sau lưng, tôi đưa ra lời nhận xét trước khi đối phương nói được điều gì. Tuy chỉ biết mỗi cái tên, nhưng tôi có thể chắc chắn là một cái tên cho đàn ông dù tôi có nghĩ như thế nào đi nữa. Nhưng điều này là cần thiết để ngăn đối phương có thể đưa ra bất kì ý kiến nào cũng như chiếm được chiếu trên của cuộc trò chuyện. Nói cách khác tôi đang hành xử một cách lỗ mãng và khiêu khích đối phương.

Tôi không biết cô gái kia là hộ vệ hay thư ký của lãnh chúa, nhưng đôi mắt vốn đã sắc bén của cô ấy thậm chí trở nên sắc bén hơn.

[T…Tôi là chủ của nơi này, Raymond Cruel Grefenberg. Đừng ngại gọi tôi là Raymond. Còn đây là Anna Quỷ Hỏa, một pháp sư nổi tiếng từ phương Bắc. Cô ấy hiện đang phục vụ như một trợ lý của tôi.]

Cô gái với đôi mắt sắc bén cúi đầu nhẹ sau lời giới thiệu của Raymond.

(Đây là lần đầu tiên mình gặp một pháp sư con người, từ biệt danh đó cô ấy có vẻ là một người giỏi hỏa ma pháp.)

Thông thường, con người không có sự tương thích cao với ma thuật. Không như Elf, bộ tộc có tương thích cao với thủy và phong ma pháp, con người được coi là kém tương thích với tất cả các nguyên tố. Vì vậy, dù hiếm nhưng ngay cả khi xuất hiện một người có tương thích với một nguyên tố bất kỳ, người đấy hầu như không nhận ra điều đó cho đến hết phần đời của họ, nên cô gái trước mặt tôi quả là một người có cả tài năng lẫn may mắn.

Tuy nhiên, ngay cả khi có sự tương thích với ma pháp đi nữa vẫn cần phải mất ít nhất 10 năm để có thể thành thạo được nó, và mất thêm 30 đến 40 năm rèn luyện nữa để có thể phát huy sức mạnh tối đa như cấp độ của Georg ( thậm chí việc niệm chú vẫn cần thiết ). Cô gái trước mặt George trông mới khoảng 20 tuy khá ấn tượng nhưng vẫn chưa thể là mối đe dọa với Georg.

[Chà, cô ấy quả là một pháp sư tài năng ở độ tuổi đó… nhưng vẫn chỉ là một con cá nhỏ với ta thôi. Quan trọng hơn, ta có một vấn đề cần thảo luận với ông, Raymond.] (Georg)

Nghe lời khiêu khích của Georg, nét mặt Raymond đơ ra còn Anna thì tức đỏ đến tận mang tai.

Đây là một nhược điểm lớn của pháp sư con người. Là một nhân tài có giá trị tương thích với ma pháp cao, họ sẽ được cưng chiều cả đời, lớn lên với tính kiêu căng ngạo mạn và lòng tự trọng lớn. Như một lẽ đương nhiên họ cũng dễ suy sụp tinh thần khi bại trận.

[Ngươi…ngươi vừa mới nói gì cơ…]

[Dừng lại, Anna, với người đàn ông đó điều đó cũng đúng thôi.]

[Ngài lãnh chúa! Tôi biết thừa rồi! Hắn ta chắc chắn chỉ đang sử dụng ma pháp ảo ảnh hay gì đó thôi! Xin hãy để tôi sử dụng ma pháp của mình để vạch trần tên dối trá này!!]

Nếu có một loại ma pháp như ảo ảnh mà tên trộm dùng để ngụy trang, tôi cũng sẽ phản ứng tương tự cô ấy và hạ gục kẻ đó, nhưng trên thực tế không hề có một ma pháp nào như thế tồn tại. Có thể dùng ma pháp để bẻ cong ánh sáng để cải trang nhưng bằng cách nào đó nó chỉ hiệu quả ở một khoảng cách xa nhất định, nếu đứng đủ gần vẫn có thể nhận ra được. Trên thực tế, Georg đã cố gắng làm cho bản thân biến mất hoặc cải trang thành người cho Ferris, nhưng thậm chí cậu cũng không thể làm điều đó một cách hoàn hảo. Vì vậy khả năng con người có thể làm được điều đó là con số không.

Ở Nhật Bản hiện đại có một hiện tương đánh lừa thị giác của loài chồn Tanuki biến hình thành người nhưng đó hầu như chỉ là cách diễn giải của người xưa khi đứng trước một hiện tượng mà mình không

giải thích được. [note41925]

[Dừng lại mau!! ]

[Đại hỏa, hãy cuồng nộ lên với sức mạnh dữ dội, cuốn lấy, và trừng phạt kẻ thù trước mặt ta!! ]

Một ngọn lửa lớn hơn cả một người trưởng thành phóng ra từ tay Anna tiếp cận Georg trong khi đốt cháy sàn nhà và trần nhà. Tuy nhiên, ngọn lửa đã biến mất ngay lập tức khi đến gần Georg.

[Hả…]

[Ta đã đợi xem sau khi niệm phép thì thực lực của con người đến đâu nhưng có lẽ chỉ tổ phí thời gian.] (Georg)

Phía sau ngọn lửa đang biến mất dần, Georg đang đứng đó với điệu bộ bình thản và mái tóc phơi phới trong tàn dư của ma pháp.

[Điều duy nhất khiến ta không vui là cô đã dương nanh vuốt tấn công ta với khả năng như thế. Con nhãi ngu ngốc, hãy cho ta biết ngươi thích chết như thế nào.] (Georg)

Nói xong, tôi kích hoạt kỹ năng “ Bá Khí Long Vương”, Raymond ngay lập tức gục xuống và dựa vào chiếc ghế gần đó thậm chí không thể la hét được gì. Còn Anna thì rên rỉ.

[Hii !!!…….khô…không….tha cho tôi…. cứu tôi với…]

Chìm trong nỗi sợ hãi và tuyệt vọng cô ấy lết ra phía sau trong khi cầu xin cho sự sống của bản thân.

[Ngươi có muốn chết ngạt trên mặt đất không? Hay là chặt cơ thể ra từng khúc bằng ma pháp gió? Hay ngươi thích chết một cách nhẹ nhàng dưới lòng đất? Hay ngươi có muốn được thiêu chết từng chút một từ đầu xuống không? Ta cho ngươi chọn đấy, hãy chọn cách mà ngươi thích nhất.] (Georg)

Lần này Georg hoàn toàn nhập tâm vào vai bạo chúa của mình.

Nếu phải chọn Georg hay là nhà thờ họ chắc chắn sẽ phủ phục Georg đến mức không bao giờ dám nghĩ đến việc phản bội từ tận đáy lòng mình. Tuy sẽ không cần đến đây trong vài năm nữa nhưng sẽ thật phiền nếu mỗi lần đến đây thu thập bán nhân cậu phải thương lượng với chúng khi giáo hội để ý.

Bằng cách này cậu có thể thu thập bán nhân dưới danh Lãnh chúa.

[Là…Làm ơn, xin hãy tha thứ… cho tôi… tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa…, tôi sẽ… không bao giờ… làm trái ý ngài nữa… tôi sẽ làm theo… bất cứ điều gì ngài nói… làm ơn…]

[Chỉ cần cái mạng tôi...Chỉ cần tha cho cái mạng của tôi…Bất cứ điều gì cũng được…mong ngài hãy rủ lòng thương…]

Georg tự hỏi nên làm gì tiếp theo với 2 người đang cầu xin cho sự sống theo đúng nghĩa đen này, với một tiếng thở dài từ sâu thẳm bên trong và một nụ cười tàn nhẫn trên mặt.

Truyện Chữ Hay